HAI ĐƯỜNG HƯỚNG VÀ HAI LĨNH VỰC
Kinh Thánh bảo
chúng ta rằng Cain và Abel không phải là hậu duệ duy nhất của Adam và Eve. Sáng
thế Ký 5:4 nói rằng sau này Adam đã sinh thêm các con trai và con gái. Nhưng
Cain và Abel nổi bật giữa vòng các hậu duệ khác vì họ đại diện cho hai lối
sống. Một lối sống bắt đầu bằng “thu đoạt” và lối sống kia bắt đầu bằng “hư
không” Từ Cain và Abel, hai đường hướng trên đất này phát triển và hai lĩnh vực
khác nhau được sản sinh. Lĩnh vực thứ nhất, từ đường hướng của Cain, là vương
quốc thuộc Satan. Lĩnh vực thứ hai, từ đường hướng của Abel, chúng at gọi là
lĩnh vực thần thượng, huyền nhiệm. Hai lĩnh vực này luôn luôn tranh đấu và
chiến đấu với nhau.
Cain và Abel đều
học biết câu chuyện về sự sa ngã của con người từ cha mẹ họ, nhưng phản ứng của
họ rất khác nhau. Từ sự phát ngôn của cha mẹ, Cain chỉ nghe theo mạng lệnh của
Đức Chúa Trời để sống nhờ vào đất. Abel
đã nhìn thấy khải tượng về việc lệ thuộc Đức Chúa Trời vì sự cứu rỗi, như được
biểu thị bởi trang phục mà Đức Chúa Trời đã chuẩn bị cho cha mẹ ông. Cain đã sống theo điều ông nghe, trong khi Abel đã sống
theo điều ông nhìn thấy. Trong nếp sống Cơ Đốc của mình, chúng ta có thể đã
nghe nhiều điều, nhưng đến khi chúng ta nhìn thấy những điều đó trong linh mình
thì chúng ta mới thật sự là của chúng ta. Chúng chưa phải là khải tượng của
chúng ta. Chúng chưa phải là sự khải thị của chúng ta. Nếp sống của chúng ta
phải bị tác động không chỉ bởi những điều chúng ta nghe mà còn bởi những điều
chúng ta nhìn thấy trong linh mình. Khi sống theo điều chúng ta nhìn thấy trong
linh, chúng ta đang sống trong đường hướng sự sống.
CAIN BỊ ĐUỔI KHỎI SỰ HIỆN DIỆN CỦA ĐỨC CHÚA
TRỜI
Sau khi Cain sát
hại Abel, Đức Chúa Trời đến với ông và hỏi: “Abel em ngươi đâu?”. Cain đáp:
“Tôi không biết”. Tôi là người giữ em tôi sao?” (Sáng 4:9). Cain, người đã cố
gắng làm mọi điều theo sự hiểu biết của mình về mạng lệnh của Đức Chúa trời, đã
trở nên quá tàn nhẫn và độc ác. Khi đó Đức Chúa Trời nói: “Ngươi đã làm gì?
Tiếng của huyết em ngươi từ đất đang kêu đến Ta. Và bây giờ ngươi bị rủa sả từ
đất mà đã mở miệng ra nhận lấy huyết của em ngươi từ tay ngươi” (Sáng 4:10-11).
Thậm chí chính đất cũng cảm thông cho Abel. Đức Chúa Trời đã thẩm phán Cain
bằng cách tăng cường sự rủa sả trên đất và đuổi Cain khỏi sự hiện diện của
Ngài: “Khi ngươi canh tác đất, đất sẽ không còn sinh sản cho ngươi nữa. Ngươi
sẽ là một kẻ lang thang và trốn chạy trên đất” (c.12). Phản ứng của Cain là:
“Hình phạt của tôi vượt quá sức chịu đựng của tôi. Bây giờ, vào ngày nay Ngài
đã đuổi tôi đi khỏi mặt đất, và tôi sẽ bị cách khỏi mặt Ngài; tôi sẽ là một kẻ
trốn chạy và lang thang trên đất, và ai tìm thấy tôi sẽ giết chết tôi” (Sáng
4:13-14). Vào lúc đó, các bản thể loài người vẫn còn có thể nhìn thấy Đức Chúa
trời, nhưng Cain sẽ không còn nhìn thấy Đức Chúa Trời nữa. Cain sẽ trở nên một
kẻ trốn chạy và lang thang. Điều này khiến ông sợ cho mạng số của mình.
