Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2016

SÁCH MÁC BÀI 65


Kinh Thánh: Mác 1:14-18; 4:26; 9:1-8; 10:13-25; La.14:17
Trong bài trước, chúng ta đã suy xét bối cảnh chức vụ  của Chúa trong Phúc Âm Mác. Chúng ta đã thấy rằng trong báp-têm của Ngài, Ngài kết liễu những điều thuộc về tôn giáo và văn hóa. Sau đó trong chức vụ, Ngài gieo chính Ngài là hạt giống vương quốc  vào trong những người được Đức Chúa Trời chọn. Hạt giống này phát triển thành vương quốc của Đức Chúa Trời. Một mặt, vương quốc Đức Chúa Trời là để hoàn thành mục đích đời đời của Đức Chúa Trời; mặt khác, vương  quốc của Đức Chúa Trời là để chúng ta vui hưởng. Bây giờ, chúng ta hãy tiếp tục suy xét những người được Đức Chúa Trời chọn là “đất trồng” để Đấng Christ là hạt giống vương quốc được gieo vào hầu phát triển thành vương quốc của Đức Chúa Trời là như thế nào.

SÁCH MÁC BÀI 64


Kinh Thánh: Mác 1:14-18; 4:26; 9:1-8; 10:23-25; La.14:17
BỐI CẢNH VÀ VỊ TRÍ CHỨC VỤ CỦA CHÚA
Hiểu được hoàn cảnh khi Chúa Jesus ở trên đất thì rất ích lợi trong việc đọc Phúc Âm Mác. Văn hóa con người đã hiện hữu hơn bốn ngàn năm. Một phương diện của nền văn hóa này là tôn giáo của người Do Thái, một tôn giáo mạnh mẽ, tiêu biểu, được hình thành theo Lời thánh của Đức Chúa Trời. Khi Chúa Jesus ở trên đất, người Do Thái mộ đạo rất gắn bó với tôn giáo này.
Với bối cảnh như vậy, Chúa Jesus đã bước vào chức vụ để gieo chính Ngài là hạt giống vào trong những người được Đức Chúa Trời chọn. Thật ra, Chúa Jesus đã sống và thi hành chức vụ tại trung tâm của dân cư thế giới. Cả về phương diện địa lý lẫn văn hóa, quốc gia Do Thái là trung tâm của cư dân trên đất. Chúa Jesus đã đến gieo chính Ngài vào trong trung tâm ấy.
Anh em có bao giờ nhận biết rằng Chúa Jesus đến trung tâm của cư dân trên đất để gieo chính Ngài là hạt giống vào trong những người được Đức Chúa Trời chọn không? Tôi không biết có văn phẩm Cơ Đốc nào nói về việc Chúa gieo chính Ngài vào trong con người. Nếu anh em hỏi Cơ Đốc nhân rằng Chúa Jesus đến để làm gì, có lẽ một sốt người trả lời Ngài đến để cứu tội nhân hoặc Ngài đến để chết hầu cứu chúng ta. Dĩ nhiên, Tân ước nói rằng Jesus Christ đã đến để cứu tội nhân (1 Ti.1:15). Tuy nhiên trong Phúc Âm Mác, chúng ta thấy Chúa Jesus đã đến để rao giảng Phúc Âm của Đức Chúa Trời (1:14)

SÁCH MÁC BÀI 63


Kinh Thánh: Mác 1:16-20; 4:3, 26; 9:1-8; Êph. 1:4; Mác 1:9-11; Ga. 2:20
Chúa Jesus là hiện thân của Đức Chúa Trời Tam Nhất. Là hiện thân của Đức Chúa Trời Tam Nhất, đời sống của Ngài hoàn toàn theo và vì cuộc gia tể Tân Ước của Đức Chúa Trời. Đấng này đã gieo chính Ngài là hạt giống sự sống vào trong các môn đồ. Hạt giống này là Chúa như là hiện thân của Đức Chúa Trời Tam Nhất
CHÚA GIEO ĐỨC CHÚA TRỜI TAM NHẤT
VÀO TRONG TÍN ĐỒ LÀ ĐẤT TRỒNG
Khi Chúa Jesus thi hành chức vụ và sống một đời sống theo cuộc gia tể Tân Ước của Đức Chúa Trời, Ngài thu thập “đất trồng” mà Ngài sẽ gieo chính Ngài là hạt giống vào trong đó. Đất này là các môn đồ của Chúa. Người đầu tiên Chúa Jesus thu thập là Phi-e-rơ. Chúng ta có thể nói rằng Chúa Jesus đặt Phi-e-rơ vào trong “túi” của Ngài và mang “đất trồng” này theo những nơi Ngài đi
Khi đọc Phúc Âm Mác, chúng ta cần thấy rằng Chúa Jesus đã sống một đời sống gieo Đức Chúa Trời Tam Nhất vào trong tín đồ là đất trồng. Trong chương 1, Ngài bắt đầu thu thập đất trồng. Phi-e-rơ, người đầu tiên được Chúa Jesus kêu gọi, là đại diện cho chúng ta. Ông đi đầu trong cả điều tốt lẫn điều xấu. Ông đi đầu trong việc nhận biết Jesus là Đấng Christ và cũng đi đầu trong việc nhận biết Jesus là  Đấng Christ và cũng đi đầu trong việc chối Chúa. Thậm chí Phi-e-rơ đi đầu trong việc bị đóng đinh. Trong một bài trước, chúng tôi đã chỉ ra rằng, theo một ý nghĩa, Phi-e-rơ đã bị đóng đinh thậm chí còn trước cả Chúa Jesus. Hơn nữa, sau khi Chúa phục sinh, thiên sứ đặc biệt nhắc đến tên Phi-e-rơ (16:7). Điều này chứng  tỏ rằng Phi-e-rơ được các thiên sứ biết đến. Chắc chắn ông đại diện cho chúng ta

