“Đất khô sẽ biến thành suối nước” Ê-sai 35: 7.
Chúng ta sẽ luôn luôn có các khải tượng trước khi một sự việc trở nên thiết thực. Khi chúng ta nhận thức rằng dù khải tượng thiết thực, nó không thiết thực trong chúng ta, đấy là lúc Sa-tan bước đến với đủ loại cám dỗ và chúng ta dễ nói: tiến lên nữa là vô ích. Thay vì khải tượng trở nên thiết thực, chúng ta phải đến trũng sỉ nhục:
“Đời sống không phải như quặng vô ích,
Nhưng là sắt đã đào từ trung tâm u tịch,
Và được đập bởi các sự va chạm khánh tận,
Để đúc hình và sử dụng toàn phần”.
Đức Chúa Trời ban khải tượng cho chúng ta, sau đó Ngài đem chúng ta xuống trũng để nhồi đập chúng ta theo hình dạng của khải tượng, và tại trũng này, rất nhiều người trong chúng ta ngã lòng bỏ cuộc. Nếu chúng ta kiên nhẫn đủ, mọi khải tượng sẽ trở nên thiết thực. Hãy suy nghĩ về sự nhàn rỗi kinh sợ của Đức Chúa Trời. Ngài không bao giờ vội vàng. Còn chúng ta luôn luôn ở trong trạng thái hấp tấp điên cuồng. Theo ánh sáng vinh quang của khải tượng, chúng ta bước ra để làm việc, nhưng khải tượng chưa thiết thực trong chúng ta, và Đức Chúa Trời lại phải đưa chúng ta vào trũng, dìu chúng ta qua nhiều lửa và lũ lụt để đập nhồi chúng ta thành hình dạng đến khi chúng ta đạt đến nơi Ngài có thể ký thác thực tế chân thật cho chúng ta. Từ khi chúng ta có khải tượng, Đức Chúa Trời liền hành động, nhồi nắn chúng ta theo hình dạng của lý tưởng đó và chúng ta cứ liên tiếp chạy trốn khỏi tay Ngài rồi nỗ lực tự mình nhồi đập theo khuôn hình mình thích.
Khải tượng không phải là lâu đài trong không khí, nhưng khải tượng về những gì Đức Chúa Trời mong muốn anh em trở nên. Hãy để Ngài đặt anh em trên bàn xoay và quay anh em theo ý Ngài thích, chắc rằng Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời và anh em là anh em, anh em sẽ đích xác hóa nên đúng với khải tượng. Đừng ngã lòng trong tiến trình. Nếu bao giờ anh em đã có khải tượng trong Đức Chúa Trời, anh em có thể cố sức khi anh em thích thỏa mãn ở mực lượng thấp thỏi, nhưng Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ buông lơi anh em./.
Oswald Chamber