Thứ Bảy, 2 tháng 10, 2021

KHI CÁC NGƯƠI CẦU NGUYỆN-

“Khi các ngươi cầu nguyện, đừng lặp đi lặp lại vô ích như người Ngoại bang; vì họ tưởng rằng nói nhiều thì được dũ nghe. 8 Vậy, chớ bắt chước họ, vì Cha các ngươi biết những điều các ngươi cần dùng trước khi các ngươi xin Ngài. Nhưng khi cầu nguyện, anh em đừng nói lảm nhảm như dân ngoại; vì họ nghĩ rằng họ sẽ được lắng nghe vì lợi ích của nhiều lời nói của họ. Đừng giống như họ bây giờ; vì Cha anh em biết điều anh em cần trước khi anh em cầu xin ”(Ma-thi-ơ 6: 7,


Những lời này của Chúa Giê-su trong Bài giảng trên núi có thể dẫn đến hai kết luận sai lầm:
Nếu một điều tôi trình bày với Chúa nhiều lần là nói lảm nhảm. Tôi không nên làm điều đó.
Tôi thậm chí không cần phải mang mối quan tâm của tôi đến Chúa Cha bởi vì Ngài đã biết trước khi tôi cầu nguyện.
Về điểm 1: Đúng vậy, chúng ta thường được phép mang nhu cầu của mình ra trước mặt Chúa. Chính Chúa đã yêu cầu cùng Đức Chúa Cha ba lần tại Ghết-sê-ma-nê. Nói chuyện phiếm là nói chuyện thiếu suy nghĩ, nói lảm nhảm khi cầu nguyện, là cầu nguyện vô hồn và không được cho là giống nhau với một yêu cầu chân thành, ngay cả khi nó được đưa ra thường xuyên hơn trong cùng những lời cầu xin.
Về điểm 2: Tôi chắc rằng Thiên Phụ sẽ biết về yêu cầu của tôi trước khi tôi xin. Đấng ấy hiểu suy nghĩ của tôi từ xa (Thi 139: 2). Nhưng Chúa Cha yêu thương điều đó khi chúng ta tin cậy nơi Ngài mà nói ra lời cầu xin. chúng ta đến với Ngài trong lời cầu nguyện. “Vì mắt Đức Giê-hô-va soi xét người công bình, tai Ngài nghe lời họ khẩn cầu” (1 Phi 3:12). Ngài đang chờ đợi lời cầu nguyện của chúng ta. Chắc chắn Ngài đã biết trước những gì mình sẽ xin, nhưng Ngài không chỉ muốn hành động theo sự toàn trí và quyền tối cao của mình, mà hành động của Ngài phải là một câu trả lời cho lời cầu nguyện tin tưởng của chúng ta.
Cuối cùng, Chúa Cha luôn làm những gì tương ứng với sự hiểu biết đầy đủ của Ngài về nhu cầu của tôi, nhưng lòng tin của tôi được củng cố như thế nào khi tôi có thể nói: “Tôi đã cầu xin Cha và Ngài đã nhậm lời cầu nguyện của tôi”. Và chính sự củng cố đức tin này mà Chúa Cha muốn trong tình yêu của Ngài với đến tôi.

Thứ Năm, 30 tháng 9, 2021

Đức Chúa Trời Toàn tại-

Sách sự sống của Chúa đã mở,
Tên tuổi thiên dân có ghi rồi,
Thiên đàng say ngắm không thôi,
Không hề chuyển động, không lời diễn phô.
-
Thiên sứ đều ngắm xem im lặng,
Câu chuyện cứu rỗi chúng dân Ngài,
Lần theo trang sách vinh thay,
Chuyện đời dân thánh rất hay ghi rồi.
-
Sự Sống tuôn trào nơi trang sách,
Những trang sách hóa thật thành Người,
Thiên thần chiêm ngưỡng rụng rời,
Công trình nhục hóa Chúa Trời mở ra.
-
Hồn người tạo dựng qua tay Chúa,
Quá diệu kì thật khó phô bày,
Việc làm tuyệt kỷ xưa nay,
Hồn nầy tương tợ ảnh Ngài, Chúa ơi.
-
Linh Chúa chẳng có nơi cách biệt,
Dù cho con lặn tuốt biển sâu,
Trốn xa khỏi Chúa nơi đâu,
Có Ngài theo đến đứng sau con rồi.
-
Chấp cánh hừng đông rời mặt đất,
Bay vào đêm tối thật âm u,
Nơi mà dân chúng mắt mù,
Chúa đều hiện đến từ từ bên con.
-
Con bay thẳng cao hơn trời thẳm,
Ô ngạc nhiêm chầm chậm thấy Ngài,
Hay rơi vực thẳm sâu thay,
Con liền khám phá có Ngài tại đây.
-
Tìm ra con chỗ nầy Chúa đến,
Cảnh địa ngục hư đốn tối thui,
Ngày đêm cũng giống nhau thôi,
Cư dân ở đó cuộc đời trong đêm.
-
Ánh sáng thiên thượng êm đềm bấy,
Bóng đêm không thể đẩy lùi đâu,
Cửa âm phủ chiếu sáng vào,
Nắm con tay Chúa nhiệm mầu kéo ra.
-
Trên con tay Chúa đà nắm lấy,
Ban cho ô diệu bấy tân sinh,
Am tri con Chúa tận tình,
Trước khi con được khai sinh địa cầu.
-
Khi quả đất nhiệm mầu Chúa tạo,
Sách Sự Sống chu đáo viết rồi,
Trước khi mặt nhật ra đời,
Đời con hoạch định xong xuôi sách nầy.
-
Dò xét biết lòng nầy, Chúa hỡi
Trong con có tội lỗi nào chăng,
Huyết Ngài che phủ an bằng,
Gô-tha huyết báu tuôn tràn nơi đây.
-
Kẻ tấn kích hồn nầy là Tội,
Cướp bóc hai điều tối diệu rồi:
Lời con làm chứng Vua trời,
Hiệu năng thập giá trong đời của con.
-
Ngợi khen Chúa vẫn còn quyền lớn,
Âm ti, sự chết lẫn khổ đau,
Không sao chống nỗi được nào,
Linh công quý giá nhiệm mầu Gô-tha.
-
Tư tưởng Chúa thật là quý giá,
Hướng về con khôn tả được nào,
Nhiều hơn cát biển địa cầu,
Tên con tay Chúa ban đầu khắc ghi.
M.K.

