Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2018

Những Gì Đa-vít Có Trong Tay-



"Đức Giê-hô-va phán rằng: Trong tay ngươi cầm vật chi?" (Xuất hành 4: 2), Môi-se đã từng được Chúa hỏi như vậy. Ông có một cây gậy mục tử và dùng nó hầu việc Đức Chúa Trời.
Chúng tôi muốn hỏi câu hỏi này về Đa-vít – có những gì trong tay ông ấy?
--Đó là cây gậy của mục tử và cách anh ta chiến đấu cho bầy chiên của mình!,
--Đó là một cái ná -trành và làm thế nào mà anh ta đã đánh bại gã khổng lồ!,
--Đó là một cây đàn hạc và đó là một phước lành an ủi mà anh ấy đã mang lại cho vua Sau-lơ!,
--Đó là một thanh kiếm và có bao nhiêu chiến thắng anh ta giành được!,
--Đó là một cốc nước và sự tận tâm tuyệt vời khi đổ nó ra như một của lễ quán—rưới rượu!,- 2 Sa 23:15-17
--Đó là vật liệu cho đền thờ và sự nhiệt thành của anh ta thu tập lại với nhau lớn lao biết bao!.
Có gì trong tay bạn? Bạn có những kỹ năng và cơ hội nào? Bạn có thực sự sử dụng chúng cho Đức Chúa Trời không? Bạn có phục vụ ý muốn của Đức Chúa Trời như Đa-vít đã làm trong thời của mình không?

Hãy Kéo Tôi-



"Hãy kéo tôi; chúng tôi sẽ chạy theo chàng" (Nhã ca 1: 4).
Su-la-mít nói trong Nhã ca như vậy. Những lời tuyệt vời. Những lời nầy thể hiện một ước muốn cho Đấng Christ. Ngài phải có giá trị như thế nào đối với trái tim, nếu người ta có thể nói như thế. Đây là sự thật, vì ước muốn biết Đấng Christ  của chúng ta ngày càng tăng lên càng nhiều khi chúng ta giao tiếp với Ngài. Được càng gần với Ngài, chúng ta càng mong muốn được gần gũi hơn với Ngài.
Không ai trên trái đất nầy biết Ngài như sứ đồ Phao-lô, nhưng trong những năm cuối cùng của mình, ông có một ước muốn lớn lao hơn nhiều để biết Ngài hơn nữa (Philip 3:10). Không ai trong số các tín hữu đã có ý thức được Đấng Christ chạm đến như Phao-lô, nhưng đó là ước muốn cháy bỏng của ông mong thu đạt thêm Đấng Christ (câu 8). Vâng, Phao-lô có thể nói trong sự thật: "Vì đối với tôi, sống là Christ, chết là lợi" (Phi-lip 1:21). Và điều này, mặc dù ông đang bị cầm tù ở Rô-ma.

Một Người Gảy Đàn-



"Nhưng bây giờ, hãy đem đến cho tôi một người gảy đàn.” Mỗi khi người ấy gảy đàn thì tay của Đức Giê-hô-va ở trên Ê-li-sê.  Ông nói: “Đức Giê-hô-va phán thế nầy: ‘Hãy đào thật nhiều hầm hố khắp thung lũng nầy.’  Vì Đức Giê-hô-va phán: ‘Các ngươi sẽ không thấy gió, cũng chẳng thấy mưa, thế mà thung lũng nầy sẽ đầy nước để cho các ngươi, bầy chiên, cùng súc vật của các ngươi, đều sẽ được uống nước" (2 Vua 3:15-17).

Bắt Những Con Chồn Nhỏ



Nhã ca 2:15 “Xin bắt giúp chúng tôi những con chồn, Những con chồn nhỏ Phá hoại vườn nho;Vì vườn nho chúng tôi đang trổ hoa”.
Gia cơ 3:5-6 “Cũng vậy, lưỡi là một quan thể nhỏ mà khoe khoang được những việc lớn. Kìa, một chút lửa cũng khiến đốt được rừng lớn là dường nào.Lưỡi cũng là lửa, một thế giới tội ác ở giữa các quan thể chúng ta, làm ô uế cả thân thể, nhen đốt bánh xe thiên tánh, còn nó thì đã chịu lửa địa ngục nung đốt”.
Tuyến đường sắt từ thành phố Mexico (nước Mễ tây cơ) trên cao nguyên trung tâm, cao hơn mực nước biển 2300 mét, chạy xuống Vera Cruz trên vịnh Mexico là một kiệt tác kỹ thuật. Hơn 100 km đường chạy qua vùng núi giữa bờ biển và cao nguyên Mexico. Đoạn đường này có độ dốc trung bình 2,5% và theo các bức tường dốc đứng của những ngọn núi tuyệt vời, qua những đường hầm dài và trên những cây cầu trải dài bởi những khe núi sâu, mang đến một cảnh quan tuyệt đẹp như tranh vẽ. Xét rằng việc xây dựng đường ray xe lửa thực sự chỉ cho phép độ dốc 1%, người ta có thể tưởng tượng bao nhiêu khó khăn và nguy hiểm để tham gia trong việc khắc phục khoảng cách này.