TỔNG BINH NAAMAN—


Trước cổng Ê-li-sê lấp ló,
Tổng binh Sy-ri nhỏ nhẹ xin,
Nhưng không đủ sức đứng chờ đó,
Vì coi mình quý trọng, hiển vinh;
Ông tưởng tiên tri vồ vập đến,
Nhưng chỉ nhắn lời chẳng thỏa tình.
-
Ta đi đường quá xa mới đến,
Há tiên tri không hiểu hay sao?
Ta được cả nước nhà quý mến,
Sao ông không trọng ta chút nào?
Sao phải tắm nước Giô đanh nhỉ?
Các sông Đa mách chẳng tốt sao?
-
Ô kiêu căng ngu dại lắm đấy,
Ông suýt bỏ mất nhiều phước lành,
Nghe tôi tớ khuyên ông thử lấy,
Phương cách thần thượng hiệu quả nhanh,
Lòng kiêu ngạo hạ xuống thay thảy,
Bệnh phung nhanh chóng được chữa lành.
-
Tôi bệnh phung nhưng ưa kiêu hãnh,
Đến cùng Jesus có cúi đầu,
Thoát khỏi tội, quyền Ngài quá mạnh,
Tiếng đồn Ngài tôi nghe đã lâu;
Nước mắt, khẩn cầu tôi không nghĩ
Là bề ngoài Chúa không kể đâu.
-
Đến với Chúa có nhiều thái độ,
Quan giàu tự mãn giữ điều răn,
Pha-ri-si khoe khoang quá lố,
Lao-đi-xê hâm hẩm kiêu căng.-
Phải chăng bạn giống như thế đó ?
Thái độ khiêm nhường Chúa rất cần.
Minh Khải- 18-6-2016
2 Các vua 5:9-15-Vậy Na-a-man cùng với các ngựa xe mình kéo đến trước cửa nhà Ê-li-sê.  Ê-li-sê sai một sứ giả ra bảo: “Hãy đi, đến sông Giô-đanh tắm bảy lần, thì da thịt ngươi sẽ lành và được sạch bịnh.” Nhưng Na-a-man nổi giận, bỏ đi và nói: “Ta nghĩ rằng ông ấy phải đích thân ra đón ta, rồi đứng mà cầu khẩn danh CHÚA là Đức Chúa Trời của ông ta. Rồi ông ấy phải lấy tay đưa qua đưa lại trên các vết phung và chữa lành bịnh phung cho ta.  A-ba-na và Bạt-ba là hai con sông ở Đa-mách, nước các sông ấy há chẳng tốt hơn các giòng nước ở Y-sơ-ra-ên sao? Ta há chẳng có thể tắm ở hai sông đó mà được sạch sao?” Rồi ông giận dỗi bỏ đi. Nhưng các tôi tớ ông đến gần và nói với ông: “Thưa cha, nếu ông tiên tri có truyền cho cha phải làm một việc khó khăn, chẳng lẽ cha không làm sao? Huống hồ chi bây giờ ông ấy chỉ bảo cha rằng: ‘Hãy đi tắm thì sẽ được sạch!’ ”  Vậy Na-a-man đi xuống, tắm mình bảy lần dưới sông Giô-đanh, theo như lời của người Đức Chúa Trời. Da thịt ông được bình phục trở lại, như của một đứa trẻ, và ông được sạch bịnh phung.  Ông và đoàn tùy tùng liền trở lại gặp người của Đức Chúa Trời. Ông đến đứng trước người và nói: “Bây giờ tôi nhận biết rằng trên khắp thế gian không có Đức Chúa Trời nào khác ngoài Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. Xin ngài hãy nhận một lễ vật của tôi tớ ngài.” (BDM)







Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2016

HẢI TRÌNH CỦA SỨ ĐỒ PHAO-LÔ-


2 Cor. 11: 23-27--Tôi đã lao khổ nhiều hơn, bị tù nhiều hơn, bị đánh đập quá nhiều, suýt chết nhiều lần.  Năm lần tôi bị người Do Thái đánh đòn, mỗi lần chỉ thiếu một roi đầy bốn chục.  Ba lần bị đánh đòn, một lần bị ném đá, ba lần chìm tàu, một ngày một đêm lênh đênh trên biển cả.  Trong nhiều cuộc hành trình, tôi bị nguy hiểm trên sông ngòi, nguy hiểm vì trộm cướp, nguy hiểm vì chính dân mình, nguy hiểm nơi dân ngoại, nguy hiểm ở thành phố, nơi sa mạc, ngoài biển, nguy hiểm vì các anh chị em giả,  lao lực, khó nhọc, nhiều lúc thức đêm, chịu đói chịu khát, nhiều khi bị đói khát, rét buốt và trần truồng,

