Thánh Vịnh 45:1-7;
Hê-bơ-rơ 1:8,9.
" Lòng tôi đầy tràn những lời tốt; Tôi nói điều
tôi vịnh cho vua; Lưỡi tôi như ngòi viết của văn sĩ có tài. Ngài xinh đẹp hơn hết thảy con trai
loài người; Ân điển tràn ra nơi môi Ngài: Vì vậy, Đức Chúa Trời đã ban phước
cho Ngài đến đời đời. Hỡi Đấng mạnh dạn, hãy
đai gươm nơi hông, Là sự vinh hiển và sự oai nghi của Ngài
Vì cớ sự chân thật, sự hiền từ, và sự công bình, ãy lấy sự oai nghi
Ngài cỡi xe lướt tới cách thắng trận; ay hữu Ngài sẽ dạy cho Ngài những việc
đáng kinh. Các mũi tên Ngài bén nhọn, ắn thấu
tim kẻ thù nghịch vua; ác dân đều ngã dưới Ngài. Hỡi
Đức Chúa Trời, ngôi Chúa còn mãi đời nọ qua đời kia; ính quyền nước Chúa là một
bính quyền ngay thẳng. Chúa ưa sự công bình,
và ghét điều gian ác; cho nên Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời của Chúa, đã xức
dầu cho Chúa ằng dầu vui vẻ trổi hơn đồng loại Chúa.
".
"Nhưng nói về Con thì lại rằng: “Hỡi Đức Chúa
Trời, ngai Chúa còn mãi từ đời đời đến đời đời, Quyền trượng của nước Chúa là
quyền trượng ngay thẳng. Ngài từng mến sự công
nghĩa, ghét sự gian ác, Cho nên Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời của Chúa, đã
lấy dầu vui vẻ xức cho Chúa. Trổi hơn đồng bạn của Chúa.”.
Xung đột giữa hai
vương quốc
Tôi chỉ cần nói ở đây, vì lợi ích
của việc thiết lập tất cả mọi thứ, rằng những gì chúng ta đang tìm kiếm để xem thấy
trong những thì giờ suy gẫm nầy là cuộc xung đột vũ trụ giữa hai vương quốc lớn,
vương quốc của Đức Chúa Trời, vương quốc của bóng tối và của cái chết và sự
sống, qui hướng trong một cách rất mạnh mẽ và toàn diện vào thời gian này cho
đến ngày cuối cùng, và dân của Chúa ở khắp mọi nơi đều tham gia, và trong một ý
nghĩa rất thực tế cuộc xung đột dựa trên họ cho sự xuất phát của nó. Hội thánh
là công cụ được lựa chọn đời đời và chiếc bình mà trong đó và thông qua đó sự
ưu việt tuyệt đối của Chúa Giêsu được thể hiện và quản lý. Cho một sự chuẩn bị
thuộc linh sâu xa đó đã được thực hiện trên các lập trường rất thực tế và dọc
theo các đường hướng rất thiết thực, cho các vương quốc nầy không chỉ là các hệ
thống được thiết lập một cách khách quan bên ngoài,. Họ không thuộc chính trị,
họ không thuộc kinh tế, họ không phải là
thuộc đất trong bất kỳ ý nghĩa nào. Họ thuộc linh; và chính thể yếu của bản
chất, sức mạnh và sự tồn của họ là một trạng thái thuộc linh, và trạng thái đó
được tìm thấy trong sự cấu tạo của những người thuộc về hai vương quốc tương
ứng. Chúng tôi đã tìm cách để thấy rằng vương quốc của Satan thực sự ở trong
con người theo thiên nhiên. Nó có trong bản chất của con người nên bây giờ Satan
có sức mạnh của hắn. Mặt khác, vương quốc của các tầng trời là một điều bên
trong. Nó ở trong bạn, và do đó nó là một vấn đề của sự cấu tạo bên trong. Vì
vậy một điều phát sinh đối với chúng ta là cho dù vương quốc này, vương quốc
của các tầng trời trong đời sống của dân Chúa, thực sự sẽ biểu lộ và thể hiện
uy quyền tối cao của nó, thế lực của nó, và đó là những gì chúng ta được kêu gọi
đến, và đó thực sự là những thách thức của những phần suy gẫm này.