Sáu Mươi Cựu Chiến Binh Của Sa-lô-môn-



Nhã ca 3:7-8, “Kìa, kiệu của Sa-lô-môn, Có sáu mươi dõng sĩ trong bọn dõng sĩ Y-sơ-ra-ên Vây chung quanh nó, Thảy đều cầm gươm và thạo đánh giặc; Ai nấy đều có gươm ở nơi đùi mình, Vì sợ hãi ban đêm”.
-
60 binh sĩ chiến đấu thành thạo đi cùng chiếc kiệu của Sa-lô-môn và đoàn người hộ tống (Nhã 3:8). Trong kiệu đó có cô dâu được đưa qua sa mạc để đến Giê-ru-sa-lem. Các phước lành thuộc linh trong Đấng Christ cần được bảo vệ trong trái tim của chúng ta khi đi qua thế giới nầy.
 Có ba điều là đặc tính những anh hùng của Sa-lô-môn. Chúng ta có thể tìm thấy ba điều nầy trong ba lời  hướng dẫn của sứ đồ Phao lô cho Ti-mô-thê:

Ngựa Kéo Xe Pha-ra-ôn-



"Hỡi bạn tình ta, ta sánh mình như ngựa cái của xe Pha-ra-ôn" (Nhã 1: 9).
Vua Sa-lô-môn ví sánh người yêu của mình như con ngựa kéo xe cho vua Pha-ra-ôn Ai cập.
Chú rể so sánh cô dâu với một con ngựa như vậy. Chúa có thể so sánh chúng ta với điều đó không?
-Con ngựa phải khỏe mạnh, đẹp đẽ và phải hoàn toàn vâng lời và đi đến nơi mà người đánh xe muốn. Nhiệm vụ duy nhất của con ngựa là mang người cai trị vĩ đại đến bất cứ nơi nào anh muốn.
Chúng ta có tính cách vâng phục xuyên suốt không? Con người của thế kỷ 21 tin rằng độc lập là hạnh phúc lớn nhất. Kinh Thánh cho thấy điều ngược lại: bướng bỉnh là một sự xấu hổ, nhưng vâng lời một vinh dự, niềm vui và hạnh phúc lớn lao của con dân Chúa..
-Con ngựa đây có sức mạnh thiên nhiên, nhiệt tình thiên nhiên trong phục vụ của mình. Thi thiên 20 :7 chép, «Kẻ nầy nhờ cậy xe cộ, kẻ khác nhờ cậy ngựa,
Nhưng chúng tôi nhờ cậy danh Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời chúng tôi ». Chúa phủ nhận sức lực của ngựa. Rất nhiều tín đồ nhiệt thành hầu việc Chúa bằng sức mạnh thiên nhiên, hoang dã.
- Xe ngựa nầy mượn danh hầu việc Chúa mà chuyển vận cho Pha-ra-ôn—tượng trương quyền lực sa-tan.
Rất tiếc nhiều người đang làm lợi cho sa tan trong công việc Chúa.
-

Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2018

Ha-man - Một hình ảnh của Antichrist-



Ê-xơ-tê 3:8, “Ha-man tâu với vua A-suê-ru rằng: Có một dân tộc tản mác, rải rác ra giữa các dân tộc trong những tỉnh của nước vua: luật pháp của chúng nó khác hơn luật pháp của các dân khác; lại chúng nó cũng không tuân theo luật pháp của vua; dung chúng nó chẳng tiện cho vua”.
Trong chương 3 sách Ê-xơ-tê, chúng ta thấy vua A-suê-ru lập Ha-man làm tể tướng trong vương quốc và đặt ông ta lên trên tất cả các quan trưởng. Ha-man, "kẻ thù của người Do Thái", là một bức tranh của Antichrist. Sự tôn cao của ông trong vương quốc là một hình bóng của thời gian khi Đức Chúa Trời sẽ cho phép Antichrist chiếm một vị trí có quyền lực tối cao trên trái đất, đặc biệt là trong đất Y-sơ-ra-ên. Ha-man sử dụng vị trí quyền lực của mình cho vinh quang của mình và buộc tất cả mọi người phải tôn kính cúi đầu chào ông. Antichrist, "người đại tội", sẽ làm tương tự như vậy, hắn sẽ yêu cầu mọi người trên trái đất tôn thờ hắn (2 Tê. 2: 3-4).

