Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2016

Lược Giải Sách Thi Thiên—25


-
Thơ Đa-vít làm
1 Hỡi Đức Giê-hô-va, linh hồn tôi hướng về Ngài.
2 Đức Chúa Trời tôi ôi! Tôi để lòng tin cậy nơi Ngài; nguyện tôi chớ bị hổ thẹn,
Chớ để kẻ thù nghịch tôi thắng hơn tôi.
4 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin cho tôi biết các đường lối Ngài,
Và dạy dỗ tôi các nẻo đàng Ngài.
5 Xin hãy dẫn tôi trong lẽ thật của Ngài, và dạy dỗ tôi,
Vì Ngài là Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi tôi,
Hằng ngày tôi trông đợi Ngài.
7 Xin chớ nhớ các tội lỗi của buổi đang thì tôi, hoặc các sự vi phạm tôi;
8 Đức Giê-hô-va là thiện và ngay thẳng,
Bởi cớ ấy Ngài sẽ chỉ dạy con đường cho kẻ có tội.
11 Đức Giê-hô-va ôi! Nhân danh Ngài,
Xin hãy tha tội ác tôi, vì nó trọng.
14 Đức Giê-hô-va kết bạn thiết cùng người kính sợ Ngài,
Tỏ cho người ấy biết giao ước của Ngài.
16 Cầu xin Chúa hãy đoái xem tôi và thương xót tôi,
Vì tôi một mình và khốn khổ.
17 Sự bối rối nơi lòng tôi đã thêm nhiều;
Xin Chúa cứu tôi khỏi sự hoạn nạn.
18 Khá xem xét sự khốn khổ và cực nhọc tôi,
Và tha các tội lỗi tôi.
19 Hãy xem xét kẻ thù nghịch tôi,
Vì chúng nó nhiều;
20 Xin Chúa hãy giữ linh hồn tôi, và giải cứu tôi;
Chớ để tôi bị hổ thẹn,
-
Cái lõi của thi thiên 25 nầy là câu 14: “The friendship of Jehovah is with them that fear him; And he will show them his covenant” (bản ASV). Bản Phan khôi dịch chính xác.—Chúa kết bạn thiết cùng người kính sợ Ngài.
David là người kính sợ Chúa và nhu mì, nhưng trong thi thiên nầy ông lẫn quẩn trong tư tưởng phạm tội. Ông nghĩ vì mình phạm tội nên bị kẻ thù thắng lướt và xảy ra nhiều hoạn nạn.
Phần đầu ông nhìn nhận những quá phạm tuổi trẻ của mình, sau đó đến cuối bài ông cũng nhắc đến tội lỗi của mình lần nữa.
Đó là kinh nghiệm của nhiều tín đồ, xưng tội với Chúa và xin Ngài tha thứ rồi, thời gian sau bị kẻ thù cáo buộc trong lương tâm, nên lại xưng tội lần nữa, và lần nữa.
Điểm đặc sắc thi thiên nầy là là David xin Chúa dẫn đường, xin Chúa chỉ dẫn đường lối. Đây là nguồn cảm hứng của một tác giả đã sáng tác bài thánh ca nổi tiếng:
“Xin cho con đi đường Ngài, dạy con lối đi;
Xin Cha ban ơn điều động dạy con lối đi;
Dìu con theo lối đường Ngài, lòng tin nơi Chúa hoàn toàn,
Dìu con theo ánh sáng Ngài, Dạy con lối đi”
--được toàn thể Cơ Đốc giáo thế giới hát vui hưởng.
-
Ôi hỡi Chúa, lòng con nhớ Chúa,
Chớ để con hổ thẹn về mình,
Chớ cho kẻ thù đắc thắng nữa,
Vì tội lỗi con thuở mới tin.
Con muốn đi trong mọi lẽ thật,
Dạy con biết đường lối của Ngài,
Chúa là Đấng nhân từ duy nhất,
Kẻ tội nầy xin Chúa nắm tay.
Chúa kết bạn thiết người kính sợ,
Hoạn nạn cuộc đời xin cứu con,
Chớ để con hoạn nạn, khốn khổ,
Trước kẻ thù hung bạo nom dòm.
Minh Khải 17-3-2016

