Tuy nhiên, dân chúng vẫn còn dâng
sinh tế trên các nơi cao, vì cho đến bấy giờ chưa có đền thờ nào được xây cất
cho danh Đức Giê-hô-va. Sa-lô-môn kính yêu Đức Giê-hô-va nên bước đi theo các
luật lệ của Đa-vít, cha mình. Tuy nhiên, vua vẫn còn dâng sinh tế và đốt hương
trên các nơi cao. Vua đi đến Ga-ba-ôn để
dâng sinh tế tại đó vì ấy là nơi cao quan trọng nhất. Trên bàn thờ đó,
Sa-lô-môn dâng một nghìn sinh tế làm tế lễ thiêu. Tại Ga-ba-ôn, Đức Giê-hô-va hiện ra với
Sa-lô-môn trong giấc chiêm bao ban đêm; Đức Chúa Trời phán: “Hãy xin điều gì
con muốn Ta ban cho con.” Sa-lô-môn thức dậy, thấy đó là một giấc chiêm bao. Rồi
vua trở về Giê-ru-sa-lem, đứng trước Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va, dâng tế lễ
thiêu và tế lễ bình an. Sau đó, vua mở tiệc khoản đãi tất cả quần thần của
mình. 1 Vua 3:2 -5, 15.
Vậy, Đa-vít chỉ định A-sáp và anh
em ông ấy ở lại trước Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va để túc trực phục vụ Hòm
Giao Ước hằng ngày. Vua cũng chỉ định Ô-bết Ê-đôm và sáu mươi tám anh em ông ấy
phục vụ tại đó. Ô-bết Ê-đôm, con trai của Giê-đu-thun, và Hô-sa làm người gác cổng.
Vua chỉ định thầy tế lễ Xa-đốc và các thầy
tế lễ anh em ông ấy phục vụ trước Đền Tạm của Đức Giê-hô-va tại nơi cao ở
Ga-ba-ôn; mỗi buổi sáng và chiều, họ
dâng tế lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va trên bàn thờ tế lễ thiêu, theo đúng mọi điều
đã chép trong luật pháp mà Đức Giê-hô-va đã truyền dạy cho dân Y-sơ-ra-ên 1 Sử
16:37-40.
Khi thấy Đức Giê-hô-va đã nhậm lời
mình tại sân đập lúa của Ọt-nan, người Giê-bu-sít, thì Đa-vít dâng sinh tế tại
đó. Vì bấy giờ Đền Tạm của Đức Giê-hô-va
mà Môi-se đã dựng trong hoang mạc và bàn thờ dâng tế lễ thiêu vẫn còn ở nơi cao
tại Ga-ba-ôn. Đa-vít không dám đến trước
bàn thờ ấy để cầu hỏi Đức Chúa Trời vì vua khiếp sợ gươm của thiên sứ Đức
Giê-hô-va. 1 Sử 21: 28-30