Tôi không có ý tự làm thầy, hay ngồi vào tòa án Môi-se để
xét đoán ai trong Chúa. Nhưng với ánh sáng của Chúa và kinh nghiệm tôi có trải cả
cuộc đời theo Chúa đến tuổi quá “cổ lai hi” hôm nay, tôi mạo muội
có vài lời nhân xét về tình trạng kinh nghiệm thuộc linh của dân Chúa ngày nay như
sau, vì tôi thật rất buồn bã trước khi có thể qua đời bất cứ lúc nào, khi mà tôi
vẫn thấy quá nhiều Cơ Đốc nhân còn ấu trỉ, đui mù, câm điếc, còn mắc nhiều chứng
bệnh thuộc linh như cận thị, lọan thị, thiểu lực, gầy còm, chậm phát triển hay
lão hóa tiêu cực mất rồi.
Tôi thấy có 4 mức độ
như sau:
1/ Tiểu học: Gia Cơ—Con Trẻ
Tôi thấy Gia cơ, em trai của Chúa Giê-su là mẫu người có
trình độ tiểu học thuộc linh:
--Gia cơ 1:1, “Gia-cơ, một kẻ nô-lệ của Đức Chúa TRỜI và của
Chúa Giê-xu Christ, Gửi cho 12 chi-tộc đang trong vòng Lưu-lạc”.
Thơ Gia cơ được viết ra sớm nhất trong Kinh Tân ước, là năm
50 S.C. Khi ấy Giáo hội đã được 20 tuổi. Nhưng tri thức thuộc linh của Gia cơ
còn lạc hậu, ông chưa thấy Chúa đã chuyển đổi thời đại từ Cựu ước luât pháp qua
Tân ước ân điển. Hội thánh Tân ước là dân Israel mới (Galati 6:16 b), không phải
là Israel cũ, mà họ đang bị tản lạc mọi nơi vào thời đó.
-- Gia cơ 2:10, “Vì hễ ai giữ trọn luật-pháp và ấy vậy mà lầm-lỡ
ở một điểm, hắn đã trở thành có tội trong tất cả”.
Khoảng 10 năm sau, Chúa khải thị cho Phao-lô rằng dân Israel
mới được tự do khỏi làm nô lệ luật pháp Môi-se. “Anh em chẳng thuộc dưới luật
pháp, mà thuộc dưới ân điển” (Rô 6:14). Ngày nay Cơ Đốc nhân không cần phục dưới
luật pháp Cựu ước theo nghĩa văn tự.
Khi Hội thánh đầu tiên được 20 tuổi, Gia cơ còn phục dưới luật
pháp thì cũng phải, nhưng ngày nay Hội thánh tân ước đã có 2000 năm kinh nghiệm
mà lại còn nhiều người cổ xúy khôi phục luật pháp như vâng giữ ngày sa bát,
kiêng cử thức ăn không tinh sạch như thịt heo, không uống nước trà mà uống nước
dừa. Những biểu hiện như thế chứng tỏ những người đó chưa qua khỏi trình độ tri
thức thuộc linh tiểu học. Họ như con trẻ, những ông cụ non Ích ma ên, con của
Aga Cựu ước, đang làm nộ lệ, cố sức dùng việc làm luật pháp mong bổ túc vào sự
cứu rỗi hoàn bị của Chúa trên thập tự giá. Họ biểu lộ tình trạng của những người
pha trộn Cựu ước với Tân ước khi rêu rao: “Có ít người từ Yuđê xuống dạy anh em
rằng: "Nếu các người không chịu cắt bì theo lệ Môsê truyền, thì vô phương
được cứu rỗi" (Công 15:1).
--Gia cơ 2: 2, “Giả sử có người đeo nhẫn vàng, mặc áo rực rỡ
vào nhà hội anh em..”. Chữ “nhà hội” ở đây được các bản dịch khác dịch sai thành
chữ “hội chúng”, “đoàn hội”. Theo nguyên ngữ Hi lạp chữ nầy là sunagoge nghĩa
là “Jewish synagogue”—nhà hội của người
Do thái.