ĐỨC CHÚA TRỜI LÀ ÁNH SÁNG


1 Giăng 1: 5-7—Đây là lời chúng tôi đã nghe từ Ngài và chúng tôi loan truyền cho anh chị em rằng: Đức Chúa Trời là ánh sáng; trong Ngài không hề có một chút tối tăm nào. Nếu chúng ta nói mình được thông công với Ngài mà vẫn sống trong tối tăm, chúng ta nói dối và không làm theo chân lý. Nhưng nếu chúng ta sống trong ánh sáng cũng như Ngài vẫn hằng ở trong ánh sáng thì chúng ta được thông công với nhau và huyết Đức Giê-su, Con Ngài, thanh tẩy mọi tội lỗi chúng ta.
-
1 Giăng 1: 5-7 cho chúng ta thấy hai điều. Thứ nhứt, Đức Chúa Trời là ánh sáng, và thứ hai, Đức Chúa Trời ở trong ánh sáng. Nếu Đức Chúa Trời không phải là ánh sáng, con người sẽ không biết tội lỗi. Đồng thời, bởi vì Đức Chúa Trời ngự trong ánh sáng, con người có thể nhìn thấy Đức Chúa Trời.
Trong Sáng Thế kí, Đức Chúa Trời đã tạo dựng trời và đất. Chính xác hơn, Đức Chúa Trời tái tạo các tầng trời và trái đất. Chúng ta thấy sự sống vào ngày thứ ba, nhưng có ánh sáng vào ngày đầu tiên. Trước tiên chúng ta tìm thấy ánh sáng và sau đó có sự sống. Điều này cho thấy rằng ánh sáng là quan trọng hơn cả sự sống. Trong công việc của Đức Chúa Trời, Ngài truyền ánh sáng xuất hiện, và sau đó có sự an nghỉ tiếp theo sau.

SÁCH MÁC BÀI 62


Kinh Thánh: Mác 8:27-31; 9:2-8
Nhiều Cơ Đốc nhân không ý thức rằng Phúc Âm Mác cung cấp cho chúng ta tiểu sử của Đức Chúa Trời. Cuộc gia tể Tân Ước của Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời ban phát chính Ngài vào trong những người được chọn của Ngài hầu làm cho họ trở nên con cái Đức Chúa Trời và chi thể của Đấng Christ để hình thành Thân Thể Đấng Christ, biểu lộ Đức Chúa Trời Tam Nhất. Đây là một định nghĩa đơn giản của vấn đề tuyệt diệu về cuộc gia tể Tân Ước của Đức Chúa Trời
Để hiểu đúng về cuộc gia tể Tân Ước của Đức Chúa Trời, chúng ta cần có toàn bộ Tân Ước. Chỉ Phúc Âm Mác thì không đủ. Nhưng chúng tôi đã chỉ ra, trong các Thư tín, chúng ta có lời giải thích và định nghĩa về đời sống được trình bày trong sách Mác. Vì vậy, qua ánh sáng được khải thị trong các Thư tín, chúng ta có thể thấy đời sống được ghi lại trong Phúc Âm Mác là một đời sống hoàn toàn theo và vì cuộc gia tể Tân Ước của Đức Chúa Trời

Thứ Năm, 16 tháng 6, 2016

LƯỢC GIẢI SÁCH THI THIÊN—37



(So Sánh Kẻ Ác Và Người Công Bình)
Chớ phiền lòng vì kẻ ác,
Đừng ganh tị với người làm điều dữ.
2 Vì như cỏ, chúng sẽ sớm tàn.
Và như cỏ xanh chúng sẽ héo.
3 Hãy tin cậy CHÚA và làm điều lành.
Hãy ở trong xứ và hưởng sự thành tín của Ngài.
7 Hãy yên lặng trước mặt CHÚA và chờ đợi Ngài.
Chớ phiền lòng vì kẻ phát đạt theo đường lối mình,
Hoặc vì người thực hiện những mưu ác.
8 Hãy nguôi cơn giận và từ bỏ thịnh nộ.
Chớ phiền lòng vì điều đó chỉ đưa đến việc ác.
9 Vì những kẻ ác sẽ bị diệt,
Nhưng những người trông cậy CHÚA, chính họ sẽ thừa hưởng đất.
10 Chỉ trong ít lâu nữa sẽ không còn kẻ ác,
.Dù ngươi tìm xem chỗ nó, cũng không còn nữa.
11 Nhưng những người nhu mì sẽ thừa hưởng đất,
Và vui mừng trong bình an thịnh vượng.
12 Kẻ ác âm mưu nghịch người công chính,
Và nghiến răng cùng người.

KINH THÁNH CAO QUÝ!