Đến Bên Bàn Thờ Chúa—



-
Thi 26:6,8--Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi sẽ rửa tay tôi trong sự vô tội,
Và đi vòng xung quanh bàn thờ của Ngài;
8 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi ưa nơi ở của nhà Ngài,
Và chốn ngự của sự vinh hiển Ngài.
Thi 43:3-4-Cầu Chúa phát ánh sáng và sự chân thật của Chúa ra:
Nó sẽ dẫn tôi, đưa tôi đến núi thánh và nơi ở của Chúa.
 Bấy giờ tôi sẽ đi đến bàn thờ Đức Chúa Trời,
Tức đến cùng Đức Chúa Trời, là sự rất vui mừng của tôi;
Hỡi Chúa, là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ lấy đàn cầm mà ngợi khen Chúa

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2016

Khắc Nghiệt, Không Khoan Dung Và Ác Độc-




-
Xê-ru gia, chị của Đa-vít có ba con trai: A-bi-sai, Giô-áp, và A-sa-ên (1 Sử ký 2:16.). Họ đã trở thành tướng tá trong quân đội của Đa-vít, và thể hiện lòng trung thành sâu sắc cùng sự tận tâm với Đa-vít, cậu ruột của cả ba anh. Họ giống như những môn đệ của Chúa Jesus đã theo Ngài. Tuy nhiên, Đa-vít đã phải nói về họ, "Về phần ta, ngày nay hãy còn yếu, dẫu rằng ta đã chịu xức dầu lập làm vua; và những kẻ kia, là các con trai của Xê-ru-gia, là cường bạo cho ta quá. Nguyện Đức Giê-hô-va báo kẻ làm ác nầy, tùy sự ác của nó! " (2 Sam. 3:39).
Tương tự như vậy, Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ của Ngài, "Các ngươi không biết mình do linh cảm nào. Vì Con người không phải đến để diệt mạng sống người ta, bèn là để cứu.” (Lu 9:55). chúng ta có thể học hỏi từ cả ba vị tướng nầy và từ các môn đệ, những bài học ích lợi cho sự phục vụ Cơ Đốc.

Lược Giải Sách Thi Thiên -24-





-
Thơ Đa-vít làm
1 Đất và muôn vật trên đất, Thế giới và những kẻ ở trong đó, đều thuộc về Đức Giê-hô-va.
2 Vì Ngài đã lập đất trên các biển, Và đặt nó vững trên các nước lớn.
3 Ai sẽ được lên núi Đức Giê-hô-va? Ai sẽ được đứng nổi trong nơi thánh của Ngài?
4 Ấy là người có tay trong sạch và lòng thanh khiết, Chẳng hướng linh hồn mình về sự hư không, Cũng chẳng thề nguyện giả dối.
5 Người ấy sẽ được phước từ nơi Đức Giê-hô-va, Và sự công bình từ nơi Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi người.
6 Ấy là dòng dõi của những người tìm kiếm Đức Giê-hô-va,
Tức là những người tìm kiếm mặt Đức Chúa Trời của Gia cốp.
7 Hỡi các cửa, hãy cất đầu lên! Hỡi các cửa đời đời, hãy mở cao lên, Thì Vua vinh hiển sẽ vào.
8 Vua vinh hiển nầy là ai? Ấy là Đức Giê-hô-va có sức lực và quyền năng, Đức Giê-hô-va mạnh dạn trong chiến trận.
9 Hỡi các cửa, hãy cất đầu lên! Hỡi các cửa đời đời, hãy mở cao lên,Thì vua vinh hiển sẽ vào.
10 Vua vinh hiển nầy là ai? Ấy là Đức Giê-hô-va vạn quân,Chính Ngài là Vua vinh hiển.
1 Phi e rơ 5 :4-Khi Đấng chăn chiên trưởng hiện ra, thì anh em sẽ nhận được mão miện vinh hiển chẳng hề tàn héo-