ĐỨNG TRƯỚC TÒA ÁN CHÚA-

"Vì tất cả chúng ta đều sẽ ứng hầu trước tòa án của Đức Chúa Trời. Vì có lời chép: “Chúa phán: Thật như Ta hằng sống, mọi đầu gối sẽ quỳ trước mặt Ta, Và mọi lưỡi sẽ ca ngợi Đức Chúa Trời.” Như vậy, mỗi chúng ta sẽ tường trình về chính mình với Đức Chúa Trời" (Rô ma 14:10-12)

-
Tòa án Christ rồi tôi đứng đó,
Chúa bày tỏ kế hoạch đời tôi,
Mà trước kia Ngài đã định rõ,
Cho hành trình tôi sống cả đời.
Tôi sẽ thấy chỗ tôi khóa Chúa,
Nơi tôi chặn Chúa chẳng tiến lên,
Lúc tôi cứng đầu không quy phục,
Cản Chúa chẳng dùng tôi trọn quyền.
Tôi đứng đó cúi đầu hổ thẹn,
Mặt Chúa buồn âu yếm nhìn tôi,
Cảm thấy trần truồng, nghèo nàn quá,
Ký ức trở về đau không nguôi.
Xin Chúa tha thứ những bỏ dở,
Những tội ô con đã miệt mài,
Con chấp nhận vào nơi khóc lóc,
Chúa tái tạo con đúng đắn rày.

Tiệc Cưới Đặc Biệt--

Khải Huyền 19: 7-9, "Chúng ta hãy vui mừng hớn hở, hãy tôn vinh Ngài, Vì lễ cưới Chiên Con đã đến, Và vợ Ngài đã tự sửa soạn rồi.Cũng đã cho nàng mặc áo bằng vải gai mịn sáng láng tinh sạch” Vì gai mịn ấy là những siệcc công nghĩa của các thánh đồ, Thiên sứ lại bảo tôi rằng: “Hãy chép: Phước cho những kẻ được mời đến dự tiệc cưới Chiên Con!” Người lại tiếp rằng: “Đó là lời chân thật của Đức Chúa Trời.”
Trong Khải Huyền 19: 7–9, chúng ta thấy một tiệc cưới rất đặc biệt. Nó đề cập đến một số điểm quan trọng như trong bất kỳ đám cưới nào:
--Những người được kết hôn với nhau:
Đó là Chiên Con của Đức Chúa Trời và Cô dâu của Ngài, cộng đồng dân Chúa- tất cả đều là những thánh đồ từ Lễ Ngũ tuần đến sự cất lên sau kèn số 7..
--Sự xuất hiện của cô dâu:
Cô ấy đã được chuẩn bị và cô ấy có một chiếc áo cưới lanh mịn, sáng bóng và tinh khiết, đó là những việc làm công chính của các thánh đồ.
--Những vị Khách mời:
Khách được mời là những tên tuổi cá nhân của thánh đồ, họ cũng nằm trong Cô Dâu, nhưng nổi bật.
--Đồ ăn: Có một tiệc cưới mà bạn may mắn được tham dự.
--Bầu không khí: hạnh phúc, vui mừng và vinh dự cho Chiên Con.
--Nơi cử hành: Trên không trung, hoặc thiên đàng. (Khải. 19,1).
Giăng đã bị choáng ngợp quỳ dưới chân của thiên thần đã chỉ cho ông ta điều này. Lễ hội này sẽ được đánh dấu một vẻ đẹp và phẩm giá tuyệt vời làm sao! Cô dâu sẽ hạnh phúc biết bao!
Giờ tuyên hôn xảy ra ngăn thôi, khi Chúa tuyên độc danh sách những người đắc thắng, nhưng tiệc cưới kéo dài cả ngày, mà một ngày là một ngàn năm bình an trên đất.

A-MEN- HA-LÊ -LU-GIA-

“Hai mươi bốn trưởng lão cùng bốn sanh vật bèn sấp mình xuống thờ lạy Đức Chúa Trời, là Đấng ngự trên ngai, mà rằng: “A-men. Ha-lê-lu-gia!” ” (Khải. 19:4).

