Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2018

KHÓ KHĂN GIAN NAN—GIÀU SANG NGẠO MẠN-




Mác 4:5-7, 16-19-, “Và một số khác đã rơi trên đất có đá nơi đã chẳng có nhiều đất; và nó nảy mầm liền vì nó không có một độ sâu nào của đất. Và sau khi mặt trời đã mọc, nó bị cháy sém; và vì nó đã không có rễ, nó héo đi. Và một số khác đã rơi ở giữa gai góc, và gai góc mọc lên và làm nó chết ngạt, và nó đã chẳng được mùa gì cả--  Và tương tự, họ là những kẻ mà trên họ hạt giống được gieo như trên những chỗ có đá, những kẻ, khi họ nghe lời, vui vẻ nhận lời liền; và họ không có rễ vững-chắc trong họ, nhưng chỉ tạm-thời; đoạn, khi hoạn-nạn hay bắt bớ nổi lên vì lời, tức thì họ bị khiến cho sẩy chân. Và những kẻ khác là những kẻ trên họ hạt giống được gieo như giữa gai góc; đây là những kẻ đã nghe lời,và các sự lo-lắng về thế-giơi, và sự lừa-đảo của sự giàu-có, và các sự ham-muốn các điều khác đi vào trong và bóp nghẹt lời, và nó trở thành không kết-quả”.

MÓNG RẼ VÀ NHAI LẠI



Trong Leviki 11, Đức Chúa Trời ban cho dân trên đất của Ngài là Israel những quy tắc cụ thể về những gì họ nên ăn hoặc không ăn.  Là Cơ đốc nhân (ngoài lệnh cấm ăn máu) chúng ta không có những quy tắc như vậy. Tuy nhiên, các tài liệu tham khảo của Đức Chúa Trời cho dân của mình, sau đó cũng nói với chúng ta đôi điều. Chúng ta có thể và nên tự hỏi mình có thể học được gì từ điều này liên quan đến đời sống thuộc linh của chúng ta. Rốt cuộc, mọi thứ được viết trong Cựu Ước đều để chỉ dẫn chúng ta (Rô 15: 4).

Điểm đầu tiên mà Chúa chỉ ra trong Leviki 11 là con dân Israel chỉ được phép ăn động vật vừa có móng rẽ  và cũng nhai lại. Động vật nào chỉ có một trong hai đặc điểm được coi là không tinh khiết và không thể ăn. Điều này là rõ ràng từ các ví dụ khác nhau của Đức Chúa Trời. Có những con vật có lẽ là động vật nhai lại, nhưng không có móng chẻ đôi, và có những con vật có thể đã có móng rẽ, nhưng không thể được kể trong số những động vật nhai lại.

Vai Trò Của Sa-tan



"Nhưng đương khi người ta ngủ, thì kẻ thù nghịch đến gieo cỏ lùng giữa lúa mì, rồi đi" (Mathio 13:25) –

Trong câu chuyện ngụ ngôn về cỏ dại trên cánh đồng, chúng ta thấy ma quỷ gieo cỏ dại như thế nào. Hắn luôn muốn mang điều ác đến với mọi người. Thường thì anh ta đã thành công vì con người chúng ta không đủ cảnh giác.
Satan tự gieo lén cỏ dại "rồi ra đi". Anh ta thường là kẻ vô hình ngay cả ngày hôm nay. Đây là điều nguy hiểm. Chúng ta thường nghĩ rằng một điều gì đó không tệ lắm, và không nhận ra rằng Sa-tan là người tạo ra chúng, nhưng anh ta không bỏ lỡ cơ hội nào. Nhưng khi mọi người ngủ khi anh ta đến, và khi họ thức dậy, anh ta đã ra đi lâu rồi, nhưng kết quả của hành động của Satan là cỏ dại, loại cỏ tương tự như lúa mì. Đặc biệt, nếu loại cỏ này vẫn còn nhỏ, khó có thể phân biệt được nó với lúa mì thật. Chỉ khi có thể nhìn thấy gié lúa mì trổ ra thì mới thấy cỏ lùng là một loại gié lúa khác, nhưng khi đó hai thứ đẽ trưởng thành rồi

Thứ Năm, 20 tháng 12, 2018

Ngọc Lục Bảo (Emerald)



Ngọc lục bảo là viên ngọc thứ ba trong hàng đá quý đầu tiên trên bảng đeo ngực và là đá quý thứ tư trong nền móng của Jerusalem trên trời.  Cái mống quanh ngai của Chúa  chép ở Khải huyển 4:3 cũng có màu giống như ngọc lục bảo nầy.  Màu của nó là màu xanh đáng yêu như của đồng cỏ. Nó cũng là một trong những viên ngọc được người ta ngưỡng mộ và mong muốn nhất. Màu xanh của nó nhất thiết phải khiến chúng ta nghĩ đến sự sáng tạo, trái ngược với màu xanh của bầu trời.

