GIÊ-RU-SA-LEM
MỚI
(1)
Trong bài này và sáu bài tiếp theo, chúng ta sẽ xem
xét những khía cạnh khác nhau về Giê-ru-sa-lem Mới (21:9-27).
I.
PHƯƠNG CÁCH ĐỂ NHÌN THẤY KHẢI TƯỢNG VỀ
GIÊ-RU-SA-LEM
MỚI
Trước hết, chúng ta cần biết phương cách để nhìn thấy
khải tượng về Giê-ru-sa-lem Mới. Một trong bảy thiên sứ thi hành bảy tai họa cuối
cùng chỉ cho Giăng thấy Giê-ru-sa-lem Mới (c. 9). Điều này cho thấy rằng sự phán xét của bảy
bát là vì Giê-ru-sa-lem Mới.
A.
Ở trong linh
Câu 10 chép: “Và vị ấy đem tôi đi trong linh đến một
ngọn núi lớn và cao, chỉ cho tôi thấy thành thánh là Giê-ru-sa-lem, từ
trời ở nơi Đức Chúa Trời mà xuống” (RcV). Nếu muốn thấy khải tượng về
Giê-ru-sa-lem Mới, chúng ta phải ở trong linh. Trước khi nhìn thấy khải tượng về
bảy Hội thánh, Giăng cũng đã ở trong linh (1:10). Chương 1 không những cho biết
Giăng ở trong linh mà còn cho biết ông ở trên một hòn đảo tên là Pát-mô. Nếu
không quan trọng thì điểm này đã không được chép lại trong Kinh Thánh. Bởi ở
trên đảo Pát-mô và ở trong linh mà Giăng có thể nhìn thấy các Hội thánh, tức bảy giá
đèn bằng vàng. Dù nhiều người đọc, nghiên cứu
sách Khải Thị và thậm chí đã đọc những sứ điệp của chúng ta về bảy giá đèn,
nhưng họ vẫn không thấy gì. Lí do là vì họ không ở trong vị trí đúng đắn, cũng
không ở trong linh
.
Muốn
nhìn thấy bất cứ điều gì, chúng ta cần có chỗ đứng đúng đắn, góc độ phù hợp, và
cần có khả năng nhìn. Ngay trước khi Giăng nhìn thấy bảy giá đèn bằng vàng, ông
nghe một tiếng lớn và quay sang nhìn tiếng nói đã phán với ông (1:10,12). Tôi
hi vọng rằng khi nhiều người trong các giáo phái đọc loạt bài nghiên cứu sự sống
này, họ sẽ nghe một giọng nói và quay lại nhìn. Tuy nhiên, dù nhiều người đã
nghe giọng nói nhưng họ không chịu quay lại. Dù họ có quay lại nhìn thì vẫn thiếu
khả năng nhìn thấy. Nhiều mục sư trong các giáo phái có vảy cá trong mắt thuộc
linh của họ. Họ cần được một chuyên gia lấy đi vảy cá để có thể
nhìn thấy khải tượng về Hội thánh. Khi có
vị trí đúng đắn cùng với góc độ phù hợp và khả năng nhìn thấy
thì chúng ta có thể thấy khải tượng về bảy giá đèn bằng vàng, Đó là tình trạng
của Giăng trên đảo Pát-mô. Vì ở trong vị trí
đúng đắn và ở trong linh, nên ông đã nhìn thấy
bảy giá đèn bằng vàng ngay khi quay nhìn tiếng ấy,
Nguyên
tắc cũng tương tự trong việc nhìn thấy Giê-ru-sa-lem Mới. Trong 21:10, Giăng
cho chúng ta biết rằng một thiên sứ đã đem ông đi trong linh. Đừng bao giờ xem
thường linh của anh em; linh ấy có thể nhìn thấy Giê-ru-sa-Iem Mới. Cụm từ
“trong linh” được dùng 4 lần trong sách Khải Thị (1:10; 4:2; 17:3; 21:10). Mỗi
lần được dùng thì cụm từ này giới thiệu một trong bốn khải tượng chính cấu
thành sách này, Các khải tượng ấy là khải
tương về Hội thánh, khải tượng về sự phán xét thế giới, khải tượng về Ba-by-lôn
Lớn và khải tượng về Giê-ru-sa-lem Mới. Bốn khải tượng này tạo thành hai cặp, Hội
thánh và thế giới là cặp thứ
nhất, còn Ba-by-lôn Lớn và Giê-ru-sa-lem Mới là cặp thứ hai, Thế giới tương phản
với Hội thánh, và Ba-by-lôn Lớn tương phản với Giê-rư-sa-lem Mới.
