Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2015

BẠN HỮU THẦN THƯỢNG CỦA CHÚA JESUS-




Từ trước năm 1975 tại Việt Nam đã có một tà giáo lớn, rất giàu có. Thành viên của họ rất chuyên cần đi gõ cửa rao giảng giáo lý của họ cho mọi tư gia của Cơ Đốc nhân chân chính, nếu họ biết địa chỉ ngôi nhà ấy. Chung quy giáo lý họ là phủ nhận thần tánh của Chúa Jesus. Họ nói rằng Chúa Jesus chỉ là một vị thiên sứ trưởng làm đấng trung bảo giữa loài người và Đức Chúa Trời. Họ không bao giờ nhìn nhận rằng Đức Jehovah là Chúa Jesus.
Hôm nay tôi xin tương giao về những Bạn Hữu thần thượng của Chúa Jesus mà Kinh thánh có  khải thị.

HỘI THÁNH- MIẾNG VƯỜN CỦA ĐẤNG CHRIST-




Vườn cây kín cổng, cao tường,
Chọn trên khu đất phi thường biết bao,
Hồng ân tạo tác hàng rào,
Cách li hoang mạc đượm màu trần gian.
-
Vườn cây hương liệu cao sang,
Bàn tay trồng tỉa đàng hoàng Chúa ta;
Từ Li-ban suối tuôn ra,
Làm cho cây cối vườn nhà xanh tươi.

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015

VẺ ĐẸP CỦA HỘI THÁNH TRƯỚC MẶT CHÚA—





Ngôn từ Đấng Christ, Chúa tôi,
Thân thương, nhân ái, tuyệt vời, cao sâu;
“Bạn tình ơi, đẹp biết bao!
“Chim bồ câu khác mình, đâu đẹp nào”.
-
“Môi mình ngọt, tiếng thanh thao,
“Tai Ta êm dịu, ngọt ngào sâu xa,
“Nhiều hương liệu ngát hương mà,
“Nào đâu sữa mật đậm đà hơn đâu”.

NHỮNG TIÊU BIỂU CỦA ĐẤNG CHRIST—


















Chúa là Chiên Con,
Không tì, không vết,
Tình nguyện chịu chết,
Đền tội muôn người-
Chim ưng trên trời,
Tiêu biểu cho Chúa,
Che thánh dân nữa,
Tầm mắt bao la-
Bò làm việc nhà,
Không hề bê trễ,
Dâng làm sinh tế,
Rất giống Chúa tôi-
Bồ câu đơn côi,
Sống đời cô độc,
Gia đình nghèo nhất,
Là Chúa tôi mà.-
Từng nhắc nhở ta,
Chúa như gà mái,
Túc con cái mãi,
Chúng chẳng đến gần.-
Chúa là bạn thân,
Đêm khuya thức giấc,
Lấy bánh cấp phát,
Cho bạn kêu xin.-
Quan án nghiêm minh,
Không hề chậm trễ,
Thi hành luật lệ,
Cho kẻ yêu cầu.-
Lửa bùng cháy cao,
Đốt ba người bạn,
Bốn người chói sáng,
Giữa lửa bước đi.-
Cây vả lạ kì,
Ba năm không trái,
Người coi vườn ấy,
Là Chúa ta đấy.-
Cứu rỗi hằng ngày,
Hiện thực hôm nay,
Nội cư lòng dạ,
Cho ta vui thỏa,
Vui hưởng Ngài rồi,
Vui mừng không thôi./.
-
Minh Khải—3-7-2015


Thứ Năm, 2 tháng 7, 2015

CHÚC TÁN ĐỨC CHÚA TRỜI TAM NHẤT-




Tam Nhất
Vinh Quang,
Đồng hàng;
Phân biệt,
Vẫn kết;
Cha là,
Nguồn ra;
Con Một,
Đường thật;
Còn Linh,
Biểu minh;
Tam vị,
Vô thỉ;
Ba ngôi,
Đời đời;
Nguồn sống,
Sinh động;
Ánh quang,
Sáng choang;
Ái đức,
Không dứt;
Công bình,
Quang minh;
Thánh khiết,
Siêu việt;
Khôn ngoan,
Siêu phàm;
Toàn tại,
Không thấy;
Toàn tri,
Chi li;
Bất cải,
Vạn đại;
Toàn quyền,
Vô biên;
Nhục hóa,
Lâm hạ;
Làm người,
Giữa đời;
Tỏ thật,
Thần Cách;
Thực thi,
Điều chi;
Thiên Chúa,
Đã hứa;
Lên đồi,
Qua đời;
Cứu thế,
Toàn thể;
Phục sinh,
Truyền Linh;
Hội chúng,
Xây dựng;
Ngợi khen,
Dâng lên;
Trước mặt,
Tam Nhất;
Thỉ chung,
Vô cùng./.
Minh Khải cảm tác—2-7-2015.




Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

TÌM KIẾM ĐỒNG CỎ ĐẤNG CHĂN CHIÊN-




Chúa ơi, con kính trọng Ngài,
Niềm vui, tình ái trần ai ra gì,
Cho con được biết đường đi,
Đến nơi đồng cỏ xanh rì ngọt ngon.
-
Bóng vầng đá lớn trường tồn,
Cho bầy ẩn núp tránh cơn nắng nồng,
Giữa bầy được dưỡng nuôi xong,
Cùng chiên an nghỉ thỏa lòng không thôi,

TIỆC YÊU THƯƠNG—




Kìa hoa hồng của Sa-rôn,
Huệ thơm trong trũng vẫn còn trổ bông,
Kìa cây sự sống vô song,
Trái làm tươi mới, lá phòng bệnh nhân.
-
Giữa gai gốc, huệ huy hoàng,
Giữa rừng bầu bí, hiên ngang nho màu,
Tôi xem thấy Chúa nhiệm mầu,
Giữa ngàn nhân vật nào đâu ra gì.