Kinh thánh cao quý, kho tàng vĩ đại!
Lời Đức Chúa Trời bày tỏ cho ta,
Mọi cần nhu cho cuộc sống bao la:
“Thực phẩm, thuốc men, khiên che, gươm bén”;
Thế nhân chê ta nghèo đừng hổ thẹn,
Có kinh thánh rồi ta chẳng cần chi.
-
Thức ăn Người khách lạ thế giới ni,
Nơi hồn đói khát ta nay vui hưởng,
Sự cực kì phong phú Chúa ban xuống,
Ta không chán ngán dù hưởng dẫy đầy,
Về Jesus Christ Đấng chết xưa nay,
Ngài là thức ăn, thức uống sung mãn.
-
Khi đức tin ta yếu suy, bệnh hoạn,
Hay lúc sa-tan đầu độc trí năng,
Lời thân ái hồi sinh ta chu toàn,
Thuốc chữa bệnh nơi đây ta tìm thấy,
Tìm đến hứa ngôn Ngài thành tín bấy,
Mỗi lời Chúa hứa ban sự chữa lành.
-
Trong giờ bị cám dỗ bước loanh quanh,
Sa-tan không có khả năng chế phục,
Vì lời kinh thánh an ủi đúng lúc,
Với ta là thuẫn đỡ rất quyền năng,
Kinh thánh là sự thật rất vững vàng,
Ta thoát tính hiểm độc của hắn mãi.
-
Lời hắn đe dọa ta nay đánh bại,
Khi biết sử dụng thanh gươm Thánh Linh,
Dễ dàng đẩy lùi hắn khỏi đường mình,
Sa-tan rất run sợ kinh văn thánh,
Là gươm chinh phục bầy quỷ hùng mạnh,
Gươm được rèn nên sắc bén tuyệt vời.
-
Ta ganh chi người bủn xỉn trên đời,
Luôn ôm ấp kho vàng thuộc về hắn ?
Ta thật khôn ngoan hơn hắn chắc chắc,
Hắn là kẻ nghéo, ta mới thật giàu,
Jesus ban cho lời thánh tối cao:
“Thực phẩm, thuốc men, khiên che, gươm bén”.
Minh Khải cảm tác theo nguồn của John Newton—
16-6-2016
-





JEHOVAH SHAMMAH—


JEHOVAH SHAMMAH—Đức Giê-hô-va Shammah-
-
Exechien 48:35--Từ nay tên của thành sẽ là: CHÚA Ở TẠI ĐÓ.”  BDM
Exechien 48:35-Châu vi thành sẽ có mười tám ngàn cần; và rày về sau tên thành sẽ là: “Đức Giê-hô-va ở đó!”
Đức Giê-hô-va Shammah có nghĩa là : Đức Jehovah ở đó. Đó là danh hiệu Chúa tự chỉ về mình với tư cách Đấng ngự trong thành Jeusalem vào thời kì Thiên hi niên. Trong quá khứ, đền tạm và đền thờ là nơi Ngài ngự, trong tương lai Ngài sẽ vận hành trong phạm vi rộng rãi hơn, là thành cổ thành Jerusalem. Vào lúc đó  thành Salem có chu vi 10.000 cần (cubit). Mỗi cần là 0,45 mét, vậy chu vi của thành Salem trong Thiên hi niên là 4500 mét., và có người nói là 9000 mét.
Câu Chúa hỏi loài người sau khi họ sa ngã là: “Hỡi A-đam, ngươi ở đâu?” Câu hỏi thứ nhất trong Tân ước hỏi Chúa là “Ngài ở đâu?” (Giăng 1: 38).
Lời Đức Thánh Linh qua kinh thánh  đáp lại về quá khứ, hiện tại và tương lai là:
Ngài đã ở đâu?

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

SÁCH MÁC BÀI 61


Kinh Thánh : Mác  9 :1-8, 16 :20 ; Phil.1 :21 ; Ga.2 :20 ; Côl.3 :4
Toàn bộ Tân Ước là một quyển sách về một thân vị là Chúa Jesus Christ. Các sách Phúc Âm là tiểu sử của thân vị này và phần còn lại của Tân Ước là phần định nghĩa và giải thích về thân vị này. Chúng ta  cảm ơn Chúa vì tiểu sử Chúa Jesus được trình bày trong Phúc Âm Mác. Tuy nhiên, chúng ta cần dành nhiều thì giờ đọc các Thư tín để thấy định nghĩa về đời sống được ghi lại trong sách Mác. Nếu chỉ đọc Phúc Âm Mác, chúng ta sẽ thấy nhiều sự kiện xảy ra trong đời sống của Chúa nhưng không biết ý nghĩa của các sự kiện này. Nhưng khi đến các Thư tín, chúng ta được soi sáng về những điều này

