SỰ NÊN THÁNH
Nên thánh có nghĩa là trở nên thánh khiết. Tôi đề nghị dùng chữ “ sự thánh hoá” thay cho chữ “ sự nên thánh” cho dễ hiểu hơn.
Trong tiến trình kinh nghiệm sự cứu rỗi đầy đủ trong sách La Mã, tiếp theo sau sự xưng nghĩa ( xưng công chính) là sự thánh hoá.
La Mã 4:25 chép “ Ngài đã bị nộp vì các sự quá phạm của chúng ta và sống lại vì sự xưng nghĩa của chúng ta”. Sự chết của Chúa giải cứu chúng ta khỏi địa vị định tội trước mặt Đức Chúa Trời; sự sống lại của Ngài biện minh cho chúng ta, tức là xưng công bình, là kể chúng ta như trắng án trước mặt Ngài. La Mã 5: 10 nói về bước tiếp theo, “vì nếu đương khi chúng ta còn là kẻ thù nghịch mà đã được hoà lại với Đức Chúa Trời bởi sự chết của Con Ngài, thì huống chi nay đã được hoà lại rồi, lại sẽ nhờ sự sống của Con ấy mà được cứu càng hơn là dường nào”. Sự chết của Chúa cứu ta khỏi sự định tội bên ngoài, sự sống của Đấng Christ cứu ta khọi bản chất tội lỗi bên trong, đó là sự thánh hoá, trở nên thánh khiết trong nếp sống.
La Mã 6: 19 chép, “ như anh em đã dâng các chi thể mình làm tôi mọi sự ô uế và sự bất pháp mà làm sự bất pháp thể nào, thì bây giờ hãy dâng các chi thể mình làm tôi mọi cho sự công nghĩa để làm nên sự thánh hoá cũng thể ấy”-
Có hai phương diện của sự thánh hoá: sự thánh hoá theo địa vị, và sự thánh hoá về tâm tính. Muốn từng trải sự thánh hoá về mặt địa vị, chúng ta phải dâng mình làm khí giới của sự công chính. Muốn kinh nghiệm sự nên thánh về tâm tính, về tính khí, và bản chất, chúng ta phải để cho Christ làm sự sống hành động và thấm nhuần, biến đổi các phần bên trong của chúng ta như tâm trí, tình cảm, ý muốn v.v…
1. Thánh hoá theo địa vị:
Muốn được thánh hoá về địa vị anh em phải dâng mình cho Chúa để làm khí giới của sự công nghĩa. Tình nguyện làm việc cho Chúa. Kế đến anh em phải phân rẽ khỏi các vị trí phàm tục, tội lỗi, và biệt riêng chính mình cho Đức Chúa Trời. Sự thánh hoá nầy là sự thay đổi vị trí, chuyển đổi địa vị. Thí dụ Mathio 23: 17, 18 giải nghĩa sự nên thánh về địa vị như sau, “ cái nào trọng hơn, vàng hay là đền thờ làm cho vàng nên thánh?...cái nào trọng hơn, lễ vật hay là bàn thờ làm cho lễ vật nên thánh?”.
Vàng hay lễ vật, khi còn ở ngoài chợ thì chúng là vật thông thường, phàm tục; nhưng một khi đem chúng vào đền thờ, đặt chúng lên bàn thờ, thay đổi vị trí của chúng, thì nhờ đền thờ, nhờ bàn thờ, là những vật thánh thiêng của Chúa, thì vàng và lễ vật sẽ được nên thánh, được thánh hoá. Vậy nên khi nào anh em tin Chúa, dâng mình cho Ngài, đứng về phía Ngài, liên kết với hội thánh, anh em sẽ được nên thánh về mặt địa vị.
Kinh thánh ghi chép trong hội thánh tại Cô-rinh-tô dù có nhiều tín đồ xác thịt, thiên nhiên, thuộc hồn, còn tội lỗi mà khi viết cho họ, Phao-lô ghi , “đạt cho hội thánh của Đức Chúa Trời tại Cô-rinh-tô, tức là những người đã được nên thánh trong Christ Jesus, được gọi là thánh đồ…” (I Cor. 1:2b). Theo bản kinh thánh Anh văn, nhóm chữ “ đã được nên thánh” dùng thì quá khứ hoàn tất, thể thụ động. Người tin Chúa đều đã được thánh hoá về mặt địa vị rồi. Câu “ được gọi là thánh đồ” được bản Anh văn dịch sát nghĩa là “the called saints”- Các tín đồ trong Đấng Christ đều là các thánh đồ được kêu gọi, chớ không phải được gọi là thánh đồ. Theo nghĩa đen, thánh đồ là người thánh khiết. Anh em đã tin Chúa, theo địa vị, ngày nay anh em đã là thánh đồ rồi. Anh em có tin như vậy, và nắm vững địa vị ấy chăng? Chúng ta là thánh đồ chân thật của Đức Chúa Trời.
2. Thánh hoá trong tâm tính:
La Mã 6: 19 chép, “ Để làm nên sự nên thánh …”. Đây là sự thánh hoá bên trong, là khi tâm tính thiên nhiên, tính khí cũ kỷ, bản chất ô tội của chúng ta được đổi mới, biến chất và biến đổi bởi sự sống của Chúa cho đến khi bản chất chúng ta trở nên thánh khiết như Ngài là thánh khiết và hoàn hảo như Ngài là hoàn hảo. La Mã 5:10 nói sự sống của Đấng Christ bên trong chúng ta sẽ có cơ sở hoạt động trong chúng ta và thấm nhuần mọi phần bên trong chúng ta bằng chính mình Ngài vào khi chúng ta kêu cầu Ngài, tiếp nhận Ngài là sự sống và thân vị cho chúng ta trong mọi hoàn cảnh mình gặp. Chúng ta sẽ được nên thánh cách tự phát và tự động, vì thực tại bản chất bên trong chúng ta là thánh. Chúng ta sẽ nói năng, cư xử, hành động cách thánh khiết tự động. Bên trong là gì, ta sẽ biểu lộ ra là vậy, không nổ lực hay đóng kịch. Khối lượng Đấng Christ kết tinh trong chúng ta, thành hình trong chúng ta sau nhiều năm theo Chúa, qua tiếp xúc, tiếp nhận Ngài cách liên tục, sẽ tự động phô diễn qua nếp sống của chúng cách cụ thể và sinh động, vì Đấng Christ nội cư trong chúng ta là thánh khiết.
Nguyện Chúa cho chúng ta là những người đã có địa vị nên thánh sẽ kinh nghiệm sự thánh hoá về mặt tâm tính. “ Nguyện chính Đức Chúa Trời của sự bình an khiến anh em nên thánh trọn vẹn; nguyện tâm linh, tâm hồn và thân thể của anh em đều được giữ vẹn, không chỗ trách được, khi Chúa chúng ta là Jesus Christ hiên đến. Đấng đã gọi anh em là thành tín, chính Ngài sẽ làm việc đó” (I Tes. 5:23-24). Amen.