ĐỨC VUA TẠI BÀN ĂN CỦA NGÀI—




Chúa ôi, ấp ủ hồn tôi,
Tình yêu của Chúa chính tôi nhớ hoài,
Những lời “con thuộc Ta đây”,
Phước thay nghe được mỗi ngày thỏa vui.
-
Dầu Linh tuôn chảy không thôi,
Hương thơm danh Chúa làm tôi vui mừng,
Dầu hoan hỉ với hồng ân,
Nhiều hồn trinh nữ kéo gần Chúa hơn.

ĐẤNG CHRIST HIỆN RA CÙNG HỘI THÁNH NGÀI-




Tiếng Lương Nhơn của chính tôi,
Vang trên hốc đá, núi đồi đất cao;
Trên đồi tội ác, biển đau,
Vượt qua, bay đến để hầu cứu tôi.
-
Qua màn xác thịt xưa nay,
Tôi xem mắt ái từ Ngài nhìn tôi,
Gương phúc âm sáng soi rồi,
Khá nhiều vẻ đẹp tuyệt vời Chúa tôi.

ĐẤNG CHRIST MỜI GỌI HỘI THÁNH-




Ô kìa Đấng Cứu Chuộc ta,
Khuyên mời ta đến đậm đà biết bao,
Từ hang tăm tối, u sầu,
Ngài kêu ta bước thật mau ra ngoài.
-
“Bồ câu ẩn hốc đá nầy,
“Lòng sầu đổ vỡ lâu ngày biết bao,
“Quên đi nỗi sợ, ngước cao,
“Tiếng con vui thích, ngọt ngào tai Ta”.

TÌM GẶP ĐẤNG CHRIST TRÊN ĐƯỜNG PHỐ--





Tôi thường tìm Chúa về đêm,
Lương Nhân Jesus dịu êm hồn nầy,
Khát khao, bất ổn đêm dài,
Tôi luôn tìm kiếm nhưng hoài công thay.
-
Bây giờ tôi chổi dậy ngay,
Trải qua đường phố tìm Ngài, Chúa tôi,
Canh tuần tôi hỏi đôi lời:
“Người tôi yêu mến vừa rồi ở đâu?”

Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

ĐỨC VUA TẠI BÀN ĂN CỦA NGÀI—




Chúa ôi, ấp ủ hồn tôi,
Tình yêu của Chúa chính tôi nhớ hoài,
Những lời “con thuộc Ta đây”,
Phước thay nghe được mỗi ngày thỏa vui.
-
Dầu Linh tuôn chảy không thôi,
Hương thơm danh Chúa làm tôi vui mừng,
Dầu hoan hỉ với hồng ân,
Nhiều hồn trinh nữ kéo gần Chúa hơn.

HÔN NHÂN ĐỒNG TÍNH—26-6-2015-




Ngày hai mươi sáu vừa qua,
Chính quyền Mỹ Quốc sa đà thảm thay,
Luật tồi ủng hộ dân”gay”,
Hôn nhân đồng tính xưa nay gặp thời;
Hoa Kỳ hướng dẫn loài người,
Đi vào ngỏ cụt đời đời hư vong;
Hai nam chung sống một phòng,
Hai người phụ nữ đồng lòng kết duyên;
Dục tình khác lối tự nhiên,
Phát huy lối đó khắp miền thế gian,
Giống như loài thú đi hoang,
Chờ ngày hình phạt hoàn toàn mà thôi.
Sô-đôm gương xấu lâu rồi,
Bốn thành lân cận đồng thời với nhau,
Diêm sanh lửa đỏ thế nào,
Cháy thiêu dân ác tội sâu tận cùng.
Bốn ngàn năm trước đã hừng,
Chúa Trời chận đứng bệnh ung thư nầy;
Hôm nay bùng phát bệnh “gay”,
Nhân loài tận diệt nay mai chắc rồi!
Bạn ơi, tỉnh thức đi thôi,
Thoát ngoài dòng chảy của người “gay” đi,
Chúa ta hiện đến tức thì,
Đừng làm ông Lót yêu vì Sô-đôm./.
Minh Khải- 28-6-2015
(Nguồn: Sáng thế kí 19: 4-8, 24-25; Rô ma 1: 26-27 “Hai thiên sứ chưa đi nằm, mà các người nam ở Sô-đôm, từ trẻ đến già, tức cả dân, đều chạy đến bao chung quanh nhà.  Bọn đó gọi Lót mà hỏi rằng: Những khách đã vào nhà ngươi buổi chiều tối nay ở đâu? Hãy dẫn họ ra đây, hầu cho chúng ta được biết (ăn nằm với họ--nguyên văn). - Đoạn, Đức Giê-hô-va giáng mưa diêm sanh và lửa từ nơi Ngài trên trời sa xuống Sô-đôm và Gô-mô-rơ,  hủy diệt hai thành nầy, cả đồng bằng, hết thảy dân sự cùng các cây cỏ ở nơi đất đó.- Bởi cớ ấy nên Đức Chúa Trời để mặc họ buông theo tà tình xấu hổ; vì đàn bà của họ đổi cách dùng thuận tánh ra cách dùng nghịch tánh;  đàn ông cũng vậy, bỏ cách dùng thuận tánh với đàn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đàn ông cùng đàn ông làm sự nhuốc nhơ với nhau, rồi tự chuốc lấy cho mình sự báo ứng xứng với sự lầm lạc của họ”