Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2015

XUẤT PHÁT CỦA SỰ PHÂN PHÁT TAM VỊ NHẤT THỂ THẦN THƯỢNG




Kinh văn: Eph 1: 3-23
Gánh nặng chúng tôi là san sẻ rằng sự khải thị Tân ước bày tỏ cho chúng ta một bức tranh sáng tỏ thế nào hội thánh như sự gom góp mọi tín đồ không phải là một tổ chức, nhưng Thân Thể Đấng Christ, đó là một cơ cấu. Trong chương này chúng tôi muốn rằng hội thánh như Thân Thể của Đấng Christ là xuất phát của sự phân phát Tam vị Nhất thể thần thượng – Cha, Con và Linh.

CHA
Chọn lựa chúng ta trong Đấng Christ
Êphêsô 1 bày tỏ rằng vì mục đích Đức Chúa Trời chiếm lấy Thân Thể cho Đấng Christ, Ngài đã chon lựa chúng ta trong cõi vĩnh cửu quá khứ. Mục đích Ngài chọn lựa chúng ta trong Đấng Christ là chúng ta nên thánh khiết và không chỗ trách được (c. 3-4). Được thánh khiết theo Tân ước, không phải là được hoàn hảo, tốt đẹp hay đúng. Được thánh khiết là có bản chất thần thượng, thánh khiết của Đức Chúa Trời thấm nhuần và bảo hòa toàn hữu thể chúng ta để làm cho toàn hữu thể ấy thánh khiết như Đức Chúa Trời. Có bản chất thánh khiết như Đức Chúa Trời truyền vào mình, chúng ta có thể thánh khiết trong bản chất như Đức Chúa Trời là sự việc phân phát. Đức Chúa Trời đã phân phát chính mình vào hữu thể chúng ta đến nỗi chúng ta có thể có bản chất thánh khiết của Ngài. Bản chất thánh khiết này đã trở nên bản chất chúng ta để thấm nhuần toàn hữu thể chúng ta.
                -Tiền định chúng ta cho danh phận con cái-.
Trong sự việc chọn lựa của Đức Chúa Trời, Ngài cũng đã tiền định chúng ta cho danh phận con cái thông qua Đấng Christ cho chính mình Ngài (c. 5-6). “Được danh phận con cái” chỉ có nghĩa được Đức Chúa Trời sinh ra như con Đức Chúa Trời để có sự sống Đức Chúa Trời. Trong việc Đức Chúa Trời chọn lựa và tiền định, chúng ta có thể thấy thế nào Đức Chúa Trời định ý làm cho bản chất mình truyền vào chúng ta để chúng ta có thể được thánh khiết và để sự sống Ngài sinh vào trong ta hầu chúng ta có thể trở nên các con Ngài. Sự chọn lựa và tiền định của Đức Chúa Trời chỉ dẫn một điều – khát vọng của Đức Chúa Trời là phân phát chính mình vào hữu thể chúng ta để chúng ta có thể có bản chất và sự sống của Ngài. Cuối cùng, là các con Ngài, chúng ta sẽ biểu hiện Ngài cách đầy đủ trong đức thánh khiết đời đời của Ngài. Đây là xuất phát của Đức Chúa Trời Cha phân phát nguyên tố thần thượng vào hữu thể ta.
