Cái Giằm Xóc Của Phao-lô Trong Xác Thịt-
-
“Lại e rằng
tôi quá tự cao bởi sự khải thị lớn lao cả thể chăng, nên đã cho một cái giằm
xóc vào thịt tôi, tức là một sứ giả của Sa-tan, để thoi vả tôi, hầu cho tôi khỏi
quá tự cao. Về điều nầy tôi đã ba lần
nài xin Chúa khiến nó lìa khỏi tôi. Nhưng Ngài phán cùng tôi rằng: “Ân điển ta đủ
cho ngươi rồi, vì quyền năng của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối.” Vậy, tôi lấy
làm vui thà khoe khoang về sự yếu đuối tôi, hầu cho quyền năng của Đấng Christ ở
trên tôi. Cho nên vì cớ Christ tôi vui
lòng chịu sự yếu đuối, nhục nhã, túng ngặt, bắt bớ, khốn khổ; vì khi tôi yếu đuối,
ấy là lúc tôi mạnh mẽ” (2 Cor. 12:7-10).
-
Sứ đồ Phaolô luôn luôn giúp đỡ chúng ta trong vấn đề này. Phao-lô đã nói về tính
cách vĩ đại của sự mặc khải đến với ông, và sợ
rằng ông sẽ cao hứng rồi tự cao trên mức lượng được ban cho ông, nên Chúa ban cho ông một cái giằm
xóc trong xác thịt,
một sứ giả của Satan thoi vả ông,
đánh đập vào khuôn mặt của ông. Đối với điều này,
ông ba lần cầu xin Chúa, nhưng Chúa nói: “Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì quyền
năng của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối”. (2 Cor. 12: 9).
Chúng ta có lý do tốt để tin rằng sự yếu ớt ở đây là sự yếu đuối về thể
chất. Tôi nhận thấy khó
để không tin rằng đó là bệnh sốt rét. Tôi nghĩ có rất nhiều lý do để tin rằng ông
đã có căn bệnh đó. Thường thường các cuộc hành trình của Phao-lô đến những nơi dễ
bị nhiễm vi khuẩn sốt rét, trong khi vào thời ấy ông không có bất kỳ sự trợ
giúp hiện đại nào để khắc phục chúng.
Và khi bạn nhớ rằng căn bệnh đó ảnh hưởng đôi mắt
của ông- Vì ông từng nói,
“lúc bấy giờ nếu có thể được thì anh em cũng đã
móc con mắt của anh em mà cho tôi” (Ga 4:15)-“ Hãy xem chữ của chính tay tôi viết
cho anh em đây lớn là dường nào” (Ga 6:11) .
Ai biết đôi điều về bệnh sốt rét thì sẽ biết sự
đau nhói đột ngột khi nó truyền cơn đau nhức ấy đến cơ quan thị giác. Điều đó chứng minh bệnh đó là bệnh sốt
rét. Chúng ta không lí luận như vậy,
nhưng nhận thấy rất khó để không tin rằng đó là bệnh sốt rét. Đấy là sự đau đớn
xảy ra cho Phao-lô, mà cũng không biết khi nào triệu chứng đó xảy ra. Chắc chắn
“giằm xóc” của ông là sự yếu đuối của xác thịt, mà được gọi là “sứ giả của
Sa-tan”.
Phương hướng toàn bộ sự việc, nếu nhìn từ phía của kẻ thù, đó là sự hoạt động của sự chết. Trong mối quan hệ đó, Phaolô nói về sự chết hành động trong thân
xác phải chết này (2 Cor. 4:12). Tất cả trong phương hướng của sự chết; ông đã
phải đối mặt và chiến đấu với sự chết trọn thời gian. Nhưng vấn đề là, trong
khi rõ ràng ma quỷ đã tạo ra trạng thái vật lý này, nhưng tuyên bố cho thấy chính
Chúa cho phép, nên nó không đưa đến tử vong.
Ngược lại, quá trình cuộc sống của
con người đó là quá trình của một chiến thắng khải hoàn liên tục trên cái chết đó
và trên Satan. Quyền năng của sự chết tấn
công, nhưng Chúa luôn luôn ngăn chặn ma quỷ tấn công thân thể các tôi tớ Ngài như
vậy. Nhưng điều đó không có nghĩa Chúa có ý định chúng ta phải chết! Bạn đừng nghĩ
rằng Chúa cho phép một sứ giả của Satan đem đến cái chết, chắc chắn Chúa không có
ngụ ý chúng ta phải chết.
Không có ai bệnh vực cho cuộc tranh cãi như vậy. Nhưng
sự việc phải hoàn toàn ngược lại. Chúa có một mục đích rất bổ ích cho tất cả mọi
thứ trong trường hợp của sứ đồ, và sự hoạt động của sự chết như vậy rõ ràng đã
được sử dụng để giữ con người được thuộc linh sống động. Nếu anh không có cái
giằm xóc, đời sống thuộc linh của anh sẽ bị đánh đập và trở thành tàn rụi. Hãy
nghe những lời của chính ông: "Lại e rằng tôi quá tự cao” (trên mức lượng).
Hãy tìm ra người đàn ông nào mà vượt trên mức lượng những gì anh ta nhận được,
và bạn sẽ tìm thấy người đàn ông đó có đời sống thuộc linh nghèo nàn,
vì đời sống thuộc linh của ông ta đã bị tàn rụi.
Hãy tìm ra người đàn ông nào đã được giữ gìn trong sự khiêm tốn theo cách bị giằm xóc này, có sự chiến thắng khải hoàn trong một cách mà không thể giải thích được, và bạn sẽ
tìm thấy người đó là một
người thuộc linh phi thường
trong tâm linh.
-