Chúa Mau Chóng Hiện Đến-



Nhã Ca 8:14 “Hỡi lương nhân tôi, hãy vội đến, Khá giống như con hoàng dương hay là như con nai con Ở trên các núi thuốc thơm”.
Khải Huyền 22:20 “Đấng làm chứng những điều nầy phán rằng: “Phải, ta đến mau chóng.” A-men. Lạy Chúa Jêsus, xin Ngài đến!”
Bài tình ca thần thượng của Sa-lô-môn kết thúc bằng lời của cô dâu: "Hỡi Người Yêu tôi, hãy vội đến, Khá giống như con hoàng dương hay là như con nai con ở trên các núi thuốc thơm!"
Tất nhiên, khi cô dâu nói về sự hài lòng của chú rể, cô muốn anh ta đến với cô càng nhanh càng tốt. Ý nghĩa là, chàng "khá giống như con hoàng dương hay là như con nai con chạy nhanh - chàng khá nhanh chóng đến với tôi".
Sách Khải Huyền kết thúc với yêu cầu của Cô dâu: "Lạy Chúa Jêsus, xin Ngài đến!”. Cô dâu (hội thánh) muốn ở với chú rể. Đấng Christ, chú rể, trả lời tiếng kêu này: "Phải, ta sớm đến” (Khải 22:20). Từ ngữ "sớm" cũng có thể được dịch là "nhanh chóng" - như chúng ta đã thấy trong Nhã ca.
Chúa Jêsus sẽ đến cách vội vã. Ngài không trì hoãn lời hứa của mình (2 Phi-e-rơ 3: 9). Đôi khi nó có vẻ như vậy, nhưng không phải vậy. Nếu Ngài có thể tiếp nhận được cô dâu của mình - đó là, nếu tất cả mọi tín nhân đủ số-- ai thuộc về cô dâu này qua lời kêu gọi của Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ đến ngay lập tức. Chúa Jesus sẽ nhanh chóng đón nhận chúng ta. Bạn đã sẵn sàng chưa?

Cây Táo



Nhã Ca 2:3 “Lương nhân tôi ở giữa đám con trai Như cây táo ở giữa những cây rừng. Tôi vui lòng ngồi dưới bóng người; Trái người ngọt ngào cho ổ gà tôi”.
Tự điển concordance của ông Young dịch cây táo là : apple (táo) và quince (mộc qua). Mộc qua là cây thuộc họ cam, tàn cây to và mát, trái nhỏ hơn trái cam, nhưng mùi vị tương tự. Bản Truyền thống dịch là trái bình bát. Trái nầy có chép ở Châm 25: 11.
Nhã ca 2:3 là những lời của Su-la-mít nói về Người Yêu của cô. Chúng ta nhận ra trong đó có sự đánh giá cao mà một Cơ đốc nhân có đối với Chúa của mình.
Cây cối trong rừng cho chúng ta bóng râm. Nhưng chúng không có trái ngon và do đó không thể cung cấp thức ăn. Thí dụ quả cây thông không có vị ngon. Một cây táo vừa cho bóng râm và thức ăn.
Những điều trần gian có thể cho chúng ta điều gì đó. Hồ bơi, âm nhạc, một ly rượu vang đỏ, câu lạc bộ tập thể dục nhịp điệu, thể dục dưỡng sinh-- tất cả đều tốt. Giống như bóng mát giữa cái nóng bức trong cuộc đời. Nhưng thức ăn cho tâm hồn của chúng ta không tìm thấy được ở đây.
Chúng ta chỉ tìm thấy thực phẩm này trong Con Đức Chúa Trời, “cây táo” đích thực. Với Đấng đó, chúng ta có thể nghỉ ngơi và tận hưởng mối tương giao với Ngài. "Người bên trong" của mỗi chúng ta sẽ hạnh phúc và được tăng cường. “Vậy nên, chúng ta chẳng ngã lòng, dầu người bề ngoài hư nát, nhưng người bề trong cứ càng ngày càng đổi mới” (2 Cor 4:16).
Bạn đã tận hưởng "cây táo" ngày hôm nay chưa?

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2018

Nhã Ca thuộc Kinh điển Cựu ước không?



-
 Hỏi: Anh có tin sách Nhã Ca thuộc về Thánh Kinh không?
Nhiều người giải thích cho tôi rằng quan hệ giữa người Nam và Nữ như quan hệ của Chúa và Hội Thánh. Tôi hoàn toàn đồng ý về điều này.
Tuy nhiên, các sách khác  sách Nhã Ca, nói rõ về sự ví von này. Sách Nhã Ca chỉ nói về tình yêu trai gái không nói gì về Đức Chúa Trời
Tình yêu trai gái không đủ để nói lên quan hệ giữa Chúa và Hội Thánh.
Tôi không hiểu những người khi canonized Thánh Kinh suy nghĩ như thể nào để cho rằng cuốn sách tình yêu này thuộc về Thánh Kinh.
Solomon là một ông vua trụy lạc, có hàng trăm cung phi mỹ nữ, là một người không thể giảng về tình nghĩa vợ chồng.