CON
-Cứu chuộc chúng ta qua huyết Ngài-
Êphêsô 1 cũng bày tỏ rằng tiếp sau việc Cha chọn lựa và tiền định chúng ta, Con, Đấng Christ, đã đến cứu chuộc chúng ta. Trong sự cứu chuộc của Đấng Christ không chỉ có việc Ngài cứu chuộc chúng ta ra khỏi tội lỗi mình. Sự chết Đấng Christ cho sự cứu chuộc chúng ta, cũng giải phóng sự sống thần thượng từ trong Ngài và trong sự phục sinh mình, Ngài đã truyền đạt chính Ngài vào chúng ta, làm chính sự sống ta, đó là sự sống của Đức Chúa Trời. Do đó, trong sự cứu chuộc của Đấng Christ, Ngài đã cất bỏ tội lỗi cùng các tội lỗi ta và cũng đã truyền đạt chính Ngài vào chính hữu thể ta như sự sống thần thượng cho chúng ta sống cuộc đời các con Đức Chúa Trời. Chúng ta đã “bệnh hoạn” trong tội lỗi, các tội lỗi và sự chết. Chúng ta là người chết (Eph 2:1) nhưng trong sự cứu chuộc mình Đấng Christ đã cứu chữa chúng ta khỏi mọi bệnh tật hầu chúng ta có thể được đưa về cùng Ngài và về với quyền thủ lĩnh của Ngài. Trước khi được cứu, chúng ta đã không ở dưới quyền thủ lĩnh đúng đắn. Nhưng qua sự cứu chuộc của Đấng Christ, chúng ta đã được chữa lành, và trong sự cứu rỗi của Ngài chúng ta đã được đưa về cùng quyền thủ lĩnh của Đấng Christ cho mục đích Đức Chúa Trời là tổng hiệp mọi sự trong Đấng Christ hầu hoàn thành cuộc gia tể vĩnh cửu của Ngài (Eph 1:7-10). Đức Chúa Trời có một cuộc gia tể vĩnh cửu để làm cho mọi sự do Ngài sáng tạo được tổng hiệp trong Đấng Christ. Sự tổng hiệp này chỉ có thể được hoàn thành, khi là hội thánh, chúng ta đã được cứu chuộc, chữa lành, đưa về cùng Đấng Christ. Sự cứu chuộc của Ngài cũng hàm ý sự phân phối Ngài vào hữu thể chúng ta. Trong sự chết và phục sinh của Ngài, Đấng Christ đã truyền đạt Ngài vào hữu thể chúng ta hầu chúng ta có thể có sự sống thần thượng của Ngài.
   -Làm chúng ta trở nên cơ nghiệp của Đức Chúa Trời-
Khi cứu chuộc chúng ta, Ngài cũng làm chúng ta trở nên một cơ nghiệp của Đức Chúa Trời vui hưởng (c.11-12). Chúng ta hiệp một với Đấng Christ trong sự sống thần thượng Ngài để làm cơ nghiệp Ngài đến nổi Đức Chúa Trời có thể vui hưởng chúng ta như sự vui hưởng của Ngài. Đây là kết quả của sự phân phát Đức Chúa Trời Tam Nhất.
LINH
                    - Đóng ấn chúng ta làm cơ nghiệp Ngài-
Epheso 1 tiếp tục bày tỏ Đức Thánh Linh đã đóng dấu chúng ta làm cơ nghiệp Đức Chúa Trời để Ngài vui hưởng (c13). Đức Thánh Linh là sự hoàn tất của Đức Chúa Trời Tam Nhất. Đức Chúa Trời Cha được hóa thân trong Đức Chúa Trời Con (Giăng 14:10, Col. 2:9) và Đức Chúa Trời Con được nhận thức như Đức Chúa Trời Linh (Giăng 14:16-20; I Cô 15:45b; II Cô 3:17). Linh Đức Chúa Trời là sự hoàn tất của Đức Chúa Trời Tam Nhất với tới chúng ta để phân phối mọi sự Đức Chúa Trời là gì và có gì vào hữu thể chúng ta. Được đóng ấn bằng Đức Thánh Linh có nghĩa là được đánh dấu bằng Đức Thánh Linh như dấu ấn hằng sống. Khi tờ giấy được đóng dấu bằng mực, dấu ấn, mực và giấy đều trở nên một. Mực trong hình thức của dấu ấn sẽ được tờ giấy hấp thụ, chúng sẽ được trộn lẫn và pha lẫn với nhau thành một thực thể. Bây giờ giấy là giấy có đóng ấn, giấy có con dấu. Trước khi tiếp nhận Chúa, chúng ta là giấy trống trơn. Tiếp  sau sự cứu chuộc của Đấng Christ, chúng ta đã được tẩy sạch và Linh hoàn tất của Đức Chúa Trời đã đến để đóng dấu chúng ta bằng nguyên tố và thể yếu Đức Chúa Trời Tam Nhất như mực. Bây giờ trong vũ trụ này có tập thể đã được Linh hoàn tất của Đức Chúa Trời Tam Nhất đóng ấn. Chúng ta, những kẻ được đóng ấn, là một thực thể hiệp chung với toàn thể Đức Chúa Trời Tam Nhất. Đây là sự phân phát Tam Vị Nhất Thể Thần Thượng trong tất cả các nguyên tố thần thượng vào dân chọn lựa của Đức Chúa Trời, mà được Đấng Christ cứu chuộc.
