Trong Đức Chúa Trời tam nhất, Cha đứng về mặt nguồn gốc, bản chất, tiêu chuẩn; Con trình bày nguyên tố, màu sắc, hình dạng, vẻ đẹp; Linh biểu thị thực tế, tình trạng, thể yếu.
Nguyên chỉ của Đức Chúa Trời là muốn tín đồ “đồng hóa (giống như) hình ảnh của Con Ngài, hầu cho Con đó làm Con sanh đầu nhất giữa nhiều anh em” (La 8: 29). Chúng ta không đồng hóa theo Con độc sanh của Thiên Chúa, nhưng với Con đầu lòng, từ kẻ chết sống lại của Ngài.
Đức Chúa Trời thu hoạch 4 loại thánh đồ khác nhau trong 4 thời đại. Những tín đồ nào không được thu hoạch trong 3 thời kỳ trước sẽ được Đức Chúa Trời xử lý và thu hoạch trong Thiên hi niên, là thời đại thứ tư.
Trong buổi bình minh của thời kỳ lời hứa, Đấng Cứu chuộc của Đức Chúa Trời đã hiển lộ để các thánh đồ chiêm ngưỡng, đánh giá và theo đuổi. Cá nhân nào, gia đình nào có bàn thờ của lễ thiêu gia đình đó có người được cứu chuộc. Được cứu chuộc là bước thứ nhất. Đức Chúa Trời của họ như Hồng Bửu Thạch. Họ còn được Đấng Toàn Túc xử lý nữa, như Gióp biết Đấng Cứu chuộc mà còn được Đấng Toàn Túc thử luyện nên trở thành người đắc thắng.
Sang thời cựu ước, tín đồ được cứu chuộc rồi cần được mở mắt để nhìn thấy Đức Chúa Trời Y-sơ-ra-ên như đá Lam Bửu, màu da trời. Tua áo của họ phải có màu da trời. Họ là dân cứu chuộc có nếp sống hướng thượng. Đa số dân Israel kiêu căng tự mãn về đặc quyền của mình, do đó sống cô lập với dân ngoại. Những tín đồ nào vừa được cứu chuộc và sống như dân thượng giới được kể là người đắc thắng trong thời này. Thánh đồ cựu ước được cứu nhưng lại quá chú ý vật chất và sự thịnh vượng thế hạ. Dân được cứu trở thành lợi đồ, thờ Đức Chúa Trời và Ma môn. Đó là một trong những lý do vong quốc của Y-sơ-ra-ên.
Trong thời kỳ Tân ước Christ như Xích ngọc màu đỏ tía, Cha như đá tử bửu cũng màu đỏ tía. Đáng lý nguyên tố vương quyền ấy phải có trong dân được chuộc và mệnh danh là kiều dân thượng giới, như lời Phao-lô nói “Những kẻ nhận lãnh ân điển và sự ban tứ của sự công nghĩa cách dư dật, lại sẽ do một người là Jesus Christ mà làm vua trong sự sống càng hơn là dường nào” (La 5: 17). Chúa sẽ thu hoạch những ai có quyền cai trị trên người cũ, bản ngã, Satan, sức mạnh thiên nhiên của mình…
Chúng ta thấy sự đòi hỏi của Chúa nơi tín đồ ở mỗi thời kỳ đều khác nhau. Trong thời Tân ước này nếu chỉ được cứu chuộc thì không hội đủ điều kiện. Thậm chí có sống như kiều dân, không ham mê vật chất cũng chưa có thể được Chúa thu hoạch. Muốn làm người đắc thắng thời đại này, tín đồ phải vừa là dân được chuộc, được xử lý, là dân thượng giới và còn phải có vương quyền thực thụ nữa.
Phao-lô nói đến sự gạn lọc vào đầu thời đại thứ tư: “vậy chớ nên xét đoán gì sớm quá, hãy đợi Chúa đến, Ngài sẽ phơi sáng những điều giấu kín ở nơi tối tăm và bày tỏ các mưu định của lòng” (I Cô 4: 5). Dân được vào vương quốc thiên hi niên phải hội đủ 4 điều kiện: được cứu chuộc, chịu xử lý, là dân thượng giới và đã quen làm vua.
Người thời đại thứ nhất được cứu chuộc nhưng chưa chịu xử lý bản ngã như Ru-bên gian dâm, Ê-sau phàm tục, Ba-la-am ham tiền đều phải học lại. Thời kỳ thứ hai có vua Ê-xê-chia, được chuộc, chịu Chúa xử lý trong cơn bịnh, trong sự vây hãm của quân địch, nhưng lại tỏ ra là người vị kỷ, ham kho tàng, danh tiếng, không nghĩ đến quyền lợi hậu tự mình. Ông phải học tập lại. Trong thời Tân ước, Đê –ma là người được chuộc, được xử lý bỏ hồn mình, dâng mình theo Phao-lô hầu việc Chúa, sống cuộc đời lữ khách không có nhiều tiền của. Nhưng Đê-ma đã không làm vua chiến thắng thế giới (Kosmos) của thời đại mình. Ông sẽ phải học tập lại.
Dân thất bại của ba thời kỳ trước và dân được chuộc, tức dân sót của Y-sơ-ra-ên trong thời kỳ vương quốc sẽ được đồng nhất hóa với Chúa là Thủy Thương Ngọc để làm người thuộc linh chính thường. Trước kia họ từng muốn làm siêu nhân của Đức Chúa Trời, làm này nọ theo ý riêng, nay đều phải học tập làm người Đức Chúa Trời. Chúa sẽ là người vinh hóa trở lại làm Vua. Mọi thánh đồ sẽ học tập làm người để bước vào thành thánh. Con Người có thân báu như thủy thương ngọc là khuôn mẫu cho mọi thánh đồ thất bại trải các đời noi theo và đồng hóa./.