HÌNH TA...TƯỢNG TA
HÌNH TA...TƯỢNG TA
“Đức Chúa Trời phán rằng chúng ta hãy làm nên con người như hình ta (chúng ta) và tượng ta (chúng ta). Sáng thế ký 1:26.
Trong câu kinh thánh nầy có hai từ ngữ rất khó hiểu là “hình” và “tượng”. Sau đây là một số cách dịch khác nhau về hai từ ngữ nầy:
1. Tiếng Việt: Hình ảnh và hình dạng.
2. Tiếng Anh: image và likeness.
3. Tiếng Heboro: tselem và demuth.
4. Tiếng Hi lạp: eikon và homoioma.
5. Bản Kinh thánh Vulgata: imago và similitudo.
Chữ thứ nhứt là “hình” nói lên hình ảnh phi vật chất ở bên trong. Chữ thứ hai “tượng” bày tỏ sự giống hệt nhau hình dạng tương tự ở bên ngoài. Bản kinh thánh Vulgata của Công giáo dịch chữ nầy là similitudo ( sự tương tợ) là chính xác.
I. HÌNH:
A.. Tiếng Heboro: Tselem. Chữ nầy xuất hiện 34 lần trong cựu ước. Nên dịch là hình ảnh
- Sáng 1:26, chúng ta hãy làm nên con người trong ( theo) hình ảnh chúng ta… - Sáng 1:27a, Đức Chúa Trời đã sáng tạo con người trong hình ảnh Ngài….
- Sáng 1:27b, Ngài đã sáng tạo con người trong hình ảnh của Đức Chúa Trời.
- Sáng 5:3, Adam đã sinh một con trai trong hình dạng của ông đúng theo hình ảnh của ông.
- Sáng 9:6, Vì Ngài đã làm nên con người trong hình ảnh của Đức Chúa Trời.
- Đaniên 2 và 3 dùng nhiều lần chữ tselem nầy để miêu tả pho tượng hình người.
B. Tiếng Hi Lạp: eikon:
Tân ước chép 23 lần, nên dịch là hình ảnh.
- La ma 8:29, trở nên giống như( đồng hoá) hình ảnh của Con Ngài.
- I Cor. 11:7, người (nam) vốn là hình ảnh và vinh quang của Đức Chúa Trời.
- II Cor. 3:18, được biến hoá nên cùng hình ảnh….
- II Cor.4:4, Christ là hình ảnh Đức Chúa Trời
- Colose 1:15, Ngài là hình ảnh Đức Chúa Trời không thấy được.
-Colose 3:10, người mới … là kẻ được đổi mới theo hình ảnh Đấng… Hình ảnh nầy không phải là hình thức vật chất nhưng là sự biểu hiện Đức Chúa Trời là gì trong các thuộc tánh và mỹ đức của Ngài. Đức Chúa Trời sáng tạo con người trong hình ảnh Ngài, có nghĩa là Đức Chúa Trời làm nên con người có các mỹ đức và thuộc tính mà Ngài có, để người biểu lộ. Thí dụ Đức Chúa Trời có tình yêu và khả năng yêu, con người có tình yêu và có thể yêu người khác. Imago là hình ảnh phi vật chất của Đức Chúa Trời.
II. TƯỢNG: Likeness
A.Tiếng Heboro: demuth ( 25 lần). Nên dịch là hình dạng, kiểu dáng tương tự, sự giống nhau.
- Sáng 1:26, chúng ta hãy làm nên con người …theo (likeness: kiểu dáng, hình dạng) chúng ta
- Sáng 5:1, Adam đã sanh một con trai trong hình dạng của ông. Chữ demuth nầy chép 9 lần ở Exechien 1: “dạng con người”, và xuất hiện 4 lần ở Exechien 10:
B. Tiếng Hi Lạp: homoioma. Tân ước chép 6 lần.
-. La 5:14, những kẻ đã không phạm tội theo kiểu dáng (likeness) sự quá phạm của Adam.
- La 6:5, chúng ta đã cùng lớn lên với Ngài trong hình dạng của sự chết Ngài.
- La 8:3, sai chính Con Ngài trong chính hình dạng của xác thịt của tội lỗi.
- Philip 2:7, lấy hình thức nô lệ, trở nên trong hình dạng con người.
- La 1:23, đổi vinh quang của Đức Chúa Trời bất hủ ra hình dạng của hình ảnh người…chim …thú….
Adam được sáng tạo, được nắn nên theo hình dạng của Đức Chúa Trời ở bên ngoài, là theo hình dạng của Chúa Jesus, dù trong lịch sử cõi thời gian thân thể Chúa Jesus xuất hiện sau Adam đến 4000 năm. Nhưng theo Colose 1:15 chép, Chúa Jesus là “Đấng sanh đầu nhất mọi vật thọ tạo”. Thân thể Chúa Jesus là tạo vật được sáng tạo ra trước khi có muôn vật. Nên Đức Chúa Trời nắn hình dạng của Adam theo kiểu dáng thân thể Chúa Jesus, dù lúc đó Chúa Jesus chưa sanh ra.
Lama 8:3 chép, Chúa Jesus mang hình dạng ( kiểu dáng) của xác thịt của tội lỗi chúng ta- nghĩa là thân thể Ngài có kiểu dáng như thân thể xác thịt của chúng ta, chứ Ngài không có xác thịt ô tội như chúng ta có.
C. Homoiosis ( kiểu dáng, dạng)—chép một lần duy nhất.
Gia cơ 3:9, “ rủa sã loài người… được làm nên theo dạng ( sự tương tợ ) Đức Chúa Trời”.
Câu nầy khải thị rõ ràng con người, Adam đã được làm nên theo dạng của Đức Chúa Trời, là theo dạng thân thể của Chúa Jesus hằng hữu.
*Tổng kết về Hình và Dạng của Đức Chúa Trời Trong Con Người:
Hình Đức Chúa Trời ám chỉ bản thể bên trong của Đức Chúa Trời, là sự biểu hiện thể yếu bề trong của các thuộc tánh của Đức Chúa Trời, chủ yếu là thương yêu ( I Giăng 4:8), ánh sáng (I Giăng 1:5), sự thánh khiết ( Khải 4:8), và sự công nghĩa (Giê 23:6). Còn hình dạng của Đức Chúa Trời ám chỉ hình thể của Đức Chúa Trời ( Phil 2:6), là sự biểu hiện cho thể yếu và bản chất thân vị Đức Chúa Trời. Do đó hình Đức Chúa Trời và tượng Đức Chúa Trời không nên được coi là hai điều phân rẽ. Các mỹ đức bên trong của con người, được sáng tạo trong linh con người, là các bản sao các thuộc tánh Đức Chúa Trời, là phương tiện để cho con người biểu lộ các thuộc tánh của Đức Chúa Trời. Hình dạng bên ngoài của con người, được sáng tạo là thân thể con người, là bản sao của hình thể Đức Chúa Trời. Do đó, Đức Chúa Trời đã sáng tạo con người làm bản sao gấp đôi giống hệt chính Ngài để con người có khả năng chứa đựng Đức Chúa Trời và biểu hiện Ngài./.