Trong 1 Timothe 6: 16 Phao lô nói về Chúa, “chỉ một mình Ngài
có sự chẳng hay chết, ngự trong sự sáng không thể đến gần được, chẳng ai từng
thấy Ngài, cũng không thể thấy được”. Đức Chúa Trời ngự trong ánh sáng vô hình,
chúng ta không thấy được Ngài, nhưng khi Ngài hiện ra thì Kinh thánh gọi Ngài
là Đức Chúa Trời vinh quang, như Ê-tiên nói Ngài hiện ra cùng Abraham—“ Đức
Chúa Trời vinh hiển đã hiện ra cùng tổ phụ chúng ta là Áp-ra-ham” (Cv 7:2). Khi
nào Kinh thánh chép về Đức Chúa Trời vinh quang thì kinh thánh ngụ ý Ngài là Đấng
phô bày chính mình ra.
Đấng Christ là hiện thân của Đức Chúa Trời vinh quang, và
kinh thánh cũng miêu tả Ngài là: “Jêsus Christ, là Chúa vinh hiển chúng ta--
họ chẳng đóng đinh Chúa vinh hiển
trên thập tự giá đâu” (Gia cơ 2:2; 1 Cor. 2:8).
Đức Linh là sự thực tại hóa, là thể yếu, là Đấng Christ thể
Linh, cũng được kinh thánh minh họa là “Linh của vinh quang” –“vì Linh vinh hiển
của Đức Chúa Trời hằng ngự trên anh em” (1 Phiero 4:14).
Tóm lại khi nào Đức Chúa Trời tam nhất biểu lộ chính Ngài ra
thì kinh thánh gọi Ngài là Đấng vinh quang.