Khi đọc kinh văn, người có cảm thức chắc phải cảm xúc sự dị biệt đáng ghi nhận giữa thế giới mà Kinh thánh khải thị và thế giới ngày nay được dân chúng tôn giáo quan niệm. Sự tương phản không phải đặc ân của chúng ta.
Thế giới mà các người nam và người nữ trong Kinh thánh đã thấy vốn là một thế giới cá nhân, ấm áp, thân thiết và cư trú được. Trước hết mọi sự, thế giới của họ chứa đựng Đức Chúa Trời, Đấng đã sáng tạo nó, Đấng vẫn còn cư trú trong đó như một đền thánh, và Đấng có thể được khám phá là đang bước đi ở giữa đám cây trong vườn, nếu lòng con người thánh khiết đủ để cảm xúc và đôi mắt con người sáng tỏ đủ để nhìn thấy. Cũng đã có nhiều hữu thể hiện được Đức Chúa Trời sai đến để làm các người cung phụng cho những kẻ vốn là các người thừa kế sự cứu rỗi. Họ cũng đã nhận biết sự hiện diện của các lực lượng hiểm độc mà bổn phận của họ là phải chống đối và họ có thể dễ dàng chinh phục chúng bằng cách kêu xin Đức Chúa Trời trong sự cầu nguyện. Các cơ đốc nhân ngày nay suy nghĩ thế giới ngày nay theo các giới hạn hoàn toàn khác biệt. Khoa học, mà đã mang lại nhiều lợi ích cho chúng ta, cũng đã đem lại cho chúng ta một thế giới hoàn toàn khác biệt với thế giới chúng ta thấy trong Kinh thánh. Thế giới ngày nay bao gồm các khoảng không gian bao la vô tận, có các khoảng cách xa vời đây và đó, so với các hữu thể đui mù và vô nghĩa, chỉ được các định luật thiên nhiên kiểm chế mà họ không bao giờ có thể trốn thoát được. Thế giới đó lạnh lẽo, phi nhân cách, hoàn toàn không có cư dân nào ngoại trừ con người, một loại hữu thể nhỏ bé, run rẩy, sống tạm bợ, đang bám chặt vào mảnh đất mà anh ta đang cởi bay vòng quanh bằng diễn trình hằng ngày chung với đất đá và cây cối.
Thế giới mà các nhân vật Kinh thánh đã biết thì vinh diệu biết bao! Gia cốp đã thấy cái thang bắc từ đất, có Đức Chúa Trời đang đứng trên đầu thang và các thiên sứ lên xuống trên thang. Áp ra ham, Ba la am và Ma nô a và biết bao người khác đã gặp các thiên sứ của Đức Chúa Trời và đã đàm thoại với họ. Môi se đã thấy Đức Chúa Trời trong bụi gai, Ê sai đã thấy Đức Chúa Trời ở trên ngai cao và được cất lên, cũng như đã nghe được bài ca tán tụng vang dội trong đền thờ. Ê xê chi ên đã thấy một đám mây lớn bao bọc bằng lửa, từ trong đó xuất hiện các hình trạng của bốn sinh vật. Các thiên sứ đã có mặt để báo tin vui sự sinh ra của Jesus và cử hành sinh nhật Ngài khi thực sự đó vừa xảy ra tại Bết lê hem. Thiên sứ đã an ủi Chúa chúng ta khi Ngài cầu nguyện ở Ghết sê ma nê. Các thiên sứ đã được đề cập trong vài thư tín được hà hơi, và sách Khải thị rực sáng bởi sự hiện diện của các nhân vật dị thường và diễm lệ đang chăm lo các sự vụ của đất và trời.
Vâng, thế giới chân thật là một thế giới đông đúc, cư trú được. Cặp mắt đui mù của các cơ đốc nhân tân thời không thể nhìn thấy thế giới vô hình, nhưng cũng không tiêu diệt được thực tại của cõi sáng tạo thuộc linh. Lòng vô tín đã cất bỏ nguồn an ủi từ một thế giới cá nhân dành cho chúng ta. Chúng ta đã chấp nhận thế giới trống rỗng và vô nghĩa của khoa học như là điều chân thật, quên rằng khoa học chỉ có thể giao tiếp với các điều vật chất và có thể không biết gì cả về Đức Chúa Trời và linh giới.
Chúng ta phải có đức tin, và chúng ta đừng bao giờ biện giải về đức tin, vì đức tin là một cơ quan của tri thức mà có thể tỏ bày cho chúng ta về thực tại tối hậu nhiều hơn mọi khám phá của khoa học. Chúng ta không chống đối khoa học, nhưng chúng ta nhìn nhận các giới hạn đúng đắn của nó và khước từ dừng lại tại chỗ khoa học bị cưỡng ép phải dừng lại. Kinh thánh nói về thế giới khác là quá tốt đẹp, và các dụng cụ khảo cứu khoa học không thể khám phá. Nhờ đức tin chúng ta tham dự vào thế giới đó và làm cho nó thuộc về chúng ta. Thế giới đó đến gần cùng chúng ta xuyên qua huyết của giao ước trường cửu. Nếu chúng ta muốn tin, thậm chí ngay bây giờ chúng ta có thể vui hưởng hiện diện của Đức Chúa Trời và sự cung phụng từ các sứ giả thiên thượng của Ngài. Chỉ tấm lòng vô tín có thể cướp bóc đặc quyền hoàng gia nầy khỏi chúng ta mà thôi./.
-A.W.Tozer