-Là của đặt cọc cho chúng ta từ Đức Chúa Trời như cơ nghiệp chúng ta-.
Linh đóng dấu cũng là của đặt cọc cho chúng ta từ Đức Chúa Trời, tức cơ nghiệp chúng ta để chúng ta vui hưởng (Eph 0:14). Đức Chúa Trời không chỉ thụ đạt chúng ta, thâu được chúng ta, như một cơ nghiệp, nhưng Ngài cũng đã ban chính mình cho chúng ta như sở hữu chúng ta, như cơ nghiệp của chúng ta, cho chúng ta vui hưởng. Về một diện, chúng ta là sở hữu thâu được của Đức Chúa Trời, cơ nghiệp Đức Chúa Trời. cho sự vui hưởng của Ngài. Về mặt khác, Đức Chúa Trời là một sở hữu cho chúng ta như cơ nghiệp để chúng ta vui hưởng. Rồi điều này bày tỏ rằng chúng ta, những kẻ được cứu chuộc và Đức Chúa Trời Tam Nhất, Đấng cứu chuộc, trở nên một thực thể qua sự phân phối thần thượng của Ngài về thể yếu và nguyên tố thần thượng mình vào chính hữu thể chúng ta. Thực Thể đó là Thân thể Đấng Christ.
XUẤT PHÁT CỦA VIỆC PHÂN PHỐI TAM VỊ
NHẤT THỂ THẦN THƯỢNG
Xuất phát của việc tuôn đổ ra sự phân phát Tam Vị Nhất Thể thần thượng là hội thánh, Thân Thể của Đấng Christ (Eph 1:17-23). Đức Chúa Trời độc nhất thì Tam Nhất - Đức Chúa Trời Cha, Đức Chúa Trời Con và Đức Chúa Trời Linh. Thân vị thần thượng, Đức Chúa Trời Tam Nhất, đã phân phối chính mình như Cha, Con và Linh vào toàn dân chọn lựa và cứu chuộc của Đức Chúa Trời, làm cho họ trở nên sự xuất phát từ chính thể yếu Ngài, chính nguyên tố của Ngài xuất phát của việc phân phối Tam Vị khát thể thần thượng là Hội thánh, Thân Thể của Đấng Christ, Đức Chúa Trời Tam Nhất phối trở nên Đầu, còn sự xuất phát từ sự phân phối Ngài trở nên Thân Thể. Đây là một người vĩ đại, phổ thông. Đầu của người này là Đức Chúa Trời Tam Nhất, Đấng phân phát, còn Thân Thể của người này là sự xuất phát của Ngài, xuất phát của Đức Chúa Trời phân phối. Hội thánh là Thân Thể của Đức Chúa Trời Tam Nhất phân phát.
   -Được kêu gọi đến hi vọng không hạn chế-
Chúng ta, những kẻ chọn lựa của Đức Chúa Trời Cha, đã được kêu gọi đến hi vọng không hạn chế-- Đức Chúa Trời Tam Nhất như hi vọng vô hạn chế đối với chúng ta ( c.18). Những kẻ vô tín không có hi vọng nào, nhưng chúng ta, các kẻ chọn lựa của Đức Chúa Trời, có hi vọng vô hạn. hi vọng này là chính Đức Chúa Trời vô hạn chế. Chúng ta hi vọng về những gì Đức Chúa Trời đã hứa ban cho chúng ta, đó chính là Ngài. Bản thân vô hạn của Ngài đã được ban cho chúng ta như hi vọng vô hạn, chúng ta, các kẻ được Đức Chúa Trời chọn lựa đã được kêu gọi nào đó. Thí dụ, chúng tôi đang sống tại Hoa Kỳ, và chúng tôi có thể nói mình đã kêu gọi đến Hoa Kỳ để thám hiểm các sự giàu có của Hoa Kỳ để mình vui hưởng. Cũng vậy, chúng ta đã được Đức Chúa Trời Tam Nhất kêu gọi vào Đức Chúa Trời Tam Nhất chúng ta phải tuyên bố rằng bây giờ chúng ta đang ở trong Đức Chúa Trời Tam Nhất, nhưng Đức Chúa Trời Tam Nhất thì giàu có khôn dò. Chúng ta đã chỉ vui hưởng Ngài một mực độ nhỏ mọn. Có một lãnh vực bao la trong các sự phong phú của Ngài phải được chiếm hữu. Chúng ta không dốc cạn Ngài được. Chúng ta đã được kêu gọi vào lãnh vực bao la của Đức Chúa Trời Tam Nhất. Chúng ta đang ở trong Đức Chúa Trời Tam Nhất như hi vọng mình và chúng ta thám hiểm Ngài như hi vọng chúng ta.
