Theo quan niệm của vài triết gia
Hi lạp và mấy nhà thần học tân phái thì con người là con cái của Đức Chúa Trời.
Họ lý luận Ađam là con Đức Chúa Trời, mà Ađam là thủy tổ loài người, vậy cả
nhân lọai đều là con của Đức Chúa Trời. Quan niệm nầy còn được củng cố bởi lời
Phaolô trích dẫn thơ vịnh của các triết gia Hi lạp.Vì chính Phaolô có nói,
“chúng ta cũng là dòng dõi Ngài.Vậy chúng ta đã là dòng dõi của Đức Chúa Trời…”[
Sứ .17:28-29].
Điều đó đúng với sự dạy dỗ của Tân Ước chăng? Vì nếu chúng ta, người
thiên nhiên là dòng dõi và là con Đức Chúa Trời, chúng ta đâu còn cần sự tái
sanh thần thượng.
Thực ra lẽ thật là như vầy. Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, nguồn gốc
muôn loài, nên theo nghĩa chung Ngài là Cha của cả nhân lọai. Tiên tri Malachi
diễn giảng quyền làm Cha về mặt sáng tạo của Đức Chúa Trời như sau: “hết thảy
chúng ta chẳng phải là có chung một Cha sao? Chẳng phải chỉ có một Đức Chúa Trời
đã sáng tạo nên chúng ta sao?”[ 2:10a]. Đức Chúa Trời là Cha về mặt sáng tạo,
chứ không phải Cha đẻ thuộc linh của nhân lọai.
Luca 2:38 chép, “Ađam con của Đức Chúa Trời”, nhưng nguyên văn là “ Ađam
kẻ của Đức Chúa Trời”, không có chữ “con”. Thực vậy, Ađam do Đức Chúa Trời sáng
tạo, như Sáng thế ký 5:1,2 chép, “ngày Đức Chúa Trời sáng tạo loài người…”.Sáng
Thế ký 2:7 chép, “Giêhôva Đức Chúa Trời lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh
khí [ hơi sự sống] vào lỗ mũi, thì người trở nên một hồn sống [sanh linh].
Trong việc sáng tạo con người, trước hết Đức Chúa Trời nắn thân thể người,
hà sanh khí vào bên trong là tạo linh cho thân thể đó. Đức Chúa Trời không ban
sanh khí cho loài thú vật, chỉ ban cho người. Từ ngữ “khí” ở đây theo tiếng
Hêbơrơ là neshamah, và được dịch là “ linh” theo Châm Ngôn 20:27, “linh loài
người vốn một ngọn đèn của Đức Giêhôva”. Hơi thở sự sống từ Đức Chúa Trời vào
người sản sinh ra linh con người. Đức Chúa Trời không trực tiếp sinh ra linh
con người đầu tiên mà chỉ tạo ra linh ấy. Tiên tri Xachari giải thích cách rõ
ràng , “ Đức Giêhôva là Đấng giương các từng trời, lập nền trái đất, và tạo thần
[nguyên văn là ruach: linh] trong mình người ta” [12:1].
Theo tiếng Hêbơrơ, từ ngữ “tạo” ở đây là yatsar, nghĩa đen là nắn, đúc
ra hình, nặn thành hình. Từ ngữ yatsar nầy xuất hiện lần đầu tiên ở Sáng. 2:7,
“Giêhôva Đức Chúa Trời lấy bụi đất nắn nên hình người”. Từ liệu nầy cũng được
dùng ở các chỗ như Sáng. 2:19, Êsai 45:9; Giê. 18:6. Theo nguyên văn Kinh
thánh, người thợ gốm là người thợ nặn hình, và Đức Chúa Trời là người Thợ Gốm
vĩ đại. Ngài nắn hình người bằng bụi đất, rồi sau đó nặn hình cho linh bên
trong bằng hơi thở sự sống, tiếp đến hồn người tự dộng hiện hữu, khi linh và
thân thể gặp nhau.
Tóm lại loài người là loài thọ tạo của Đức Chúa Trời, thân thể và linh người
được Ngài nắn nên. Loài người là dòng dõi Ngài, vì linh người giống hình ảnh Đức
Chúa Trời bên trong; thân thể người cũng giống hình dạng Con Đức Chúa Trời là
Chúa Jêsus ở bên ngoài. Các câu kinh thánh trên đây tuyệt đối không hề bày tỏ Đức
Chúa Trời đã sinh ra con người mà chỉ nhấn mạnh Ngài sáng tạo họ. Môise sử dụng
cách hạn chế động từ bara [sáng tạo] 9 lần trong cả sách Sáng Thế Ký, mà trong
9 lần đó ông dùng đến 6 lần cho sự sáng tạo con người [Sáng. 1:27; 5:1,2; 6:7].
Con người thiên nhiên là dòng dõi Đức Chúa Trời theo nghĩa thọ tạo, chứ không
phải là con cái Đức Chúa Trời do sinh đẻ bởi ban bản chất .