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

Bài Ca Của Các Bài Ca – Nhã Ca



Nhã ca 1:1, “ Nhã ca trong các bài ca, mà Sa-lô-môn đã làm”. (Nhã ca 1:1)
Có một quyển sách trong bộ Kinh thánh của chúng ta, đôi khi có hai danh hiệu: "Bài ca của bài ca" và "Nhã ca". Hầu hết các độc giả người Đức đọc Kinh Thánh đều thích tên "Bài ca của bài ca", là do chịu ảnh hưởng phần nào từ nhà cải chánh giáo hội người Đức, Martin Luther. Ông dịch kinh thánh ra Đức văn trong thời Cải chánh..
Trên thực tế, danh hiệu "Bài ca của bài ca", là thể hiện một bài ca bậc nhất. Nó là một hình thức tuyệt đối trong cách diễn tả ngôn từ trong tiếng Hê-bơ-rơ về sự gia tăng, nói rằng: “bài hát đẹp nhất” (Nhã ca).
Có thể không có bài hát nào hay hơn và đẹp hơn thế này. Khi chúng ta nghĩ về chủ đề của bài hát này, thì sẽ được nó trình bày rõ ràng lí do tại sao. Đó là về tình yêu; và thậm chí dù ở cấp độ con người—vua Sa-lô-môn với thôn nữ Su-la-mít—là mức độ cao nhất. Ví dụ, nó đáng giá hơn tất cả sự giàu có. “Nếu người nào đem hết tài sản nhà mình, Đặng mua lấy ái tình, Ắt người ta sẽ khinh dể nó đến điều” (8: 7).
Nhưng chúng ta nghĩ "xa hơn": Chúng ta nghĩ về Chú rể là Chúa Jêsus và tình yêu của Ngài. Tình yêu của Ngài vượt qua mọi tri thức của con người.“Sự thương yêu của Đấng Christ vốn vượt qua sự hiểu biết” (Ê-phê-sô 3:19). Trong I Cô-rinh-tô 13:13 nó nói, "Bây giờ còn lại ba điều nầy: đức tin, hi vọng, tình thương yêu; mà điều lớn hơn là tình thương yêu".
Vua Sa-lô-môn sáng tác 1005 bài ca (1 Vua 4:32). Bài đẹp nhất trong số này là "Bài ca của bài ca" (Nhã ca). Ngài yêu thương chúng ta và đã phó dâng chính Ngài cho chúng ta (Ga-la-ti 2:20)! Nhã ca diễn tả tình yêu của Đấng Christ dành cho hội thánh nói chung và đặc biệt thể hiện cho các cá nhân tìm kiếm Ngài—mà Sa-la-mít trong Nhã ca đại diện.

Ngựa Ở Ai Cập Cổ Đại



Nhã ca 1:9 “Hỡi bạn tình ta, ta sánh mình như ngựa cái của xe Pha-ra-ôn”.
Thi thiên 32: 9 “Đừng như con ngựa và con la là vật vô tri Phải dùng hàm khớp và dây cương mới giữ chúng được, Nếu không, chúng chẳng chịu đến gần con”.
-
Trong Nhã ca, chú rể so sánh cô dâu của mình với một con ngựa cái trên chiếc xe danh giá của Pha-ra-ôn. Bây giờ bạn phải biết rằng nghệ thuật huấn luyện ngựa và và vận chuyển bằng xe ở Ai Cập rất thịnh trong thời xưa. Một con ngựa là một biểu hiệu trạng thái và hình ảnh thu nhỏ của vẻ đẹp và thẩm mỹ.
Hơn nữa, ở Ai Cập cổ đại, có một cái gì đó giúp họ biết cách làm thế nào để chinh phục con ngựa hoàn toàn theo ý muốn của mình. Một số vua Pha-ra-ôn được biết đến là những người sành sỏi rất tốt, và người ta có thể tưởng tượng rằng chỉ những con ngựa tốt nhất, đẹp nhất và sẵn sàng nhất mới đã được chọn cho xe ngựa của Pha-ra-ôn.
Há chúng ta không nhận ra trong đó một cái gì đó về vẻ đẹp và giá trị của mỗi tín hữu duy nhất cho Chúa của mình sao? Ngài là Đấng thành thạo thực sự, và nếu Ngài ban cho chúng ta vẻ đẹp và giá trị đó, thì chúng ta cũng có điều đó. Không phải từ chính chúng ta. Ngài xét nhận được những gì mà đức thương xót của Ngài tạo ra cho chúng ta.
Để có ích cho Ngài, trước tiên Ngài phải chế ngự và thuần hóa chúng ta, vì chúng ta là những con ngựa hoang, những người muốn làm bất cứ điều gì ngoài ý muốn của Ngài. Trong sự hoán cải của chúng ta, chúng ta đã chịu thuận phục  ý muốn của Ngài cách cơ bản. Kể từ đó, chúng ta đã được phép kéo chiếc xe cao quý của Ngài qua thế giới này. Khi chúng ta làm theo các chỉ dẫn của “người đánh xe” thần thượng, chúng ta có thể làm chứng về Ngài và đóng góp cho sự ngưỡng mộ của Ngài trước thế giới.
Thật không may, một con ngựa thuần hóa rồi,  đôi khi sa ngã lại theo cách cũ. Sau đó, nó hoạt động như một chiến mã hoang dã, mà phải được thuần hóa với dây cương và hàm khớp (Thi. 32,9). Nếu sự ngoan cố, bướng bỉnh của chúng ta muốn chiếm ưu thế, thì "người đánh xe" của chúng ta - đôi khi qua sự can thiệp đau đớn - đảm bảo rằng chúng ta cúi đầu trước ý muốn của Ngài một lần nữa.
Bạn ơi, đừng làm một con ngựa hoang dã, nhưng một con ngựa cao quý!