Thật là một chủ đề đáng chiêm ngưỡng cho tất cả những ai biết niềm vui và nỗi buồn, những cuộc đấu tranh và chiến thắng trong cuộc lữ hành trần thế của chúng ta!
A-men! nghĩa là trái tim rộng mở chấp nhận mọi thứ xảy đến. Ha-lê-lu-gia! nói lên tấm lòng trọn vẹn cám ơn Đức Chúa Trời. A-men bị động trước sự phục tùng hoàn toàn; Ha-lê-lu-gia! đang hoạt động trong tình trạng đầu hàng hoàn toàn. Trên thiên đường, nơi tất cả những giọt nước mắt được lau đi, Ha-lê-lu-gia! sẽ đóng khung lời a-men bằng một vầng hào quang vinh quang.
Thiên đàng là gì nếu không phải là nơi sở hữu quá nhiều thứ này hay thứ kia, nhưng điều đó có nghĩa là tâm hồn chúng ta tập trung vào Đức Chúa Trời và chúng ta tiếp nhận mọi điều từ Ngài và chúng ta ngợi khen Ngài đáp lại. Chúng ta không thể trải nghiệm thiên đường một chút ở tại đây theo cách này sao? Sự khác biệt duy nhất là trong hoàn cảnh của chúng ta ngày nay mà chúng ta không thể quên được.
Có những tín đồ được ân điển của Ngài thăng lên trong hạnh phúc nhưng lại chịu đựng một cách tồi tệ trong giờ phút túng thiếu và cảm thấy khó ngồi yên cùng đau khổ. Một người như vậy có thể bay lên, nhưng không nên hạ cánh. Ha-lê-lu-gia! tốt hơn a-men .
Một người khác có một tâm trí khác và đã học cách cúi đầu trước ý muốn của Đức Chúa Trời mà không có tiếng than phiền. Anh ta có thể nhìn lên và nói a-men, nhưng tâm trí rắc rối của anh ta không thể cất tiếng lên hát một bài hát. Anh ấy treo đàn hạc của mình trên cây. A-men của anh ấy tốt hơn tiếng Ha-lê-lu-gia! của anh ấy.
Đức Chúa Trời biết thật khó khăn như thế nào khi chúng ta có đôi mắt mệt mỏi vì khóc và khi chúng ta đã nói a-men với sự khó khăn, thì hãy nói Ha-lê-lu-gia nữa. Bạn có thể hỏi: Tôi có thực sự phải hát với những lo lắng của mình không? Liên hiệp những thứ này thừa nhận khó khăn hiếm thấy, nhưng là có chút khí trời. Phao-lô và Si-la đã làm điều này trong nhà tù Phi-líp. Cần ba điều để đạt được trạng thái hạnh phước như vậy:
1. Thừa nhận rằng mọi điều xảy ra dưới sự tể trị của Đức Chúa Trời. Với mỗi mối quan tâm và bài tập nhỏ, hãy nhớ rằng điều đó đến từ Đức Chúa Trời. A-men.
2. Làm quen với Đức Chúa Trời. Học hỏi Ngài là Đấng tốt lành và thành tín như thế nào. Để hài lòng với hành động của mình, chúng ta phải hài lòng với Đức Chúa Trời. Chúng ta phải nhìn vào quyền tối cao, sự khôn ngoan và tình yêu của một Đấng luôn luôn là Con của tình yêu, niềm vui và hòa bình.
3. Kết nối mọi thứ với bức tranh lớn, phác thảo mà chúng ta chỉ thấy ở đây. Hãy tìm ngày đó. Mọi thứ xảy ra từ phía Đấng ấy với tâm trí vĩnh cửu của Ngài. Chính những lời khuyên vĩnh cửu của Đức Chúa Trời đứng đằng sau những gì có vẻ bí ẩn đối với chúng ta vào thời điểm này.
"Ha-lê-lu-gia!" chỉ được tìm thấy trong Kinh thánh trong sách Khải huyền (và trong phần chú thích của Thi thiên 146-150). Trong sách Khải Huyền, rõ ràng là tiếng mẹ đẻ của thiên đàng, và chúng ta sẽ sử dụng nó như một từ ngữ nước ngoài ở tại đây - cho đến khi chúng ta học đầy đủ ngôn ngữ của quê hương mình. Nơi không có gì có thể che giấu khuôn mặt của Ngài hoặc làm mờ nụ cười của Ngài, chúng ta sẽ hét lên "Ha-lê-lu-gia!" mà không cần được yêu cầu.
Bạn có muốn gọi nó ngay bây giờ không? Vậy thì hãy trong sạch và thánh thiện trong trái tim. Cảm nhận và suy nghĩ. Hãy ý thức về phẩm giá không thể diễn tả được với tư cách là con cái và con trưởng của Đức Chúa Trời. Nhận biết tình yêu thương của Đức Chúa Trời trong sự ban cho của Con Ngài và việc áp dụng ân điển của Ngài vào trái tim và cuộc sống của bạn. Ghi chú về niềm vui cao nhất trên trái đất có thể được tìm thấy trong Rô-ma 8: 38, 39. Và hợp âm đẹp nhất trên thiên đàng là: "Chiên Con đã chịu giết đáng được quyền năng, giàu có, khôn ngoan, lực lượng, tôn trọng, vinh hiển và chúc tụng!" A-men và "Ha-lê-lu-gia! được tìm thấy trong thập tự giá của Đấng Christ.
Chúng ta không xác định lời nào nào cao hơn hoặc đáng yêu hơn. Đừng quá yêu thích Ha-lê-lu-gia! đến nỗi quên mất a-men. Đôi khi ký ức về những quà tặng ân sủng của Chúa trong quá khứ mang đến cho trái tim một sự chuẩn bị, và a-men phát triển ra khỏi tiếng Ha-lê-lu-gia. Đôi khi nhu cầu của bạn dẫn bạn đến một trải nghiệm của sự thoải mái và vui vẻ đến nỗi niềm tin của sự vâng phục bùng lên thành tiếng Ha-lê-lu-gia của niềm vui.
Cuộc sống của chúng ta còn tăm tối ở phía trước. Ai có thể nói điều gì sẽ xảy ra. nếu Chúa chưa đến? Dù điều gì có thể xảy đến, chúng ta hãy áp dụng hai từ ngữ này cho mọi hoàn cảnh của chúng ta. Nếu a-men không hoạt động, hãy thử Ha-lê-lu-gia!. Chúa có thể cho bạn chén của niềm vui. Hãy uống nó thật vui vẻ, tất cả là cho bạn. Đừng đoán trước những ngày đen tối. Nhưng hãy coi mọi thứ - ngoại trừ Đấng Christ - là của cho mượn. Hãy chuẩn bị cho những hi vọng sẽ tan thành mây khói và kho báu sẽ được lấy lại. Đừng để hạnh phúc của bạn phụ thuộc vào bất cứ điều gì, mà hãy dựa vào NGÀI. Sau đó, tôi chắc chắn rằng tiếng Ha-lê-lu-gia vui vẻ sẽ dẫn đến những lời a-men vững chắc.
Không còn bao lâu nữa, hỡi những người yêu dấu, và Ngài sẽ đến và chúng ta sẽ mãi mãi hát bài hát này, một nửa được tạo nên từ những tiếng thở dài từ trái đất này - A-men - và một nửa từ thiên đàng - Ha-lê-lu-gia!. “Amen- Ha-lê-lu-gia!” nên là phương châm của chúng tôi trong thời gian phía trước. Cho đến khi Chúa đến-