Sự công bình,
biểu hiện của Đấng Công bình
Bây
giờ, nếu vương quốc của Satan dựa trên tội lỗi, và nếu tội lỗi là những gì
chúng ta đã nói là --nổi loạn, sự hư hỏng, với tất cả sự tác thành của nó: niềm
tự hào: bản ngã trong tất cả các hình thức của nó, cho đến hận thù chống lại Đức
Chúa Trời, cách xa Đức Chúa Trời, và hoàn toàn bất lực và bất lực để cứu chuộc chính mình -
nếu đó là cơ sở của vương quốc Satan,
sau đó vương quốc của Đức Chúa Trời được dựa trên sự công bình, có nghĩa
là, trên điều mà hoàn toàn ngược lại với tội lỗi. Nếu Satan là hiện thân của tội
lỗi, sau đó Christ phải là hiện thân của sự công bình, khi hiểu một cách đúng
đắn. Vấn đề là nó là một cái gì đó cá nhân, không trừu tượng hay một cái gì đó
của riêng mình. Đừng nói về tội lỗi như một số điều trừu tượng. Tội lỗi là sự biểu hiện của một thân vị. Satan là tội lỗi,
và tất cả những gì tỏa ra từ hắn là tội lỗi. Theo cách như vậy, Christ là sự
công chính, và sự công bình mà của Đức Chúa Trời
là Christ, được làm thành sự công bình cho chúng ta từ Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 1:30.). Ngài là Đấng Công Bình (Cv 3:14). Đó
là cá nhân. Chúng ta cần phải nói điều đó và nhấn mạnh nó, đến nỗi, chúng ta sẽ
không nhận được bất kỳ loại trí năng nào mà chúng ta đang đối phó với những sự
việc. Chúng ta đang đối phó cách cuối cùng với những con người, và do đó với các
vương quốc. Trên cả hai mặt, nó giải quyết chính nó vào "Ai?" không
phải “Điều gì? Ai sẽ là người có vương quốc?
Bây giờ nếu 'vương quốc' gợi ý sự
thống trị, quyền uy, quyền lực - như, tất nhiên, sau đó nó là – sự thống trị,
quyền uy, quyền lực, dựa trên—xuất phát từ bản chất. Họ không chính thức, được
vận dụng và khẳng định bởi một sự bổ nhiệm. Họ xuất phát từ bản chất của người
hoặc những người có liên quan, đó là, bạn và tôi sẽ không biết quyền năng thần
thượng nhiều hơn việc chúng ta biết về bản chất thần thượng, chân dung thần
thượng. Quyền năng, sự thống trị, quyền uy thuộc linh của chúng ta đối với sức
mạnh của kẻ thù, không phụ thuộc trên điều gì khác hơn là sự gần gũi của chúng
ta với Đức Chúa Trời, và sự tương tự của chúng tôi với Ngài.
Bất kỳ hệ thống
giảng dạy nào về quyền uy bằng cách khoác lấy một loại câu cú và bắt đầu ném
các cụm từ vào kẻ thù mà không có một kiến thức sâu sắc về cơ sở của quyền uy là một điều nguy hiểm
nhất và nguy hại, và sẽ dính líu tất cả mọi điều liên quan trong rắc rối không
thể tránh khỏi mà từ đó nó sẽ không được dễ dàng giải thoát họ. Đây không chỉ
là một tuyên bố về ý tưởng, điều này là một thực tế. Một số người trong chúng
ta đã thấy ma quỷ làm sự tàn phá khủng khiếp cho những người đứng lên nói về
Sa-tan là một kẻ thù bị đánh bại, và ném vào hắn những cụm từ từ Kinh Thánh.