XỬ LÝ SỰ BẤT NGHĨA-


Một người chưa được cứu đã vẫn sống một cuộc sống bất nghĩa. Anh không cảm thấy điều đó. Trong thực tế, anh lại có thể cảm thấy rằng anh khá tốt. Nhưng khi một người tin Chúa, anh đã nhận được sự sống thánh thiện của Đức Chúa Trời, và anh ta bắt đầu đối phó với sự bất nghĩa và sống một cuộc sống công nghĩa. Anh sẽ cho phép tính công chính trở thành một điều quen thuộc, hữu cơ, và tự phát ở trong mình. Có phải chúng ta công nghĩa trong cách chúng ta giao tiếp với mọi người và mọi thứ trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta không? Chúng ta đã thu thập được một cái gì đó mà chúng ta không nên thu thập không? Chúng ta đã phải trả tiền những gì chúng ta nên trả tiền chăng? Chúng ta đã lấy một cái gì đó mà chúng ta không nên lấy chăng? Chúng ta phải ngay thẳng và công nghĩa trong mọi thứ. Tất cả các hành vi công chính là kết quả hoạt động của sự sống và bản chất thánh thiện bên trong.

SÁCH MÁC BÀI 60


Kinh Thánh. Mác 8 :27-31 ; 9 :30-31 ; 10 :32-34 ; Gi.20 :31 ; 2 Cô.1 :21-22 ; Ga.2 :20
Trong 8 :27-9 :1, Chúa Jesus được nhận biết là Đấng Christ, Rồi Ngài tiếp tục tiết lộ về sự chết và phục sinh của Ngài lần thứ nhất. Điều vô cùng có ý nghĩa là sự tiết lộ này đến ngay sau khi Chúa Jesus chữa lành người mù ở Bết-sai-đa (8 :22-26). Trước khi Chúa Jesus bày tỏ chính Ngài, Ngài chữa lành một người mù. Điều này cho thấy rằng để nhìn thấy Đấng Chrsit, sự chết và phục sinh của Ngài, chúng ta cần được chữa lành khỏi sự mù lòa của chính mình
Mặc dầu Chúa Jesus chữa lành sự mù lòa của các môn đồ những họ vẫn không thể thấy Ngài là ai. Họ cũng không thể  hiểu được sự chết và phục sinh của Ngài.
Nếu so sánh Mác 8 :27-9 :1 với phân đoạn tương đương trong Ma-thi-ơ 16, chúng ta sẽ thấy ba điểm khác biệt. Trước hết trong Mác 8 :29, Phi-e-rơ nói : « Ngài là Đấng Christ ! » Nhưng trong Ma-thi-ơ 16 :16, ông nói: «Ngài là Đấng Christ », con Đức Chúa Trời hằng sống ». Ở đây, sách Mác không đề cập đến vấn đề Jesus là Con Đức Chúa Trời hằng sống. Thứ hai, trong Ma-thi-ơ 16 :18, Chúa Jesus phán: «Con Ta lại bảo ngươi rằng, ngươi là Phi-e-rơ, Ta sẽ lập Hội Thánh Ta trên vầng đá nầy, cửa âm phủ chẳng thắng được nó». Sách Mác không ghi lại điều gì về việc Chúa xây dựng Hội Thánh trên vầng đá này. Thứ ba, Ma-thi-ơ 16 :19 chép: «Ta sẽ giao chìa khóa nước trời cho ngươi, hễ điều gì mà ngươi buộc dưới đất thì điều đó trên trời cũng bị buộc, và điều gì mà người mở dưới đất thì điều đó trên trời cũng được mở ». Mác không ghi lại điều này. Lý do có những khác biệt này là vì Mác chỉ cung cấp cho chúng ta một tiểu sử đầy đủ về Chúa. Mác không quan tâm đến quá nhiều điểm giáo lý

Thứ Ba, 14 tháng 6, 2016

NHÂN VẬT THÁNH KINH- Bộ Mới- 9


1.   Ma-thi-ơ-- Math 9: 9-10; Lu ca 5:27-29
Ngồi phòng tài vụ lo thu thuế,
Chúa thấy Lê-vi làm việc chăm,
Nghe tiếng Chúa kêu ông đứng dậy,
Dọn bàn từ biệt bạn xa gần.
-
      2. Xa-chê--  Lu ca 19: 1-10
Xa-chê trưởng cuộc thuế tham lam,
Nghe tiếng Jesus lòng cũng ham,
Chót vót cây sung ông thấy Chúa,
Vội vàng xuống rước Ngài hân hoan.
-
   3. Chu-xa Giăng 4: 42-53; Lu ca 8:3
Con bệnh thân hành mời Chúa cứu,
Tin lời Ngài phán ông hồi gia,
Con ông sống lại đúng giờ đó,
Tin Chúa hết lòng vui cả nhà.
-
    4. Na-tha-na-ên –Giăng 1: 45-51
Gốc cây vả một mình suy tưởng,
Phi-líp rao truyền Christ đến rồi,
Thành kiến, hoài nghi đến với Chúa,
Is-ra-el đặt là tên người.
-
  5. Thô-ma Giăng 20: 24-28
Thô-ma cũng gọi là Sanh Đôi,
Chúa hiện ra ông vắng mặt rồi,
Tuyên bố không tin Ngài sống lại,
Tay sờ vết sẹo phải tin thôi.
Minh Khải—13-6-2016



NHÂN VẬT THÁNH KINH— Bộ mới 7

                                  

1. Sứ đồ Phi-líp: Giăng 1:43-46; 14:8-11
Quê quán Bết-sai- đa đánh cá,
Đấng Môi-se viết ông nhìn ra,
Ba năm theo Chúa mà không biết,
Đấng Christ hiện thân của Chúa Cha.