Toàn bộ sách Khải Thị được cấu tạo bởi [bốn
khải tượng]: Hội thánh, thế giới, Ba-by-lôn và Giê-ru-sa-lem Mới. Mỗi lần Giăng
nhìn thấy một trong các khải tượng này, ông đều ở trong linh. Trong linh, Giăng
nhìn thấy các Hội thánh; trong linh, ông nhìn thấy kết cuộc của thế giới; trong
linh, ông nhìn thấy Ba-by-lôn Lớn; trong linh ông nhìn thấy Giê-ru-sa-lem Mới.
Tôi có thể làm chứng rằng thậm chí ngay bây giờ, trước mặt tôi có một quang cảnh
rõ ràng về bốn điều ấy. Trong chương thứ nhất, tôi thấy bảy Hội thánh, và trong
chương cuối cùng, tôi thấy Giê-ru-sa-lem Mới. Giữa hai chương ấy, tôi thấy thế
giới và Ba-by-lôn Lớn.
Nếu
muốn nhìn thấy các khải tượng này, anh em phải ở trong linh. Đừng vận dụng tâm
trí để suy nghĩ về tình hình. Trái lại, hãy quay về linh và ở lại đó. Nếu anh
em vận dụng tâm trí thay vì cứ ở trong linh thì bốn khải tượng ấy sẽ biến khỏi
tầm mắt. Nếu cứ ở trong tâm trí, chúng ta có thể không cho rằng tình hình thế
giới thật tệ. Nhưng nếu quay về linh và ở lại
đó, kêu danh Chúa Jesus
thì
chúng ta sẽ thấy rõ bảy giá đèn và sự kiện toàn thể thế giới
đang ở dưới sự phán xét của Đức Chúa Trời. Càng ở lâu trong linh để tiếp xúc
Chúa, chúng ta sẽ càng sáng tỏ về tình hình thế giới. Hơn nữa, chúng ta sẽ thấy
kĩ nữ và nhận biết rằng kết cuộc của nó là bị hủy diệt. Dù chúng ta có thể
không hiểu hoặc không thể giải thích cho người khác tất cả những điểm này,
nhưng chắc chắn chúng ta sẽ nhìn thấy những điểm này cho chính mình. Chúng ta
cũng sẽ thấy Giê-ru-sa-lem Mới gồm có tất cả những chi tiết như mười hai cổng
và con đường bằng vàng.
Nhu
cầu của chúng ta ngày nay là khải tượng chứ
không phải sự hiểu biết. Nếu chưa từng nhìn thấy
thành phố Anaheim
thì
sự hiểu biết của anh em về thành phố này có giá trị gì? Theo sách Khải Thị, sứ
đồ Giăng đã thấy nhiều điều, kể cả Giê-ru-sa-lem
Mới. Vì vậy, sách Khải Thị của ông không phải là một bài thuyết trình, bài thuyết
giáo hay ngay cả một sứ điệp, mà là một sự mô tả và lời tuyên bố về những gì
ông đã nhìn thấy. Giăng được đưa đi tham quan vũ trụ. Sau chuyến tham quan ấy,
dường như ông muốn nói: “Ô, tôi đã nhìn thấy Sa-tan bị ném vào hồ lửa và tôi đã
nhìn thấy Giê-ru-sa-lem Mới!" Tất cả chúng ta cần
vào trong linh mình và tham dự chuyến tham quan như vậy. Sau khi đã thấy
Giê-ru-sa-lem Mới, anh em không thể nào phủ nhận sự kiện là mình đã nhìn thấy.
B.