Đôi Tai Đàn Bà Và Cặp Mắt Đàn Ông-

Ma-thi-ơ 5:28 “Nhưng Ta bảo cho các con biết: Hễ ai nhìn phụ nữ mà ham muốn thì trong lòng đã phạm tội ngoại tình với người ấy rồi”

Gióp 31: 1 , ““Tôi đã lập giao ước với mắt tôi; Làm sao tôi còn dám nhìn một trinh nữ?”
Sáng thế ký 34: 2 “Tâm hồn Si-chem vương vấn Đi-na, con gái Gia-cốp. Chàng yêu thương cô gái và dùng lời ngọt dịu vỗ về cô”.
Khi nói đến người khác giới, phụ nữ phải đặc biệt nghĩ đến đôi mắt của đàn ông và đàn ông nên nghĩ của đôi tai của phụ nữ. Mắt là cửa ngỏ dễ xâm nhập tâm hồn đàn ông; tai là lối vào tâm hồn phụ nữ cách dễ dàng.
Tôi có một lời cho các cô gái: Đôi mắt của người đàn ông lắm khi dán chặt trên bạn. Và họ thường có vẻ thèm muốn. Không phải tín đồ nam đã phái không được cảnh báo một cách rõ ràng là chớ nhìn vào một người phụ nữ với động cơ thầm kín đâu (Ma-thi-ơ 5:28). Nên ngay cả ông Gióp, hàng nghìn năm trước, đã nhận thấy cần thiết phải lập giao ước với đôi mắt của mình để không nhìn vào một thiếu nữ theo cách này (Gióp 31: 1). Sứ đồ Phi-e-rơ nói đến những giáo sư Cơ Đốc sa bại có “cặp mắt chứa đầy tư tưởng ngoại tình, phạm tội không biết chán”. Năm mươi năm trước tôi biết một tôi tớ Chúa, khi ông đối diện phụ nữ để nói chuyện thì ông thường nhìn chỗ khác, không người người phụ nữ đó, dù rất lịch sự nói chuyện với nhau.
Theo phong cách của người phụ nữ kính sợ Đức Chúa Trời (1 Phi e ro 3:2-4), cô gái nên mặc quần áo và cư xử thế nào để cho một người đàn ông có thể nhìn cô một cách an toàn. Cô ấy không nên bất cẩn như Bát-sê-ba, người tắm tại chỗ mà cô ấy có thể bị quan sát (2 Sam 11). Điều này đã trở thành một cạm bẫy đối với một con người vừa lòng của Đức Chúa Trời. Các cô gái và phụ nữ có thể cảm thấy kỳ lạ là tại sao đàn ông dễ dàng bị quyến rũ và nhanh chóng bị mất hệ thống phòng thủ bên trong khi họ nhìn thấy một người phụ nữ trẻ để lộ một số vẻ hấp dẫn của cô. Nhưng nó là như thế. Đôi mắt đàn ông là điểm yếu đối với các cô gái và phụ nữ. Các bạn nam hãy cẩn thận!
-
Có một lời cho các chàng trai: Tai của các cô gái đang bám chặt vào lời nói của bạn. Phụ nữ dễ tiếp thu những gì bạn nói. Lời khen ngợi thâm nhập sâu vào tâm hồn cô. Nếu một người đàn ông thể hiện sự quan tâm bằng các lời nói thân thiện, thì sự việc có thể nhanh chóng xảy ra cho người phụ nữ trẻ ấy—thao thức thâu đêm trong một thời gian và đã mơ về chiếc xe hoa. Mặc dù bạn không có bất kỳ ý định nào mà chỉ nói lời thân thiện như vậy, nhưng nó đã được thai nghén cách khác trong nàng.
Si-chem cưỡng hiếp Đi-na, và mặc dù anh đã làm như vậy, anh vẫn cố thuyết phục Đi-na cưới anh bằng những lời dịu ngọt của anh (Sáng thế ký 34: 2). Phụ nữ có thể dễ dàng chịu nghe lời nói chuyện biết bao và cảm xúc của họ có thể dễ bị kiểm soát nhanh là dường nào! Có vẻ lạ đối với một người đàn ông là phụ nữ và các cô gái phản ứng mạnh mẽ với lời nói. Nhưng nó là như thế. Cho nên phụ nữ và các cô gái nên đề phòng điểm yếu của mình là đôi tai trước lời nói đường mật của người khác phái.
Tôi không dám vơ đũa cả nắm, nhưng tin rằng đa số đàn ông thích nhìn đàn bà và phần đồng phụ nữ thích nghe tiếng nói thân thiện của đàn ông. Vua Sa-lô-môn nhận xét tinh tế; “mắt không hề chán ngó,tai chẳng hề nhàm nghe” (Truyền 1:8) phải không bạn?

