Ngài là Ai mà hiện hữu trước tiên,
Ban xương thịt dựng xây nên người nữ,
Vợ được tạo nên khi Ngài đang ngủ,
Ngài là A-đam cuối trở thành Linh.
Ngài là Ai mà chẳng thiết mưu sinh,
Lo chăn giữ bầy chiên làm sinh tế,
Là người tuận đạo trước mặt nhân thế,
Chết rồi mà huyết vẫn nói tốt hơn.
Ngài là Ai, sinh ra theo hứa ngôn,
Mọi sự Cha có, giao cho Ngài cả,
Dù Con Một chịu dâng mình núi đá,
Sau phục sinh cưới Vợ Mới vinh thay.
Ngài là Ai- chịu thương khó sầu cay,
Là Bê-nô-ni, Con Trai buồn khổ,
Ngài là Ai, được hiển vinh cao độ,
Là Con trai tay hữu, Bên-gia-min.
Ngài là Ai, không cha mẹ, ngày sinh,
Đem bánh rượu ra thăm người chiến sĩ,
Ngài là Vua Salem, Đại Tế Sĩ,
Mên-chi-xê-đéc công nghĩa, bình an.
Ngài là Ai, được áo đẹp Cha ban,
Do chiêm bao thấy trước điều xếp đặt,
Bị các anh ghét ghen, toan mưu sát,
Cuối đại nạn tiếp nhận các anh mình.
Ngài là Ai, được dầu xức nghiêm minh,
Tuổi thanh xuân chịu thập giá cay đắng,
Dù thù nghịch nào Ngài cũng đắc thắng,
Để dẫn đến ngày hiển trị quyền oai.
Sa-lô-môn là hình bóng của Ngài,
Phô diễn khung cảnh cực thịnh vương quốc,
Vinh quang Ngài đầy dẫy cả địa cầu./.