Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

Thời Đại của Ê-li Và Ê-li-sê-



         



Sứ vụ của vị tiên tri nầy thật đáng chú ý, vì Elisha thật hữu ích cho Cơ Đốc nhân ngày nay. Kết nối giữa nhà tiên tri đã chết gần 2.800 năm nầy và con người hiện đại là gì? Thế giới đương đại của chúng ta không có nhiều khác biệt so với các điều kiện đã chiếm ưu thế trong suốt cuộc đời của vị tiên tri trên đây. Elisha sống trong một thời đại khi nhiều người trong dân tộc của ông đã bội đạo và quay sang thờ thần tượng. Tương tự như vậy, trong thời đại hiện nay của chúng ta, sùng bái thần tượng không phải là thờ lạy thần gỗ, đá, vàng, bạc nhưng là thờ các vị thần tinh tế hơn như tiền bạc, tình dục, danh vọng, lạc thú, đồng tính…. nên sự bỏ đạo cũng phát triển như xưa. Phần lớn những gì được coi là Cơ Đốc giáo hiện đại thì lại là một tôn giáo giả mạo- một hỗn hợp gớm ghiếc của các thuật ngữ Kinh Thánh cùng với khái niệm ngoại giáo. Trong thế kỷ XX vừa qua, Cơ Đốc giáo dành nhiều thời gian làm bạn với những kẻ thù của Đấng Christ, hơn là mang sự sỉ nhục của thập giá. Trong thời đại chúng ta, đau khổ - đặc biệt là chịu khổ vì Lẽ  Thật – phải được tránh né bằng mọi giá. Đó là tại sao hội thánh ngày nay giảng một phúc âm thịnh vượng, dể dãi không có việc vác thập tự và từ bỏ bản ngã.
Trong thời của Elisha, Lời của Đức Chúa Trời bị bỏ qua, và dân Israel đã chú ý nhiều hơn đến các vị thần giả như Baal và A-sê-ra. Không có gì ngạc nhiên khi những hình tượng kỳ cục bằng gỗ được các dân tộc cổ đại của Canaan yêu mến, vì sự thờ phượng của họ có tham gia các hình thức sa đọa nhất của sự trụy lạc xác thịt. Mại dâm và bán dâm tại đền thờ thần tượng đóng vai trò quan trọng trong các nghi lễ xung quanh đền thờ thần Ba-anh và Ashtoreth. Tuy nhiên ngày nay người ta có thể thấy những hành động thờ phượng phạm tội tương tự nhân danh sự giải phóng tình dục, quyền của dân đồng tính, và sự khiêu dâm; Baal và A-sê-ra vẫn còn thế lực mạnh. Hơn nữa, họ rao giảng một loại phúc âm sự thịnh vượng, hứa hẹn khả năng sinh sản trong nông nghiệp và sinh con cái; Do đó, hàng ngàn người Israel lìa bỏ Đức Chúa Trời của tổ phụ mình để chạy theo những sự giả mạo ghê tởm.

