2 Cor. 1:
8-10--Vì, thưa anh chị em, chúng ta muốn anh chị em biết rằng hoạn nạn đã xảy
ra cho chúng ta tại Tiểu-á thật nặng nề quá sức chịu đựng, đến nỗi chúng ta
không còn chút hy vọng sống sót nào nữa. Thật vậy, chúng ta cảm thấy mình phải mang án
tử hình để không còn cậy nơi chính mình, nhưng nương cậy Đức Chúa Trời là Đấng làm
cho kẻ chết sống lại. Chính Ngài đã giải
cứu chúng ta khỏi hiểm họa chết chóc lớn như thế thì Ngài cũng sẽ giải cứu chúng
ta nữa. Chúng ta hy vọng nơi Đức Chúa Trời rằng Ngài sẽ tiếp tục giải cứu chúng
ta,
XỬ LÝ SỰ SỐNG
THIÊN NHIÊN-
Chúng ta phải
nhận ra rằng một Cơ Đốc nhân sở hữu tất cả mọi thứ mà anh đã nhận được tại thời
điểm tái sinh của anh. Thông qua sự tái sinh, một Cơ Đốc nhân nhận được sự sống
mới. Đức Chúa Trời không hàn gắn cuộc sống thiên nhiên; Ngài không sửa chữa cuộc
sống cũ. Cuộc sống thiên nhiên và cuộc sống cũ là chính lĩnh vực hoạt động của
thập giá. Ý định của Đức Chúa Trời là sẽ cho cuộc sống thiên nhiên và cuộc sống
cũ một đòn trí mạng cơ bản và cuối cùng.
Ê-sau là một
tội nhân đạo đức, trong khi Gia-cốp là người ưa chiếm đoạt người ta, nhưng lại
là người kính sợ Đức Chúa Trời. Ông muốn ân phước thuộc linh và sự hiện diện của
Đức Chúa Trời, nhưng là người rất thiên nhiên. Ông đã không từ bỏ chính mình, thủ
đoạn của mình, năng lực, và khôn khéo luôn luôn ở với ông ta. Đây là lý do tại
sao Đức Chúa Trời đã cho anh ta một đòn
cơ bản tại Phi-nê-ên. Bất kỳ cú đánh nào từ Đức Chúa Trời cho phép chúng ta hồi
phục tình trạng cũ của chúng ta thì không thể được coi là một ngón đòn cơ bản tận
gốc.
Jacob đã tìm kiếm
phước lành, nhưng ông đã phải chạy trốn. Ông muốn làm con đầu lòng, nhưng ông
đã phải rời khỏi gia đình và cha mẹ của mình. Sau khi Đức Chúa Trời chạm xương đùi
của ông tại Phi-nê-ên, ông trở thành người què giò mãi mãi. Từ điểm trên, ông
khập khiễng mỗi khi ông chuyển động. Sức mạnh sự sống thiên nhiên của ông đã được
Đức Chúa Trời xử lý triệt để. Nhiều người nhận được sự mặc khải và ánh sáng sau
khi họ đã được xử lý. Nhưng mức độ của sức mạnh được sản xuất từ sự đụng chạm
này phụ thuộc vào cách Đức Chúa Trời đã chạm chúng ta sâu sắc ra sao. Chúng ta
cần ánh sáng của Đức Chúa Trời để vạch trần bản chất thật của chúng ta. Sau khi
nó được vạch trần, chúng ta không còn có thể quay trở lại hoặc khôi phục lại
tình trạng cũ của mình. Đây là những gì chúng ta ngụ ý là một cú đánh cơ bản. Một sự xử lí cơ bản có
nghĩa là không có sự trở về tình trạng trước đây của chúng ta.