2. Chấp sự Phi-líp-
Rao giảng Sa-ma-ri kết quả,
Chúa kêu Phi-líp bước đường xa,
Truyền lời quan hoạn đọc kinh thánh,
Hội thánh Sê-sa-rê mở ra.

3. Hoạn quan Ê-thi-ô-bi-
Quan hoạn nữ vương sống kỉnh kiền,
Sa-lem thờ Chúa đọc kinh văn,
Nhờ Phi-líp giải điều không hiểu,
Tin Chúa, báp-têm vui suốt đàng

4. Thuật sĩ Si-môn
Hành nghề phù thủy tự xưng «lớn»,
Tin Chúa, báp-têm quá ngỡ ngàng,
Ý niệm ham tiền trong mật đắng,
Tưởng rằng tiền bạc mua thiên ân.

5. Bốn con gái Phi-líp- Công 21 :7-11
Chấp sự Sa-lem phải trốn đi,
Sa-ma-ri giảng đạo quyền uy,
Sê-sa-rê Chúa cho di trú,
Bốn nữ tiên tri quá diệu kì.
Minh Khải—28-05-2016

Nhân Vật Thánh Kinh Bộ Mới—6


-
1.Gia–ên- Các quan 4:17-22
Hắn xin nước uống nàng cho sữa,
Nọc với búa trong tay nữ nhi,
Đóng thủng màng tang cừu địch chết,
Tiếng thơm lừng lẫy cõi trường hi.
-
2.Ba-rúc- Giê 36:4,26;43:6-7;45:1-5.
Sát cánh bên thầy làm kí lục,
Gian truân Ba-rúc chẳng hai lòng,
Nha tan, nước mất theo thầy mãi,
Ai-cập lâm chung một chữ đồng.
-
3.Sa-phan- Giê 34:9, 15-20-
Sa-phan thơ kí của vua tốt,
Cùng với Hinh-kia dọn điện thờ,
Sách thánh Hinh-kia tìm được đó,
Sa-phan trình lúc vua không ngờ.
-
4. A-hi-cam- 2 Sử 34 :20 ;Giê. 26 :34 ; Giê 40:5-
Cha của A-hi-cam thật tốt,
Dòng người đắc thắng nước Giu-đa,
Ông bênh vực vị tiên tri thánh,
Để lại Ghê-đa-lia đó mà.
-
5. Ê-bết-mê-lếch- Giê 38 :7-12 ; 39 :15-18-
Ê-bết-mê-lếch quan hoạn tốt,
Hố bùn giải cứu Giê-rê-mi,
Lo sao người khỏi bị đau nách,
Chúa thưởng cho ông thoát chết đi.
Minh Khải- 30-4-2016


NHÂN VẬT THÁNH KINH—Bộ Mới- 8


1.   Si-mê-ôn
Thánh Linh mách bảo Si-mê-ôn,
Chẳng chết khi chưa thấy cứu ân,
Ẵm Chúa ông dâng lời chúc tán,
Nói lời sâu sắc thấu lòng dân.
2.   An-Ne
An-ne quả phụ sống đền thánh,
Trông đợi sự an ủi tuyển dân,
Gặp Chúa giờ dâng con thánh hiến,
Tỏ bày ân chuộc cứu sau cùng.
3.   Ê-li-sa-bét
Cháu gái A-rôn công nghĩa bấy,
Ê-li-sa-bét tuổi cao rồi,
Mang thai con trẻ lúc già cỗi,
Con đỏ trong lòng chào Chúa vui.
4.   Xa- cha- ri-
Tư tế Xa-cha-ri lớn tuổi,
Xông hương gặp sứ thánh trong đền,
Miệng câm đến lúc vợ sinh nở,
Linh Chúa dẫy đầy thánh vịnh tuyên.
5.   Giăng Báp-tít
Tiên tri của Đấng chí cao ấy,
Sống ở đồng hoang cả thập niên,
Mạnh mẽ tâm linh, lời giảng bén,
Dọn đường cho Chúa cách năng quyền.