Con Đường Đi Lên—




-
Heb 6:19-20-Chúng ta có hi vọng ấy như cái neo của linh hồn, vừa chắc vừa vững, thấu vào phía trong bức màn, Jêsus làm tiên phong đã vì chúng ta mà vào đó, trở nên thầy tế lễ thượng phẩm đời đời theo ban Mên-chi-xê-đéc.
-
Hãy hát lớn lên đừng ngừng nghỉ,
Về ân điển của Chúa chúng ta,
Mọi sự thần thượng đã sáng lòa,
Cho những ai nhìn Ngài dấn bước;
Chúa đã vào bên trong màn trước,
Chiếm hữu chỗ đó cho chúng ta
Ta nhập đoàn lữ khách bôn ba,
Theo hướng Chúa ngàn xưa khai lối;
Giữa ánh sáng không mờ nhạt chói,
Tấm lòng ta đầy dẫy linh quang,
Nhìn xem mọi sự thật rõ ràng,
Con đường hẹp từng hồi thấy rõ,
Ta ở đây địa cầu gò bó,
Dễ vẩn vơ lạc lối đường Ngài,
Nhà trên cao mong ngụ lâu dài,
Hiện diện Chúa tư gia ta trú,
Lòng nầy dẫy đầy niềm đại phúc,
Niềm vui thượng giới chiếm tâm hồn,
Dẫu đi giữa thế giới bôn chôn,
Bình an Chúa quản cai tư tưởng,
Lòng ham thích linh công thần thượng,
Vẻ đẹp Ngài sáng tỏa không thôi,
Dẫu giẫm bước lối hẹp đường đời,
Bám lấy Ngài- bàn tay, ân điển,
Giữa đấu tranh gay gắt, nguy biến,
Với đoàn chăn thuê của thiên dân,
Qua đoạn đường sa mạc khô cằn,
Chúa cho đi trong niềm thư thái,
Con đường Chúa đi lên cao mãi,
Sự sống, vinh quang cuối đường nầy,
Tình yêu, an nghỉ sẽ tỏ bày,
Vinh quang Chúa ta hưởng rời rộng,
Đời đời với Chúa cùng vui sống,
Biến hóa giống Ngài thật vinh thay,
Hạnh phúc thay nhìn thấy mặt Ngài,
Vĩnh hằng cư ngụ ngôi nhà của Cha.
Minh Khải cảm tác 12-3-2016
(Nguồn: English Poems).

Con Đường Của Chúa-




-
Mi chê 2:13 Kẻ mở đường lên trước chúng nó. Chúng nó xông đến cửa thành mà ra; vua chúng nó đi qua trước mặt chúng nó, và Đức Giê-hô-va đi đầu chúng nó.
--
Nào phải bước đi không chắc chắn,
Trên con đường không thể về nhà,
Tiếng Nói thân quen gọi ta tiến,
Đến ngày trường cửu dậy tiếng ca.
Tiếng của Đấng từ xưa mở lối,
Trên đường chưa khai phá cô đơn,
Mở con đường mới đến Cha thánh,
Lúc ta còn lưu lạc, hư vong.
Không bỏ ta cô đơn đường vắng,
Lối đi qua sa mạc khô cằn,
Chúa vẫn ban hồng ân sống động,
Dẫn ta tiến về cõi vĩnh hằng.
Kìa thành vàng mở toang sừng sững,
Soi lối đường Chúa đã đi rồi,
Vinh quang thành chói chang rực sáng,
Nguồn đại phúc dành sẵn ta thôi.
Hãy kiên nhẫn tiến lên lối hẹp,
Bước chân Ngài mở lối đau thương,
Chúa cứu ta đại nạn nguy cấp,
Tấm lòng nầy hết sợ tai ương.
Bám ý Chúa dù đường diệu vợi,
Thử đức tin, kiên nhẫn không thôi,
Hãy dựa vào Tình yêu không đổi,
Cất gánh nặng lòng thanh thản vui.
Ngài vẫn đứng đó chờ ta đến,
Ban sức mới mỗi ngày hôm nay,
Chúa là niềm vui, phương giải cứu,
Quẳng lo âu mừng đến bên Ngài./.
Minh Khải phỏng tác.
(Nguồn : Brethren Poems)