Cain là một bản
thể loài người điển hình ở chỗ mọi bản thể loài người đều phức tạp. Đó là lý do
Đức Chúa Trời cảm thông với chúng ta rất nhiều. Thí dụ, trong một phần của tấm
lòng mình, chúng ta yêu Đức Chúa Trời. Trong một phần khác, không có Đức Chúa
Trời. Cain là như vậy. Một phần trong ông yêu Đức Chúa Trời, nhưng một phần
khác trong ông là kẻ sát nhân. Từ khi sinh ra,vì trước hết cha ông đã bảo ông
những gì phải làm, nên Cain đã làm mọi sự theo sự hiểu biết riêng của mình về mạng
lệnh của Đức Chúa Trời. Bây giờ, khi Đức Chúa Trời nói rằng ông sẽ là một kẻ
lang thang và trốn chạy nên Cain đáp lại: “Làm sao tôi gặp Ngài? Nếu tôi không
có Ngài, tôi không thể sống sót. Nếu không có Ngài, nếu không có sự hiện diện
của Ngài, nếu không có sự bảo vệ của Ngài, tôi sẽ bị giết.” Chẳng phải đây là
một lời cầu nguyện tốt sao? Điều này bày tỏ cho chúng ta rằng các bản thể loài
người không đơn giản.
Cain e sợ rằng bất
cứ ai tìm thấy ông sẽ giết ông vì ông đã đánh mất sự hiện diện và bảo vệ của Đức
Chúa Trời. Đức Chúa Trời nghe và đáp lời cầu nguyện của Cain bằng cách ban cho
ông một dấu ấn để bảo vệ ông. “Và Jehovah nói với ông: “Vì vậy, hễ ai giết
Cain, người ấy sẽ bị báo thù gấp bảy lần. Và Jehovah đánh dấu trên Cain , để ai
tìm thấy ông sẽ không tấn công ông” (Sáng 4:15). Sau đó, Cain bị đuổi khỏi sự
hiện diện của Đức Chúa Trời.
CAIN LANG THANG TRÊN MIỀN ĐẤT NOD
Sau khi Đức Chúa
Trời đánh dấu Cain và đuổi ông đi, Cain bắt đầu cuộc đời lang thang của mình. “Và
Cain đi ra khỏi sự hiện diện của Jehovah và cư trú trong miền đất Nod, phía
đông Eden ”
(Sáng 4:16). Địa danh “Nod” nghĩa là “lang thang”. Sau khi rời khỏi sự hiện
diện của Đức Chúa Trời, Cain bắt đầu lang thang. Dù đi đến đâu, ông cũng đều là
một người lang thang. Điều này cũng có thể đúng đối với chúng ta. Hễ khi nào
chúng ta lìa khỏi sự hiện diện của Đức
Chúa Trời, chúng ta có một cuộc sống lang thang. Vấn đề không phải là chúng ta
làm gì. Khi sống tách rời khỏi Chúa, chúng ta đang lang thang. Đây là nguyên
tắc cơ bản của nếp sống Cơ Đốc. Thí dụ, nếu chúng ta không có sự hiện diện của
Đức Chúa Trời và chúng ta nói: “Tôi đang học để có bằng Tiến Sĩ”, Đức Chúa Trời
sẽ đáp lại: “Ngươi đang lang thang” Nếu chúng ta nói: “Tôi đang kiếm tiền để
chuẩn bị cho tương lai của mình”, Đức Chúa Trời sẽ nói: “Ngươi đang lang thang”.