Su-la-mít Và Ma-ri Bê-tha-ni-




Nhã ca 1.7- 12; Lu-ca 10:39; Giăng 11:32; Giăng 12: 3
Ma-ri và Su-la-mít - hai người phụ nữ sống ở những thời điểm hoàn toàn khác nhau, nhưng có một điểm chung: tình yêu và sự tận tâm của họ đối với một người đặc biệt. Trong trường hợp của Su-la-mít, đó là vua Sa-lô-môn, trong trường hợp của Ma-ri, đó là Đấng Christ, là Sa-lô-môn chân thật.
Su-la-mít tìm nơi mà người yêu của mình đang chăn thả bầy chiên (Nhã 1: 7). Ma-ri đánh giá cao chỗ ngồi dưới chân Chúa Jêsus, nơi bà được "chuyển hướng" và được nuôi dưỡng bởi Lời của Ngài (Lu-ca 10:39).
Su-la-mít tìm nơi mà người yêu của mình ẩn náu và nghỉ ngơi trong cái nóng giữa trưa (Nhã 1.7). Ma-ri biết nơi mà, ngay cả trong sức nóng của sự thử thách đức tin, khi anh cả của cô qua đời, cô có thể tìm thấy sự an ủi và nghỉ ngơi: dưới chân của Chúa yêu dấu của cô (Giăng 11:32).
Tại bàn của nhà vua, dầu cam tùng của Su-la-mít đã tỏa ra hương thơm tuyệt vời (Nhã 1:12). Ở Bê-tha-ni, ngôi nhà tràn đầy mùi hương của bình ngọc đựng dầu thơm cam tùng của Ma-ri, nơi cô xức dầu cho bàn chân của Chúa Jêsus (Giăng 12: 3).
Chúng ta có thể áp dụng điều này một lần cho các cuộc nhóm họp của tín hữu không? Chúng ta có biết nơi Ngài cho bầy chiên ăn, nơi Ngài tự phân phát thức ăn này cho chúng ta không? Chúng ta có biết nơi chúng ta có thể đến với Ngài cùng với nhu cầu của mình để có được sự an ủi và bình an nội tâm không? Chúng ta cũng có  biết nơi chúng ta có thể cùng nhau tôn thờ Ngài không?

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2018

Chúa Dẫn Dắt Tôi-



Thi thiên 23:3, “Ngài …dẫn tôi vào các lối công bình, vì cớ danh Ngài”.
Người chăn chiên đi trước đàn chiên của mình và dẫn họ đi đúng hướng. Bởi vì những con cừu tin tưởng anh ta, chúng theo anh ta. Tương tự như vậy, Chúa Jêsus muốn dẫn đầu trong cuộc đời bạn và cuộc đời tôi. Là một con chiên của người chăn cừu tốt, tôi biết:
-Ngài dẫn tôi "vào các lối công bình" – lối đường nầy hòa hợp với Kinh Thánh. Đức Chúa Trời có thể chấp nhận bạn bởi vì bạn đồng ý với những suy nghĩ của Ngài. Vì vậy, Lời Chúa giúp tôi nhận ra ngã ba nào đó là đúng trên con đường mà Chúa muốn hướng dẫn tôi.
-Ngài dẫn tôi trên một "con đường cá nhân" - điều đó hợp với bản thân tôi một cách hoàn hảo. Do đó, tôi không muốn so sánh tình hình của mình với hoàn cảnh của các Cơ Đốc nhân khác, nhưng hãy đi theo Chúa Jêsus trực tiếp. Bằng cách này, tôi sẽ làm cho kinh nghiệm cá nhân của tôi kết nối với Người chăn cừu của tôi.
-Ngài dẫn tôi trên "con đường tốt" - đôi khi con đường ấy có thể có dốc cao  và tẻ nhạt. Có lẽ tôi phải trả giá bằng một số cuộc chiến đấu và đổ nhiều nước mắt. Tuy nhiên, điều đó vẫn đúng: "Công việc của Hòn Đá là trọn vẹn;  Vì các đường lối Ngài là công bình.  Ấy là Đức Chúa Trời thành tín và vô tội; Ngài là công bình và chánh trực" (Phục truyền 32: 4).
-Ngài hướng dẫn tôi đến "mục tiêu vinh quang" – Phao lô minh họa : “Đức Chúa Trời, là Đấng gọi anh em đến nước Ngài và sự vinh hiển Ngài “ (2 Tê 2:12).  Chúa dẫn chúng ta vào vương quốc ngàn năm và sau đó vào vinh quang trong cõi đời đời.
Ý thức nầy khiến tôi nhìn Jesus Christ cách tin tưởng và bước đi trên con đường của Ngài với tấm lòng bình an dạn dĩ.
-