Cãi Nhau Và Cãi Vã -

Ma-thi-ơ 5:24;, "hãy để lễ vật trước bàn thờ, trở về hoà lại với anh em mình trước đã, rồi hãy đến dâng lễ vật của ngươi"

Hỡi các Cơ đốc nhân, Hê-rốt và Phi-lát có làm xấu hổ các bạn không? Họ đã làm hòa để củng cố bàn tay của họ chống lại Đấng Christ, và bạn không thể đoàn kết chống lại kẻ thù chung của bạn? Cải vã kết thúc sự phát triển trong ân điển. Cơ thể phát triển tồi tệ dưới cơn sốt, cũng như linh hồn dưới ngọn lửa của những cuộc cãi vã và xung đột. Hãy lưu ý đoạn văn: “phải lấy tình thương yêu nói ra lẽ thật, để trong mọi sự chúng ta đều được lớn lên trong Đấng làm đầu tức là Đấng Christ ” (Ê-phê-sô 4:15).
Vị sứ đồ cho thấy làm thế nào các linh hồn có thể phát triển và thịnh vượng, và đơn thuốc ông đưa ra bao gồm hai loại thuốc quý hiếm: sự thật và tình yêu. Hãy nắm lấy nó và mọi thứ sẽ ổn thôi. Không có tình yêu thì có thể có rao giảng nhưng không xây dựng được. Mối liên hệ với thiên đường cũng bị cắt đứt. Lời cầu nguyện giảm dần khi những cuộc cãi vã với anh em ngày càng gia tăng. Không thể thẳng thắn thoát ra khỏi cuộc cãi vã và đi vào sự cầu nguyện được đâu. Và nếu bạn mạnh dạn đến gõ cửa thiên đàng, bạn sẽ bị đón tiếp cách lạnh nhạt: “Hãy để lễ vật của mình ở đó trước bàn thờ, hãy làm hòa với anh em mình; rồi hãy đến dâng lễ vật của anh em ”(Math. 5:24). Nhưng nếu chúng ta cắt đứt kết nối với thiên đàng, thì mối liên hệ giữa chúng ta cũng vậy ...
Hội thánh đang phát triển dưới sự bắt bớ. Sự bắt bớ gieo rắc hạt giống trên cánh đồng và đưa phúc âm đến những nơi mà nếu không nhờ bắt bớ, nó sẽ không bao giờ đến. Nhưng sự chia rẽ và xung đột đã cuốn những hạt giống ra khỏi miếng đất giống như một cơn bão hoang dã. Tranh cãi không chỉ hủy hoại ân điển mà còn làm gia tăng tội lỗi. “Nhưng nếu anh em có sự ganh ghét cay đắng và tật hay cãi cọ trong lòng mình, thì chớ khoe khoang và chớ nói dối trái với lẽ thật ..Vì đâu có sự ganh ghét cãi cọ, thì đấy có sự lộn xộn và mọi việc ác.” (Gia. 3:14-16). Tranh cãi là lò rèn của ma quỷ, trong đó hắn chỉ cần làm nóng Cơ đốc nhân một hoặc hai lần để làm anh ta mềm lòng trước những nhát búa cám dỗ của hắn. Sa tan sẽ xúi tín đồ dùng búa đánh nhau. Ngay cả Môi-se cũng nói năng môi một cách bất cẩn khi tâm hồn ông hơi nóng lên.
Chúng ta có xu hướng nhầm lẫn sự phấn khích với sự háo hức. Nhưng xung đột chủ yếu là ngọn lửa của Sa-tan mà hắn gửi đến để phá hủy sự hợp nhất và trật tự của các tín đồ, vì sự đoàn kết này khiến họ trở thành một cánh tay bất khả xâm phạm, và Satan biết rằng xung đột là cách duy nhất để giải tán họ.