Gia cơ lẫn lộn giữa nhà hội Do thái (sunagoge) và hội thánh
(ekklesia) mà ông nói ở 5:14.
Ngày nay 80% 100 dân Chúa lẫn lộn như vậy. Họ nghĩ rằng Hội
thánh tân ước là hội chúng Do thái hồi hương thời E-xơ-ra. Đó là lí do họ còn
duy trì hàng giáo phẩm là giai cấp tế lễ trung gian, gọi phòng nhóm là thánh đường,
có thắp đèn bảy ngọn, còn trông đợi phước hạnh vật chất là sự thịnh vượng vật
chất theo sự chúc phước vật chất của Chúa trong thời Cựu ước. Và hội thánh đã
trở thành một tôn giáo, không phải là bầy chiên trên đồng cỏ do Chúa trực tiếp
chăn nuôi. Họ là nhà hội sa tan ngày nay, đội lốt Hội thánh của Đức Chúa Trờ--
xem Khải 2: 9; 3: 9. Bạn nhớ rằng nhà hội là nơi người ta đọc Kinh thánh và thờ
phượng Đức Chúa Trời, nhưng lại phạm tội sát nhân là giết Chúa Giê-su và Ê-tiên….
2/ Trung Học: Phi-e-rơ—thiếu niên-
Sứ đồ Phi-e-rơ tin Chúa và kinh nghiệm Ngài trước Gia cơ. Tri
thức và kinh nghiệm thuộc linh của ông đã tiến bộ xa so với Gia cơ.
--Ông đã vượt qua giai đoạn giao thời khi hội thánh ban đầu
và Gia cơ còn cho mình là dân Israel Cựu ước, Phi e rơ viết rằng mình là “lữ
khách và kiều dân” (1 Phiero 2:11) của vương quốc trên trời.
--Giai cấp tư tế trung gian là đảng Nicola không còn ảnh hưởng
gì đến Phi-e-rơ vì ông thấy thể chế tư tế phổ thông dành cho mọi tín đồ. Ông viết,
“anh em, như các hòn đá sống, cũng đang được xây dựng dần dần lên như là một
căn nhà thuộc-linh cho chức-vụ thầy tế-lễ thánh, để dâng lên các tế-vật thuộc-linh
chấp-nhận được đối với Đức Chúa TRỜI qua Giê-su Christ”.
Đối với Gia cơ, hội thánh là nhà hội Do thái, chỗ họp của hội
thánh là thánh đường, còn Phi-e-rơ biết Hội thánh là ngôi nhà xây bằng những
viên đá sống, là các tín đồ.
Trong nhà Chúa không có giai cấp hàng giáo phẩm trung gian,
mà mỗi tín đồ đều là thầy tế lễ, Chúa Giê-su là Thượng Tế duy nhất, chớ không
có giáo hoàng, hay hội trưởng, tổng quản nhiệm trung gian nào cả.
Ngày nay một phần dân Chúa đã thấy sự sai trật của giai cấp tăng
lữ trung gian giữa Chúa và hội chúng nói chung, nhưng số người thực hành được thể
chế tế lễ cho mỗi cá nhân tín đồ thì rất giới hạn. Có những giáo hội nói mình
là Về Nguồn, là giáo hội khôi phục, là phục hồi chức tế lễ cho mỗi tín đồ,
nhưng trong thực trạng, họ thực hành một loại siêu hàng giáo phẩm. Hàng giáo phẩm
họ có tên rất mềm” anh em trách nhiệm” nhưng thực chất đang áp chế, lợi dụng,
chủ trị trên những tín đồ ngoan đạo, chân chất mà dốt nát thuộc linh.