Hai Khía Cạnh Làm Bạn Với Chúa-



Giăng 15: 14 – 15 “Ví thử các ngươi làm theo điều ta truyền cho, thì các ngươi là bạn hữu ta. Ta chẳng còn gọi các ngươi là đầy tớ nữa, vì đầy tớ chẳng biết điều chủ mình làm; nhưng ta gọi các ngươi là bạn hữu, vì ta từng tỏ cho các ngươi biết mọi điều ta đã nghe nơi Cha ta”
Trong Giăng 15, Chúa Jêsus gọi chúng ta là bạn của Ngài. Trước tiên Ngài gắn thuật ngữ này với một điều kiện và sau đó kết nối nó với một đặc quyền:
1."Ví thử các ngươi làm theo điều ta truyền cho, thì các ngươi là bạn hữu ta" - Ngay cả những đầy tớ cũng có nhiệm vụ vâng lời Chúa của họ. Nhưng là bạn của Chúa, chúng ta vâng lời Ngài vì yêu thương. Đó là sự khác biệt! Bởi vì chúng ta yêu Ngài từ trái tim, chúng ta muốn làm theo ý muốn của Ngài trong cuộc sống của mình và tuân theo lời của Ngài. Là những môn đồ vâng lời, chúng ta là những người bạn tâm tình của Chúa.
2."Ta gọi các ngươi là bạn hữu, vì ta từng tỏ cho các ngươi biết mọi điều ta đã nghe nơi Cha ta" - Một người đầy tớ thực hiện các mệnh lệnh của chủ nhân mà không biết mục đích toàn bộ nhiệm vụ. Nhưng Chúa mở lòng của Ngài cho bạn bè của mình và cống hiến cho họ tất cả các kế hoạch và ý định của mình. Vì vậy, Jesus Christ đã nói với chúng ta tất cả những gì Ngài đã nghe từ Cha Ngài để chúng ta có thể biết toàn bộ sự thật.
Gương mẫu của Áp-ra-ham minh họa cả hai khía cạnh nầy. Ông được gọi là "bạn của Đức Chúa Trời" ba lần trong Kinh Thánh bởi vì cuộc sống của ông được đánh dấu bằng đức tin và sự vâng phục. Đức Chúa Trời đối xử với ông như một người bạn và chia sẻ kế hoạch của anh với ông. “Đức Giê-hô-va phán rằng: Lẽ nào ta giấu Áp-ra-ham điều chi ta sẽ làm sao?” (Sáng thế ký 18:17) Chẳng phải ví dụ này là một sự khích lệ để chúng ta tuân theo Chúa sao?

Vào Và Ra-



“Khi người đã đem chiên mình ra hết, thì đi trước, chiên theo sau, vì chiên quen tiếng người-Ta là cái cửa; nếu ai bởi ta mà vào,thì chắc được cứu, và sẽ vào ra, gặp đồng cỏ ” (Giăng 10:4, 9).
Trong Giăng 10, Chúa Jêsus mô tả chính Ngài là cánh cửa của chiên mà qua đó Ngài dẫn dắt chiên của Ngài ra khỏi chuồng chiên  của Y-sơ-ra-ên và dẫn họ vào lãnh vực phước lành Cơ đốc (Giăng 10: 7, 9). Người nào đi qua cánh cửa này, đó là, tin vào Ngài, sẽ được cứu, sẽ đi vào và ra, và tìm thấy đồng cỏ xanh (Giăng 10: 9). Phước hạnh đầu tiên là sự cứu rỗi, thứ hai là sự tự do của Cơ-Đốc-Nhân, và thứ ba là thức ăn và nghỉ ngơi.
Trong bài viết ngắn này, chúng tôi muốn suy nghĩ một chút về phước lành thứ hai, đi vào và đi ra ngoài. Người tin Chúa có thể đi vào nơi chí thánh thuộc thiên, vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời, và đi ra thế giới để làm chứng cho Đấng Christ trong cuộc sống của anh ta. Phi-e-rơ cũng nghĩ đến việc đi vào và đi ra ngoài trong lá thư đầu tiên của mình khi ông viết về chức tư tế thánh và hoàng gia (1 Phi-e-rơ 2: 5, 9). Là một thầy tế thánh, người tin Chúa đi vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời để dâng lên Ngài sinh tế của sự ngợi khen và tạ ơn. Là một thầy tư tế hoàng gia, anh bước ra khỏi sự hiện diện của Đức Chúa Trời để công bố cho thế nhân “các mỹ đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi sự tối tăm đến sự sáng láng lạ lùng của Ngài” (1 Phi-e-rơ 2:9).
Trình tự trong Giăng 10 rất quan trọng: bước vào là sắp bước ra ngoài. Trước khi chúng ta ra ngoài, chúng tôi phải đi xuống. Trước khi chúng ta nói, chúng ta phải nghe, và trước khi chúng ta đại diện, chúng ta phải thấy. Trước khi chúng ta có thể là một nhân chứng đáng tin cậy trong cuộc sống của mình, thì trước tiên chúng ta cần phải biết những suy nghĩ của Đức Chúa Trời. Và trước khi chúng ta có thể công bố vinh quang của Chúa, trước tiên chúng ta phải nhìn vào những điều đó. Điều này cho thấy tầm quan trọng của mệnh lệnh mà Đức Thánh Linh đã chọn. Ở lại trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời đi trước việc thực hiện thực tế những suy nghĩ của Đức Chúa Trời.
Đó là một sự tự do lớn lao mà chúng ta đã được đưa vào: chúng ta được phép vào và ra. Nhưng chúng ta đừng quên: bước vào trước khi bước ra ngoài!