Ở trên một ngọn núi lớn và cao
Khi
nhìn thấy Giê-ru-sa-lem Mới, Giăng vừa ở trong linh vừa được đem đến một ngọn
núi lớn và cao. Ngọn núi lớn và cao ấy tương phản
với hoang mạc trong 17:3. Để nhìn thấy Ba-by-lôn là đại kĩ nữ, Giăng được đem đến
hoang mạc. Để nhìn thấy Cô dâu là Giê-ru-sa-lem Mới, ông được
đem đến một ngọn núi lớn và cao. Chúng ta cần được đưa lên một
ngọn núi cao để có thể nhìn thấy nơi ở của Đức Chúa Trời để
hoàn thành mục đích đờt đời của Ngài.
Để nhìn thấy các Hội thánh, Giăng chỉ cần ở
trên đảo Pát-mô là đủ. Nhưng Giê-ru-sa-lem Mới
thì cao hơn các Hội thánh nhiều, và để nhìn thấy Giê-ru-sa-lem Mới, Giăng phải
được đem lên một ngọn núi cao. Giê-ru-sa-lem Mới là một thành trên núi, và
chúng ta phải ở trên núi để nhìn thấy thành ấy. Chúng ta cần ở trong linh
và lên một ngọn núi cao. Đây là phương cách
nhìn thấy khải tượng về Giê-ru-sa-lem Mới.
Chúng
ta cũng cần biết Giê-ru-sa-lem Mới là gì. Giê-ru-sa-Lem Mới là sự tổng kết
chung cuộc của công tác xây dựng của Đức Chúa Trới
trải qua nhiều thế kỉ. Bắt đầu với
A-đam và tiếp tục suốt gần 60 thế kỉ, Đức Chúa Trời đã thực
hiện việc xây dựng rất nhiều. Thành quả của công tác ấy sẽ là Giê-ru-sa-lem Mới,
nơi ở đời đời của Đức Chúa Trời.
Chúng
ta đã thấy rằng khoảng thời gian từ A-đam cho
tới cuối thiên hi niên được chia thành 4 thời kì: thời
kì các tổ phụ, từ A-đam đến Môi-se; thời kì kinh luật,
từ Môi-se đến Đấng Christ;
thời
kì ân điển, từ lần đến thứ nhất của Đấng Christ cho tới khi phục hồi mọi sự vào lần
đến thứ hai của Ngài; và thời kì vương quốc, từ lần đến thứ hai của Đấng Christ cho tới cuối
thiên hi niên. Trong các thời kì ấy, Đức Chúa Trời thực hiện công tác xây dựng
của Ngài, và Ngài sẽ tiếp tục công tác này, Tuy nhiên, hầu hết Cơ Đốc nhân
không quan tâm đến sự xây dựng của Đức
Chúa Trời, mà chỉ quan tâm đến tôn giáo loài người. Ngợi khen Chúa, chúng ta đã
được giải cứu khỏi hoàn cảnh đáng thương đó! Bây giờ chúng ta không ở trong tôn
giáo loài người nữa; chúng ta đang ở trong sự xây dựng của Đức Chúa Trời. Sự
xây dựng ấy hiện là các Hội thánh, và sẽ là Giê-ru-sa-lem
Mới trong cõi đời đời, Chúng ta đang ở trong các Hội thánh, và trên đường đến
Giê-ru-sa-lem Mới. Cảm tạ Chúa, chúng ta có một cái nhìn
rõ ràng như vậy về Giê-ru-sa-lem Mới, phần định tối hậu của
chúng ta.
II.
TRONG TRỜI MỚI ĐẤT MỚI
Trong
câu 2, Giăng nói: “Tôi cũng thấy thành thánh, là Giê-ru-sa-lem mới, từ trời ở
nơi Đức Chúa Trời mà xuống, sửa soạn như một tân phụ trang sức đợi chồng mình.”
Giê-ru-sa-lem Mới là một kết cấu sống động bao gồm tất cả những thánh đồ được
Đức Chúa Trời cứu chuộc trải qua tất cả các thế hệ, Đây là Cô dâu của Đấng Christ như người
tương xứng của Ngài (Giăng 3:29), và là thành thánh của Đức Chúa Trời, tức nơi ở của Ngài. Đây
là thành Giê-ru-sa-lem thuộc trời (Hê, 12:22) mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn cho
chúng ta và là thành mà Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp trông đợi
(Hê. 11:10,16), Đây cũng là Giê-ru-sa-lem ở trên, và là mẹ của tất cả chúng ta
(Ga. 4:26).