Họ vẫn tuyên xưng mình
là đây tớ phục vụ mọi tín đồ khác như Chúa dạy; “ai muốn làm lớn… phải làm tôi
tớ các ngươi”. Nhưng hàng giáo phẩm loại mới, là loại siêu hạng, ép buộc tín đồ “không được có ý kiến” với người
hướng dẫn, phải tuyệt đối vâng phục người có thẩm quyền đại diện, và giới thẩm
quyền nầy không sai lầm bao giờ. Thật là
một loại tăng lữ trá hình, như tăng lữ thời Trung cổ trong giáo hội. Bậc thẩm
quyền nầy thống trị trong giờ nhóm họp vẫn tự xưng là giờ các chi thể của Thân
Thể Chúa thi hành chức năng. Họ thống trị và chế ngự việc chọn lựa vợ hay chồng, việc chọn
nghề nghệp, việc mua nhà, việc chọn nơi thường trú…. của người dân trong bổn đạo
3/ Đại học: Phao-lô—Tráng Niên.
Đây là một đề tài bao la, tôi không thể luận bàn chi tiết để
so sánh 4 cấp bậc, tôi chỉ đơn cử vài chi tiết thôi.
Thí dụ về Hội chúng
(ekklesia), Gia cơ lầm lộn nói rằng hội thánh là nhà hội của 12 chi phái Israel
đang tản lạc, Phi e rơ được thấy sâu hơn, khi ông nói hội thánh là một vương quốc,
một chế độ tư tế phổ thông dành cho mọi người tín đồ. Nhưng Phao-lô được sự
thương xót của Chúa thấy hội thánh, theo sách Ê-phê-sô sô thôi, đó là nới ở của
Chúa, người nhà của Chúa (2:19), cô Dâu của Đấng Christ (5:24-25), Người Mới tập
thể (4:24), Thân thể Đấng Christ, và trong Hê bơ rơ 12;23, giả định Phao lô là tác
giả, ông nói Hội thánh là Jerusalem mới hiện nay, còn Galati 3:26 thì nói Hội thánh là Jerusalem
ở trên.
Qua nhiều chức vụ lời của các tôi tớ Chúa thế kỉ 19, và 20,
ngày nay dân Chúa biết hội thánh là Thân thể Đấng Christ. Nhưng trong thực tế họ
chỉ biết theo lí thuyết, theo giáo lí văn tự, còn trong kinh nghiệm thì rất ít,
và lắm người bị lừa gạt vui sống trong Thân thể Đấng Christ, mà đang ảo tưởng vui
hưởng trong một hệ thống có tổ chức chặt chẽ hơn giáo hội La mã, mà họ không hề
hay biết.
Chúa không bao giờ ép
buộc một ai vâng phục, hay đầu phục Ngài, Ngài kêu gọi sự tình nguyện, vì Ngài
luôn luôn nói: “nếu ai… nếu ai muốn…”. Chữ “nếu” đó lắm khi đến cả một đời người
cũng chưa có sự đáp ứng. Nhưng trong cái tạm gọi lại Thân Thể nhân tạo, họ lại ép
buộc dân Chúa phải không được có ý kiến, phải bãi bỏ tâm trí, trở nên như người
ngu, không được suy luận, như người máy (robot) vô cơ, vâng phục các bậc cầm
quyền trong Hội thánh cách tuyệt đối. Các nhà lãnh đạo uốn nắn con dân Chúa như
những nghệ nhân uốn những cành cây kiểng, cuối cùng con dân trong đó như những
Cơ Đốc nhân bonsai, những chiếc bánh răng vô hồn, bị tẩy não, không có đầu óc
suy nghĩ gì cả, sống đời nô lệ ngu ngơ trong cổ máy hoàn vũ, mạo là Hội Thánh
hoàn vũ, là Người Mới.
4/ Hậu đại học: Giăng—Phụ Lão-
Trước khi cả hai chịu tuẫn đạo, sứ đồ Phi-e-rơ có sự đánh giá
đúng mức và giới thiệu chức vụ Phao lô như sau: “Và lòng đại lượng của Chúa
chúng ta, anh em hãy coi là phương cứu rỗi, như anh Phao- lô thân mến của chúng
tôi đã viết cho anh em, chiếu theo ơn khôn ngoan đã ban xuống cho anh, như (thấy) trong hết các thư của anh, trong
đó anh có bàn đến các điều này. Trong các thư ấy, có những điều khó hiểu, những
điều ấy cũng như những Kinh thánh khác bị phường vô học và nông nỗi xuyên tạc,
để chúng chuốc lấy vào thân cái họa tiêu diệt” (2 Phiero 3:15-16).