Ngọc lục bảo, như chúng ta có thể dễ dàng đoán ra, là biểu hiệu của Đấng Mê-si-a của Israel liên quan đến vinh quang của Vương quốc ngàn năm. Chúa giữ dân chúng trên "cỏ xanh" (Mác 6:39), khi Ngài hóa bánh đầy dẫy  cho họ ăn. Vì vậy, Ngài đã thực hiện lời tiên tri của Thi thiên 132:15: "Ta sẽ ban phước cho lương thực Si-ôn được dư dật, Cho những kẻ nghèo của thành ấy được ăn bánh no nê" Với phép lạ hóa bánh nầy, Ngài đã bắt đầu những phép lạ mà Ngài sẽ hoàn thành trong "thời đại tương lai" đến một mức độ lớn hơn nữa. Ngài sẽ ban phước cho dân của Ngài như chưa từng có. Phước lành của Ngài sẽ lấp đầy cả trái đất. Vì vậy, không nênnghi vấn rằng ngọc lục bảo là biểu hiệu của vương quốc ngàn năm.

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2018

Hoàng Ngọc-



-
Viên đáthứ hai trên bảng đeo ngực thầy tế lễ thượng phẩm là một viên đá quý tên là hoàng ngọc (topaz). Các bản dịch kinh thánh rất lộn xộn. Topaz dịch là Hoàng ngọc mới chính xác. Hoàng ngọc là châu báu thứ 9 trong các nền tảng của Giê-ru-sa-lem mới.
Rõ ràng, ở đây chúng ta có hoàng ngọc của người xưa, còn được gọi là "hoàng ngọc phương Đông". Đá quý nầy có một màu vàng tuyệt đẹp. Hoàng ngọc lấp lánh như tia nắng, một kỳ quan thực sự của sự sáng tạo. Mẫu vật đẹp được giao dịch với giá cả rất lớn. Màu sắc của vàng ròng, phản ánh hoàng ngọc, nói lên công lý thần thượng, như chúng ta đã thấy ở Hồng bửu thạch. Bởi hòn đá này, chúng ta đã thấy sự công bình biện minh (xưng nghĩa) cho tội nhân tội lỗi, người đến với Chúa Giêsu tin Ngài, vì máu Đấng Christ đổ trên Gô-gô-tha.

NHỮNG DANH XƯNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI-



-
Là con người ai cũng phải có tên họ với mục đích phân biệt nhau và biểu lộ cà tính của mình. Đức Chúa Trời là Chân Thần độc nhất trong vũ trụ, không có loài thọ tạo nào mà không biết và ngộ nhận Ngài, cho nên theo một phương diện, Đức Chúa Trời không cần có Tên, hay có Danh xưng với mục đích phân biệt. Nhưng theo một diện khác, Ngài cần có nhiều Tên, có nhiều Danh xưng—để khải thị chính Ngài ra.
Những Danh xưng của Đức Chúa Trời bày tỏ bản chất, thể yếu, thuộc tính, mĩ đức, kế hoạch, vinh quang, công tác của Ngài một cách bao la và cụ thể rất dễ cho con người qua đó nhận biết được Thân vị của Ngài.
Nói cách tóm tắt Đức Chúa Trời có 4 đơn Danh chính yếu là Đức Chúa Trời, Jehovah, Chúa và Cha, cũng như khá nhiều hợp danh phát sinh từ 4 đơn danh trên.
1-    Đức Chúa Trời
Tiếng Hê-bơ-rơ là Elohim và tiếng Hi lạp là Théos. Chữ Elohim xuất hiện chừng 2500 lần trong kinh văn Hê-bơ-rơ, thì 2300 lần áp dụng cho Đức Chúa Trời. Danh Theos xuất hiện trên 1300 lần trong kinh thánh Hi lạp. Elohim là Đức Chúa Trời quyền năng. Danh Elohim ngụ ý Đức Chúa Trời đa số (ba một). Elohim đa số đi kèm động từ đơn số như Sáng thế kí 1:1, 27.