Kết thúc đó đã bị phân tán và vỡ tan. Nhưng điều đó không có nghĩa là không có
những điều như thẩm quyền trên kẻ thù. Những gì tôi đang cố gắng để nhấn mạnh
là cần thiết biết cơ sở của quyền uy, và cơ sở đó là những gì được ngụ ý ở đây-
là bởi sự công bình.
Các tính năng của
Đấng công nghĩa:
(A) Nhu mì
Vì vậy,
sau đó, đến bản chất của vương quốc được thành lập trên sự công bình, chúng ta
thấy tất cả các tính năng của nó trái ngược vương quốc của Satan là dường nào.
Phần sau, như chúng ta đã thấy, niềm tự hào là điểm bắt đầu, tính năng đầu tiên
của cuộc nổi dậy, nổi loạn, và lịch sử lâu dài của sự hư hỏng, sai trái. Trái
tim hắn đã ngước lên vì vẻ đẹp của hắn (Eze. 28:17). Do đó, vương quốc của Đức
Chúa Trời, vương quốc của Con tình yêu của Đức Chúa Trời, phải có chính nền
tảng của nó để đối diện sự kiêu ngạo đó, là sự nhu mì, và tôi sẽ gọi bạn chú ý đến
các nơi lớn lao ghi chép vấn đề của sự nhu mì trong Lời Chúa, cả trong Cựu và
Tân Ước. Hãy để tôi cung cấp cho bạn, nhưng một số ít tài liệu tham khảo, mà sẽ
làm cho nhiều câu khác dấy lên trong tâm trí của bạn ngay lập tức. Thánh Vịnh
25:9, Thi Thiên 37:11, Thi Thiên 147:6, Thánh Vịnh 149:4, Ê-sai 11:04, Ê-sai
61:1.
Các mảnh vụn này, chắc chắn, đủ để đem chúng ta đứng lên
chống lại thực tế này, quyền lực đó trên toàn bộ sức mạnh của Satan được thấy
tập trung ở nơi đầu tiên trong sự nhu mì. Chép rằng tất cả những sức mạnh phi thường
của tội lỗi, tất cả vương quốc hùng mạnh đó mà Satan đã thành lập, mà hắn đã
lôi kéo vào đó tất cả các con trai của loài người theo thiên nhiên - vương quốc
của hắn phải được phá hủy bởi sự nhu mì, sự nhu mì đó là một sức mạnh lớn hơn
sức mạnh nước của hắn.
(B) Đầu phục và vâng lời
Chúng tôi sử dụng một từ ngữ khác
trong kết nối này – sự đầu phục. Từ ngữ thực tế này không xảy ra thường xuyên
trong Kinh Thánh, nhưng những gì nó có ngụ ý thì đầy dẫy Thánh Kinh. Chúng ta đã
thấy rằng trong cuộc nổi loạn của Lucifer, và sau đó trong sự phản bội lớn của
Adam, rơi vào bàn tay của hắn, điều ảnh hưởng và chi phối các kẻ thù và Adam là
tình trạng bị chiếm hữu, thu hút về bản ngã - Tôi sẽ, tôi sẽ, tôi sẽ (Esai 14)-
và tất cả lực lượng của Sa-tan uốn cong về sự việc có và giữ và không để cho
đi, do đó, nên vương quốc của hắn đứng trên đó. Cần bất kỳ lập luận nào không?
Hãy nhìn khắp bốn bên hôm nay, sự vồ lấy, hám lợi, thích trử của cải, dang bàn
tay ra để có, để lấy, để thống trị bởi sự sở hữu. Ngược với vương quốc của Đức
Chúa Trời, đó là vương quốc của Con tình yêu của Đức Chúa Trời, và đặc tính của
Christ và vương quốc của Ngài là đầu phục.