Giê-ru-sa-lem Mới này sẽ từ trời xuống đất. Cả
câu 2 lẫn câu 10 đều chép rằng Giê-ru-sa-lem Mới “từ trời ở nơi Đức Chúa Trời mà xuống.” Ý định của
Đức Chúa Trời không phải là có nơi ở đời đời trên trời; Ngài mong muốn ở trên đất. Dù tôn
giáo mơ
ước lên trời, nhưng Đức Chúa Trời thì muốn xuống đất,
Thậm chí hiện nay, nơi ở tốt nhất
của Đức Chúa Trời không phải là trời mà là Hội thánh trên đất, Ngày nay, Đức
Chúa Trời có hai nơi cư trú là các tầng trời và Hội thánh. Đức Chúa Trời ở trên
trời với các thiên sứ của Ngài, và cũng ở trên đất với con cái của Ngài. Nếu là
Cha thì anh em thích ở với các thiên sứ là những đầy tớ hay ở với con cái của mình? Nếu những đầy tớ sống trong một
lâu đài còn con cái sống trong một nhà tranh
nghèo nàn thì anh em thích sống trong lâu đài hay nhà tranh? Chắc chắn là anh
em sẽ ở với con cái mình trong nhà tranh. Với Đức Chúa Trời cũng vậy. Ngài mong
muốn ở trong Hội thánh biết bao! Dù vẻ bề ngoài của Hội thánh không tuyệt vời và
lộng lẫy, nhưng ở đó có con cái Đức Chúa Trời, và Ngài thích ở chung với họ. Cuối
cùng, “nhà tranh” nghèo nàn của Hội thánh sẽ được biến đổi thành Giê-ru-sa-lem
Mới, tráng lệ hơn nhiều so với bất cứ lâu đài nào.
Giê-ru-sa-lem
Mới sẽ là một thành phố cực kì rộng lớn có chiều dài, chiều rộng và chiều cao
là 12.000 sta-đi-om (c. 16). Mười hai ngàn sta-đi-om là
khoảng 1.360 dặm (khoảng hơn 2.000 km), đoạn đường từ San Diego đến Seattle. Khoảng
cách từ bờ biển phía đông của Hoa Kỳ đến bờ biển phía tây là khoảng 3.000 dặm. Vì
thế, chiều dài của Giê-ru-sa-lem Mới sẽ gần bằng phân nửa chiều
dài của Hoa Kỳ. Thành phố này sẽ rộng lớn biết bao! Thành này cao khoảng 7 triệu bộ (khoảng hơn
2.000 km). Thành này tuyệt diệu hơn bất cứ những gì chúng ta có thể tưởng tượng
được, thực sự sẽ từ trời xuống đất. Tất nhiên, trái đất khi ấy sẽ là trái đất mới
(cc. 1, 24, 26).
III.
THÀNH THÁNH
Giê-ru-sa-lem Mới là thành thánh (cc. 2,10). Là
thành thánh của Đức Chúa Trời, Giê-ru-sa-lem Mới là thánh, được thánh hóa, hoàn
toàn được biệt riêng cho Đức Chúa Trời, và hoàn toàn được dầm thấm bản chất
thánh của Ngài để là nơi ở của Ngài. Thành thánh này hoàn toàn được dầm thấm Đức
Chúa Trời và hòa quyện với Ngài. Thành vĩ đại này dài, rộng và cao hơn 1.360 dặm
(khoảng hơn 2.000 km) sẽ hoàn toàn được biệt riêng cho Đúc Chúa Trời và được dầm
thấm Ngài. Sẽ đến một ngày, chúng ta sẽ thực sự ở đó. Ngày nay chúng ta nhìn thấy Giê-ru-sa-lem Mới trong khải tượng, nhưng sẽ có ngày chúng ta ở trong thành ấy. Chúng ta sẽ phấn khởi biết bao! Chúng ta chắc chắn sẽ
nhớ lại khải tượng về Giê-ru-sa-lem Mới mà mình đã thấy khi còn ở trên đất.