Mọi tín đồ Đấng Christ đều có hai địa vị là dòng dõi Đức Chúa Trời và
con cái Đức Chúa Trời; còn người vô tín chỉ là dòng dõi của Ngài. Chúng ta phải
sáng tỏ sự khác nhau giữa dòng dõi Đức Chúa Trời và con cái Đức Chúa Trời.
Chúng ta là con cái Đức Chúa Trời, do Ngài tái tạo linh ta. Con cái Ngài tiếp
nhận được sự sống đời đời và bản chất thần thượng của Ngài khi họ tiếp nhận
Chúa Jêsus. “Ai tin Con thì có sự sống đời đời….nhờ đó anh em được dự phần thần
tánh”[ Giăng 3:36;II Phi.1:4].Đức Chúa Trời tái tạo linh chúng ta, ban sự sống
và thần tánh Ngài vào linh đó, vì hễ chi “ sinh bởi Linh là linh”[Giăng 3:6], rồi
Ngài trở thành “Cha vạn linh’ của chúng ta [Hêb. 12:9].
Hơn thế nữa, theo sự khải thị Tân ước, Đức
Chúa Trời có hai hạng loại con cái do hai từ ngữ Hi lạp diễn tả rõ ràng.Thứ nhứt,
từ ngữ teknon, ngụ ý con cái, con đẻ theo bản tính, theo huyết thống. Chữ thứ
hai là huios, có nghĩa con trưởng thành, có địa vị, có khả năng làm người thừa
kế cho cha mình. Trong Anh ngữ ta có chữ child và chữ son.
Ngay sau khi tiếp nhận Chúa, chúng ta trở
thành teknon, con cái Đức Chúa Trời. Câu kinh thánh cơ bản là, “nhưng hễ ai đã
tiếp nhận Ngài thì Ngài ban cho quyền bính trở nên các con cái [teknon] Đức
Chúa Trời, các kẻ ấy chẳng phải sanh bởi huyết…nhưng bởi Đức Chúa Trời” [Giăng
1:12-13].Đức Chúa Trời có nhiều loại con cái như con đỏ mới đẻ, con trẻ, con
xác thịt, con thuộc hồn.v.v…Tình trạng thuộc linh các đứa con có khác nhau
nhưng nói chung họ đều là con cái Đức Chúa Trời theo bản chất. Sứ Đồ Giăng kết
luận về con cái như sau: “ hãy xem Cha đã ban cho chúng ta sự thương yêu bực
nào, để chúng ta được gọi là con cái [teknon] Đức Chúa Trời, mà chúng ta cũng
thật như vậy” [I Giăng 3:1].
Sau một thời gian lâu dài, nhờ sự trưởng thành trong sự sống, con cái
[teknon] sẽ trở nên con [huios] của Đức Chúa Trời. Khi tin Chúa, ta được tái tạo
bằng sự sống thần thượng, sau đó được thánh hóa bằng bản chất thánh khiết của Đức
Chúa Trời, được biến đổi tâm tính bằng nguyên tố thần thượng, rồi được đồng hóa
theo hình ảnh của Ngài bằng bản thể thần thượng.Mặt khác ta phải từ bỏ bản ngã,
đóng đinh xác thịt, giết chết các hành vi của thân thể, ngày đó chúng ta sẽ là
con Đức Chúa Trời như các câu kinh thánh sau đây bày tỏ.” Phước cho kẻ giải
hòa, vì sẽ được gọi là con [huios] Đức Chúa Trời….Hãy yêu kẻ thù nghịch, cầu
nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi hầu cho các ngươi được làm con [huios] của Cha
các ngươi ở trên trời”[ Math.5:9,45].” Các ngươi sẽ làm con [huios] của Đấng
chí cao.Hễ con [huios] nào Ngài nhận thì Ngài cho roi cho vọt” [Lu. 6:35; Hêb.
12:6].
Gút lại, tôi mượn lời Phaolô để làm lời kết
luận. Ông nói chúng ta đều có từng trải, “ chính Đức Linh cùng linh chúng ta đồng
chứng rằng chúng ta là con cái [ teknon] của Đức Chúa Trời” [La. 8:16]. Trong
quần chúng con cái chân chính ấy, “phàm ai được Linh của Đức Chúa Trời dẫn dắt,
đều là con [huios] của Đức Chúa Trời”[ La. 8:14].Các con [huios] là một thiểu số
giữa quần chúng con cái [teknon].
Ngày kia các con [huios] sẽ mặc lấy thân thể
thuộc linh, phục sanh, là được vinh hóa bằng vinh quang thần thượng, ngày đó họ
nhận được quyền làm con theo Êphêsô 1:5 cách thực thụ. Họ cũng trở thành người
thừa kế của Đức Chúa Trời chung với Đấng Christ. Rồi khi Chúa Jêsus tái lâm,
ngày đó sẽ có cảnh tượng sự hiển lộ các con [huios] của Đức Chúa Trời cho vạn vật
xem thấy [La mã 8:19]. Còn các con cái [teknon] chưa kịp trưởng thành sẽ phải học
tập trong nơi khóc lóc và nghiến răng ở ngoài để trở thành con [huios] sau một
ngàn năm bình an./.
Minh Khải