Cho dù chúng ta nói “Tôi đính hôn” hay “Tôi sắp kết hôn”, khi điều đó tách rời
khỏi sự hiện diện của Đức Chúa Trời thì chúng ta đang lang thang. Nếu không có
Đức Chúa Trời, mọi sự chúng ta làm trong đời sống đều là lang thang. Đây là
đường hướng của Cain. Ông đã lìa khỏi sự hiện
diện của Đức Chúa Trời và kết thúc trong miền đất Nod, miền đất của “sự lang
thang”
VIỆC HỌC TẬP TRÊN ĐƯỜNG HƯỚNG TRI THỨC
THÌ NHANH CHÓNG VÀ CÓ KẾT QUẢ
Đường hướng của
Cain tiếp tục với các hậu duệ của ông. Cain đã sinh Enoch, và danh xưng có
nghĩa là “học tập”. Việc học tập những điều thuộc linh trên đường hướng sự sống
thì rất khó, trong khi việc học tập những điều không phải là thuộc linh trên
đường hướng tri thức thì dễ hơn nhiều. Tên của Cain ngụ ý “Tôi có được” và tên
của Enoch (con trai Cain) ngụ ý “Tôi đã
học được”. Bất cứ điều gì trên đường hướng tri thức đều có thể thu đoạt và học
được rất nhanh. Tuy nhiên, bất cứ điều gì trên đường hướng sự sống đều khiến
chúng ta mất nhiều thời gian học tập hơn. Việc học tập những điều thế tục diễn
ra nhanh chóng nhưng việc học tập những điều thuộc linh phải mất qua nhiều năm
theo đuổi.
Thí dụ, chúng ta
thật sự biết Kinh Thánh được bao nhiêu? Chúng ta thật sự biết cách rao giảng
phúc âm và chăn dắt các thánh đồ bao nhiêu? Chúng ta biết cách xây dựng hội
thánh bao nhiêu? Mọi điều này đều mất nhiều thời gian học tập. Nếu đó là học
tập từ đường hướng của Cain, thì chúng ta hẳn đã có được nhiều bằng Tiến sĩ
rồi. Nhưng khi chúng ta học tập bước theo và phục vụ Chúa, thậm chí sau bốn
mươi năm, sẽ không có bằng cấp nào dành
cho chúng ta. Chúng ta vẫn sẽ đang học tập. Chúng ta phải luôn luôn ghi nhớ
rằng những điều của thế giới có thể học được rất nhanh. Điều này áp dụng thế
nào cho chúng ta? Hễ khi nào chúng ta lập tức sáng tỏ về một điều gì đó thì
chúng ta phải biết rằng có thể điều đó không đến với Chúa. Hễ khi nào chúng ta
nhanh chóng quyết định: “Bây giờ tôi sáng tỏ rồi – bây giờ tôi sẽ làm điều
này”, thì đó là đường hướng của Cain. Chỉ có việc học tập trên đường hướng tri
thức mới nhanh chóng.
Việc học tập trên
đường hướng tri thức rất có kết quả. Cain đã xây dựng một thành phố và đặt tên
theo tên con trai mình là Enoch ( Sáng 4:17). Điều này nghĩa là thành phố đó ra
từ Enoch, ra từ việc học tập trên đường hướng tri thức. Một thành phố thật ra
là niềm ao ước của Đức Chúa Trời. Chính ý định tối hậu của Đức Chúa Trời là có
một thành phố thánh, Jerusalem Mới. Nhưng thành phố đầu tiên trong Kinh Thánh
không được xây dựng bởi dân Đức Chúa Trời. Thành phố đầu tiên được xây dựng bởi
Cain, người mà Đức Chúa Trời đuổi khỏi sự hiện diện của Ngài. Đường hướng của
Cain rất có hiệu quả, và mọi sự trên đường hướng của Cain đều chuyển động nhanh
chóng. Chúng ta cũng nhìn thấy điều này với tên của con trai Enoch là Irad. Tên
“Irad” nghĩa là “nhanh chóng” hoặc “mau
lẹ”.
“Cain” nghĩa là “có được”. Cain sinh Enoch, “học
được”. Rồi Enoch sinh Irad, “nhanh chóng”. Mọi sự trên đường hướng thế tục, mọi
sự có được và học được trên đường hướng tri thức, đều đến nhanh chóng.
MEHUJAEL: “ĐỨC CHÚA TRỜI ĐANG CHIẾN ĐẤU”
Người kế tiếp trên
đường hướng này là con trai Irad, Mehujael. Tên của Mehujael nghĩa là “Đức Chúa
Trời đang chiến đấu”. Tên “Mehujael” chỉ tỏ rằng Đức Chúa Trời đang tranh đấu
với bản thể loài người trên đường hướng này. Đức Chúa Trời muốn nhắc nhở họ
đừng đi quá nhanh. Cuối cùng, Đức Chúa Trời đã bước vào và tranh đấu với họ.