IV. CÔ
DÂU CỦA ĐẤNG CHRIST
Câu 2 chép rằng Giê-ru-sa-lem Mới “sửa soạn như một
tân phụ trang sức đợi chồng mình”, và trong câu 9, một trong các thiên sứ nói:
“Hãy đến đây, ta sẽ chỉ cho ngươi tân phụ là Vợ của Chiên con.” Trong cả Cựu Uớc lẫn
Tân Ước, Đức Chúa Trời ví tuyển dân của Ngài như một người vợ (Ês. 54:6; Giê. 3:1; Êxc. 16:8; Ô-sê
2:19; 2 Cô. 11:2; Êph. 5:31-32). Vợ là để Đức Chúa Trời vui thỏa trong tình
yêu. Là Cô dâu của Đấng Christ, Giê-ru-sa-lem
Mới ra từ Đấng Christ là Chồng mình,
và trở nên người tương xứng của Ngài giống như Ê-va ra từ A-đam là chồng nàng
và trở thành người tương xứng của ông (Sáng. 2:21-24). Cô dâu ấy sửa soạn bằng
cách dự phần trong sự phong phú từ sự sống và trong bản chất của Đấng Christ.
Câu 9 đề cập đến Cô dâu và người vợ. Làm Cô dâu chủ
yếu là cho ngày cưới, trong khi làm vợ là cho cả đời. Giê-ru-sa-lem Mới sẽ là
Cô dâu trong thiên hi niên vì một ngàn năm như một ngày (2 Phi. 3:8) và là người
Vợ trong trời mới đất mới cho đến đời đời. Cô dâu trong thời đại vương quốc sẽ bao gồm
những người đắc thắng (3:12; 19:7-9), nhưng người vợ trong cõi đời đời sẽ
bao gồm tất cả những người đã được Đức Chúa Trời cứu chuộc (21:9).
Vì Giê-ru-sa-lem Mới là Cô
dâu, chúng ta không nên xem đó là một thành phố vật chất. Một hữu thể vật chất
không thể nào làm Cô dâu. Đức Chúa Trời không bao giờ kết hôn với một vật thể,
mà chỉ kết hôn với điều gì đó sống động. Cô dâu sẽ bao gồm tất cả những thánh đồ
được cứu chuộc, tái sinh và biến đổi của Đức Chúa Trời. Trong Giê-ru-sa-lem Mới sẽ không
còn gỗ, gạch hay bụi đất. Trái lại, tại đó sẽ có vàng, ngọc trai và đá quý được
biến đổi. ...
V. NHÀ
TRẠI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Câu 3 chép: “Tôi nghe một tiếng lớn từ ngai ra, nói
rằng: Kìa, nhà trại của Đức Chúa Trời ở giữa loài người. Ngài sẽ đóng trại giữa họ, và họ sẽ làm
dân Ngài, chính Đức Chúa Trời sẽ ở với họ.” Trong cả Cựu Uớc lẫn Tân Ước, Đức
Chúa Trời cũng ví sánh tuyển dân của Ngài như là một nơi ở dành cho
chính Ngài (Xuất. 29:45-46; Dân. 5:3; Êxc. 43:7, 9; Thi. 68:18; 1 Cô. 3:16-17; 6:19; 2 Cô.
6:16; 1 Ti. 3:15). Trong khi người vợ là để Đức Chúa Trời vui thỏa trong
tình yêu thì nơi ở là để Ngài nghỉ ngơi trong sự biểu lộ. Cả hai phương diện này cuối
cùng đều sẽ được hoàn thành trong Giê-ru-sa-lem Mới. Trong Giê-ru-sa-lem Mới, Đức
Chúa Trời hoàn toàn được vui thỏa trong
tình yêu và hoàn toàn được nghỉ ngơi trong sự biểu lộ cho đến đời đời.
Là nơi ở của Đúc Chúa Trời, Giê-ru-sa-lem Mới sẽ là nhà trại của Đức Chúa Trời
với loài người cho đến đời đời. Đó sẽ là nơi ở của Đức Chúa Trời giữa vòng loài
người, tức các dân, để biểu lộ Ngài. Nhà trại được Môi-se dựng chính là hình
bóng về nhà trại này (Xuất. 25:8-9; Lê. 28:11). Hình bóng ấy trước hết được ứng
nghiệm nơi Đấng Christ
là
nhà trại của Đức Chúa Trời giữa loài người (Gi. 1:14), và cuối cùng sẽ được ứng
nghiệm một cách đầy đủ nhất nơi Giê-ru-sa-lem
Mới, tức sự mở rộng của Đấng Christ như là
nơi ở của Đức Chúa Trời. Nhà trại này cũng sẽ là nơi ở đời đời của những người
được Đức Chúa Trời cứu chuộc. Đức Chúa Trời sẽ che phủ chúng ta bằng Đấng Christ. Vì vậy,
Giê-ru-sa-lem Mới sẽ là nơi ở hỗ tương cho cả Đức Chúa Trời lẫn chúng ta.
