“Môi-se nói với con dân Y-sơ-ra-ên: “Nầy, Đức Giê-hô-va đã gọi
đích danh Bết-sa-lê-ên, con trai của U-ri, cháu của Hu-rơ, thuộc bộ tộc Giu-đa.
Ngài đã ban cho người đầy dẫy Thần Linh của
Đức Chúa Trời, cùng với sự khéo tay, thông minh và hiểu biết trong lãnh vực thủ
công mỹ nghệ” (Xuất Hành 35:30-31).
Hai đặc điểm dường như đánh dấu con cái của Y-sơ-ra-ên sau
khi họ rời khỏi Ai Cập: 1) Họ than phiền rất nhiều và, 2) Họ không đặt nhiều niềm
tin vào Đức Chúa Trời hay vào sự lãnh đạo của Môi-se. Dường như họ liên tục thử
nghiệm sự kiên nhẫn của Chúa và của Môi-se với thái độ không tin cậy và tiêu cực
vĩnh viễn của mình.
Sau đó, chúng ta gặp Bết-sa-lê-ên, người thợ cái của nhóm làm
việc xây dựng đền tạm. Đây là một người đầy trí huệ, Thánh Linh của Đức Chúa Trời,
tri thức, và khả năng làm việc với đôi tay của mình. Không chỉ vậy, chúng ta được
thông báo rằng ông và đoàn thợ thầy của ông đã nhiệt tình và vui mừng về việc
thực hiện công việc Đức Chúa Trời đã kêu gọi họ làm (Xuất 36: 2- Vậy Môi-se gọi
Bết-sa-lê-ên, Ô-hô-li-áp và những người khéo tay mà Đức Giê-hô-va đã đặt trong
lòng họ sự khôn ngoan, cùng với những người có tinh thần tự nguyện đến để bắt
tay vào việc).
Ông và bạn cùng làm việc của mình, Ô-hô-li-áp, cũng được trao
cho năng khiếu với khả năng dạy các kỹ năng của mình cho người khác (Xuất 35:34-
- Ngài ban cho người khả
năng dạy nghề và cũng ban cho cả Ô-hô-li-áp, con của A-hi-sa-mạc, thuộc bộ tộc
Đan nữa).
Tôi đã tham dự một hội thánh tại một thời gian mà đang trải
qua một số việc tu sửa và làm mới hội đường cách nghiêm trọng. Mục tử yêu cầu
các tình nguyện viên giúp đỡ công việc, và tôi đồng ý giúp đỡ bằng bất cứ cách
nào tôi có thể. Việc xây dựng đó không phải là lĩnh vực chuyên môn của tôi về bất
kỳ phương tiện nào, tôi đã chỉ giúp đỡ rất nhiều trong việc nâng vật nặng.
Nhưng nhiều tình nguyện viên khác đã có giấy chứng nhận thợ điện, thợ ống nước,
người khéo tay, và thợ mộc.
Vì vậy, chúng ta thường nghĩ về chức vụ như chỉ là rao giảng
hoặc giảng dạy, nhưng mỗi người trong số những người này đang phục vụ Đức Chúa
Trời với những khả năng mà Ngài đã ban cho họ. Đức Chúa Trời cần những người
như Môi-se để lãnh đạo dân của Ngài, nhưng Ngài cũng cần những người như Bết-sa-lê-ên
để xây dựng “đền tạm” của Ngài.