Lòng Đức Chúa Trời đối với những người ở trên đường hướng này là “Nếu các ngươi
tiếp tục làm như vậy, các ngươi sẽ bị tổn hại. Các ngươi đang tự hủy hoại mình.
Đừng đi quá nhanh. Hãy chậm lại.” Thậm chí với đường hướng của Cain, Đức Chúa
Trời vẫn bước vào và chiến đấu. Đấy là ý nghĩa của tư ngữ “Đức Chúa Trời đang chiến đấu”. Nhiều
lần chính chúng ta bị những điều của tôn giáo bắt lấy. Chúng ta có thể trở nên
hết sức nhiệt thành. Chúng ta có thể nghĩ rằng nhiệt thành là một điều tốt,
nhưng điều đó rất có thể ở trong nguyên tắc của đường hướng Cain. Khi chúng ta
đi quá nhanh, học quá nhanh, hoặc khi chúng ta nghĩ rằng một khi chúng ta làm
một điều gì đó cách nhiệt thành chắc chắn chúng ta sẽ thu đoạt được đôi điều,
thì chúng ta đang ở trên một đường hướng sai trật. Những điều ở trên đường
hướng sự sống không bao giờ đến dễ dàng hoặc nhanh chóng như vậy. Khi chúng ta
đi quá nhanh, Đức Chúa Trời bước vào để chiến đấu. Đức Chúa Trời chiến đấu để
chúng ta không lưu lại trên đường hướng tri thức nhưng trở lại đường hướng sự
sống.
METHUSHAEL: “NGƯỜI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI”
Ra từ việc Đức
Chúa Trời chiến đấu trong đường hướng của Cain, một con trai khác được sinh ra.
Mehujael có một con trai tên Methushael. Ý nghĩa của Methushael là “người của
Đức Chúa Trời”. Vì một lý do nào đó, ra từ việc chiến đấu của Đức Chúa Trời,
một người của Đức Chúa Trời được sinh ra. Điều này thật khó hiểu. Làm thế nào
có người của Đức Chúa Trời trên đường hướng của Cain? Việc chiến đấu của Đức
Chúa Trời, một người của Đức Chúa Trời được sinh ra. Điều này thật khó hiểu.
Làm thế nào có người của Đức Chúa Trời trên đường hướng của Cain? Việc chiến
đấu của Đức Chúa Trời dường như đã sản sinh một người của Đức Chúa Trời trong
đường hướng sai trật. Tuy nhiên, chúng ta phải thấy rằng các hậu duệ của Cain
chưa bao giờ lìa khỏi đường hướng tri thức, vốn thuộc về lĩnh vực của Satan.
Satan, kẻ thù của Đức Chúa Trời, vẫn là kẻ cai trị đường hướng này, thậm chí
đối với Methushael, người của Đức Chúa Trời. Chúng ta biết điều này vì cuối
cùng Methushael đã sinh ra Lamech, một kẻ sát nhân khoác lác. Thậm chí với việc
Đức Chúa Trời chiến đấu, sản sinh một “người của Đức Chúa Trời”, đường hướng
này vẫn ở dưới sự cai trị của Satan.
LAMECH: “ĐẦY QUYỀN NĂNG” VÀ “LẬT ĐỔ”
Nếu tiếp tục đi
xuống đường hướng của hậu duệ Cain, cuối cùng chúng ta đến Lamech. “Lamech”
nghĩa là “đầy quyền năng” và “lật đổ”. Lamech đại diện cho kết quả của đường
hướng Cain. Ông là một người hoang dã và độc ác. Lamech đã sát hại một người
rồi khoe khoang với các vợ mình: “…Tôi đã giết một người vì đã làm tôi bị
thương, thậm chí là một người trẻ vì đã đánh tôi. Nếu Cain được báo thù gấp bảy
lần thì Lamech được gấp bảy mươi lần bảy báo oán” (Sáng 4:23-24). Đây là kết
quả của đường hướng Cain. Thật bất ngờ vì ra từ một người có niềm ao ước mạnh
mẽ để giữ mạnh lệnh của Đức Chúa Trời lại là các hậu duệ có thể sa ngã xuống
thấp đến mức ấy. Đây phải là lời cảnh báo mạnh mẽ cho tất cả chúng ta. Cain và
Abel đã tin vào cùng một Đức Chúa Trời,
nhưng một người ở trong đường hướng tri thức và một người ở trong đường hướng
sự sống. Sau khi Cain sát hại Abel, các hậu duệ của ông càng trở nên tệ hại
hơn. Lamech không chỉ là kẻ sát nhân mà ông còn tự hào về điều đó. Ông đã khoe
khang về việc giết người của mình. Đây là sự biểu lộ sau cùng của điều ác trên
đường hướng tri thức.
