Thứ Hai, 13 tháng 6, 2016

CƠ ĐỐC NHÂN NGUYÊN SƠ VÀ CƠ ĐỐC NHÂN TRƯỞNG THÀNH—




Thi 32:9- Đừng như con ngựa, con la, Là vật vô tri; Phải dùng hàm thiếc, dây cương để kiềm chế miệng nó. Nếu không, chúng sẽ không đến gần ngươi.
Sáng 16:12 - Con trai chị sẽ như một con lừa rừng, Cánh tay nó sẽ chống mọi người
Ca. 3:27 - Tốt thay cho người mang ách khi còn thiếu niên!
-
Có hai loại Cơ Đốc nhân: Cơ Đốc nhân nguyên sơ và các Cơ Đốc nhân trưởng thành. Hầu hết Cơ Đốc nhân được cứu đã chưa kinh nghiệm các sự xử lí của Đức Chúa Trời. Họ nói năng và bước đi một cách tự do như trước khi tin Chúa. Khi họ tranh luận với những người khác, họ muốn quay trở lại với lối cư xử mắt đền mắt, răng đền răng. Trước khi họ đã được cứu, họ mất bình tĩnh khi họ không hài lòng. Bây giờ họ đã được cứu, họ vẫn còn mất bình tĩnh khi họ đang tức giận. Đây là những Cơ Đốc nhân còn “sống”, còn nguyên khai.. Họ đã không học được những bài học thích hợp trước mặt Chúa. Ý muốn của họ đã không bao giờ bị phá vỡ, và họ đã không bao giờ được hạ xuống dưới tay quyền năng của Đức Chúa Trời; họ chưa bao giờ được Chúa xử lý kỷ luật.
Sau khi một Cơ Đốc nhân đã trải qua các sự xử lí của Đức Chúa Trời, anh sẽ tự phát chấp nhận kỷ luật của Đức Chúa Trời trong môi trường. Khi Đức Chúa Trời dùng roi sửa phạt chỉ đạo con đường cho anh, anh sẽ bước theo con đường đó với tất cả những bài học mà Đức Chúa Trời ban cho anh. Đây là một Cơ Đốc nhân trưởng thành. 

Chúa Giêsu đã đi vào Giêrusalem trên con lừa con của con lừa cái mà chưa có người nào đã ngồi lên trên (Mác 11: 2). (Người ta nói Ngài cõi lừa cái từ làng Bê-tha-ni lên dốc núi Ô-liu, rồi cỡi lừa con từ núi Ô-liu vào thành). Thật rất khó để cỡi trên con lừa, khó khăn hơn nhiều so với việc cỡi một con voi, ngựa, hoặc lạc đà. Nếu con vật bé nhỏ có một sự phù hợp của tính khí, không ai có thể đẩy hoặc kéo nó. Một con lừa là một con vật có một tính khí khủng khiếp và bướng bỉnh. Lừa con của một con lừa mẹ mà chưa bao giờ được xử lý kỷ luật và đào tạo là một động vật hoàn toàn hoang dã. Nó được sinh ra sống cách tự do và chưa bao giờ chở bất cứ ai trên lưng nó. Nó đi và ăn theo cách riêng của mình; nó chưa được thuần hóa. Một con lừa con thuần hóa là một con lừa trong nó đã bị xử lý kỷ luật và trừng phạt.
Có một người nào đó đã được chạy, chinh phục, lôi kéo, và chỉ đạo con đường nên bước theo cah8ng? Đây là sự khác biệt giữa tình trạng còn nguyên sơ và và tình trạng được thuần hóa. Chúa phải làm việc trên hầu hết các Cơ Đốc nhân như làm việc trên con lừa con của con lừa mẹ trước khi Ngài có thể sử dụng họ. Nhưng chúng ta muốn chọn con đường riêng của mình. Những người chọn lối riêng của họ là những Cơ Đốc nhân còn “sống”, còn nguyên sơ. Tuy nhiên, bất luận chúng ta còn “sống” đến mức độ nào, khi Chúa muốn sử dụng chúng ta, Ngài có thể cỡi trên chúng ta. Nếu chúng ta đã không bao giờ được xử lý kỷ luật và trừng phạt, chúng ta sẽ không bao giờ hữu dụng.
Watchman Nee-