NHỮNG CÁI NHÌN HAM MUỐN-

Ma-thi-ơ 5: 28-29, "Song ta nói cùng các ngươi, hễ ai ngó đàn bà mà động tình ham muốn, thì trong lòng đã phạm tội gian dâm cùng người rồi. Vậy,nếu mắt hữu ngươi gây cho ngươi vấp phạm, thì hãy móc nó mà vứt đi; vì lấy làm có ích cho ngươi thà hư mất một chi thể, chớ chẳng thà cả thân thể bị ném vào địa ngục"
Chúa đặt ra một tiêu chuẩn cao ở đây bằng cách cho thấy rằng những cái nhìn ham muốn dâm đãng là ngoại tình. Và Chúa cũng nói rõ rằng chủ nghĩa cấp tiến là trật tự của thời đại nầy khi đem đến những điều như vậy làm cạm bẫy đối với chúng ta. Tất nhiên, chúng ta không nên móc mắt theo nghĩa đen của mình - khi đó chúng ta sẽ vẫn còn lại một con cho những cái nhìn tức giận. Nhưng chúng ta nên dứt khoát về những gì có giá trị và quan trọng đối với chúng ta (và một con mắt là quan trọng đối với chúng ta) nếu nó dẫn chúng ta đến tội lỗi. Khi ta quyết tâm không nhìn phụ nữ cách ham muốn, mắt chúng ta sẽ đau nhức như bị móc đi vậy
Không làm vậy thì chúng ta sẽ xuống lửa kỉ luật! Vì một con đường tội lỗi là một con đường chết. Tất nhiên đúng là Đức Chúa Trời sẽ không muốn một tín đồ bị kì luật ở đó và rằng Cơ đốc nhân có một địa vị vinh quang và sự an toàn hoàn toàn trong vương quốc Đấng Christ. Nhưng đây là về trách nhiệm của con người. Đức Chúa Trời không bao giờ nói rằng Cơ đốc nhân có thể làm những gì họ muốn, nhưng Ngài cho chúng ta thấy hậu quả của một điều gì đó. Tội lỗi dẫn đến chết chóc khóc lóc nhiến răng trong khoảng thời gian..
Câu "thân thể bị ném vào địa ngục", ngụ ỳ những tín đồ tham muốn dâm đảng, không tự chế được, sau khi ra tòa án cùa Chúa, họ sẽ bị vào nơi kỉ luật khóc lóc nghiến răng. Đó không phải là hồ lửa hay ngục luyện tội. Xem Mác 9: 47-49, "Còn nếu mắt ngươi gây cho ngươi vấp phạm, hãy móc nó đi; vì lấy làm tốt cho ngươi thà một mắt mà vào nước Đức Chúa Trời còn hơn là đủ hai mắt mà bị quăng vào địa ngục, là nơi sâu bọ chẳng hề chết, lửa chẳng hề tắt. Vì mỗi người sẽ bị muối bằng lửa.". Mathio 24: 51, "tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng".
Nếu tôi nghĩ rằng tôi có thể chấp nhận một "tội lỗi nhỏ" với con mắt của tôi mãi nhìn hình ảnh dâm đãng trên internet, thì tôi đang đặt chân vào con đường dẫn đến nơi kỉ luật khóc lóc nghiến răng! Ngay cả những “tội lỗi nhỏ” cũng dẫn đến ngọn lửa nóng trong đó. Vì vậy, chúng ta không nên đùa giỡn với tội lỗi hoặc xem nhẹ nó. Thay vào đó, bất cứ điều gì khiến chúng ta vấp ngã đều nên bị loại khỏi cuộc sống của chúng ta một cách nghiêm khắc

SỰ CÔNG NGHĨA CỦA THẦY THÔNG GIÁO VÀ NGƯỜI PHA-RI-SI-

Do đó, Ngài nói, khi đề cập đến việc sử dụng thực tế các điều răn này của Ngài, “Ngoại trừ sự công bình của các ngươi sẽ vượt quá sự công bình của các thầy thông giáo và người Pha-ri-si, thì trong mọi trường hợp, các ngươi sẽ không được vào nước thiên đàng” - một cách diễn đạt không hề nhỏ nhất. đề cập đến sự xưng công bình, nhưng là sự đánh giá thực tế và bước đi trong các mối quan hệ đúng đắn của người tin Chúa đối với Đức Chúa Trời và đối với loài người. Sự công bình được nói đến ở đây hoàn toàn thuộc về một loại thực tế. Điều này có thể tấn công nhiều người, có lẽ. Họ có thể hơi bối rối khi hiểu sự công bình thực tế được tạo ra như thế nào để trở thành phương tiện vào nước thiên đàng. Nhưng, tôi xin nhắc lại, bài giảng trên núi không bao giờ cho chúng ta thấy tội nhân phải được cứu như thế nào. Nếu có sự ám chỉ nhỏ nhất đến sự công bình thực tế liên quan đến sự biện minh của tội nhân, thì sẽ có cơ sở để giật mình; nhưng không thể có bất cứ điều gì cho vị thánh hiểu và tuân theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đòi hỏi sự tin kính trong dân Ngài. , Nếu không có sự thánh khiết, không ai sẽ bắt gặp Chúa. " Không thể nghi ngờ gì khi Chúa bày tỏ trong Giăng 15 rằng những cành không kết trái phải được cắt bỏ, và giống như những cành khô héo của cây nho tự nhiên được ném vào lửa để đốt cháy, thì những người giảng dạy nhân danh Đấng Christ không kết quả. không thể tìm kiếm phần tốt hơn.

Mang quả là thử thách của cuộc đời. Những điều này được nêu trong những thuật ngữ mạnh mẽ nhất qua Kinh thánh. Trong Giăng 5:28, 29 có chép rằng: “Giờ sắp đến mà mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng Ngài và sẽ ra; họ đã làm điều tốt cho sự sống lại; và những kẻ đã làm điều ác đến sự phục sinh của sự nguyền rủa, "hoặc" sự phán xét. " Không có sự ngụy tạo nào che đậy sự thật long trọng mà Đức Chúa Trời muốn và phải có, điều tốt lành, thánh khiết và công bình trong dân sự của Ngài. Họ hoàn toàn không phải là dân của Đức Chúa Trời, những người không được đặc trưng như những người làm điều có thể chấp nhận được trước mắt Ngài. Nếu điều này được đặt trước một tội nhân như một phương tiện để hòa giải với Đức Chúa Trời, hoặc để tội lỗi được xóa mờ trước mặt Ngài, thì đó sẽ là sự phủ nhận Đấng Christ và sự cứu chuộc của Ngài. Nhưng chỉ nên nhớ rằng tất cả các phương tiện để được đưa đến gần Đức Chúa Trời đều được tìm thấy trong Đấng Christ - rằng cách duy nhất mà tội nhân được kết nối với phước hạnh của Đấng Christ là bằng đức tin, không cần công việc của luật pháp - chỉ duy trì điều này, và Không có sự mâu thuẫn nào nhỏ nhất cũng như khó hiểu rằng chính Đức Chúa Trời, Đấng ban cho một linh hồn tin vào Đấng Christ, làm việc trong linh hồn đó bởi Đức Thánh Linh để tạo ra những gì thực tế theo chính Ngài. Vì mục đích gì mà Đức Chúa Trời ban cho anh ta sự sống của Đấng Christ và Đức Thánh Linh, nếu chỉ cần sự xóa bỏ tội lỗi là cần thiết? Nhưng Chúa không hài lòng với điều này. Ngài truyền sự sống của Đấng Christ cho một linh hồn, và ban cho linh hồn đó Đức Thánh Linh ngự trong người ấy; và vì Thánh Linh không phải là suối nguồn của sự yếu đuối hay sợ hãi “mà là quyền năng, tình yêu thương và trí óc sáng suốt,” Đức Chúa Trời tìm kiếm những cách thức phù hợp và thực hiện sự khôn ngoan thuộc linh và sự phán xét để vượt qua hoàn cảnh thử thách hiện tại.