THIỆN TRỞ NÊN ÁC TRÊN ĐƯỜNG HƯỚNG TRI THỨC
Niềm ao ước nguyên
thủy của Cain để giữ mạnh lệnh của Đức Chúa Trời là tốt. Chúng ta cần thấy rằng
điều thiện và ác không hẳn là đối lập nhau. Bất cứ điều gì thiện từ đường hướng
tri thức cuối cùng đều có thể trở nên điều ác. Nhiều điều bắt đầu là đúng cuối
cùng có thể trở nên rất sai trật. Đây là lý do tại sao trong lịch sử hội thánh,
những người bắt bớ dân Chúa nhiều nhất là những người tôn giáo. Những người tôn
giáo cố gắng giữ các điều răn của Đức Chúa Trời nhưng không có sự sống. Cuối
cùng có thể họ bắt bớ và thậm chí giết chết những người đi theo Chúa trên đường
hướng sự sống. Niềm ao ước nguyên thủy của những người tôn giáo có thể tốt
lành, nhưng kết quả có thể rất độc ác. Những điều tốt lành trên đường hướng tri
thức có thể dễ dàng dẫn đến điều ác. Đây là những gì đã xảy ra với Cain và hậu
duệ của ông. Cuối cùng, Lamech là sự biểu lộ sau cùng của điều ác từ đường
hướng tri thức.
Cain muốn giữ mạng
lệnh của Đức Chúa Trời, nhưng cuối cùng ông trở nên một kẻ giết người và bị
đuổi khỏi sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời vẫn bảo vệ
Cain và nói với ông: “Ai giết Cain sẽ bị báo thù gấp bảy lần”. Sau đó hậu duệ
của Cain là Lamech cũng trở nên một kẻ giết người. Nhưng phản ứng của Lamech là
gì? Phản ứng của ông không phải là ăn năn. Ông đã không xin Chúa thương xót.
Thay vì vậy, Lamech kêu la: “Ai giết Cain sẽ bị báo thù gấp bảy lần, nhưng ai
giết ta sẽ bị báo thù gấp bảy mươi lần bảy!”. Đường hướng của Cain, bắt đầu với
niềm ao ước giữ mạng lệnh của Đức Chúa Trời, đã dẫn đến một người rất độc ác.
Đường hướng của Cain bắt đầu với một điều gì đó đúng đắn, nhưng kết thúc với
việc Lamech khoe khang về việc giết người. Trên đường hướng tri thức, một điều
gì đó tốt lành có thể dễ dàng trở nên độc ác.
Chúng ta phải cầu
nguyện với Chúa: “Chúa ơi, xin thương xót tôi. Tôi không muồn sống bởi tri thức
của mình về điều thiện ác. Tôi không muốn sống bởi lý luận của mình. Tôi không
muốn sống bởi những điều hợp lý hoặc bởi những điều mọi người khác nghĩ là
đúng.Tôi nhận thức rằng ngoài Ngài thì bất cứ điều gì thiện cũng có thể trở nên
ác. Chúa ơi, chỉ có Ngài mới có thể cứu tôi. Tôi muốn sống bởi Ngài. Xin giữ
tôi trong đường hướng sự sống.”