(C) Phụ thuộc
Sau đó,
sự phụ thuộc, ngược lại sự độc lập, với nhiều hình thức tác thành của nó, mà
chúng tôi đã nói trước đây - hoặc ném bỏ Đức Chúa Trời cách hoàn toàn,
tìm kiếm để nhận ra số phận của chúng ta mà không cần kêu cầu Ngài, hoặc thông
qua các biểu thức ít trắng trợn hơn sự độc lập để dựa vào nơi mà ngay cả những
người thánh hóa bắt đầu có dấu hiệu của niềm tự hào thuộc linh, vì Chúa ban
phước cho anh ta. Như vậy rất dễ dàng giả định rằng, bởi vì Ngài đã ban phước,
một bước tiến tới có thể được lặp đi lặp lại mà không có nhu cầu trở lại cùng
Chúa và nói, 'Lạy Chúa, mặc dù giờ cuối cùng như một giờ hùng mạnh, không có gì
có thể có được giờ tiếp theo trừ khi nó đến từ Ngài. Sự chuyển động tinh tế đó,
tiếp lấy một bước thứ hai bởi vì bước đầu tiên đã được ban phước, bắt nguồn từ
niềm tự hào thuộc linh -- giả định.
Bây giờ
toàn bộ con người của chúng ta nổi dậy cách tự nhiên chống lại ý tưởng của sự
phụ thuộc. Niềm tự hào của chúng ta sẽ không cho phép chúng ta được phụ thuộc,
chúng ta độc lập theo bản chất tự nhiên. Vâng, đó là sự độc hại của Satan trong
chúng ta. Nếu đi vào lĩnh vực thuộc linh, nó ở nguyên tắc vương quốc của Satan
đi vào vương quốc của Đức Chúa Trời. Nhưng sự phụ thuộc là con đường của
quyền năng. Tại sao? - Bởi vì đó là con đường mà Chúa đến. Đó là sự nhu mì, sự phụ
thuộc, mà Chúa trông mong. Ta trông mong người này, “Nầy là kẻ mà Ta đoái đến:
tức là kẻ nghèo khó có lòng ăn năn đau đớn, nghe lời nói Ta mà run. ...” (Ê-sai
66:2). Quyền năng làm cho Chúa ở với chúng ta. Chúng ta có thể phỏng đoán và
giả định và tiến tới với một số hoạt động, nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu Chúa không
ở với chúng ta?
Kết quả của tội
lỗi khi sự công bình phủ nhận
Kết quả
của tất cả sự nhu mì, đầu phục, vâng lời, sự phụ thuộc, và lòng vị tha nầy là
gì? Vâng, chỉ là đối diện với tội lỗi là gì ở phía bên kia. Tội lỗi là thù địch
chống lại Đức Chúa Trời, kết quả ở đây là tình
yêu, tình yêu của Đức Chúa Trời trong Christ
đổ cách dồi dào vào trái tim của chúng ta, tiêu diệt sự thù nghịch. Tội lỗi bị đặt
ở khoảng cách xa, bản chất này của Christ mang lại sự gần gũi và giống Đức
Chúa Trời. Thay vì bất lực thì sự việc có quyền năng
với Đức Chúa Trời và quyền năng của Đức
Chúa Trời đến.
Xuất phát của sự công bình: sự sống
Làm thế nào
kẻ thù sẽ bị lật đổ? Vương quốc của hắn sẽ bị phá hủy như thế nào? Bởi bản chất
của Chiên Con được phát triển trong chúng ta, dân của Đức Chúa Trời, mà tất cả
vương quốc của Satan được phá hủy về nguyên tắc.