Trước Khi Dâng Sinh Tế Thuộc Linh-

Ma-thi-ơ 5:24, "hãy để lễ vật trước bàn thờ, trở về hoà lại với anh em mình trước đã, rồi hãy đến dâng lễ vật của ngươi".

Mác 11:25, "Khi các ngươi cầu nguyện, nếu có sự gì bất bình cùng ai, thì hãy tha thứ, để Cha các ngươi ở trên trời cũng tha thứ sự quá phạm của các ngươi"
Nếu chúng ta muốn dâng của lễ cho Đức Chúa Trời và một người anh em khác có điều gì đó chống lại chúng ta, có thể vì chúng ta đã phạm tội với anh ấy, thì chúng ta nên đi làm hòa với anh em đó trước. Sau đó, chúng ta có thể dâng của lễ. Điều này được thể hiện qua Ma-thi-ơ 5:24.
Nếu chúng ta đứng trước mặt Đức Chúa Trời và có điều gì đó trong lòng mình chống lại ai đó vì người đó có thể đã phạm tội với chúng ta, thì chúng ta nên tha thứ anh ấy trong lòng mình trước khi thờ phượng Đức Chúa Trời. Điều này được thể hiện bởi Mác 11:25. Nhưng sau đó chúng ta cũng nên đến cùng anh đó (với những thứ trắng trợn hơn) để vấn đề có thể được sắp xếp theo thứ tự thần thượng. Đây là những gì Ma-thi-ơ 18:15 cho chúng ta thấy.-- giải hòa với anh em mình cách triệt để, dù mi82nh al2 người bị xúc phạm..
Khi chúng ta đã ăn một thứ gì đó, chúng ta sẽ đi và chăm sóc nó. Nếu người kia đã ăn nhầm thứ gì đó, điều đó không dễ dàng như vậy - nhưng chúng ta nuôi dưỡng thái độ tha thứ trong trái tim mình và cố gắng thu phục người kia theo quan điểm chính xác.
Hãy nhớ rằng: nếu người phạm tội đi đến xưng tội mình, và nếu người bị xúc phạm đi rửa chân cho người kia - thì cả hai sẽ gặp nhau ở chính giữa! Và tại “điểm” này, mọi thứ đều có thể được điều chỉnh.

CHÚA PHÁ BỎ LUẬT PHÁP CỰU ƯỚC?

Mathio 5;17, ""Đừng tưởng ta đến để phá luật pháp hoặc lời tiên tri; ta đến không phải để phá đâu,bèn để làm trọn"