CÁC CON TRAI LAMECH SẢN SINH
VĂN HÓA VÀ XÃ HỘI LOÀI NGƯỜI
Trong Sáng Thế Ký
chương 4, đường hướng của Cain kết thúc với Lamech và ba con trai ông. Toàn bộ
nền văn minh loài người đã phát triển từ các hậu duệ của Lamech. Con trai đầu
tiên của Lamech là Jabal, nghĩa là “chuyển động”. Jabal là “tổ phụ của những kẻ
cư trú trong lều trại và chăn nuôi gia súc” (Sáng 4:20). Cuộc đời Jabal là vi
sinh kế. Con trai thứ hai của Lamech là Jubal, nghĩa là “vui chơi”. Jubal là
“tổ phụ của tất cả những người chơi đàn và sáo” (c.21). Ông là một nhạc công và
cuộc đời ông là vì sự giải trí. Con trai thứ ba của Lamech là Tubalcain. Tên
ông dường như có nghĩa là “thợ đúc đồ đồng”. Tubalcain là “thợ rèn mọi dụng cụ
cắt bằng đồng và sắt” (c.22). Ông đã thiết kế vũ khí để tự vệ. Đây là ba con
trai Lamech
Đường hướng của Cain
dẫn đến Lamech, và từ Lamech có nền văn minh loài người. Với các con trai của Lamech,
chúng ta nhìn thấy ba điều thống trị dòng dõi loài người. Jabal biểu thị cho
việc kiếm sống, Jubal biểu thị cho việc làm cho đời sống của chúng ta trở nên
thú vị, và Tubacain biểu thị cho việc tự vệ và tấn công người khác. Đây là điều
làm nên sự hiện hữu của thế giới. Kết quả đường hướng của Cain là ba đường
hướng riêng biệt của sự hiện hữu loài người. Bất cứ điều gì chúng ta làm trong
thế giới đều thuộc về một trong ba đường hướng này. Bất cứ điều gì chúng ta học
tập, thu đoạt hoặc theo đuổi trong thế giới cuối cùng sẽ đem chúng ta đến một
trong ba con trai của Lamech. Việc kiếm sống, giải trí và tự vệ là các yếu tố
kiểm soát của sự hiện hữu loài người.
Cả nền văn hóa và
xã hội loài người đều ra từ các con trai của Lamech. Điều này quan trọng vì
Lamech là một kẻ sát nhân. Khi không có Đức Chúa Trời, dòng dõi loài người là
một dòng dõi giết chóc. Lịch sử nhân loại chỉ là một lịch sử giết chóc. Theo
nguyên tắc, điều này đúng với mọi xã hội. Trong các trường đại học, trong kinh
doanh, trong các ngành nghề, người ta đầy dẫy sự cạnh tranh. Người ta nghĩ :
“Để tôi sống sót thì anh phải chết”. Họ “giết” nhau để tiến tới và thậm chí
khoe khoang về sự thành công của họ. Đó là vì nền văn hóa loài người là sản
phẩm của đường hướng Cain.
SỰ KIỂM SOÁT CỦA SATAN TRÊN XÃ HỘI LOÀI NGƯỜI SUỐT ĐƯỜNG HƯỚNG CỦA CAIN
Chúng ta phải thấy
rằng văn hóa và xã hội loài người hoàn toàn bị Satan hủy hoại. Không một người
nào có thể trốn thoát. Chúng ta không vì sinh kế thì cũng vì sự vui hưởng và
giải trí hoặc vì sự tấn công và phòng thủ. Bất cứ điều gì chúng ta làm trong
nếp sống loài người của mình, Satan đều “dồn” chúng ta vào một trong ba điều
này. Mọi người đều nhận thức: “Tôi cần kiếm sống, tôi cần giải trí và tôi cần
tự bảo vệ mình”. Mọi người đều bị dồn vào đường cùng. Toàn thể trái đất với nền
văn hóa loài người của nó đều ở dưới tay Satan. Dường như không có lối thoát vì
Satan kiểm soát mọi sự. Qua đường hướng Cain và ba con trai Lamech, kẻ ác đã
kiểm soát mọi người mà Đức Chúa Trời sáng tạo.
Ba đường hướng của
các hậu duệ Lamech chỉ tỏ rằng dù chúng ta ở đâu và làm gì, chúng ta cũng không
thể thoát khỏi sự kiểm soát của Satan. Hễ là một người sống trong xã hội loài
người thì chúng ta ở dưới sự kiểm soát của hắn. Satan kiểm soát dòng dõi loài
người bởi sự tranh đấu vì sự hiện hữu, sự vui hưởng về sự giải trí và sự tấn
công và phòng thủ của chúng ta. Đây là sự biểu lộ của đường hướng Cain.