Minh Khải- 13-6-2016

CÂY VẢ ISRAEL-


Is-ra-el ra khỏi Ai-cập,
Cây vả tơ cành lá xanh rờn,
Trái chín đầu mùa hương thơm phức,
Chúa thỏa lòng dân thánh kính tôn-
-
Cây vả Giu đa không ra trái,
Trải ba năm Chúa chăm sóc rồi,
Chủ vườn nhẫn nhục chờ kết quả,
Sẽ đốn cây đứng choán đất thôi.
-
Cây vả Do-thái thời Chúa đến,
Cành lá um tùm chẳng trái trăn,
Chúa quở trách cây khô đến gốc,
Tuyển dân bị loại bỏ toàn phần.
-
Cây vả chết hai mươi thế kỉ,
Bổng hồi sinh lộc nứt, nhành non,
Is-ra-el phục hồi kì dị,
Điềm Jesus trở lại gần hơn.
-
Cây vả biểu hiệu cho dân tuyển,
Ba mươi lăm thế kỉ thật lạ lùng,
Bạn tỉnh thức nhìn cây vả biến,
Chào đón Jesus giữa không trung./.
Mình Khải—14-6-2016
Ô-sê 9:10; Lu ca 13: 6-9; Mác 11: 12-13; 20-21, Mác 13:28-29


PHÂN RẼ KHỎI NHỮNG CHIẾC BÌNH GỖ VÀ ĐẤT-


-
1 Cor. 3:12-13-Hễ ai dùng vàng, bạc, đá quý, gỗ, cỏ khô hay rơm rạ để xây nhà trên nền ấy, 13 thì công việc của mỗi người sẽ được phơi bày rõ ràng. Ngày phán xét sẽ phô bày công trình đó ra vì ngày ấy sẽ xuất hiện trong lửa và lửa sẽ thử nghiệm công việc của mỗi người.
2 Tim. 2:19-22-Tuy nhiên nền móng kiên cố của Đức Chúa Trời đã đặt vẫn còn vững chắc nên đã có đóng ấn lời này: “Chúa biết những người thuộc về Ngài” và “phàm ai đã kêu cầu Danh Chúa phải tránh xa điều ác.” Trong một ngôi nhà lớn không phải chỉ có những đồ vật bằng vàng và bạc, nhưng cũng có đồ vật bằng gỗ, bằng sành nữa; có thứ dùng cho việc sang, cũng có thứ dùng cho việc bình thường.  Nếu ai tẩy mình cho sạch những bình gian ác vừa kể ở trên thì sẽ trở nên một đồ vật dùng cho việc sang, dành riêng cho chủ sử dụng. Người đó được thánh hóa, có ích cho chủ, và được chuẩn bị sẵn sàng để làm mọi việc lành. Con phải tránh xa các đam mê của tuổi trẻ, nhưng hãy hiệp cùng những người kêu cầu Chúa với tấm lòng trong sạch mà đeo đuổi nếp sống công chính, trau dồi đức tin, tình yêu thương và giữ gìn sự bình an trong tâm trí-

Ý MUỐN HIỆN TẠI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI-



Dân. 14: 29-30, 40, 44-45; 20: 10-12-
những thây các ngươi sẽ ngã nằm trong đồng vắng nầy. Các ngươi mà người ta đã tu bộ, hết thảy bao nhiêu cũng vậy, từ hai mươi tuổi sắp lên, là những kẻ đã lằm bằm cùng ta,  thì chẳng hề được vào xứ mà ta đã thề cho các ngươi ở, ngoại trừ Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê, và Giô-suê, con trai của Nun.-Đoạn, dân chúng dậy sớm đi lên chót núi mà nói rằng: Chúng tôi đây sẽ đi lên tới chỗ Đức Giê-hô-va đã phán hứa, vì chúng tôi có phạm tội.-Nhưng dân sự cố ý đi lên chót núi; còn hòm giao ước của Đức Giê-hô-va và Môi-se không đi ra khỏi trại quân. Dân A-ma-léc và dân Ca-na-an ở trong núi nầy đổ xuống, đánh bại và phân thây dân Y-sơ-ra-ên cho đến Họt-ma.
Dân 20: 10-12-Môi-se và A-rôn truyền nhóm hội chúng đến trước hòn đá mà nói rằng: Hỡi dân phản nghịch! Hãy nghe, chúng ta há dễ khiến nước chảy từ hòn đá nầy ra cho các ngươi được sao?  Môi-se giơ tay lên, đập hòn đá hai lần bằng cây gậy mình. Nước bèn chảy tràn ra nhiều, hội chúng uống, và súc vật họ uống nữa. Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se va A-rôn rằng: Bởi vì hai ngươi không có tin đến ta, đặng tôn ta nên thánh trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, vì cớ đó, hai ngươi sẽ không đem hội chúng nầy vào xứ mà ta đã cho nó đâu.

CÁI CHÉN-


Mác 10: 37-40- Họ thưa rằng: “Xin cho chúng ta được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả thầy trong vinh hiển của thầy.”  Nhưng Jêsus đáp rằng: “Các ngươi không hiểu điều mình xin đó. Các ngươi có thể uống được chén ta uống, chịu được báp-têm ta chịu chăng?”  Họ thưa rằng: “Có thể được.” Jêsus nói rằng: “Chén ta uống, các ngươi sẽ uống; báp-têm ta chịu, các ngươi sẽ chịu;  nhưng ngồi bên hữu và bên tả ta thì chẳng phải tự ta cho được, bèn là cho kẻ nào đã được điều đó dự bị cho”
-
Chúng ta phải uống chén mà Chúa uống. Điều này khá rõ ràng trong Mác 10: 37-40. Chúng ta được đưa vào vị trí tương tự và chúng ta có sự giao thông với Ngài dọc theo đường này. Cái chén và báp-têm được nêu lên trong câu này không có gì liên hệ với sự chuộc tội, mà là một cái gì đó chúng ta phải tham gia.

