Một mũi tên thường được làm biểu tượng hoặc công cụ của một cuộc khủng hoảng nào đó trong thời kỳ Kinh Thánh. Trong thời kỳ của Elisha, nó làm biểu hiệu cho sự giải thoát khỏi Syria (2 Các Vua 13). Nó là biểu tượng phán xét của Đức Chúa Trời trên vua A-háp trong những năm của vua Jehu (2 Kings 9). Đây là những điểm diễn biến trong lịch sử. Vì vậy, trong trường hợp mũi tên của Jonathan, nó cũng có ý nghĩa lớn.
Dân chúng đã từ chối điều tốt nhất của Đức Chúa Trời và từ chối tất cả các lời kêu gọi và cảnh báo của Samuel đối với sự quyết định và sự lựa chọn của họ, cuối cùng sẽ đưa đến kết quả. Nhưng tấm lòng của họ đã chai cứng và họ đã chọn Saul. Đó là sự lựa chọn của con người, không phải của Đức Chúa Trời. Họ muốn giống như mọi thứ khác, một điều phổ biến và thông thường: "Giống như tất cả các quốc gia khác"( 1 Sam.8:5). Các hạt giống của sự gián đoạn đã được gieo trong cách lựa chọn riêng của họ. Đức Chúa Trời đã kiên nhẫn lâu dài và đã làm những gì Ngài có thể làm, để giành giựt chúng trở lại với phương cách của Ngài. Họ đã tiếp lấy lòng tốt và sự kiên nhẫn của Ngài, và các phước lành mà Ngài đã ban cho như lập luận chứng minh cho sự thỏa thuận của Ngài. Nhưng sâu bên trong và như một cái bóng ám ảnh, làm nảy sinh sự nghi ngờ và bất mãn ngày càng tăng. Tại một thời điểm nhất định, bản chất thực sự của sự sai lầm đó, mà đã mọc lên và cho thấy chính nó thực sự là những gì.
Đức Chúa Trời đã bí mật chuyển động trong sự phản ứng của Ngài trong sự lựa chọn David. Tuy nhiên, trải một thời gian dài, phản ứng này của Đức Chúa Trời không được công nhận và David đã không được ở nơi mà Đức Chúa Trời ban cho ông ta. Nó là một tình huống kỳ lạ và phức tạp cũng như khó khăn để chắp các mảnh vụn lại với nhau thành một chuỗi trung thực. Hiển nhiên, Saul bị sự kiêu ngạo và các mối lưu tâm bản thân làm cho xáo trộn, và do đó bị chi phối bởi một ác linh, mà hướng đi của ông đầy những mâu thuẫn. Ông dường như có một nhân cách phân chia và hành động như là hai người trái ngược nhau. Tuy nhiên, sai lầm ban đầu trở nên ngày càng có nhiều biểu hiện và Sau-lơ mất cân bằng. Vấn đề đó càng ngày càng được nhấn mạnh là sự lựa chọn của Đức Chúa Trời hay sự lựa chọn của con người. Cuộc khủng hoảng đã đạt đến trong ngày có mũi tên của Jonathan, con trai của Sau-lơ, bắn ra. Jonathan đáng thương, nạn nhân bi thảm của lòng trung thành phân chia!
Mũi tên là dấu hiệu và biểu tượng. "Mũi tên chẳng phải ở bên kia mầy sao?"( 1 Sam.20:37). Từ ngữ định mệnh "xa hơn" (bên kia). Nó đánh dấu một cuộc khủng hoảng. Nó biểu thị sự kết thúc gần kề của một chế độ. Nó ám chỉ đến phạm vi vượt ra bên ngoài Saul và vương quốc của ông ta. Nó giới thiệu giai đoạn khốc liệt và ác tính, trong khi có quá nhiều đau đớn cho dụng cụ thi hành mục đích của Đức Chúa Trời, sẽ là cơn đau đẻ làm cho Vương quốc chân thực hiện đến. Câu chuyện này nắm giữ rất nhiều lời tiên tri, lẽ thật sự phân phát thời kỳ, và vấn đề cuối cùng trong cuộc chiến của các thời đại! Mũi tên của Jonathan là một mũi tên của tối thượng quyền thần thượng, mà đang hành động cách rất lạ mắt và khó nhìn thấu được trong lịch sử của tuyển dân.
Đối với David, nó thực sự là một mũi tên, mũi tên là một vật xuyên thấu, làm bị thương và đau đớn. Nhưng sự đâm thấu của mũi tên là một "hành động chia li". David đã tham gia vào một mối quan hệ với Saul, hôm nay David cần một sự giải phóng hoàn toàn và tách biệt tuyệt đối. Linh và cách cư xử của ông vốn là tuyệt vời, nhưng với tất cả lòng trung thành của mình, David không có hy vọng gì cho sự liên hiệp đó. Vì vậy, mũi tên đánh dấu thời điểm cắt đứt hoàn toàn. Đức Chúa Trời đã kết thúc một trật tự cũ. Không thể có sự chắp vá hoặc thỏa hiệp. Những đường lối của con người và đường lối của Đức Chúa Trời phải tách rời mãi mãi, qua nỗi đau đớn của thập tự giá.
Điều này, sau đó, trong những gì dường như là một sự cố đơn giản đối với cậu bé và mũi tên, trước hết, chứa đựng câu chuyện và lịch sử sự sai lầm của con người, sự sai lầm gây tử vong. Nó bắt đầu ở phần đầu của bộ Kinh Thánh. Sự lựa chọn đã được đề ra cho A-đam, giữa hai cách --của Đức Chúa Trời và của con người. Hậu quả đã được cảnh báo và phô bày rồi. Nhưng con người tạo ra sự lựa chọn của mình chống lại ý muốn mà mình được biết của Đức Chúa Trời. Có các hạt giống của sự đổ vỡ và cái chết trong sự lựa chọn đó, và bi kịch của cái chết của Sau-lơ trên chiến trường đã được báo trước. Nhưng Đức Chúa Trời đã có Con Người của Ngài rồi, vừa lòng của Ngài, và tiếp sau một lịch sử lâu dài, trong đó tội lỗi của sự bất tuân của con người đã xảy ra với anh ta, David Lớn Hơn của Đức Chúa Trời đã đến đúng vị trí của Người là "Vua và Đấng Cứu Độ".
Cùng vở kịch và thảm kịch đã được diễn ra qua việc
Câu chuyện không kết thúc ở đó. Nó xảy ra ở bất cứ nơi nào và bất cứ khi nào đề nghị của Đức Chúa Trời bị từ chối và con người đặt sự lựa chọn của mình trước sự chọn lựa của Đức Chúa Trời. Sự lựa chọn đó hoạt động trong một mức độ ít hơn, nhưng vẫn có bi kịch, nơi đó có một sự lựa chọn thấp kém hơn đối với mục đích đầy đủ hơn của Đức Chúa Trời được dân Ngài thực hiện.
T.A.S.