Sự sống là gì? Nó
đến với Chúa, đó là sự nhu mì, nó là tất cả những điều này mà chúng ta đã nói
về; nó là Christ, sự sống. Chúng ta không bàn những điều nầy, mặc dù đó không
chỉ là nguyên tắc và các ý tưởng trừu tượng suông: nhưng đằng sau tất cả có
những tính năng thuộc linh. Chúng ta không nghĩ đến việc lên thiên đàng mãi đến
khi trời đã đến với chúng ta. Chúng ta không suy nghĩ về việc đi đến cùng Chúa
cho đến khi Chúa đã đến với chúng ta. Chúng ta không suy nghĩ về một vương quốc
đang sắp ban cho chúng ta cho đến khi vương quốc đó đã được cấu tạo ở trong
chúng ta. Tất cả phụ thuộc vào những gì Chúa đang làm bên trong chúng ta bây
giờ và sự hợp tác thông minh của chúng ta với Ngài trong những gì Ngài đang
theo đuổi.
Vương quốc được
thiết lập bên trong bởi các sự trắc nghiệm của đức tin
Tại sao
Ngài đối xử chúng ta như Ngài đang làm? Tại sao Ngài dẫn chúng ta qua những
kinh nghiệm mà chúng ta đi qua? Bạn có bao giờ có cảm giác nhỏ nhất rằng Chúa
đã lìa bỏ bạn? Mặc dù những gì chúng ta đã nói về Christ mang tất cả mọi sự cho
chúng ta, nhưng từng hồi từng lúc chúng ta có cảm thấy Chúa ở xa không? Tại
sao? Ồ, chúng ta bối rối về điều đó! Ngài đã nói, " Ta hằng ngày ở cùng
các ngươi cho đến kỳ chung kết đời." (Ma-thi-ơ 28:20),--“ Ta hẳn chẳng lìa
ngươi, cũng hẳn chẳng bỏ ngươi đâu " (Hê-bơ-rơ 13:5). ‘Sau đó, Ngài đang ở
đâu, Chúa ôi, ngày hôm nay? Ngài dường như cách xa ngàn dặm hôm nay, tôi không
có cảm giác về sự hiện diện của Ngài’. Tại sao? Chỉ điều này, thực tế của Đức
Chúa Trời là Ngài không cách xa. Đức tin của bạn trong
thực tại của Đức Chúa Trời như thế nào? Bạn có
đang sống trên những sự kiện hay cảm xúc? Bởi đức tin hoặc bằng mắt thấy? - Vì
tất cả mọi thứ đã được thiết lập bởi đức tin. Đức tin phải đứng lên và nói, '
Chúa ôi, Ngài dường như cách xa ngàn dặm ngày hôm nay, nhưng Ngài không ở xa.
Ngài đang ở đây, theo lời hứa của Ngài. Tôi bác bỏ gợi ý của Ma quỷ rằng Chúa
đã lìa bỏ, và tôi đã làm buồn Đức Thánh Linh và Ngài đã lìa bỏ tôi, tôi phủ
nhận điều đó trên lập trường tất cả những gì Ngài đã làm là để thu hẹp khoảng
cách bởi thập giá. Khi đức tin khẳng
định vị trí, mọi thứ được phục hồi, khó khăn bị xoá sổ.
Và như
với vấn đề đó, vì vậy cũng với tất cả những vấn đề khác. Chúng ta đang ở trong
trường học, nơi chúng ta đang tìm hiểu rằng chúng ta không chỉ sống dựa trên
Kinh Thánh một cách khách quan, và rằng có một ý nghĩa mà Kinh Thánh chỉ là một
cuốn sách không thể giúp đỡ chúng ta hoặc làm bất kỳ điều gì tốt cho chúng ta.
Bằng cách nào đó, có một cái gì đó được thực hiện giữa chúng ta và những gì Đức
Chúa Trời đã nói, để làm cho nó nên thiết thực, và được thực hiện thông qua
trắc nghiệm và thử nghiệm, và như vậy, là thực tại thuộc linh – vương quốc -
được thành lập trong chúng ta, và chúng ta học tập trị vì trên vương quốc khác
kia. CHÚA GIÚP ĐỠ CHÚNG TA.
T.A.Sparks