Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012
Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2012
Sự cứu rỗi của người phụ nữ ngoại tình
Đọc Kinh Thánh: John
4:1-15, 29
“Vậy,
khi Chúa đã hay rằng người Pha-ri-si có nghe Ngài gọi và làm báp-têm được nhiều
môn đồ hơn Giăng (kỳ
thực không phải chính Jêsus làm báp-têm, nhưng là môn đồ Ngài), thì Ngài lìa Giu-đê trở lại
Ga-li-lê. Vả,
Ngài cần phải trải qua Sa-ma-ri. Vậy, Ngài đến một thành thuộc về
Sa-ma-ri, gọi là Si-kha, gần đám đất mà Gia-cốp cho Giô-sép là con mình. Tại đó có
cái giếng Gia-cốp. Nhơn đi đàng mỏi mệt, Jêsus ngồi bên giếng. Bấy giờ độ chừng
giờ thứ sáu. Một người đàn bà Sa-ma-ri đến múc
nước. Jêsus bảo nàng rằng: “Hãy cho ta uống.” Vì môn đồ Ngài đã vào thành thị đặng
mua đồ ăn. Người đàn bà Sa-ma-ri bèn thưa rằng: “Sao ông, là người Do-thái, mà
lại xin nước uống nơi tôi, là người đàn bà Sa-ma-ri ư?” (Nguyên vì dân Do-thái
không giao thiệp với dân Sa-ma-ri). Jêsus đáp rằng: “Ví bằng ngươi biết
sự ban tứ c không ủa Đức Chúa Trời, và người nói với ngươi rằng: 'Hãy cho ta
uống' là ai, thì ngươi chắc đã xin người, và người chắc đã cho ngươi nước
sống.” Người
đàn bà nói rằng: “Thưa ông, ông không có gì mà múc, và giếng thì sâu, vậy bởi
đâu có nước sống ấy? Ông há lớn hơn Gia-cốp tổ phụ chúng
tôi là người đã để giếng nầy lại cho chúng tôi, mà chính người, luôn cả con cái
và súc vật người, đều uống tại đây ư?” Jêsus đáp rằng: “Hễ ai uống nước nầy
vẫn còn khát nữa, nhưng hễ ai uống nước ta cho, thì
đời đời hẳn chẳng hề khát nữa; vì nước ta cho sẽ thành một mạch nước trong
người đó, văng ra cho đến sự sống đời đời.” Người đàn bà lại nói: “Thưa ông, xin
cho tôi nước ấy để tôi không khát, cũng không đi xa đến đây múc nữa.”
Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012
Vinh quang của Danh Ngài - 2
Giêsu
và Danh
“Chúa Giê-hô-va đã ban cho ta cái lưỡi của người được
dạy dỗ, hầu cho ta biết dùng lời nói nâng đỡ kẻ mệt mỏi. Ngài đánh thức ta mỗi
buổi sớm mai, đánh thức tai ta để nghe lời Ngài dạy, như học trò vậy. 5 Thật, Chúa Giê-hô-va đã mở tai ta, ta không
trái nghịch, cũng không giựt lùi. 6 Ta đã đưa
lưng cho kẻ đánh ta, và đưa má cho kẻ nhổ râu ta; ai mắng hoặc nhổ trên ta, ta
chẳng hề che mặt. 7 Chúa Giê-hô-va sẽ giúp ta,
nên ta chẳng bị mắc cỡ; vậy ta làm cho mặt ta cứng như đá, vì biết mình sẽ
chẳng có điều chi xấu hổ. Đấng xưng ta công
bình đã đến gần; ai dám kiện với ta? Hãy cùng ta đều đứng lên! Ai là kẻ đối
địch ta? Hãy lại gần ta! 9 Thật, Chúa
Giê-hô-va sẽ đến giúp ta: Ai định tội lỗi ta được?..... Nầy, hết thảy chúng nó
sẽ cũ đi như áo, bị sâu cắn rách. 10 Trong
vòng các ngươi nào có ai kính sợ Đức Giê-hô-va, và nghe tiếng của tôi tớ Ngài?
Kẻ nào đi trong tối tăm và không có sự sáng thì hãy trông cậy danh Đức
Giê-hô-va, hãy nương nhờ Đức Chúa Trời mình.”
Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012
Vinh quang của Danh Ngài--1
* Danh của Đức Chúa Trời—sự tự mặc khải
Ex. 34:5-6; 1
Chron. 16:7-36.
" Cha ơi, xin tôn vinh danh Cha.” Bấy giờ có tiếng từ
trời phán rằng: “Ta đã tôn vinh rồi, lại sẽ còn tôn vinh nữa "(Giăng 12:28).
1. Danh của Đức Chúa Trời là nền tảng của tất cả các công việc của Đức
Chúa Trời
Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2012
CÁC LÝ DO CHÚA Đã KHÔNG THẤT VỌNG
Đọc Kinh Thánh: John 4:13-14; 2:23-24; 6:15; 7:3-4, 6, 9; 12:24; 13:37-38; 16:31-33
“Jêsus
đáp rằng: “Hễ ai uống nước nầy vẫn còn khát nữa, nhưng
hễ ai uống nước ta cho, thì đời đời hẳn chẳng hề khát nữa; vì nước ta cho sẽ
thành một mạch nước trong người đó, văng ra cho đến sự sống đời đời.”
“Đang kỳ lễ Vượt-qua Ngài ở Giê-ru-sa-lem, có nhiều người thấy các
dấu lạ Ngài làm thì tin đến danh Ngài. Nhưng Jêsus chẳng giao thác mình cho họ,
vì Ngài biết mọi người”.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)