Thứ Tư, 24 tháng 4, 2019

Cuộc Khủng Hoảng Nợ Toàn Cầu Sắp Tới -,



-
Nợ quốc gia của Hoa Kỳ hiện vượt quá 22 nghìn tỉ đô la và không chỉ có một mình Hoa Kỳ mắc nợ. Các quốc gia khác cũng mang nợ quốc gia lớn lắm. Nợ quốc gia Nhật Bản vượt quá 10 nghìn tỷ đô la, gấp hơn hai lần tổng sản phẩm quốc nội. Trên toàn cầu, nợ của các chính phủ tương đương 66 nghìn tỷ đô la. Nếu bạn cố gắng trả lại số tiền đó sau hơn 100 năm, bạn sẽ phải trả 1,255,707 đô la mỗi phút - và điều đó với lãi suất không (zero) phần trăm!

Đây không phải là cách Chúa muốn chúng ta sống. Kinh thánh nói bạn không nên nợ gì ngoài nợ tình yêu thương với bất kỳ ai (Rô-ma 13: 8). Kinh thánh cũng nói rằng người vay là đầy tớ cho người cho vay (Châm ngôn 22: 7). Kinh thánh cũng nói bạn gặt những gì bạn gieo (Ga-la-ti 6: 7). Điều này có nghĩa là thế giới cuối cùng sẽ phải trả giá cho những quyết định chi tiêu vô trách nhiệm của mình.
-

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2019

Áp-ra-ham-7-



Sáng thế kí  22,6
--Gỗ chụm lửa
"Áp-ra-ham lấy củi dùng cho của-lễ thiêu và chất nó trên Y-sác con trai của mình, và người cầm trong tay mình lửa và con dao. Thế là hai cha con tiếp-tục bước đi với nhau”(Sáng 22: 6)
Đối với khoảng đường còn lại, Áp-ra-ham đặt củi chụm lửa trên vai Y-sác, con trai ông. Chúng ta không đọc thấy Y-sác phàn nàn hoặc ngạc nhiên. Chắc chắn anh ấy đã từng giúp cha mình như vậy. Ngoan ngoãn,  anh mang gỗ chụm lửa đến nơi Đức Chúa Trời đã chọn..
-
--Chiên con hiến tế được xác định
Há điều nầy không nhắc nhở chúng ta rằng Đức Chúa Trời, Cha, đã làm gì với Con của Ngài sao? Công vụ 2:23, 1 Phi-e-rơ 1:20- “Người này, bị nộp bởi kế-hoạch tiền định và sự tiền-tri của Đức Chúa TRỜI”. Khi thời kì đến , Cha đã đặt gỗ chụm lửa trên Con yêu dấu của Ngài. Điều đó đã được thực hiện cho thỏa mãn trái tim của Chúa Cha,   nhìn thấy Con của Ngài trên trái đất, khi Con  vâng phục mang gỗ chụm lửa, là vác thập tự giá nặng nề.

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2019

Áp-ra-ham -6-



Sáng 22: 4-5

-Sự quyết đoán của Áp-ra-ham
"Vào ngày thứ ba, Áp-ra-ham ngước mắt lên và nhìn thấy nơi này từ xa" (Sáng thế 22: 4).

Sau khi Áp-ra-ham đã thực hiện tất cả các chuẩn bị cần thiết, ông lên đường. Cuộc hành trình đến nơi Chúa đã nói với anh không hề ngắn. Trong ba ngày, Áp-ra-ham đã lên đường. Ông ta sẽ có đủ thời gian và cơ hội để thay đổi tâm trí và ăn năn (Heb.11:15). Nhưng Ông vẫn kiên định. Mắt ông hướng về Chúa. Không có gì có thể ngăn ông ta làm theo ý Chúa.
-
Giống như Áp-ra-ham đã nhận thức được điều gì đang chờ đợi mình ở cuối cuộc hành trình, nên từ cõi vĩnh hằng, Đức Chúa Trời đã nhận thức được cái giá cao là sự hi sinh của Con Ngài, sẽ khiến Đấng ấy phải trả giá khi thi hành nghị quyết Ngài (xem Công vụ 2:23; 1 Phero 1:20 ). Một mình Ngài biết trái tim của Cha mình có ý nghĩa gì khi ban con trai mình. Vậy mà Ngài không tiếc Con mình, nhưng đã tự hiến mình trên thập tự giá cho tất cả chúng ta. Chúng ta không thể hiểu điều đó, nhưng chúng ta luôn muốn ca ngợi và tôn thờ Ngài vì điều đó!

