Thứ Tư, 19 tháng 2, 2014

Thánh Kinh Giải Đáp---Sự nối dối


Sự nối dối của người của  Đức Chúa Trời

Trong Kinh Thánh có nhiều người của Đức Chúa Trời nối dối như :Áp-ram bảo vợ nói dối với vua Pha ra ôn rằng nàng không phải là vợ ông (Sáng 12:10-20)

- Sa-mu-ên đi xức dầu cho Đavit nhưng lại nói dối đi dâng của tế lễ cho Đức Giê- hô- va vì sợ vua Sau lơ giết mình ( I Samuen 16: 2-4)

- Vua Đavit nói dối với thầy tế lễ A- hi- mê -léc rằng vua Sau lơ sai ông đến, nhưng sự thật thì không ( I Samuen 21 : 1-3)


 CÂU HỎI:

-          Nếu người chăn bầy và con dân Chúa nói dối như những người dẫn chứng trong Kinh Thánh có kể là phạm tôi không?  Nếu có, xin được nghe ý kiến ?  Nếu không, xin được nghe ý kiến ?
    ( Một người tín đồ ở Tam Kỳ, Quãng Nam hỏi)

TRẢ LỜI:

1. Áp-ram nói sự thật, vì bà Sa-ra vừa là em gái một cha khác mẹ với Áp-ram, vừa là vợ của ông. Ông nói sự thật với mục đích dối gạt, thì cũng là nói dối. Y-sác, con ông bắt chước ôngy như vậy. Kỹ nữ Ra-háp nói dối để cứu thoát hai thám tử.

2. Thật rất khó hiểu trường hợp của tiên tri Sa-mu-ên khi ông đến Bết-lê-hem dâng của lễ cho Chúa, mà bên trong là đi xức dầu cho Đa-vít làm vua trong tương lai. Chúa bảo ông nói là đi dâng tế lễ để làm vỏ bọc, tránh sự tấn cống của vua Sau-lơ.

3. Đa-vít nói dối với thầy tế lễ A- hi- mê -léc, khi ông chạy trốn vua Sau-lơ.

4. Đức Chúa Trời là Đấng không nói dối, Tít 1:2. Ngài là Lẽ Thật, là Chân Lý, là Sự Thật. Giăng 8:44 nói Satan là cha của sự nói dối, ai nói dối thì là con cái của Satan trong bản chất, Giăng 8:44,“Các ngươi ra từ cha các ngươi là ma quỉ, và các ngươi muốn làm theo tư dục của cha các ngươi. Từ ban đầu nó là kẻ giết người, chẳng đứng trong lẽ thật, vì trong nó không có lẽ thật đâu. Khi nó nói dối, thì tự mình nó nói, vì nó vốn là kẻ nói dối, cũng là cha của sự ấy”. Người đắc thắng không có lời nói dối trong miệng mình, Khải 14:5, “Trong miệng họ chẳng có lời dối nào, họ cũng không có tì vít gì”.

5. Kinh Thánh Tân ước khuyên tín đồ không được nói dối, “Cho nên anh em phải chừa sự nói dối, mỗi người phải nói thật với kẻ lân cận mình, bởi vì chúng ta là chi thể của nhau” (Eph.4:25). Con dân Chúa thường lý luận để biện minh cho hành động nói dối của mình, “tôi bắt chước lối cử xử lành mạnh của bác sĩ y khoa, vì ông thường nói dối với bệnh nhân của mình mà”!

6. Trong điều răn thứ 9, Chúa cấm dân Ngài làm chứng dối, tức là không được nói dối. Nhưng có khá nhiều người trong Cựu ước nói dối. Tôi nghĩ rằng Chúa tạm dung tha họ, vì đó là thời kỳ ngu mội, Công vụ 17:30. Tín đồ thời đó không có Đức Thánh Linh ngự trong lòng. Linh Đức Chúa Trời chỉ ngự trên một thiểu số người là vua, tiên tri, thầy tế lễ, khi Ngài đang sử dụng họ. Và Linh Chúa có thể rời bỏ họ khi họ phạm tội, như trường hợp vua Sau-lơ. Nhưng trong thời Tân ước, Linh Chúa ở trong mọi người tin Chúa Jesus và không bao giờ từ bỏ họ, dù họ phạm tội. Cho nên nếu người chăn bầy hay con dân Chúa ngày nay nói dối, thì Chúa có thể giết chết họ ngay như trường hợp A-na-nia và Sa-phi-ra ở Công vụ chương 5. Còn nếu Chúa không giết nguời đó chết ngay, thì khi Chúa tái lâm người đó không được vào vương quốc ngàn năm.Thời Cựu ước đó dân Chúa như con trẻ đối với sự khải thị, với ánh sáng thần thượng. Ngày nay chúng  ta có Thánh Linh, Ánh sáng Lời Chúa. Ai nói dối là Chúa có thể giết chết, phạt nặng, hay mất phần thưởng vương quốc 1000 năm.

Minh Khải --19-2-2014