Isaiah 3:1-2 (ASV) For, behold, the Lord, Jehovah of hosts, doth take away from Jerusalem and from Judah stay and staff, the whole stay of bread, and the whole stay of water;
-
Esai 3:1-5--Nầy, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, sẽ cất lấy chói và gậy khỏi Giê-ru-sa-lem và Giu-đa, tức là cả bánh nó cậy và cả nước nó nhờ. Ngài sẽ cất lấy những người mạnh mẽ, chiến sĩ, quan xét, đấng tiên tri, thầy bói, trưởng lão, cai đội, dòng quí phái, mưu sĩ, lương công, và thuật sĩ. Ta sẽ ban cho họ những người trai trẻ làm quan trưởng, và con nít sẽ cai trị họ. Dân chúng hà hiếp nhau, người với người, lân cận với lân cận; con nít lấn lướt kẻ già cả, người hèn hạ lấn lướt người tôn trọng.-
-
Một thánh đồ có sự minh mẫn thuộc linh sâu sắc viết: “Ngay cả những người “nổi tiếng” cũng chỉ có “chén dĩa” trong đại tiệc”. Ngụ ý các cuộc đại hội đồng bồi linh của hội thánh không có thực phẩm mà chỉ nghe tiếng khua chén dĩa, muỗng nĩa.
Khi đọc sách Ê-sai chương 3 chúng ta thấy khi dân Chúa có nội chiến, xâu xé nhau, Chúa bẻ gậy bánh (staff of bread) của họ. Có nghĩa Chúa cắt nguồn cung cấp lương thực thuộc linh, họ chỉ còn văn tự thánh kinh, nhưng không có sự tươi mới. Như một người cảm thán:
-
“Sách vở ngàn chương, hội nghị mỗi năm!
Giảng dạy hùng hồn, mây xanh, gió núi
Lẽ thật cao siêu, văn hoa tuôn đổ
Ai cũng cho mình: Lẽ thật đỉnh cao.
Ai cũng thấy mình: Ta là Thân thể!
Ai cũng nghĩ mình: Chứng cớ hiện thời!
Ai cũng khoe mình : Khôi khôi phục phục!
Giàu có đủ rồi, không cần chi nữa!”
(Trích từ một bài FB)
-
1.Sáng thế kí 3: 22-24- Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Nầy, về sự phân biệt điều thiện và điều ác, loài người đã thành một bực như chúng ta; vậy bây giờ, ta hãy coi chừng, e loài người giơ tay lên cũng hái trái cây sự sống mà ăn và được sống đời đời chăng. Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn đuổi loài người ra khỏi vườn Ê-đen đặng cày cấy đất, là nơi có người ra. Vậy, Ngài đuổi loài người ra khỏi vườn, rồi đặt tại phía đông vườn Ê-đen các thần chê-ru-bim với gươm lưỡi chói lòa, để giữ con đường đi đến cây sự sống”.
Phải chăng dân Chúa đã bị đuổi ra khỏi hiện diện của Đức Chúa Trời, bị phong tỏa không còn được phép hái trái cây sự sống tươi mới, là Cây ra trái mới hằng tháng nữa? Biết bao điểm nhóm kêu vang “Khô hạn, Đói quá”.- “Tôi thà ở nhà đọc sách còn có phước hơn đi nhóm để nghe những lời khó chịu quá”.-- Họ không đói văn tự ngàn trang mà đói bánh sự sống, đói trái sự sống mà họ đã từng vui hưởng trước kia.
-
2. Ông Anh Cả từng dạy: “Tri thức, thâm chí tri thức kinh thánh cũng không phải là sự sống”. Thế mà hậu tự Cụ ngày nay chạy theo văn tự, dù là văn tự thánh trên con đường siêu tốc. Bi thảm thay! Ai có thể chặn đường con tàu hội thánh đang vươn tới vì sao trong sự kiêu ngạo đui mù.
-
3.Chúa giáng sự tối tăm trên nhiều người chăn chiên rồi:
-Esai 29:9-12-Hãy sững sờ và kinh hãi! Hãy mù mắt và quáng lòa! Họ say, nhưng không phải vì rượu; xoàng ba, nhưng không phải bởi rượu mạnh. Vì Đức Giê-hô-va đã rải thần ngủ mê khắp trên các ngươi; đã bịt mắt các ngươi, tức là các kẻ tiên tri; đã trùm đầu các ngươi, tức là các kẻ tiên kiến. Vậy nên mọi sự hiện thấy đối với các ngươi đã nên như lời của quyển sách đóng ấn, đưa cho người biết đọc, mà rằng: Xin đọc sách nầy! Thì nó trả lời rằng: Tôi không đọc được, vì sách nầy có đóng ấn; hoặc đưa cho người không biết đọc, mà rằng: Xin đọc sách nầy! Thì nói rằng: Tôi không biết đọc”
Tôi ngạc nhiên và sững sờ tại sao mới mấy năm mà các người chăn lại tối tăm nhanh như vậy? Sách Ê-sai 29 nói đó là sự đoán phạt của Chúa.