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2018

Hồng Bửu Thạch-




 Hồng Bửu Thạch-  là viên đá quý đầu tiên trong hàng trên cùng bảng đeo ngực của A-rôn  (Xuất hành 28: 17-20). Trong Xuất 39: 10-13, chúng ta tìm thấy cùng một danh sách theo cùng một thứ tự. Hồng Bửu Thạch không nên được nhầm lẫn với Hồng Mã Não, mà chúng ta sẽ bàn luận sau.
Hồng Bửu Thạch có màu đỏ và vàng và do đó có màu của máu và vàng. Hai màu này, hợp nhất trong một hòn đá quý, nói lên hai sự thật liên quan chặt chẽ: giá trị huyết của Jesus Christ và áo sự công bình là chính Ngài mà tội nhân  được mặc vì cái chết hy sinh của Đấng Cứu Chuộc vĩ đại của chúng ta. Đối với vàng có nghĩa là công lý thần thượng trong Kinh thánh. Cả hai tạo thành nền tảng của mối quan hệ của chúng ta với Đức  Chúa Trời ; nếu không thì sự hiệp thông với Ngài sẽ không thể thực hiện được. Vì giá trị vô giá của dòng máu này, tội nhân nghèo nhất có thể được chấp nhận, xưng nghĩa, thanh tẩy, và do đó trở thành  đối tượng  tình yêu của Chúa Cha.
Tội nhân được cứu và được hoàn thiện vĩnh cửu này ở trước mắt Ngài như một viên ngọc quý, mang theo những tia sáng vinh quang của Con yêu dấu của Ngài. Từ đó chúng ta có thể thấy tại sao viên đá đầu tiên của bảng đeo ngực chỉ là một viên Hồng Bửu Thạch. Chúa sử dụng những từ ngữ và hình ảnh mà Ngài sử dụng trong Kinh thánh chính xác biết bao! Chúng ta có thể ngưỡng mộ sự khôn ngoan hoàn hảo của Ngài cả trong các công trình sáng tạo và trong Kinh thánh.

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018

JEHOVAH SHAMMAH—Đức Giê-hô-va Shammah-



-
Exechien 48:35--Từ nay tên của thành sẽ là: CHÚA Ở TẠI ĐÓ.”  BDM
Exechien 48:35-Châu vi thành sẽ có mười tám ngàn cần; và rày về sau tên thành sẽ là: “Đức Giê-hô-va ở đó!”

Đức Giê-hô-va Shammah có nghĩa là : Đức Jehovah ở đó. Đó là danh hiệu Chúa tự chỉ về mình với tư cách Đấng ngự trong thành Jeusalem vào thời kì Thiên hi niên. Trong quá khứ, đền tạm và đền thờ là nơi Ngài ngự, trong tương lai Ngài sẽ vận hành trong phạm vi rộng rãi hơn, là thành cổ thành Jerusalem. Vào lúc đó  thành Salem có chu vi 10.000 cần (cubit). Mỗi cần là 0,45 mét, vậy chu vi của thành Salem trong Thiên hi niên là 4500 mét., và có người nói là 9000 mét.

Câu Chúa hỏi loài người sau khi họ sa ngã là: “Hỡi A-đam, ngươi ở đâu?” Câu hỏi thứ nhất trong Tân ước hỏi Chúa là “Ngài ở đâu?” (Giăng 1: 38).
Lời Đức Thánh Linh qua kinh thánh  đáp lại về quá khứ, hiện tại và tương lai là:
Ngài đã ở đâu?
-
Trong máng cỏ thấp hèn, nhục hóa,
Trong cám dỗ vật vã đồng hoang,
Trong tòa án bị chối ngang,
Trên cây thập tự muôn vàn khổ đau.
-
Trong ý chỉ nhiệm mầu Thánh Phụ,
Trên con đường chức vụ gian nan,
Trong mồ rồi sống huy hoàng,
Trong thăng thiên, trở lại toàn năng trị đời.