    -Đã được làm nên cơ nghiệp Ngài-
Chúng ta, các kẻ tiền định của Đức Chúa Trời, đã được làm nên cơ nghiệp, Ngài chung với vinh quang các sự giàu có của Ngài – chính Đức Chúa Trời Tam Nhất được biểu hiện trong các sự phong phú của tất cả những gì Ngài là (c.18c). Đức Chúa Trời đã ban chính Ngài cho chúng ta như một cơ nghiệp trong hi vọng. Ngài cũng làm cho chúng ta trở nên cơ nghiệp Ngài chung với vinh quang của các sự giàu có Ngài. Hi vọng mà chúng ta đã được kêu gọi vào là Đức Chúa Trời và vinh quang mà chúng ta sẽ bước vào cũng là chính Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời vừa là hi vọng và vinh quang của chúng ta, vinh quang này là chính Đức Chúa Trời Tam Nhất được biểu hiện trong các sự phong phú của tất cả những gì Đức Chúa Trời là. Đức Chúa Trời là sự sống, sự sáng, tình yêu và nhiều chi tiết. Mỗi chi tiết là một trong các sự giàu có của Ngài. Tất cả các sự giầu có này sẽ mang các mức độ khác nhau của vinh quang về biểu hiện Đức Chúa Trời trong các mức độ khác nhau. Epheso 1 giới thiệu một bức tranh về nơi chúng ta đang ở và về nơi chúng ta sẽ đi. Chúng ta ở trong Đức Chúa Trời như hi vọng chúng ta và chúng ta sẽ đến cùng Ngài như vinh quang của chúng ta (I Phi 5:10).
-Đã được chữa lành và được đưa về quyền thủ lĩnh của Đấng Christ-
Chúng ta, các kẻ được cứu chuộc của Đấng Christ, Con, đã được chữa lành và được đưa về quyền thủ lĩnh của Đấng Christ là mọi sự có thể được tổng hiệp trong Đấng Christ cho cuộc gia tể Đức Chúa Trời và được làm nên cơ nghiệp Đức Chúa Trời để Ngài vui hưởng (Eph 1:7-12). Mục đích của vũ trụ là muôn vật phải được tổng hiệp trong một Đầu độc nhất, và một Đầu độc nhất này là Đấng cứu chuộc chúng ta, chính Đấng Christ ngôi hai trong Tam vị Nhất Thể thần thượng. Vào thời hiện tại, toàn vũ trụ ở trong đống sụp đổ, nhưng sẽ đến ngày có sự đầy đủ các thời kỳ, khi muôn vật sẽ được tổng hợp trong một thân vị diệu kỳ để cho điều này được thực hiện, cần có một tập thể người trong sự sáng tạo Đức Chúa Trời để được Đầu này thu đạt trước hết. Đường lối để Đầu này chiếm được tập thể người là qua sự chết và sống lại của Ngài. Qua sự chết Ngài các tội lỗi chúng ta được cất đi, và qua sự phục sinh mình sự sống Ngài được truyền đạt vào chúng ta. Bây giờ chúng ta cần đi đầu giữa các vật thọ tạo để được tổng hiệp trong một Đầu này. Chúng ta đã tiếp nhận Ngài, Ngài đã được truyền chính mình vào chúng ta để làm cho chúng ta hiệp một với Ngài, làm cho chúng ta trở nên một tập thể dàn được tổng hiệp. Thân Thể được tổng hiệp của Đấng Christ là một cơ cấu sinh động tuyệt đối không có gì liên quan sự tổ chức. Đang khi đưa chúng ta về cùng quyền Thủ lĩnh của Đấng Christ, Đức Chúa Trời làm chúng ta trở nên cơ nghiệp của Ngài để Ngài vui hưởng.
