HAI BƯỚC XƯNG NGHĨA CỦA TÍN ĐỒ
Rô. 3:24, “nhờ ân điển Ngài mà họ được xưng nghĩa nhưng không bởi sự cứu chuộc
trong Christ Jesus”.
Rô. 3:26, “ để hiện nay bày tỏ sự công nghĩa Ngài, hầu chứng minh chính mình Ngài
là công nghĩa mà xưng nghĩa cho kẻ tin đến Jesus”
I Cor.6:11, “ trong anh em vốn cũng có những kẻ như thế, nhưng trong danh Chúa Jesus
và trong Linh của Đức Chúa Trời chúng ta, thì anh em đã được rữa sạch, đã
được thánh hoá và được xưng nghĩa rồi”
Trong Hán tự thì chữ “nghĩa” gồm có hai chữ: chữ “dương”, nghĩa là con dê, hay con chiên, nằm trên, bao phủ lấy chữ thứ hai là chữ “ngã”, có nghĩa là tôi, bản ngã. “Nghĩa” không phải là ân nghĩa, công chính, ngay thẳng mà là kể như vô tội, vì sự bao phủ của Chúa Jesus, Chiên con của Đức Chúa Trời .
Anh em thường nói “xưng công chính”, tôi thích nói” xưng nghĩa’ chính xác hơn.
Xưng nghĩa là gì? Sự xưng nghĩa là hành động của Đức Chúa Trời, qua đó Ngài ưng thuận, phê chuẩn, tán thành, nhìn nhận con người theo tiêu chuẩn công nghĩa của Ngài. Đức Chúa Trời có thể xưng nghĩa, biện minh, biện chính ai tin Chúa Jesus như là vô tội, là công nghĩa trước mặt Ngài trên nền tảng sự cứu chuộc của Christ. Xưng nghĩa là tuyên bố ai đó là vô tội, là công nghĩa, là được trắng án.
Thơ Rô ma chương 3 và 4 phô bày hai bước mà Đức Chúa Trời xưng nghĩa người tín đồ. Rô ma chương ba nói về sự xưng nghĩa khách quan, sự xưng nghĩa theo địa vị do sự chết của Christ hoàn thành. Rô ma chương 4 trình bày sự xưng nghĩa chủ quan, theo tâm tính do sự phục sanh của Christ thực hiện.
Trong bước thứ nhất, khi một người ăn năn tội lỗi mình, quay về với Chúa, tiếp nhận Chúa Jesus làm Cứu Chúa mình. Dựa trên sự cứu chuộc cùng đền tội của Chúa Jesus, Linh Chúa sẽ làm cho mọi sự việc như sự tha thứ tội lỗi, sự rửa sạch, sự giải hoà, sự cứu chuộc của Chúa trở nên có hiệu lực trên người đó ngay giờ phút đó. Kết quả, mọi sự việc đó đem cho người mới tin đến địa vị được xưng nghĩa theo địa vị, một thánh đồ công nghĩa khách quan.
Trong bước thứ hai, người tín đồ cần được xưng nghĩa trong bản chất, cần trở nên người công chính, ngay thẳng trong tâm tính. Đó là sự công nghĩa thực nghiệm do sự phục sinh của Chúa Jesus thực hiện.
Sáng 15:5 chép, “ Apraham tin Đức Chúa Trời thì Ngài kể sự đó là công nghĩa cho người”. Chỉ cần tin lời Chúa, Ápraham được xưng nghĩa về địa vị. Ngay sau đó Apraham cậy năng lực xác thịt hầu việc Đức Chúa Trời là sinh ra Íchmaen, để thành toàn kế hoạch Đức Chúa Trời về người thừa kế mà Ngài hứa cho ông. Nên khoảng 13 năm sau, Đức Chúa Trời hiện ra và truyền lịnh Apraham phải chịu cắt bì. Cho nên, để được xưng nghĩa về mặt chủ quan, xác thịt và khả năng thiên nhiên của chúng ta cần được cắt bỏ.
Đại đa số tín đồ chỉ được cứu rỗi, được xưng nghĩa về mặt địa vị, nhưng họ không được xưng nghĩa bên trong để trở nên người công nghĩa thực sự. Họ còn bất nghĩa và bất chính. Nên đây là công tác sâu hơn của Đức Chúa Trời khi kêu gọi dân Ngài ra khỏi mọi điều gì khác hơn Đức Chúa Trời và đem họ trở lại chính Ngài, để họ tin cậy Ngài hơn tin cậy mình.
Sự xưng nghĩa bước thứ hai nầy liên quan sự sống, để con người trở nên các người thừa kế hoàn thành mục đích của Đức Chúa Trời. Ngài muốn chiếm được nhiều con giống như Con đầu lòng của Ngài ( Rô. 8:29-30), có sinh hoạt vương quốc ngay hôm nay ( Rô. 14:17).
Khải 19:8 chép, cũng đã cho nàng ( Cô Dâu của Christ ) mặc bằng vải gai mịn, sáng láng, tinh sạch; vì vải gai mịn ấy là các sự công nghĩa ( các việc làm công nghĩa) của các thánh đồ”
Đây là đôi điều vượt quá sự công nghĩa ban cấp. Sự công nghĩa ban cấp thì miễn phí, dành cho mọi tín đồ, giúp họ đáp ứng sự đòi hỏi của Đức Chúa Trời công nghĩa. Đó là sự công nghĩa bởi đức tin. Nhưng tại đây có sự công nghĩa liên quan đến tính cách, đến sự biến đổi, đến đôi điều gì đó được truyền vào tín đồ, và là phương diện thực tiễn của sự công nghĩa trong sự sống. Đây là sự công nghĩa chủ quan của tín đồ đắc thắng, giúp họ đáp ứng sự đòi hỏi của Đấng Christ đắc thắng.
“Các việc làm công nghĩa của các thánh đồ”- chứ không còn là các việc làm xác thịt, do khả năng thiên nhiên, như việc làm của Apraham.- Đó là sự đồng hoá theo hình ảnh Ngài. Đó là Cô Dâu, Vợ của Chiên Con, và khi Chúa có được điều đó, Ngài thoả mãn. Ngài đích thực thoả mãn, và cả thiên đàng cũng thoả mãn./,