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2018

Chúa Jêsus - Đức Chúa Trời chân chính và Người thật



Giăng 1:14 “ Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, đóng trại giữa chúng ta, đầy ân điển và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con độc sanh của Cha”
Ma-thi-ơ 11:27 “Cha ta đã giao mọi sự cho ta; ngoài Cha không ai biết Con, ngoài Con và người nào mà Con muốn bày tỏ cho, thì cũng không ai biết Cha”.
Để đi vào những câu hỏi tinh tế về thân vị của Chúa Jêsus, mà vấn đề nầy dễ làm tâm hồn tin đồ khô héo và trở nên bối rối. Vấn đề nầy dễ phá hủy tâm linh  thờ phượng và sùng đạo, và thay thế bằng sự truy tìm gai góc, như thể tâm trí của con người không có thể giải quyết câu hỏi về nhân tánh và thần vị được hiệp nhất trong Chúa Jesus  Theo nghĩa này, kinh thánh nói, "ngoài Cha không ai biết Con". Đấng Cứu Rỗi yêu quý của chúng ta là một con người hoàn toàn và thật sự như tôi nói đến tư tưởng đơn giản và đa dạng về nhân tính. Ngài hành động không có tội lỗi, được sinh ra một cách kỳ diệu bởi quyền năng thần thượng, và hơn nữa: Ngài là "Đức Chúa Trời bày tỏ trong xác thịt" (1Tim 3:16).

Phao-lô, Giăng và Phi-e-rơ-



Ê-phê-sô 2: 5-6 “đến đỗi đang khi chúng ta chết trong các sự quá phạm của mình, thì Ngài đã làm cho chúng ta đồng sống động với Đấng Christ ấy là nhờ ân điển mà anh em được cứu -  và khiến cho chúng ta cùng sống lại với Ngài, và đồng ngồi với Ngài ở trên trời trong Christ Jêsus”.
Giăng 1:14 “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, đóng trại giữa chúng ta, đầy ân điển và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con độc sanh của Cha”.
1 Phi-e-rơ 2:21 “ Anh em vốn được gọi đến sự đó, vì Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, để lại cho anh em một gương mẫu, hầu cho anh em noi dấu chân Ngài”.
Ba "trước giả vĩ đại" của Tân ước - Phao-lô, Giăng và Phi-e-rơ- có những ý kiến rất khác nhau

Người Phụ Thuộc Đức Chúa Trời-



"Nàng sanh con trai đầu lòng, lấy khăn bọc, và để nằm trong máng cỏ " (Lu-ca 2: 7). "Bởi chưng dầu trong sự yếu đuối Ngài đã bị đóng đinh trên thập tự giá” (2 Cô-rinh-tô 13: 4).
Đức Chúa Trời trở thành con người và sống giữa chúng ta. Con vĩnh cửu của Đức Chúa Trời đến như một đứa trẻ phụ thuộc vào thế giới này và học những hạn chế cùng điểm yếu của con người từ kinh nghiệm cá nhân. Mệt mỏi, kiệt sức, đói và khát là những điều mà Ngài chưa bao giờ trải nghiệm trước đây. Trong vùng hoang dã, Ngài nhịn ăn bốn mươi ngày và bị đói; Ngài bị treo trên thập tự giá trong đau khổ không thể tưởng tượng và nói: "Ta khát".

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2018

Tính Phụ Thuộc Trong Cuộc Đời Của Chúa Jesus-



"Có lời chép rằng: Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi,song nhờ mọi lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời" (Mathio 4: 4).
Không giống như A-đam và Ê-va, Người từ trời nầy mang tính chất luôn luôn khước từ lối đi độc lập khi Người bị sa-tan thúc đẩy trong những hoàn cảnh bất lợi.
Mặc dù Ngài có sức mạnh biến nước thành rượu và cung cấp thức ăn cho 5000 người bằng 5 cái bánh và 2 con cá, nhưng Ngài cũng không sử dụng năng lực của mình để làm thỏa mãn nhu cầu bản thân. Thay vào đó, Ngài chờ đợi và phụ thuộc cho đến khi Đức Chúa Cha ban cho Ngài sự chỉ đạo. Câu trả lời của Ngài cho quỷ dữ là đặc tính toàn bộ cuộc sống của mình: "Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi,song nhờ mọi lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời". Đây là những lời rất sâu sắc đáng được cân nhắc cách bình tỉnh!

Jesus – Giê-hô-va ( Gia-vê)



Ê-sai 6: 1-10
Giăng 12: 37-41 “Dẫu Ngài đã làm biết bao nhiêu dấu lạ trước mặt chúng, họ cũng vẫn không tin Ngài,  để ứng nghiệm lời tiên tri Ê-sai đã nói: “Chúa ơi, ai tin lời truyền của chúng tôi, Cánh tay Chúa đã được tỏ ra cho ai?”  Họ sở dĩ không thể tin, vì Ê-sai lại nói rằng: “Ngài đã khiến mắt họ mù, lòng họ cứng, E mắt họ thấy, lòng họ hiểu, Rồi họ trở lại, Mà ta chữa lành họ chăng.”  Ê-sai nói lời đó, vì thấy sự vinh hiển Ngài và nói về Ngàí ».
Nhiều người gặp khó khăn khi phải nhìn thấy trong Chúa Jêsus là Giê-hô-va (Gia-vê) của Cựu Ước. Nhưng có một số nơi trong kinh thánh chứng minh rõ ràng điều này.