LỜI TRĂN TRỐI—


(Thay Lời Vua Sa-lô-môn)
-
Ta chỉ mới ngoài năm chục tuổi,
Lực đã tàn, mỏi gối chồn chơn,
Bốn mươi năm vị quân vương,
Đời ta hoang phí khôn lường chua cay.
Nước mắt sống chảy dài không ngớt,
Mắt kéo mây nhìn rất nhập nhòa,
Trăng sao chỉ thấy lờ mờ,
Tầm con mắt đã hết giờ sáng trong.
Người mạnh sức lưng cong khom xuống,
Như kẻ giữ nhà sống bồn chồn,
Kẻ xay cối đã ít hơn,
Ta ăn, ta uống chẳng còn ngon chi.
Cao lương, mỹ vị gì đi nữa,
Ta sướng vui đầy đủ cuộc đời,
Tiếng xay cối mỏn dần thôi,
Không còn muốn nuốt cho trôi họng mình.
Tiếng chim kêu cựa mình thức giấc,
Giọng hát tuổi xuân mất lâu nay,
Lên cao lòng sợ sệt thay,
Đi đường hồi hộp e tai họa gì.
Già trước tuổi đến thì bạc tóc,
Sức đâu còn để nhấc vật chi,
Ước ao đời để làm gì,
Hết mê vật quý lạ kỳ ở đâu.
Đám tang sẽ đem sầu, đem khổ,
Nhà đời đời ta trở gót về,
Thân tro bụi sẽ yên bề,
Tâm linh quy hướng miền quê thiên đình.
Dây bạc quý không gìn giữ được,
Chén vàng ròng bể nát tiếc thay,
Như bầu nước bên giếng quay,
Bánh xe gãy đẩy ta ngoài cuộc đời.
Nếu thế thật là vô ích,
Đời hư không sự chết cắt ngang,
Chỉ yêu Chúa chẳng trễ tràng,
Ta có được cõi vĩnh hằng vô chung.
Minh Khải—7-9-2015
-
(Nguồn: Truyền đạo 12: 1-7, “Trong buổi còn thơ ấu hãy tưởng nhớ Đấng Tạo Hóa ngươi, trước khi những ngày gian nan chưa đến, trước khi những năm tới mà ngươi nói rằng: Ta không lấy làm vui lòng; trước khi ánh sáng mặt trời, mặt trăng, và các ngôi sao chưa tối tăm, và mây chưa lại tuôn đến sau cơn mưa; trong ngày ấy kẻ giữ nhà run rẩy, những người mạnh sức cong khom, kẻ xay cối ngừng lại bởi vì số ít, những kẻ trông xem qua cửa sổ đã làng mắt, hai cánh cửa bên đường đóng lại, và tiếng xay mỏn lần; lúc ấy người ta nghe tiếng chim kêu bèn chờ dậy, và tiếng con gái hát đều hạ hơi; lại người ta sợ sệt mà lên cao, và hãi hùng lúc đi đường; lúc ấy cây hạnh trổ bông, cào cào trở nên nặng, và sự ước ao chẳng còn nữa; vì bấy giờ người đi đến nơi ở đời đời của mình, còn những kẻ tang chế đều đi vòng quanh các đường phố: Lại hãy tưởng nhớ Đấng Tạo Hóa trước khi dây bạc đứt, và chén vàng bể, trước khi vò vỡ ra bên suối, và bánh xe gãy ra trên giếng; và bụi tro trở vào đất y như nguyên cũ, và thần linh trở về nơi Đức Chúa Trời, là Đấng đã ban nó”.

CHẲNG TÌM ĐƯỢC MỘT AI—



“Như có chép rằng: Chẳng ai công nghĩa, dẫu một người cũng không; Chẳng ai hiểu biết, chẳng ai tìm kiếm Đức Chúa Trời. Thảy đều tẻ tách, cùng nhau ra vô dụng; Chẳng ai làm điều thiện, dẫu một người cũng không.
“Thật, chẳng có người công bình ở trên đất làm điều thiện, mà không hề phạm tội. Chớ để lòng về mọi lời người ta nói, e ngươi nghe kẻ tôi tớ mình chưởi rủa mình chăng. Vì thường khi lòng ngươi cũng biết mình đã rủa kẻ khác. Ta đã lấy sự khôn ngoan nghiệm xét mọi sự ấy; ta nói rằng: Ta sẽ ở khôn ngoan; nhưng sự khôn ngoan cách xa ta. 24 Vả, điều chi xa quá, điều chi sâu thẳm lắm, ai có thế tìm được? Ta lại hết lòng chuyên lo cho hiểu biết, xét nét, kiếm tìm sự khôn ngoan và chánh lý muôn vật, lại cho biết rằng gian ác là dại dột, và sự dại dột là điên cuồng. 26 Ta tìm thấy một điều cay đắng hơn sự chết, ấy là một người đàn bà có lòng giống như lưới bẫy, tay tợ như dây tói: Ai ở đẹp lòng Đức Chúa Trời sẽ thoát khỏi nó; còn kẻ có tội sẽ bị nó vấn lấy. Kẻ truyền đạo nói: Sau khi xem xét muôn sự từng điều từng vật, đặng tìm chánh lý, thì nầy là điều ta tìm được: Ấy là lòng ta hãy còn tìm mà chưa tìm ra: Trong một ngàn người đàn ông ta đã tìm được một người; còn trong cả thảy người đàn bà ta chẳng tìm được một ai hết” (Truyền 7:20-28).
-