ĐỨC TIN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI


Gal. 2:20-Tôi đã bị đóng đinh với Christ trên thập tự giá;dầu vậy tôi sống, nhưng không phải là tôi sống nữa, bèn là Christ sống ở trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt đây, ấy là tôi nhơn đức tin mà sống, tức đức tin đến (trong) Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã thương yêu tôi và phó chính mình vì tôi.
Mác 11: 21-22-21 Phi-e-rơ nhớ lại chuyện vừa qua, bèn thưa cùng Ngài rằng: “Ra-bi, coi kìa! cây vả thầy đã nguyền rủa nay héo đi rồi.” Jêsus cất tiếng đáp rằng: “Hãy có đức tin đến  (của) Đức Chúa Trời.

"NIỀM VUI CỦA CHÚA LÀ SỨC MẠNH CỦA BẠN "


Neh. 8:10-- vì niềm vui trong CHÚA là sức mạnh của ông bà anh chị”
Theo Nehemiah 8:10, niềm vui của Chúa là sức mạnh của chúng ta. Không phải vấn đề có sức mạnh bởi vì chúng ta có bình an. Niềm vui của Ngài nâng đỡ chúng ta. Trong 1 Thessalonians 5:16 Paul ra lệnh cho chúng ta hãy “vui mừng mãi mãi”. Làm sao có thể có được? Làm thế nào chúng ta có thể vui mừng trong những khó khăn, khốn khó, hoạn nạn .. vv? Niềm vui này đến từ đâu? Chúng ta không thể chế tạo nó, bởi vì nếu chúng ta không có nó, là vì chúng ta không có nó! Trong Philíp 4: 4, vị sứ đồ cho chúng ta những bí quyết: "Hãy vui mừng trong Chúa". Chúa ơi, niềm vui của Ngài là sức mạnh của tôi! Niềm vui của Chúa là gì? Làm thế nào Chúa đã thường xuyên vui mừng? Sự kiện Chúa vui mừng chỉ được ghi lại một lần trong kinh thánh, vì vậy nó rất dễ cho chúng ta nắm được những ý nghĩa.

ÁN TỬ HÌNH (1)


2 Cor. 1: 8-10--Vì, thưa anh chị em, chúng ta muốn anh chị em biết rằng hoạn nạn đã xảy ra cho chúng ta tại Tiểu-á thật nặng nề quá sức chịu đựng, đến nỗi chúng ta không còn chút hy vọng sống sót nào nữa.  Thật vậy, chúng ta cảm thấy mình phải mang án tử hình để không còn cậy nơi chính mình, nhưng nương cậy Đức Chúa Trời là Đấng làm cho kẻ chết sống lại.  Chính Ngài đã giải cứu chúng ta khỏi hiểm họa chết chóc lớn như thế thì Ngài cũng sẽ giải cứu chúng ta nữa. Chúng ta hy vọng nơi Đức Chúa Trời rằng Ngài sẽ tiếp tục giải cứu chúng ta,

ĐỨC CHÚA TRỜI PHÁT NGÔN TỪ BỤI GAI--


Xuất hành. 3: 1-4--Môi-se chăn bầy chiên của Giê-trô, ông gia mình và là thầy tế lễ Ma-đi-an. Ông dẫn đàn chiên đến mé xa của sa mạc và đến gần Hô-rếp là núi của Đức Chúa Trời.  Ở đây thiên sứ của CHÚA hiện ra với ông trong ngọn lửa giữa bụi gai đang cháy. Môi-se nhận thấy bụi gai cháy nhưng không tàn rụi.  Vì vậy Môi-se tự nhủ: “Ta lại đó xem hiện tượng kỳ lạ này, tại sao bụi gai cháy mà không tàn.”  CHÚA thấy Môi-se lại gần để xem, Đức Chúa Trời từ bụi gai gọi ông rằng: “Môi-se! Môi-se!” Môi-se đáp: “Dạ, con đây!”-
-

VỀ CÁC PHÉP LẠ--


Đức tin phải là một điều rất tự phát trong một tín nhân. Một người không cần phải vận dụng bất kỳ nỗ lực nào để tin. Nếu một người đã phấn đấu và đấu tranh để tin, đức tin của anh không chân thật. Một anh em kia làm chứng rằng khi anh còn là một tín đồ trẻ tuổi, anh đã phải nỗ lực đáng kể để tin. Lần đầu tiên khi anh rao giảng Tin Mừng cho những người khác, anh đã dành nhiều thời gian để cầu nguyện. Có vẻ như anh đã thu thập một lượng lớn "đức tin" từ đâu đó và cố nhồi nhét mình với "đức tin." Đức Chúa Trời đã thương xót anh ta và trả lời cầu nguyện của anh trong nhiều vấn đề. Nhưng đối với một người ngoài cuộc, cuộc đấu tranh của anh có vẻ rất đau thương, và "đức tin" của anh thì rất không tự nhiên.