  -Đã được truyền cho quyền năng lớn lao của Đức Chúa Trời-
Vào cuối Êphêsô 1 có quyền năng lớn lao của Đức Chúa Trời, đó là quyền năng của sự phục sinh (c. 19-20), và quyền năng sự phục sinh này là Đức Chúa Trời Tam Nhất diễn tiến. Chúng ta, các chi thể của Đấng Christ, đã được truyền cho quyền năng lớn lao của Đức Chúa Trời, là quyền năng khiến Đấng Christ từ kẻ chết sống lại, lập Ngài ngồi trên các nơi trên trời, chế phục muôn vật dưới Ngài, ban cho Ngài làm đầu muôn vật (c. 20-22). Quyền năng sự phục sinh lớn lao này đã hoàn thành rất nhiều chung với Đấng Christ và trong Đấng Christ. Quyền năng lớn lao của Đức Chúa Trời mà đã vận hành trong Đấng Christ, ban cho Ngài làm Đầu trên muôn vật cho hội thánh, làm hội thánh trở nên Thân Thể của Đấng Christ, sự đầy đủ của Đấng làm đầy dẫy mọi sự trong mọi sự (c. 22b-23). Bất luận quyền năng lớn lao đã hoàn thành gì với Đấng Christ và trong Đấng Christ đều cho hội thánh. “Cho hội thánh” hàm ý một loại truyền sang hay truyền đạt. Là quyền năng lớn của sự phục sinh Đấng Christ được truyền đạt vào hữu thể chúng ta, làm cho chúng ta trở nên Thân Thể của Đấng Christ.
Nhiều cơ đốc nhân đã nghe đôi điều về hội thánh, nhưng không có nhiều người biết ý nghĩa thiết thực của hội thánh là Thân Thể Đấng Christ. Chữ “ Hội thánh” theo tiếng Hi Lạp là ekklesia, có nghĩa hội chúng được kêu gọi ra. Hội thánh là hội đồng các kẻ được kêu gọi của Đức Chúa Trời. Nhưng đây không phải là sự khải thị tối hậu về Hội thánh. Tối hậu, hội thánh là Thân Thể Đấng Christ. Hội thánh là Thân Thể của một thân vị diệu kỳ. Vì cớ thân vị này diệu kỳ, Thân Thể Ngài diệu kỳ. Thân Thể cân xứng Đầu là một thân vị diệu kỳ tổng bao hàm, Tam Nhất. Đấng Christ cần một Thân Thể diệu kỳ, hội thánh. Hội thánh là Thân Thể đó, không phải là tổ chức, nhưng một cơ cấu. Thân Thể này của Đấng Christ là sự đầy đủ, sự biểu hiện của Đấng làm đầy dẫy mọi sự trong mọi sự. Đấng Christ cần một sự biểu hiện và sự biểu hiện này là Thân Thể Ngài. Nếu một người không có Thân Thể, anh ta không có sự biểu hiện, anh ta không hoàn bị đầy đủ. Thân Thể anh là sự đầy đủ của anh, chính sự biểu hiện của hữu thể anh. Đức Chúa Trời khao khát có một hội thánh như chính Thân Thể Đấng Christ, cân xứng với Ngài, là Đầu để biểu hiện Ngài cách đầy đủ.
-Ở dưới sự đóng ấn liên tục của Linh và chung với của đặt cọc của linh-
Là Thân Thể Đấng Christ Hội thánh ở dưới sự đóng ấn liên tục của Linh hoàn tất, tổ hợp, tổng bao hàm, ban sự sống của Đức Chúa Trời Tam Nhất diễn tiến (câu 13). Một sự đóng ấn không ngừng đang tiến lên trong chúng ta. Giống như sự tuần hoàn của huyết chúng ta vì cớ nó liên tục. Một Linh như vậy như là dấu ấn đang đóng dấu chúng ta luôn mọi lúc chung với mọi yếu tố, nguyên tố và thể yếu của Đức Chúa Trời Tam Nhất diễn tiến. Đức Chúa Trời Tam Nhất tổng cao hàm có một sự hoàn tất và sự hoàn tất này là Linh tổ hợp, tổng bao hàm và ban sự sống về một diện, chúng ta ở dưới sự đóng ấn của một Linh như vậy. Về mặt khác, chúng ta với Linh này như của đặt cọc của Đức Chúa Trời tổng bao hàm, diễn tiến cho sự nếm trước của chúng ta trong suốt thời đại hội thánh và sự nếm biết đầy đủ của chúng ta trong thời đại hầu đến đời đời (c.14). Chúng ta không chỉ có một ấn chứng nhưng cũng có một của đặt cọc đang tiến tới bên trong chúng ta. Linh đã được ban cho chúng ta như của đặt cọc, như một đảm bảo rằng Đức Chúa Trời thuộc về chúng ta. Ngài là cơ nghiệp chúng ta cho chúng ta vui hưởng cả trong thời đại hội thánh và trong thời đại hầu đến, mãi đời đời. Đức Chúa Trời Tam Nhất diễn tiến tổng bao hàm đã ban chính Ngài cho chúng ta như một cơ nghiệp cho chúng ta vui hưởng.