Chúa cất Linh khải thị và khôn ngoan mà Ngài hứa trong Ê-phê-sô 1:18.- “ban cho anh em linh của sự khôn ngoan và sự khải thị để thông biết Ngài”. Chúa không còn xức dầu mới trên họ nữa –Thi 92:10-“Tôi được xức bằng dầu mới.”- Sự vận hành của dầu xức Linh tươi mới ngừng họat động trong họ rồi, dù họ rất thuộc lời nầy- “Sự xức dầu mà các con đã nhận được nơi Ngài vẫn cứ ở trong các con, chẳng cần ai dạy các con; song ơn xức dầu của Ngài dạy các con mọi sự” (1 Giăng 2:27). Dầu ô-liu tượng trưng bản thể Đức Linh. Sự xức dầu là chuyển động, là vận hành của Đức Linh trong tín đồ. Dường như sự vận hành nầy đã dừng lại trong những “người có danh tiếng” ấy nên trong đại tiệc chỉ có tiếng khua chén đĩa mà không có bánh, không có thịt, không có sữa, không có trái cây sự sống. Bi thảm thay!
“Sách vở ngàn chương, hội nghị mỗi năm!
Giảng dạy hùng hồn, mây xanh, gió núi
Lẽ thật cao siêu, văn hoa tuôn đổ
Ai cũng cho mình: Lẽ thật đỉnh cao.
Ai cũng thấy mình: Ta là Thân thể!
Ai cũng nghĩ mình: Chứng cớ hiện thời!
Ai cũng khoe mình : Khôi khôi phục phục!
Giàu có đủ rồi, không cần chi nữa!”
(Trích từ một bài FB)
-
1.Sáng thế kí 3: 22-24- Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Nầy, về sự phân biệt điều thiện và điều ác, loài người đã thành một bực như chúng ta; vậy bây giờ, ta hãy coi chừng, e loài người giơ tay lên cũng hái trái cây sự sống mà ăn và được sống đời đời chăng. Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn đuổi loài người ra khỏi vườn Ê-đen đặng cày cấy đất, là nơi có người ra. Vậy, Ngài đuổi loài người ra khỏi vườn, rồi đặt tại phía đông vườn Ê-đen các thần chê-ru-bim với gươm lưỡi chói lòa, để giữ con đường đi đến cây sự sống”.
Phải chăng dân Chúa đã bị đuổi ra khỏi hiện diện của Đức Chúa Trời, bị phong tỏa không còn được phép hái trái cây sự sống tươi mới, là Cây ra trái mới hằng tháng nữa? Biết bao điểm nhóm kêu vang “Khô hạn, Đói quá”.- “Tôi thà ở nhà đọc sách còn có phước hơn đi nhóm để nghe những lời khó chịu quá”.-- Họ không đói văn tự ngàn trang mà đói bánh sự sống, đói trái sự sống mà họ đã từng vui hưởng trước kia.
-
2. Ông Anh Cả từng dạy: “Tri thức, thâm chí tri thức kinh thánh cũng không phải là sự sống”. Thế mà hậu tự Cụ ngày nay chạy theo văn tự, dù là văn tự thánh trên con đường siêu tốc. Bi thảm thay! Ai có thể chặn đường con tàu hội thánh đang vươn tới vì sao trong sự kiêu ngạo đui mù.
-
3.Chúa giáng sự tối tăm trên nhiều người chăn chiên rồi:
-Esai 29:9-12-Hãy sững sờ và kinh hãi! Hãy mù mắt và quáng lòa! Họ say, nhưng không phải vì rượu; xoàng ba, nhưng không phải bởi rượu mạnh. Vì Đức Giê-hô-va đã rải thần ngủ mê khắp trên các ngươi; đã bịt mắt các ngươi, tức là các kẻ tiên tri; đã trùm đầu các ngươi, tức là các kẻ tiên kiến. Vậy nên mọi sự hiện thấy đối với các ngươi đã nên như lời của quyển sách đóng ấn, đưa cho người biết đọc, mà rằng: Xin đọc sách nầy! Thì nó trả lời rằng: Tôi không đọc được, vì sách nầy có đóng ấn; hoặc đưa cho người không biết đọc, mà rằng: Xin đọc sách nầy! Thì nói rằng: Tôi không biết đọc”
Tôi ngạc nhiên và sững sờ tại sao mới mấy năm mà các người chăn lại tối tăm nhanh như vậy? Sách Ê-sai 29 nói đó là sự đoán phạt của Chúa.
Chúa cất Linh khải thị và khôn ngoan mà Ngài hứa trong Ê-phê-sô 1:18.- “ban cho anh em linh của sự khôn ngoan và sự khải thị để thông biết Ngài”. Chúa không còn xức dầu mới trên họ nữa –Thi 92:10-“Tôi được xức bằng dầu mới.”- Sự vận hành của dầu xức Linh tươi mới ngừng họat động trong họ rồi, dù họ rất thuộc lời nầy- “Sự xức dầu mà các con đã nhận được nơi Ngài vẫn cứ ở trong các con, chẳng cần ai dạy các con; song ơn xức dầu của Ngài dạy các con mọi sự” (1 Giăng 2:27). Dầu ô-liu tượng trưng bản thể Đức Linh. Sự xức dầu là chuyển động, là vận hành của Đức Linh trong tín đồ. Dường như sự vận hành nầy đã dừng lại trong những “người có danh tiếng” ấy nên trong đại tiệc chỉ có tiếng khua chén đĩa mà không có bánh, không có thịt, không có sữa, không có trái cây sự sống. Bi thảm thay!
MK.