Cây Sự Sống—




-
Gióp 38:4,7--Con ở đâu khi Ta đặt nền móng trái đất? Nếu con thông sáng, hãy cho Ta biết! Khi các sao mai hợp ca, Và các thiên thần reo mừng?
I-sa 53: 2-Người đã lớn lên trước mặt Ngài như một cây non;
Như cái rễ từ đất khô khan. Người không có hình dung, cũng không uy nghi để chúng ta nhìn ngắm;
Psalm 80: 15,17-Là tượt nho mà tay hữu Chúa đã trồng, Và là chồi mà Chúa đã chọn cho mình.Nguyện tay Chúa phù hộ người của tay hữu Chúa, Tức là con người mà Chúa đã chọn cho mình
Rev.22:2-Bờ sông bên nầy và bên kia đều có cây sự sống ra trái mười hai mùa, mỗi tháng một mùa; lá cây dùng để chữa lành cho các dân. 

Chúa Trút Hơi Thở Cuối Cùng—




-
Lu ca 23: 39-46--Một trong hai phạm nhân đồng bị treo cũng nhạo báng Ngài rằng: “Ngươi không phải là Đấng Christ sao? Hãy tự cứu mình ngươi cùng chúng ta với!” Nhưng tên kia trách nó rằng: “Ngươi cũng đồng chịu một hình phạt ấy, còn chẳng sợ Đức Chúa Trời sao? Chúng ta chịu vầy thật là công bình lắm, vì ta chịu báo ứng xứng với việc ta làm; nhưng người nầy không hề làm điều gì trái cả.” Đoạn, lại nói rằng: “Jêsus ôi, khi Ngài đến trong nước Ngài, xin nhớ tôi với.” 43 Ngài đáp cùng người rằng: “Quả thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ cùng ta ở trong Lạc viên.”
Khi đó ước chừng giờ thứ sáu, khắp xứ đều tối mịt cho đến giờ thứ chín, mặt trời tối tăm, bức màn trong đền thờ bị xé chính giữa. Jêsus bèn kêu lớn tiếng, rồi nói rằng: “Cha ôi, Con giao thác tâm linh Con lại trong tay Cha.” Ngài vừa nói xong, thì tắt hơi. 