Thật vậy là sứ đồ và
giáo sư của các dân tộc, Phao lô đã giảng dạy về :”sự ngôn ngoan của Đức Chúa
Trời” (1 Cor. 2:6), truyền cho 11 huyền
nhiệm của Chúa (1 Cor. 2:1), rao nhiều loại
lời như: lời thập giá (1 Cor. 1:18), lời
đức tin (1 Tim. 5:6), lời sự sống (Philip 2:16), lời ân điển (Công
20:32), công bố các sự giàu có khôn lường của Đấng Christ (Eph. 3:8), giải bày
các loại phúc âm như: phúc âm sự cứu rỗi (Ephe. 1:13), Phúc âm của Đức Chúa Trời
(Rô. 1:1-4)… Phúc âm của Phao-lô , ông nói là “phúc âm của tôi” (2 Tim. 2:8) được chép thành thơ Rô ma, luận về Đấng Christ
nội cư trong tín đồ. Cộng với 4 phúc âm nói về đời sống trên đất của Chúa, thì
trở thành bộ năm phúc âm, tương ứng với năm sách Ngũ kinh của Môi se.
Trên đây là giáo khoa
thư của chương trình đại học thuộc linh, mà như tôi đã nói chỉ có một số con
cái Chúa thông hiểu cùng quán triệt, nhưng rất ít người kinh nghiệm được,
Phao lô bị chăt đầu vào khoảng năm 67 S. C, sau đó khoảng 25
năm, thì 7 hội thánh vùng Tiểu A-si, là những cộng đồng đã tiếp nhận thư Ê-phê
sô có ý nghĩa siêu việt, đã bỏ tình đầu với Chúa, đã cho phép đảng Ni cô la hoạt động. Cho nên
Chúa dấy lên chức vụ lời sứ đồ Giăng, lúc đó khoảng 90 tuổi, như cụ Đa ni
ên cũng 90 tuổi mới viết nổi sách Đa
niên các chương về lai thế học.
Những giáo án của sứ đồ
Giăng đề ra trong chương trình hậu đại học cũng tương đương đỉnh cao đại học mà
Phao lô đã dạy dỗ. Giăng nhấn mạnh them một số điểm tối quan trọng để giúp cho
sinh viên nào có thể tốt nghiệp thì mới được dự tiệc cưới Chiên Con và làm công
dân vương quốc ngàn năm của Đấng Christ.
Ông nhấn mạnh sự sống,
ánh sáng, tình yêu và lẽ thật (sự thật) của Chúa. Ông chú ý về sự xức dầu của Đức
Thánh Linh, đề cao giá trị những người đắc thắng và mô hình bao la, khó hiểu của
thiên thành, nơi chí thánh bằng vàng ròng của Chúa trong cõi vĩnh hằng tương
lai.
Kết luận:
Tôi cảm nhận rằng đa số tín đồ ngày nay đã bị ở lại và cứ học
đi học lại sơ tín kháo trình của bậc Tiểu học suốt cả một đời người, một số người
được chuyển cấp lên trung học, thực hành thể chế tế lễ cá nhân và sống đời lữ
khác,. Thật càng ít có người nhận thức nổi và kinh nghiệm được nếp sống Thân Thể
hữu cơ tư phát tự động của Đấng Christ theo chương trình đại học thuộc linh.
Qua 50 chương sách của
sứ đồ Giăng, chúng ta thấy được bức tranh những người đắc thắng trưởng thành,
là những trái đầu mùa của Chiên Con (Khải 14:1-6) đang sống trong sự xức dầu
liên tục của Đức Linh, họ có dư dật ánh sáng, tình yêu, sự sống và sự thật thần
thượng, đã chuẩn bị để được biến hóa, cất lên trước khi con thú lên ngai và
cùng Đấng Christ, Vua các vua, Chúa các vua đem vương quốc Ngài xuống địa cầu
trong những năm sắp đến đây--- mà thời điểm không ai biết chắc được.
Minh Khải- November 9, 2020