Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

CÁC TÔI TỚ THỰC HIỆN SỰ HỈ LẠC CỦA CHÚA


Chúng tôi xin san sẻ Thi thiên 103: 21 “… các tôi tớ thực hiện sự hỉ lạc của Ngài” (bản Anh văn). Người tôi tớ ngụ ý “phụng sự” và điều đó nên áp dụng cho mọi con cái Ngài, được gọi là các thánh đồ. Trong thời đại này của ân điển, chính họ sẵn sàng và có ích cho Chúa trong vài khả năng, như các người làm theo ý chỉ Ngài và các con người cổ động mục đích Ngài trong Christ Jesus, Chúa chúng ta. Chúng ta suy nghĩ ba lĩnh vực của chức vụ  mà trong đó chúng ta được kêu gọi làm theo ý chỉ Ngài hay sự hỉ lạc Ngài, làm thỏa mãn lòng Ngài.


Thứ nhất, chúng ta đọc “Vì Đức Giê-hô-va đẹp lòng dân Ngài: Ngài lấy sự cứu rỗi trang sức cho người khiêm nhường” (Thi 149: 4). Tư tưởng ở đây là Chúa lưu tâm dân Ngài biết trước cần được đưa vào sự tri thức cứu rỗi của Ngài xuyên qua sự rao giảng phúc âm như Phao-lô đã được Chúa dạy dỗ ở Sứ 18: 9-10. Trong I Tê 5: 9, chúng ta đọc “Đức Chúa Trời đã chẳng dự định chúng ta cho sự thạnh nộ, bèn để hưởng được sự cứu rỗi bởi Chúa Jesus Christ chúng ta”. Nên đang khi kiếm cách làm các kẻ cung phụng hay các thánh đồ hoặc các môn đồ làm theo ý chỉ và sự hỉ lạc Ngài, chúng ta phải có một lưu tâm gia tăng về các kẻ chưa được cứu quanh ta và mua mọi cơ hội để với tới họ. Do đó, chúng ta sẽ phụng sự và làm theo ý chỉ Ngài cho sự hỉ lạc của Ngài.
Thứ  hai, chúng ta đọc “Hãy lên núi đem gỗ về và kiến tạo ngôi nhà, ta sẽ hỉ lạc trong đó và ta sẽ được tôn vinh” (A-ghê 1: 8). Cho nên sự hỉ lạc của Chúa cột chặt với Nhà Ngài – Hội thánh của Đức Chúa Trời hằng sống (I Ti 3: 15), mà về điều đó, Chúa tuyên bố “Ta sẽ kiến tạo Hội thánh ta” (Math 16: 18). Phi-e-rơ viết “anh em cũng như đá sống và được kiến tạo thành một ngôi nhà thuộc linh” (I Phi 2: 5). Cùng tư tưởng như vậy, Sứ đồ Phao-lô đưa đến cho các cơ đốc nhân ngoại bang “trong Ngài anh em cũng cùng được kiến tạo để làm chỗ ở của Đức Chúa Trời trong linh” (Ê-phê-sô 2: 20). Lên núi, có nghĩa là chổi dậy và sống trong bình diện cao hơn của sự sống – tức là được ngồi “trong các chỗ thiên thượng trong Christ” (Ê-phê-sô 2: 6). Đó là địa vị và phần thưởng của chúng ta trong Christ. Chúng ta phải được thúc đẩy bởi trí tuệ đó từ trên cao (Gia 3: 17) và cung cấp lời ân điển để kiến tạo các thánh đồ Ngài (sứ 20: 32). Áp-ra-ham đã đi lên núi để dâng hiến Y-sác, con mình như của lễ thiêu. Ông đã đặt tên điều đó là “sự thờ lạy” (Sứ 22: 2, 5). Cũng theo phương cách ấy, phải có sự thờ lạy và sự tôn sùng tận đáy lòng từ một tấm lòng thực sự đầu hàng. Do đó, trí tuệ, Lời và sự thờ lạy, tất cả đều từ trên cao sẽ là nguyên liệu thật – gỗ từ núi để kiến tạo Ngôi nhà. Đang khi công tác kiến tạo Nhà Đức Chúa Trời hầu như không tiếp tục, nếu không nói là đã đình lại trong mấy vùng của xứ sở, Chúa giúp đỡ mọi người như vậy “xem xét đường lối mình” và áp dụng chính mình thực hiện sự hỉ lạc Ngài theo A-ghê 1: 8.

Thứ ba, chúng ta đọc các lời của Chúa chúng ta ở Lu-ca 12: 32 “Ấy là sự hỉ lạc tốt lành của Cha các ngươi ban vương quốc cho các ngươi”. Sự hỉ lạc của Chúa là các thánh đồ Ngài được đào tạo, sửa trị và có khả năng xuyên qua tình trạng chiến tranh thuộc linh mà họ khai chiến ngày nay dưới vương quyền của Ngài để chiếm hữu vương quốc và sự chia xẻ Ngai của Ngài. Điều này sẽ vướng mắc các sự hoạn nạn và thử thách (Sứ 14: 22). Do đó, Ngài muốn chúng ta làm các tinh binh, tránh khỏi sự vướng víu các sự vụ của đời sống này để làm vui lòng Ngài (II Ti 2: 3, 4). Các quân nhân có sự thành kính và trung thành cao cấp là những kẻ mà sẽ dâng lên Chúa chúng ta – Vua các vua – sự hỉ lạc. Vì chỉ như vậy mới được ban cho các phần thưởng cao cấp của vương quốc hầu đến, có đặc quyền đồng trị vì với Ngài. Chúa ban cấp năm nay hầu chúng ta thấy được sự vận hành nhân từ của Ngài, như các sứ giả chân thật của phúc âm cho sự cứu rỗi của dân Ngài (Thi 149: 4). Ước mong chúng ta làm các kiến trúc sư của Nhà Ngài (Hội thánh của Đức Chúa Trời hằng sống) và các quân nhân khai chiến một tình trạng chiến tranh tốt đẹp cho sự chiếm hữu vương quốc Ngài./. (Sưu tầm)-Ấn độ