CƠ-ĐỐC-ĐỒ ƠI

Tạm Họa Lại bài Thơ Ban Nguyễn Ngọc Châu:
-

Cơ Đốc đồ ơi, phước khôn lường,
Đường vô vương quốc thật thê lương,
Chân Thầy đi trước ta dấn bước,
Đau khổ, họa tai suốt đường trường.
-
Tầm nhìn kết cuộc Chúa rõ bày,
Thắng thua được mất tại ta nay,
Ngửa ân thương xót Ngài không dứt,
Phần nước ngàn năm giật giải rày.
-

CƠ-ĐỐC-ĐỒ ƠI



Cơ Đốc Đồ ơi, thật mến thương,
Lịch trình Thiên lộ nếm phong sương.
Chân THẦY theo dấu không lui bước,
Trăm đắng nghìn cay lắm trải trường.
Trên bước thiên trình Chúa sắp bày,
Thắng Thua Được Mất trỡ bàn tay.
Ngữa trông Ân điển Ngài ban cấp,
Nhắm đích mà bươn giựt giải ngay.
Anh biết đường đi chẳng trải hoa,
Non cao vực thẳm phải lần qua.
Dấu chân cô độc âm thầm bước,
Lệ chảy từng đêm bóng nguyệt tà.
Cơ Đốc Đồ ơi chớ quá buồn,
Anh lâm thử thách rất đau thương
Thân quen bè bạn dường xa lánh,
Mọi sự nhìn xem thật bất thường.
Tôi biết Anh đang cơn túng quẫn,
Con thơ,vợ yếu,trọ nhà thuê.
Trăm điều lớn nhỏ đua nhau tới,
Bươn chải một mình Anh sớm khuya!
Tôi biết Anh trên giường nghỉ bệnh,
Sầu vương lệ nhỏ ngắm mông lung.
Không ai thăm viếng nhưng Anh biết,
CHÚA vẫn gần đây vẫn ở chung.
Ngôn dị hành nan, hỡi , hỡi ai!..
Sống bằng giáo lý một thành hai!
Cậy nương tài đức bao ân tứ,
CHÚA nhẹ buông tay đã ngã dài.
Cơ Đốc Đồ ơi, tôi hiểu Anh,
Đã từng Lý tưởng rất chân tình.
Ngã nhào lăn lóc trăm nghìn bận,
Thảng hoặc may ra mới biết Mình!
Tôi vẫn mong nhìn Anh tiến bước,
Giương cao Chánh Đạo giúp Thiên dân.
Đừng như THIÊN SỨ,Anh nên mặc
NHÂN TÍNH GIÊ-SU để dể gần.
Dân Chúa làm sao sống giã hình,
Bề trên khép nép, dưới coi khinh?
Cũng đừng Phán xét hay bình phẩm,
Nhân ái bao dung thể niệm tình.
Thế giới này chia rẽ quá lâu,
Tranh đua Quyền Thế hại hành nhau.
Thiên dân nên trở như CON TRẺ,
VƯƠNG QUỐC THIÊN ĐƯỜNG ắt đến mau.
Cơ Đốc Đồ ơi,Anh với tôi,
Ra từ Một CHÚA, Một Nguồn thôi.
Yêu thương hòa hợp luôn bày tỏ,
Thiên hạ nhìn xem: THẬT CÓ NGÀI!
(Cảm xúc khi đọc lại bốn sách Phúc Âm)
Cam Sơn 21/4/2019
Nguyễn Ngọc Châu