Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2016

HẢI TRÌNH CỦA SỨ ĐỒ PHAO-LÔ-


2 Cor. 11: 23-27--Tôi đã lao khổ nhiều hơn, bị tù nhiều hơn, bị đánh đập quá nhiều, suýt chết nhiều lần.  Năm lần tôi bị người Do Thái đánh đòn, mỗi lần chỉ thiếu một roi đầy bốn chục.  Ba lần bị đánh đòn, một lần bị ném đá, ba lần chìm tàu, một ngày một đêm lênh đênh trên biển cả.  Trong nhiều cuộc hành trình, tôi bị nguy hiểm trên sông ngòi, nguy hiểm vì trộm cướp, nguy hiểm vì chính dân mình, nguy hiểm nơi dân ngoại, nguy hiểm ở thành phố, nơi sa mạc, ngoài biển, nguy hiểm vì các anh chị em giả,  lao lực, khó nhọc, nhiều lúc thức đêm, chịu đói chịu khát, nhiều khi bị đói khát, rét buốt và trần truồng,

Công 27: 20-26-Suốt nhiều ngày, mặt trời không xuất hiện, các ngôi sao cũng không, mà bão thì cứ tiếp tục thổi rất mạnh. Rốt cuộc, chúng tôi đành tuyệt vọng, không còn mong được cứu thoát nữa.
 Sau khi cả tàu nhịn ăn lâu ngày, Phao-lô đứng dậy giữa mọi người khuyên nhủ: “Thưa các ông, giá các ông nghe lời tôi và không rời đảo Cơ-rết thì đã khỏi bị thiệt hại mất mát như thế này.  Nhưng bây giờ, tôi khuyên các ông hãy vui lên! Vì không một ai trong các ông thiệt mạng cả, chỉ mất chiếc tàu mà thôiĐêm qua, một thiên sứ của Đức Chúa Trời đứng bên tôi bảo rằng: ‘Phao-lô ơi! Đừng sợ vì anh phải ứng hầu Hoàng Đế La Mã và này, Đức Chúa Trời đã ban cho anh tất cả những người đồng thuyền với anh, Tôi thuộc về Đức Chúa Trời và đang phục vụ Ngài.  Vậy, xin các ông hãy vui lên đi! Vì tôi tin chắc nơi Đức Chúa Trời rằng sự việc sẽ xảy ra như lời đã phán cùng tôi.  Nhưng chắc hẳn chúng ta sẽ phải tấp vào một hòn đảo nào đó!’
-
Nếu Sê-sa Phao-lô đối mặt,
Nào đâu ông sợ các biển khơi,
Bàn tay Chúa bảo vệ rồi,
Bởi vì sắc lệnh giảng Lời còn nguyên.
-
Tàu viễn dương thường xuyên quá cảnh,
Giông tố kinh hồn vẫn xảy ra,
Hứa ngôn thành tín còn mà,
Đồng công ông chẳng tiêu ma một người.
-
Jesus Đấng muôn đời phụng sự,
Đã cứu ông những lúc tai nàn,
Tuyên rao cho bạn đồng hành,
Chúa Trời hiện đến vấn an đêm dài.
-
Mặt trời, ngôi sao rày không thấy,
Phao-lô luôn tin cậy Chúa gần,
Nhờ tin hồn được bình an,
Dù bao kẻ khác kinh hoàng âu lo.
-
Đảo điên khi tín đồ gặp nạn,
Giữa tố giông điêu đứng cuộc đời,
Hồng ân bảo đảm không thôi,
Hoài nghi thoát khỏi cặp nơi bến bờ.
-
Mừng vui bấy vào giờ gặp Chúa,
Cả anh em đông đủ trước ngai,
Nhin qua bão tố đường dài,
Chỉ là cách Chúa tỏ bày quyền năng.
-
Hành trình họ luôn gần vực thẳm,
Sóng cao đe dọa lắm chặng đường,
Thế nhân mong họ chìm luôn,
Nhưng Jesus sống tình thương cứu phò.
-
“Con giòi nhỏ bé bò trên đất,
Lời Chúa tuyên phán rất đáng tin,
Qua nhiều trận bão băng mình,
Cuối cùng con thấy bóng bình Chúa yêu”./.
Minh Khải cảm tác ngày 17-6-2016
(Nguồn: poems of John Nweton)