ĐỨC CHÚA TRỜI SỬ DỤNG ĐƯỜNG HƯỚNG TRI THỨC
Phương diện tích
cực duy nhất của nền văn minh loài người là khi con người phát minh một điều gì
đó, mặc dù điều đó ra từ đường hướng tri thức nhưng Đức Chúa Trời vẫn có thể sử
dụng nó. Đôi khi, Đức Chúa Trời thậm chí tiếp quản những điều được sản sinh bởi
đường hướng của Cain. Điều này đúng trên cả quy mô nhỏ lẫn quy mô lớn. Thí dụ,
Đức Chúa Trời sử dụng các phát minh của nhân loại. Con người ở dưới sự kiểm
soát của Satan có thể phát minh nhiều điều, như các phương tiện giao tiếp mới
hoặc công nghệ vi tính mới. Nhưng sau đó Đức Chúa Trời có thể sử dụng các phát
minh này cho chính Ngài. Dân Đức Chúa Trời trên đường hướng sự sống sử dụng các
phát minh từ đường hướng tri thức để xúc tiến chủ đích của Đức Chúa Trời.
Nguyên tắc này
cũng đúng trên quy mô lớn hơn. Thành phố đầu tiên trong Kinh Thánh là Enoch,
được xây dựng bởi Cain, nhưng thành phố cuối cùng trong kinh thánh là
Jerussalem mới. Trước hết, con người sa ngã đã xây dựng một thành phố. Sau đó
Đức Chúa Trời nói: “Điều đó rất tốt. Bây
giờ để ta bày tỏ cho ngươi thành phố thật”. Thậm chí ngày nay, Đức Chúa Trời có
chứng cớ của Ngài trong rất nhiều thành phố mà con người đã xây dựng và Satan kiểm soát. Trong các thành phố của
Satan, có các hội thành của Đức Chúa Trời. Cuối cùng, các hội thành này làm nên
một Thành phố, Jerussalem mới. Chúng ta phải ngưỡng mộ sự khôn ngoan của Đức
Chúa Trời. Dầu Satan luôn luôn dồn con người vào đường cùng, nhưng Đức Chúa
Trời luôn luôn có cách để công tác với con người. Satan có thể kiểm soát toàn
bộ xã hội loài người qua đường hướng của Cain, nhưng Đức Chúa Trời vẫn có một
đường hướng khác trong nhân loại, đường hướng sự sống. Đường hướng này có thể
sử dụng các chi tiết được sản sinh bởi đường hướng tri thức cho sự hoàn thành
chủ đích của Đức Chúa Trời.
SỰ TRỞ VỀ ĐƯỜNG HƯỚNG SỰ SỐNG
Mặc dù Satan kiểm
soát dòng dõi loài người, và mặc dù vương quốc của hắn dường như rất thắng thế,
nhưng đồng thời Đức Chúa Trời vẫn đang làm một điều gì đó kín giấu trên đường hướng
sự sống. Mọi sự Satan làm qua đường hướng tri thức điều biểu lộ rõ. Nhưng điều
Đức Chúa Trời làm qua đường hướng sự sống thì khọng thấy được ở bên ngoài. Mọi
sự trên đường huớng ệư sống đều kín giấu nhưng quý báu trong cách nhìn của Đức
Chúa Trời. Vào cuối Sáng Thế Ký chương 4, sau khi ký thuật về mọi hậu duệ của
Cain, Kinh Thánh trở lại với đường hướng sự sống. “Và Adam lại gần gũi vợ mình;
nàng sinh một con trai và đặt tên là Seth; nàng nói: “Vì Đức Chúa Trời đã chỉ
định cho tôi một dòng dõi khác thay thế Abel, bởi Cain đã giết nó”, Và Seth
cũng sinh một con trai, đặt tên là Enosh. Vào lúc đó, người ta bắt đầu kêu cầu
danh Đức Jehovah” ( Sáng 4:25–26). Chương kế tiếp của Sáng Thế ký là một sự
khởi đầu mới trên đường hướng sự sống.
Sưu Tầm