Nàng là ai, mà xiêm y lộng lẫy,
Ngồi lạc đà từ Pha đan đi lên,Trang điểm ngọc ngà, vẻ đẹp tăng thêm,
Gặp tân lang khi hoàng hôn buông xuống?
Rê-be-ca, người Y-sác suy tưởng,
Cưới đem vào ở nhà trại mẹ mình,
Nàng là hội thánh dân ngoại tái sinh,
Được vào dự phần giao ước Do-thái.
Nàng là ai, gốc gác từ dân ngoại,
Kết duyên lành Giô-sép, vị quyền uy,
Ách-nát ra khỏi thế giới thần kỳ,
Là hội thánh được kêu gọi tỏ rõ.
Nàng là ai, sống giữa đồng hoang khổ,
Vợ Môi-se, ấy chính Sê-phô-ra,
Hội thánh giữa trần gian phải trải qua,
Nhưng Chúa bảo vệ nàng và nuôi nấng.
Nàng là ai, mà cuộc đời phá sản,
Sánh duyên người có quyền thế chuộc mua,
Chuyện tình Bô-ô - Ru-tơ thuở xưa,
Huyền nhiệm lớn-Christ và hội thánh.
Ốt-ni-ên cưới vợ bằng trận đánh,
Là Ạc-sa, dường hội thánh biết xin,
Cùng Chúa thừa kế sản nghiệp thuôc linh,
Ấy chính là Đức Chúa Trời tam nhất.
A-bi-ga-in, nữ lưu đẹp nhất,
Kết duyên cùng vua Đa-vít cao sang,
Cùng chồng dấn thân vào chốn chiến tràng,
Tượng trưng hội thánh theo Christ chiến đấu,
Su-la-mít mà quân vương yêu dấu,
Chính là hội thánh từng bước đổi thay,
Từ ngựa giỏi đến thành thánh ngay nay,
Tất cả nhờ Chúa dày công tạo tác.
Nàng là ai mà Chúa tìm kiếm nhất?
Là hội thánh vinh hiển không vết tì,
Là Thân Thể của Đấng Christ quyền uy,
Là Cô Dâu đẹp xinh ngày lễ cưới-
Đáng chúc tạ Đức Chúa Trời vô đối,
Vinh quang danh Chúa đến ngàn muôn đời.
Minh Khải