ĐẶT MỤC TIÊU THUỘC LINH VỚI CÁC GIÁ TRỊ VĨNH CỬU-


Điều này thật chính xác với chúng ta. Các bạn có đặt mục tiêu cho đời mình không? Tôi nghĩ ai cũng đã có mục tiêu cho cuộc sống.
Mọi nỗ lực thành công, về mặt thuộc linh hay phàm nhân, thường xuất phát từ mục tiêu hoặc các mục đích đặc biệt nào đó trong tâm trí của chúng ta, là những người đặt ra chúng. Chúng ta đã xác lập mục tiêu mình trong tâm thức từ lâu, và không cần chép thành văn bản. 
Từ ban đầu trong Kinh thánh, Chúa nói mục tiêu chúng ta là phải vươn tới để đạt được mục đích đời đời của Đức Chúa Trời trong Con Ngài. Khi các tín hữu có thể xác định mục tiêu của mình trong cuộc sống, anh ta có thể theo đuổi chúng "bằng một con mắt đơn thuần”, như mắt bò câu, là chỉ nhìn một điểm duy nhất. Có người lựa chọn cống hiến đời mình cho những điều tạm bợ trước mắt trong cuộc sống này mà thôi, số người khác chọn một mục đích tương lai. Ít có tín hữu chọn lựa để sống theo những giá trị vĩnh hằng, liên hệ với Chúa và Vương Quốc của Ngài, và kiên trì theo đuổi mục tiêu đó. Khi tín đồ chọn mục tiêu trong đời nầy thì Kinh thánh gọi họ là tín đồ xác thịt, chỉ người nào chọn mục tiêu đời sau, sứ đồ Phao-lô mới gọi là tín đồ “bước đi trong Thánh Linh”(I Cor 3:. 1-5.)

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2015

HÃY SỬ DỤNG MỌI KHÍ GIÁP CỦA CHÚA—4




Mang Giày Phúc Âm Bình An-
-
“Hãy mang giày bằng Tin Mừng bình an để giúp anh chị em đứng vững vàng” (Epheso 6:15—Bản Phổ thông).
“Rồi, A-bi-mê-léc đòi Áp-ra-ham mà nói rằng: Ngươi đã làm gì cho ta vậy? Ta có làm điều chi mất lòng chăng mà ngươi làm cho ta và cả nước phải bị một việc phạm tội lớn dường nầy? Đối cùng ta, ngươi đã làm những việc không nên làm đó. 10 Vua A-bi-mê-léc lại nói cùng Áp-ra-ham rằng: Ngươi có ý gì mà làm như vậy?” (Sáng 20: 9-10).
Mang giày bằng Tin Lành có nghĩa là gì? Không phải giày đạp đạo Chúa đâu. Nếu bạn hiểu ý nghĩa và ích lợi của sự mang giày dép trong cuộc sống đời thường thì bạn hiểu sự mang giày Tin lành có nghĩa là gì.
Khi chúng ta mang giày dép, bàn chân chúng ta không bị bụi đất làm dơ bẩn. Đôi giày làm chân ta cách li với bụi đất. Thì phúc âm, Tin mừng của Chúa cũng làm cho chúng ta cách li đối với bụi bặm trần gian, chúng ta xa cách thế nhân một cách tự động.
Thí dụ gia đình bạn mới dời về cư ngụ trong một khu dân cư mới, hay bạn là sinh viên bắt đầu đến ở nội trú trong kí túc xá sinh viên ngoại đạo. Nếu ngay ngày đầu tiên, bạn tỏ bày cho họ rằng bạn là tín đồ Tin lành, bạn thuộc về Chúa, bạn tin theo Tin Mừng của Chúa. Tự động họ cảm thấy họ cách li với bạn. Họ không bao giờ mời bạn ăn đám giổ, hay đi coi  chiếu phim, hay cờ bạc, đàng điếm bao giờ. Vua A-bi mê léc trách tại sao tín đồ như Abraham lại nói dối, vì ông biết cuộc sống tín đồ phải tốt lành, đạo đức.
Phúc âm như đôi giày làm chúng ta cách li thế giới, do đó chúng ta đã đắc thắng rồi.