Chỗ
ở của một người biểu lộ chính người ấy. Không nơi nào khác chúng
ta hoàn toàn được biểu lộ như tại nơi ở của
mình. Nếu anh em muốn biết một người, hãy đi thăm nhà của người ấy. Nếu nhà một
người không ngăn nắp, anh em biết chính người ấy không phải là người ngăn nắp.
Nhưng nếu nhà một người rất ngăn nắp, sạch sẽ và gọn gàng, anh em biết người ở
tại đó chính là loại người như vậy. Giả sử, tôi đến thăm anh em tại nhà vào một
buổi sáng và thấy giường của anh em chưa được dọn. Dù anh em có thuyết trình với
tôi về tính chuyên cần và sự ngăn nắp bao nhiêu lần đi nữa, tôi vẫn
biết anh em là một người bừa bãi vì anh em không dọn giường. Như nhà chúng ta
biểu lộ chúng ta thì Giê-ru-sa-lem Mới là nhà
trại của Đức Chúa Trời cũng sẽ biểu lộ Ngài. Mỗi bộ phận của thành này
cũng sẽ ngăn nắp, sạch sẽ và được xây dựng cách đúng đắn. Mọi phương diện của
thành ấy đều sẽ biểu lộ Đức Chúa Trời. Hội thánh ngày nay như nơi ở của Đức
Chúa Trời cũng là sự biểu lộ của Ngài. Hội thánh vừa
là sự thoả mãn của Đấng Christ
vừa
là nơi cư ngụ của Đức Chúa Trời. Trong Hội thánh, tức mô hình thu nhỏ của
Giê-ru-sa-lem Mới sắp đến, Đấng Christ được thỏa mãn và Đức Chúa Trời được
biểu lộ.
Nhân
loại được phục hồi, tức các dân sẽ sống chung quanh Giê-ru-sa-lem Mới là nhà trại
của Đức Chúa Trời, và họ sẽ vui hưởng
Đức Chúa Trời tại đó.
VI.
PA-RA-ĐI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
Giê-ru-sa-lem
Mới cũng sẽ là Pa-ra-đi của Đức Chúa Trời. Theo Kinh Thánh có nhiều loại
Pa-ra-đi. Nhiều Cơ Đốc nhân xem vườn Ê-đen là một
Pa-ra-đi (Sáng. 2:8). Tuy nhiên, Kinh Thánh không gọi vườn Ê-đen là Pa-ra-đi.
Vì thế, trong Kinh Thánh chỉ có hai Pa-ra-đi,
Pa-ra-đi được Chúa Jesus đề cập đến
trong Lu-ca 23:43 và Giê-ru-sa-lem Mới.
Khi
tên cướp xin Chúa nhớ đến mình lúc vào vương quốc của Ngài thì Chúa Jesus đáp: “Thật
vậy, Ta nói với anh, hôm nay anh sẽ ở với Ta trong Pa-ra-đi” (Lư. 23:43). Chỉ bởi
nghiên cứu một số câu Kinh Thánh khác mà chúng ta có thể xác định
được Pa-ra-đi này. Lu-ca 23:43 cho biết rằng ngay sau khi chết, Chúa Jesus đã đến
Pa-ra-đi. Công vụ các Sứ đồ 2:27 và 31 cho biết rằng sau khi Chúa Jesus chết,
Ngài đến Ha-đét, và Ma-thi-ơ 12:40 bày tỏ rằng Ha-đét “ở trong lòng đất” tức là
nơi Chúa Jesus
đã
đến trong ba ngày ba đêm sau khi chết. Trong Ha-đét có một nơi dễ chịu được ví
như là lòng Áp-ra-ham, nơi La-xa-rơ đã đến (Lu. 16:23). Vì vậy, Pa-ra-đi được
Chúa đề cập trong Lu-ca 23:43 chính là noi dễ chịu của Ha-đét. Theo lời Chúa
trong Lu-ca chương 16 thì Ha-đét có hai phần, giữa hai phần ấy có một vực lớn.