CÁC CHI THỂ CỦA MỘT CƠ CẤU
THÂN THỂ CỦA ĐẤNG CHRIST
Chúng ta đã thấy là Thân Thể Đấng Christ, hội thánh là một cơ cấu, tôi có gánh nặng chỉ tỏ điều này vì cớ khi nhiều cơ đốc nhân thảo luận về hội thánh, họ hiểu biết rằng đó là tổ chức. Chúng tôi từ bỏ quan niệm này. Chúng ta không phải là một bộ phận của một tổ chức, chúng ta là các chi thể của một cơ cấu, Thân Thể Đấng Christ.
Nếu chúng ta đi thăm hội thánh địa phương khác, chúng ta có coi mình là một với các thánh trong địa phương đó chăng? Chúng ta có thể cảm thấy cách không cảm biết rằng chúng ta thuộc về tổ chức trong địa phương mình và bây giờ chúng ta là khách trong hội thánh ta đang thăm. Nói theo cách loài người, các thánh đồ chúng ta thăm viếng là chủ nhà, còn mình là khách. Nhưng nói theo thuộc linh, là cơ đốc nhân, các tín đồ trong Đấng Christ, chúng ta là các chi thể của một Thân Thể Đấng Christ. Nếu chúng ta đi thăm các thánh đồ tại Luân đôn, chúng ta có làm người Mỹ suông tại Luân đôn chăng? Nói theo loài người, chúng ta là nhóm người Mỹ tại Luân đôn. Nhưng trong Thân Thể Đấng Christ không có các chi thể phàm nhân, chỉ có các chi thể thần thượng. Là một cơ cấu thần thượng trong Thân Thể Đấng Christ, tất cả chúng ta là các chi thể trong sự sống. Khi chúng ta đi thăm bất cứ hội thánh địa phương nào, chúng ta đừng coi mình là người ngoại quốc.
Ngày nay chúng ta thực hành sự quản trị các hội thánh địa phương theo đúng kinh thánh. Một hội thánh địa phương thì bao gồm các thành đồ chung với các trưởng lão, nam chấp sự và nữ chấp sự (phi 1:1; La 16:1). Anh em có coi chính mình như một thánh đồ, một trưởng lão, nam chấp sự hay nữ chấp sự trong hội thánh địa phương nơi anh em ở chăng? Điểm chính khi tôi hỏi câu này là trong hội thánh địa phương, chúng ta không nên coi chính mình theo đường lối tổ chức, coi mình như một bộ phận của một tổ chức. Chúng ta chỉ nên coi mình theo lối hữu cơ. Bất cứ chúng ta ở đâu và bất luận làm gì, chúng ta nên coi chính mình như các chi thể sống của Thân Thể hữu cơ của Đấng Christ. Khi chúng ta cùng nhau nhóm họp trong Chúa, chúng ta đều nên tác nhiệm như các chi thể sống của Thân Thể Đấng Christ. Khi tôi đến Anabeim, tôi đi đến đó như một chi thể của Thân Thể Đấng Christ. Khi tôi đi Taipei, tôi đến đó như một chi thể của Thân Thể Đấng Christ. Tôi không bao giờ coi chính mình như người nào đó, thuộc về một tổ chức. Là các chi thể Thân Thể hữu cơ của Đấng Christ, chúng ta nên sống theo một đường lối hữu cơ.