DÒ TÌM LỐI ĐI-




“Có ba việc lấy làm diệu kỳ cho ta, Và bốn điều mà ta chẳng biết được:  Là đường chim ưng bay trên trời; Lối con rắn bò trên hòn đá; Lằn tàu chạy giữa biển, Và đường người nam giao hiệp với người nữ.  Tánh nết người kỵ nữ cũng vậy: Nàng ăn, rồi nàng lau miệng, Và nói rằng: Tôi có phạm tội ác đâu” (Châm ngôn 30:18-20)
-
Có bốn lối đường người tầm thường khó biết:
-1. Đường bay của Chim ưng Mẹ và chim ưng con—Phục 32:11-12 “Như phụng hoàng phấp phới giỡn ổ mình, Bay chung quanh con nhỏ mình, Sè cánh ra xớt nó, Và cõng nó trên chéo cánh mình thể nào,  Thì một mình Đức Giê-hô-va đã dẫn dắt người thể ấy”.
-2- Đường bay của con rồng và con rắn ( người phàm) trên đá. Gióp 1: 7, “Đức Giê-hô-va phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi ở đâu đến? Sa-tan thưa với Đức Giê-hô-va rằng: Tôi trải qua đây đó trên đất và dạo chơi tại nơi nó”. Thi 104:26, “Tại đó tàu thuyền đi qua lại, Cũng có Lê-vi-a-than mà Chúa đã nắn nên đặng giỡn chơi nơi đó”.
-3. Đường chạy của tàu biển—ám chỉ dân thương buôn đi bằng tàu thuyền ngày nay. Cuối cùng họ chết tại kinh đô La mã—Khải 18: 11-19, “Các nhà buôn trên đất cũng vì nó khóc lóc tang chế, vì không ai mua hàng hoá mình nữa,  là hàng hoá bằng vàng, bạc, bửu thạch, ngọc châu, vải gai mịn, sắc tía, lụa, sắc hồng, các thứ gỗ hương tùng, các thứ khí mạnh bằng ngà, bằng gỗ quí nhứt, bằng đồng, bằng sắt, bằng cẩm thạch,  nhục quế, đậu khấu, hương liệu, dầu thơm, nhũ hương, rượu, dầu, bột mịn, lúa mì, trâu bò, chiên dê, ngựa, xe, thân thể, và linh hồn người ta.  Các trái mà lòng ngươi ham muốn đã lìa xa ngươi, mọi vật ngon béo và thứ rực rỡ cũng đã hư mất khỏi ngươi, hẳn chẳng còn có ai tìm thấy nữa.  Các nhà buôn những hàng hoá ấy đã nhờ Ba-by-lôn làm nên giàu có, vì sợ hãi sự thống khổ của nó, nên đứng xa mà khóc lóc tang chế, rằng:  “Khốn thay, khốn thay, thành lớn kia, đã từng mặc vải gai mịn, sắc tía, sắc hồng, trau giồi bằng vàng, bửu thạch, ngọc châu!  Vì trong một giờ sự giàu có lớn dường kia đã tan hoang rồi.”Mọi người lái thuyền, mọi khách đáp thuyền đi đây đó, các thuỷ thủ, cùng bao nhiêu người chuyên nghề hàng hải, đều đứng xa.  thấy khói đốt nó, thì cùng kêu lên rằng: “Có thành nào giống như thành lớn kia ư?”  Chúng lấy bụi rắc lên đầu, khóc lóc tang chế mà kêu lên rằng: “Khốn thay, khốn thay, thành lớn kia ôi, mọi kẻ có tàu bè trong biển nhờ sự phong phú nó trở nên giàu có! Mà nay chỉ trong một giờ nó đã trở nên hoang vu rồi”.
- 4 Đường đi của kỹ nữ được kỹ nữ chối quanh, nhưng người thuộc linh cảm biết được tôi ngoại tình của cô ta.

BỐN LOÀI VẬT KHÔN NGOAN-




“Có bốn vật nhỏ mọn trên trái đất, Song vốn rất khôn ngoan: Con kiến dầu là loại yếu hèn, Lo sắm sẵn vật thực mình trong mùa hạ; Con thỏ rừng dầu là loại không sức lực, Đóng cơ sở mình trong hòn đá;  Loài cào cào dầu không có vua chúa, Bay ra có từng đám;  Con thằn lằn mà người ta lấy tay bắt được, Vẫn ở trong đền vua” (Châm ngôn 30:24-28).
Có bản Kinh thánh dịch con thỏ rừng là con chồn núi., và con cào cào là châu chấu.-
-
Giô ên 2: 3, 11, “Trước mặt nó, có lửa thiêu nuốt, sau lưng nó, có ngọn lửa cháy tiêu. Lúc trước nó, đất nầy như vườn Ê-đen; khi sau nó, ấy là một đồng vắng hoang vu, và không có chi trốn khỏi nó hết.
“Hình trạng chúng nó như hình trạng ngựa, và chúng nó chạy tới như người cỡi ngựa. Đất run rẩy, trước mặt chúng nó, các từng trời rung rinh, mặt trời mặt trăng đều tối tăm, các ngôi sao thâu sự sáng lại.  Đức Giê-hô-va làm cho vang tiếng ra trước mặt cơ binh Ngài; vì trại quân Ngài rất lớn; và những kẻ làm theo mạng lịnh Ngài rất mạnh. Thật, ngày của Đức Giê-hô-va là lớn và đáng khiếp; ai có thể đương lại?” (Giô ên 2:3, 11)
Bốn con vật nhỏ bé nầy được Đấng Tạo Hóa ban cho sự khôn ngoan để xử sự trong cuộc sống. Chúng là bài học và gương sáng cho chúng ta noi theo.
Con người đã sa ngã hư hoại, nên quan năng khôn ngoan thuộc linh bị tiêu hủy gần hết. Thật hổ thẹn lắmthay!