Khi La-xa-rơ chết, ống đến nơi dễ chịu của Ha-đét, tức nơi Áp-ra-ham ở.
Nhưng khi người giàu chết, ông đến nơi thống khổ.
Một số giáo sư Cơ Đốc, như tiến sĩ Scofield, tin rằng vào thời điểm Đấng Christ sống lại thì nơi dễ chịu của Ha-đét được chuyển lên
tầng trời thứ ba. Bản Kinh Thánh Tham khảo đầu tiên của Scofield có lời ghi chú về Lu-ca 16:23 cho vấn đề này. 2
Cô-rin-tô 12:2-4 cũng được dùng làm cơ sở để chứng minh điều này. Một số người giải nghĩa lời
của Phao-lô trong các câu này rằng Pa-ra-đi hiện ở trên tầng trời thứ ba. Tuy
nhiên, nếu đọc kĩ phân đoạn Kinh Thánh này theo văn bản Hi Lạp, anh em sẽ nhận
thấy ý nghĩa của nó khác hẳn lời giải thích ở trên. Trong chương này, Phao-lô
làm chứng rằng ông đã nhận được một khải tượng trọn vẹn về toàn thể vũ trụ vốn
được chia thành ba phần: các tầng trời, trái đất và khu vực ở bên dưới trái đất
(xem Phil, 2:10). Phao-lô
đã đến chỗ hiểu biết những điều ở trên đất, những điều ở trên trời và những điều
ở trong Pa-ra-đi. Đây là cách hiểu đúng đắn về 2 Cô-rin-tô 12:2-4. (xem
bài 20). Pa-ra-đi, là phần dễ chịu của Ha-đét, vẫn còn ở trong Ha-đét bên dưới
trái đất.
Giảng dạy rằng các thánh đồ thời Cựu Ước trong
Pa-ra-đi được chuyển lên trời vào ngày Đấng Christ phục sinh là không chính xác. Vào ngày Ngũ tuần, tức
là 50 ngày sau khi Chúa sống lại, Phi-e-rơ nói: “Vua Đa-vít chẳng hề lên trời”
(Công. 2:34), Thậm chí vào thời điểm ấy, Đa-vít vẫn không có mặt ở trên trời.
Vì vậy, những sự dạy dỗ truyền thống về vấn đề này thì không chính xác, cũng
không đáng tin. Theo lời chính xác của Kinh Thánh thì trong Ha-đét có một nơi dễ
chịu được gọi là Pa-ra-đi; đó là nơi mà linh và hồn của những người đã được cứu
hiện đang ở, chờ đợi thời điểm sống lại.
Về nguyên tắc, hồn không có thân thể có nghĩa là nó trần trụi, và không
người nào trần trụi có thể vào trong hiện diện của Đức Chúa Trời. Vì vậy, linh
và hồn của các thánh đồ đã qua đời đang ở trong phần dễ chịu của Ha-đét chờ đợi
ngày sống lại để có thể mặc lấy thân thể phục sinh vinh hiển và lại được che phủ.
Giê-ru-sa-lem Mới là Pa-ra-đi của Đức Chúa Trời thì
khác với Pa-ra-đi trong Ha-đét. Pa-ra-đi của Giê-ru-sa-lem Mới là đời đời thì trỗi hơn nhiều so với
Pa-ra-đi trong Ha-đét vốn chỉ là một nơi ở tạm thời. Pa-ra-đi của
Đức Chúa Trời trong Giê-ru-sa-lem Mới sẽ là phần thưởng cho những người đắc thắng
trong thời đại vương quốc (2:7) và là phần hưởng chung cho tất cả những người
được Đức Chúa Trời cứu chuộc cho đến đời đời (21:7). Tất cả các thánh đồ đã chết đều sẽ được sống
lại, mặc lấy thân thể phục sinh, và cuối cùng vào trong Giê-ru-sa-lem Mới là
Pa-ra-đi của họ.