PHÁN QUYẾT CỦA
SỰ CHẾT-
Mọi người đều
phải trải qua cái chết. Ngay sau khi một người được sinh ra, ông đang đi theo
hướng của cái chết. Nhưng trước khi sự chết thực sự đến với một người, ông có
thể không cảm thấy sức mạnh của cái chết. Anh chưa bao giờ nghĩ đến cái chết
cho đến khi bác sĩ nói với anh rằng anh ta bị bệnh lao vô phương cứu chữa. Sau
đó, có một "phán quyết của cái chết" ngay lập tức Điều này không có
nghĩa là không có tử vong trước khi đến thời điểm này. Chỉ có nghĩa là ông
không nhìn thấy sự sắp xảy ra và thực tế của cái chết. Nhưng khi anh nhìn thấy
nó, ông bị nghiền nát. Nhiều người biết giáo lí thập tự giá, và họ thậm chí có
thể rao giảng về thập tự giá ấy. Tuy nhiên, thập tự giá là một chủ đề mờ nhạt đối
với họ. Nhưng một khi Đức Chúa Trời chạm đến họ và họ nghe phán quyết của cái
chết, thập giá trở nên thiết thực đối với họ. Một khi Đức Chúa Trời chạm vào một
người, anh ta trở nên tê liệt. Què quặt là dấu hiệu chứng tỏ đã có hoạt động mạnh
mẽ của Đức Chúa Trời đối với một con người.
GIÁO LÍ CỦA ĐỨC
CHÚA TRỜI ĐỐI KHÁNG ÁNH SÁNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI-
Có một sự
khác biệt lớn lao giữa các giáo lí của Đức Chúa Trời và ánh sáng của Đức Chúa
Trời. Jacob đã gặp Đức Chúa Trời; ông đã được Ngài chạm đến, được Ngài xử lí,
và trở thành người què. Đóng kịch què không có hiệu nghiệm. Những người đóng kịch
què có thể khập khiễng khi họ suy nghĩ về nó, nhưng khi họ đang chiến đấu để giành
bước lên xe buýt, họ quên về tình trạng "què" của họ. Đây là loại
"què" chỉ là một sự thay đổi trong hành vi; không phải là một sự thay
đổi trong sự sống. Những người thực sự què không có thể làm gì, ngoại trừ đi khập
khiễng. Không phải những người đang chạy cũng không phải những người đang giả vờ
què đã được Đức Chúa Trời đụng chạm. Con dân của Đức Chúa Trời ngày nay đầy dẫy
hành vi giả vờ bởi vì các tòa giảng dẫy đầy giáo lý, và giáo lý không sản xuất điều
gì cả, ngoại trừ hành vi nhân tạo.
Tôi đã thấy Đức
Chúa Trời làm cho nhiều người nên bại liệt, họ vốn là những người khá mạnh mẽ,
và tôi tin rằng Ngài có thể làm chúng ta bại liệt như vậy. Ngài sẽ cất bỏ sự tự
tin của chúng ta trong chính mình để chúng ta sẽ không còn tin tưởng vào chính
mình. Đây là bản án của cái chết. Ngày sẽ đến khi Chúa sẽ đối phó với chúng ta
một cách nghiêm khắc. Ngài sẽ tuyên một bản án tử hình trên chúng ta. Sau đó
chúng ta sẽ có thể nói rằng tất cả mọi thứ là của Đức Chúa Trời. Những gì chúng
ta có ngày hôm nay không phải là của Đức Chúa Trời , và những gì chúng ta đã có
trước kia cũng không của Đức Chúa Trời. Nhưng khi chúng ta được chạm đến theo
cách này, sự từ chối bản ngã của chúng ta sẽ tự phát, và lời cầu nguyện của
chúng ta sẽ tuôn ra theo một cách khiêm tốn nhất.
Những ai đã
được Đức Chúa Trời chạm đến thì không cần phải thiết lập bất cứ điều gì để nhớ.
Những người thực sự què có thể quên đi sự què quặt của họ, nhưng ngay sau khi họ
cất bước chân và cố gắng bước đi như những người khác bước đi, họ nhận thấy rằng
mình đang bị tê liệt. Họ ngã xuống ngay ở bước đầu tiên. Tâm trí chúng ta có thể
quên rằng chúng ta khập khiễng, nhưng đôi chân của chúng ta sẽ không bao giờ
quên rằng chúng ta què. Thập giá là sự hủy diệt lớn nhất của Đức Chúa Trời; nó
đã phá hủy mọi tạo vật cũ. Sự phá huỷ này xuất phát từ các hoạt động của ánh
sáng, và công việc quyết liệt này mãi mãi loại bỏ bất kỳ hy vọng hồi phục nào.
W.N.