Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011

NGÀI LÀ CHI





NGÀI LÀ CHI

   Ngài là chi, tạo bằng gỗ gô-phe,
   Trét chai trong ngoài, ba tầng kiên cố,
   Tàu Nô-ê chứa người, vật khi đó,
   Sống trong tàu ta được đến núi cao.
   Ngài là chi, làm trời đất gần nhau,
   Thang ấy vươn đụng trời từ mặt đất,
   Phục sự ta thiên binh lên xuống thật,
   Nhờ Ngài cửa trời rộng mở trong Nhà.

   Ngài là chi mà dân gọi "ma-na",
   Dường hột ngò, sắc trân châu, thơm ngọt,
   Lượm mỗi ngày, xay giã, ăn rất tốt,
   Chúa là Bánh ban sự sống đời đời.

   Ngài là chi, tuôn nước sống không vơi,
   Khi cây gậy của luật pháp đập vỡ,
   Ô, huyết, nước từ hông Ngài tuôn đổ,
   Vầng Đá theo dân thánh suốt thiên trình.

   Ngài là chi, ngoài đền tạm thuộc linh,
   Nói lên nếp sống Ngài trên mặt đất,
   Dạng thô sơ chứa Đức Chúa Trời thật,
   Biểu lộ trong xác thịt của con người.

   Ngài là giá đèn bảy ngọn rạng soi,
   Ta lâng vàng ròng đúc hình cây hạnh,
   Cây sống ra nụ, trổ hoa bảy nhánh,
   Là Đấng tam nhất trong Christ xưa nay

   Hòm giao ước thuở xưa cũng là Ngài,
   Hiện thân, chứng cớ Chúa Trời vô hạn,
   Gỗ, vàng là nhân, thần tánh hoà lẫn,
   Nơi người tin gặp gỡ Đức Chúa Trời.

   Ngôi sao từ Gia-cốp đã sáng soi,
   Là Christ thuôc thiên, địa vị cao cả,
   Ngài là Cây Phủ Việt, quyền khôn tả,
   Đập nát Mô-áp hỗn loạn xưa rày.

   Ngài là chi, được treo ở trên cây,
   Dạng như rắn bằng đồng, không nọc độc,
   Gánh chịu rũa sã thay ta chu tất,
   Nhìn Ngài, dân nổi loạn được hồi sinh.

   Ngài là chi--miền dất hứa quang vinh,
   Là gì, làm gì và điều Ngài có,
   Đều được thể hiện trong miền đất đó,
   Ô Ngài là Đấng Christ tổng hàm bao!

   Sự phong phú Ngài hiện thực dường nào!
   Anh em hỡi! Ta cùng nhau vui hưởng!