Ngày Chúa Chết—


(Để Nhớ Chúa Vì Chúng Ta Lâm hình Đồi Sọ)
-
Ô ngày đau buồn trên Đồi Sọ,
Ngày huyền nhiệm thật khó hiểu sâu,
Chúa ơi, Ngài nếm kinh tâm,
Của cơn thịnh nộ đổ tuôn trên Ngài.
Ô ngày hổ nhuốc nầy ghê bấy,
Dù tình Ngài dành mãi cho người,
Họ bôi danh dự Chúa rồi,
Vinh quang của Chúa họ cười miệt khinh.
Ô ngày hỗn độn kinh khiếp thật,
Bóng tối sa tan dật dờ bay,
Quá cay đắng, dối trá thay,
Theo phương cách thối nát đầy âm u.
Chúa kiếm người nhân từ trắc ẩn,
Tìm lòng nào biết vấn an Ngài,
Nhìn chăm giờ Chúa ngất say,
Làm người an ủi họa tai khổ nàn.
Không cặp mắt thiết thân thương xót,
Không tấm lòng để mắt đến Ngài,
Nhạo cười, khinh bỉ, vung tay,
Nào ai quan ngại Danh Ngài nhuốc nhơ.
Kẻ trịch thượng trong giờ phán quyết,
Đã rửa tay cáo biệt với Ngài,
Đoàn tư tế cứ van nài,
Loại hình tố cáo chung bầy sa tan.
Tình yêu khoác lác hoang mang bỏ,
Thấy hiểm nguy Chúa sợ trốn đi,
Giu-đa cần Chúa một khi,
Để Ngài bị bắt đúng kỳ lễ thôi.
Người ơi, bạn đời đời bày tỏ,
Điều ác độc đã có trong lòng,
Hồng ân thần thượng hết mong
Thay lòng người đã bám trong còng xiềng.
Xem Người Buồn khổ ưu phiền khi ấy,
Từng quen biết hết thảy khổ sầu,
Không nhơ bợn lúc khổ đau,
Cậy ân điển mật đắng nào dám vui.
Chúa chết để vâng lời Thánh Phụ,
Ý chỉ Cha Ngài cứ thực thi,
Quyền năng thần ái phát huy,
Cứu người tội ác kịp thì hư vong.
Còn người vẫn cứng lòng chối bỏ,
Đôi mắt Ngài bày tỏ yêu thương,
Giữa bao mắng nhiếc coi thường,
Lòng Ngài xúc động lệ tuôn ân hồng.
Ô bảy lời tình thương, thương xót,
Thốt lên từ miệng thật yêu thương,
Sáu giờ thương khó khôn lường,
“Xong rồi!”, lời phán dọn đường ra đi.
M.K.

Con Đường Đồng Vắng—




-
Phục truyền 8:2 - Hãy nhớ trọn con đường nơi đồng vắng mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã dẫn ngươi đi trong bốn mươi năm nầy, để hạ ngươi xuống và thử ngươi, đặng biết điều có ở trong lòng ngươi, hoặc ngươi có gìn giữ những điều răn của Ngài hay chăng.
-
Thế giới là đồng hoang sự chết,
Không có chi tôi thiết tha mong,
Nơi đây hoang địa hư không,
Tôi không luyến tiếc để lòng vấn vương.

Chính Chúa đã mở đường đi trước,
Khai phá lối tôi bước theo Ngài,
Tình yêu bền vững đắm say,
Tôi không kinh khủng đường dài xa xôi.
Chỉ có một lối nơi hoang địa,
Chân Ngài khai lối phía trước rồi,
Chuyên cần tiến bước vội thôi,
Để ngồi cạnh Chúa theo lời hứa ban.
Lối đường ấy vô vàn đau khổ,
Dẫn đến Thánh Phụ chỗ trời cao,
Nơi Jesus được làm Đầu,
Hằng ngày thêm sức dồi dào thánh dân.
Tôi nhận biết kho tàng nơi ấy,
Đời lữ hành nếm trải hôm nay,
Đến khi về ở bên Ngài,
Sự đầy đủ Chúa dẫy đầy kinh qua.
Hỡi Cứu Chúa sáng lòa vinh hiển,
Con chờ Ngài hiện đến lần hai,
Dẫn con bằng ánh mắt Ngài,
Mãi khi con đến bên ngai trị vì.
Ở bên Ngài diệu kì an hưởng,
Giữa vinh quang ngồi xuống bên ngai,
Niềm vui thần ái rộng dài,
Bình an, thư thái khi Ngài bên con.
Chúa đã giẫm lối mòn ngày đó,
Niềm vui, an ủi có dành con,
Hài lòng trượng gậy chu toàn,
Đến khi gặp Chúa vinh quang dự phần./.
Minh Khải 13-3-2016
(Nguồn: English Poems)