Lê-vi-a-than hoặc chim sẻ-



Gióp 42: 2-6
Lu-ca 12: 4-7, “Ta nói với các con là bạn hữu Ta: Đừng sợ những kẻ giết thân thể rồi sau đó không làm gì được nữa. Nhưng Ta chỉ cho các con biết phải sợ ai: Phải sợ Đấng mà khi đã giết rồi, còn có quyền ném xuống hỏa ngục. Đúng vậy, Ta bảo các con, phải sợ Đấng ấy! Chẳng phải năm con chim sẻ được bán với giá hai đồng tiền sao? Dù vậy, Đức Chúa Trời không bỏ quên một con nào hết.  Ngay cả tóc trên đầu các con cũng được đếm hết rồi. Đừng sợ, vì các con có giá trị hơn nhiều con chim sẻ”.

Thế Giới Tôn Giáo, Văn Hóa Và Chính Trị-



Ê-sai 2: 12-16; Khải Huyền 18: 9-24
Giăng 19:19, 20, “Phi-lát cũng sai viết một tấm bảng và treo trên thập tự giá.Trên tấm bảng có ghi rằng: “JÊSUS NGƯỜI NA-XA-RÉT, VUA DÂN DO THÁI.”  Vì nơi Đức Chúa Jêsus bị đóng đinh ở gần thành, và tấm bảng được ghi bằng tiếng Hê-bơ-rơ, La-tinh và Hi Lạp, nên có nhiều người Do Thái đọc”.
Cả thế giới đã đóng đinh Chúa Jêsus. Điều này rõ ràng vì có bảng hiệu ba thứ tiếng trên đầu thập tự giá. Nó được viết bằng tiếng Hê-bơ-rơ, tiếng Hi Lạp và tiếng La-tinh. Hệ thống tôn giáo, văn hóa và chính trị thế giới không có chỗ cho Jesus, Na-xa-rét.

Con Người-



Những cảnh tượng trên núi hóa hình, Ma thi ơ 17 và  cảnh Chùa Jesus vào thành Giê-ru-sa-lem, Ma-thi-ơ 21,  cho thấy rằng ngày kia Đấng Christ sẽ làm đầy dẫy trời và đất bằng vinh quang và sự trị vì của mình. Điều này đã được bày tỏ ra trong một khoảnh khắc, nhưng nó chỉ đến vinh quang sắp tới của vương quốc Ngài trên trời và trên trái đất nầy.
Trong niềm tự hào của mình con người muốn được như Đức Chúa Trời, nhưng Đức Chúa Trời đã trở thành con người trong ân sủng của mình!
Con người từ bụi đất, một ngày kia sẽ cư trú trên trời như những thiên sứ bất tử. Lòng Chúa thương xót thần thượng lạ lùng!
Tình yêu thần thượng đã đưa Ngài xuống, và công lý đưa Ngài trở lên.
Đấng Christ không muốn than phiền về thập tự giá của mình, nhưng dựa vào nó.
Antichrist là người trở thành Đức Chúa Trời giả mạo. Đấng Christ là Thiên Chúa đã trở thành con người.

Nguyên Gốc Hoặc Giả Mạo?



Ma-thi-ơ 7: 21-23 “"Chẳng phải mỗi kẻ nói cùng ta rằng: 'Chúa, Chúa,' mà được vào nước trời đâu, nhưng chỉ kẻ làm theo ý chỉ của Cha ta ở trên trời mà thôi.  Trong ngày đó nhiều người sẽ nói cùng ta rằng: 'Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi há chẳng từng nhơn danh Chúa mà nói tiên tri sao? nhơn danh Chúa mà đuổi quỉ sao? và nhơn danh Chúa mà làm nhiều việc quyền năng sao?' Khi ấy ta sẽ công bố với họ rằng: 'Ta chẳng hề biết các ngươi; hãy lìa khỏi ta, ớ những kẻ làm ác kia.'
2 Cor. 11:13-15, “Vì mấy người dường ấy là sứ đồ giả, là kẻ làm công lừa dối, tự mạo làm sứ đồ của Christ.  Nào có lạ gì, chính Sa-tan cũng tự mạo làm thiên sứ của sự sáng. Vậy thì nếu những chấp sự của nó tự mạo làm chấp sự của sự công nghĩa cũng chẳng lạ gì. Kết cuộc của họ hẳn theo công việc của họ”.

Đa- vít Khóc Vua Sau-lơ

-

Chúa làm chứng về người, “Ta đã tìm thấy Đa-vít con trai của Gie-sê, là người Ta hài lòng, người sẽ thi hành mọi ý muốn Ta’. Tiên tri Sa-mu-ên nói về người: “Đức Giê-hô-va đã chọn cho mình một người đẹp lòng Ngài, đặt người ấy làm người lãnh đạo của dân Ngài, bởi vì ngươi đã không vâng giữ mệnh lệnh của Đức Giê-hô-va.” Lòng kỉnh kiền ngoan đạo của người bị vợ mình là Mi canh khinh bỉ. Nhưng A bi ga in vợ của Na banh thông minh nhận ra chân giá trị thuộc linh của người. Áp-ne tổng binh Israel đồng tâm đồng ý với các trưởng lão Israel là ao ước người cai trị trên toàn quốc gia.