Tôi coi từ ngữ “làm trọn” này theo nghĩa lớn nhất. Trong chính con người của Ngài, Chúa đã làm trọn luật pháp và lời các vị tiên tri, theo cách riêng của Ngài, trong sự phục tùng và vâng lời ngay chính. Cuộc sống của Ngài ở đây, lần đầu tiên thể hiện vẻ đẹp của nó mà không có khuyết điểm. Cái chết của Chúa là phê duyệt nghiêm trọng nhất mà luật pháp từng có thể nhận được, bởi vì lời nguyền rủa đối với kẻ có tội, Đấng Cứu Rỗi đã gánh lấy trong chính Ngài. Không có điều gì mà Đấng Cứu Rỗi sẽ không trải qua, để Đức Chúa Trời không bị sĩ nhục về nhân loại sa ngã.
Nhưng lời Chúa của chúng ta đảm bảo, tôi nghĩ, là một ứng dụng xa hơn. Có sự mở rộng luật pháp, hoặc δικαίωμα (-- sự công ngĩa- yêu cầu chính đáng), dành cho yếu tố đạo đức trong phạm vi lớn nhất, để tất cả những gì tôn kính Đức Chúa Trời trong đó phải được phát huy hết mức và hết sức mạnh.
Giờ đây, ánh sáng của thiên đàng đã chiếu xuống luật pháp, và luật pháp được giải thích, không phải bởi những người yếu đuối, thất bại, mà bởi một Đấng không có lý do gì để trốn tránh một số yêu cầu nào của luật pháp; có trái tim đầy tình yêu thương, chỉ nghĩ đến danh dự và ý muốn của Đức Chúa Trời; có lòng sốt sắng đối với nhà của Cha Ngài đã tiêu hao Ngài, và ai đã khôi phục lại điều mà Ngài đã không lấy đi.
Vậy ai ngoài Ngài có thể giải thích luật pháp - không phải như các thầy thông giáo, mà là dưới ánh sáng trên trời? Vì điều răn của Đức Chúa Trời quá rộng lớn, cho dù chúng ta xem điều răn đó làm kết thúc mọi sự hoàn hảo nơi con người, hay tổng thể điều răn ấy trong Đấng Christ.
Trái lại, khác xa với việc bãi bỏ luật pháp, Chúa đã minh họa nó một cách rực rỡ hơn bao giờ hết, và ban cho nó một ứng dụng thuộc liinh mà con người hoàn toàn không chuẩn bị trước khi Ngài đến. Và đây là những gì Chúa tiếp tục thực hiện trong bài giảng tuyệt vời sau đó. Sau khi đã nói: “mãi đến khi trời đất qua đi, một chấm một nét trong luật pháp hẳn không qua đi cho đến khi mọi sự thành tựu rồi”, Chúa nói thêm, “hễ ai trái bỏ một điều nhỏ hơn hết trong những điều răn nầy và dạy người ta như vậy, thì sẽ bị gọi là nhỏ hơn hết trong nước trời;còn hễ ai làm theo và dạy dỗ những điều răn ấy, thì sẽ được gọi là lớn trong nước trời".
"Vì ta nói cùng các ngươi rằng, nếu sự công nghĩa của các ngươi chẳng trổi hơn sự công nghĩa của các văn sĩ và người Pha-ri-si, thì các ngươi hẳn không vào nước trời được”(câu 18-20). Chúa của chúng ta sẽ mở rộng các nguyên tắc đạo đức tuyệt vời của luật pháp Cựu ước thành các điều răn đến từ chính Ngài, chứ không chỉ từ Môi-se, và cho thấy rằng đây sẽ là điều tuyệt vời nhờ đó con người sẽ được thử thách. Nó sẽ không còn là câu hỏi về mười lời (10 điều răn) được nói trên Si-nai đơn thuần; nhưng, trong khi nhận ra giá trị đầy đủ của chúng, Ngài sắp mở ra tâm trí của Đức Chúa Trời theo một cách sâu sắc hơn nhiều so với những gì chưa từng nghĩ trước đây, đến nỗi đây sẽ là thử thách lớn về sau cho dân của vương quốc thiên đàng.
Tóm lại nếu dân vương quốc vâng giữ hiến pháp mới, là bài giảng trên núi thì họ đã vâng giữ vượt quá luật cựu ước, và có sự công nghĩa cao hơn sự công nghĩa của các thầy thông giáo giữ gìn luật Môi se.

Làm Từ Thiện Trong Bí Mật-

Ma-thi-ơ 6: 3-4, "Còn ngươi, khi bố thí, đừng cho tay tả biết việc tay hữu hầu cho việc bố thí của ngươi được ẩn mật; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ ẩn mật, sẽ báo đáp cho ngươi"
Khi làm từ thiện, chúng ta không muốn bên phải của mình biết bên trái đang làm gì. Đây là những gì Chúa nói trong Bài giảng trên núi. Trong một thời gian dài, tôi nghĩ rằng Chúa chỉ muốn củng cố những gì Ngài đã nói trước đây, cụ thể là việc làm từ thiện của tôi nên được thực hiện trong bí mật.
Nhưng nếu tay phải (của chính mình) không biết tay trái (của mình) đang làm gì, thì nó vẫn tiếp tục làm. Vậy thì điều đó có nghĩa là thậm chí tôi cũng không nên biết bản thân mình. Tất nhiên, điều đó không hoạt động theo nghĩa tuyệt đối. Nhưng lời này của Chúa đi ngược lại với suy nghĩ tự mãn của tôi. Bề ngoài tôi có thể khiêm tốn để làm từ thiện cách bí mật, nhưng bên trong tôi nghĩ: "Nếu không có ai khác khen ngợi tôi về điều đó, thì ít nhất tôi cũng có thể tự vỗ lưng cho mình." Và tôi sẽ không chú ý nếu nó vẫn được công khai theo một cách nào đó.
Không, Chúa Jêsus nói, điều vốn có, nên được giấu kín. Và đó là lý do tại sao tốt hơn hết bạn nên tự mình ngừng suy nghĩ về điều đó. Bạn đã không làm những gì bạn phải làm hay sao (Lu-ca 17:10)? Bạn có nên tưởng tượng về nó không?
Việc Đức Chúa Trời Cha vẫn muốn trả ơn những gì đã xảy ra trong bí mật bằng ân huệ tuyệt đối của Ngài.-

Cho Ánh Sáng Của Các Ngươi Toả Sáng-

Mathio 5: 14-16

Chúa nói với các môn đệ và cũng như với chúng ta hôm nay: “các ngươi là ánh sáng thế giơi” (Math 5:14). Chúng ta đã xem Chúa Jêsus đang nói điều này với ai. Họ chỉ là những người đã từng là bóng tối, nhưng nay đã được “sáng láng trong Chúa” (Eph 5,8). Thật là một sự thay đổi! Như vậy, chúng ta được phù hợp với vinh quang của Nhà Cha, nơi tất cả đều là ánh sáng và tình yêu.
Nhưng chúng ta vẫn sống trong một thế giới của bóng tối thuộc linh. Và chính trong thế giới này, Chúa đã bỏ chúng ta lại đây để chúng ta có thể xuất hiện “ở giữa một thế hệ ngang ngược và hư hỏng” như những vì sáng trên thế giới,“biểu minh cho lời sự sống” như Phao-lô đã viết cho người Phi-líp (Phil. 2:15). Chúng ta nhận được ánh sáng này từ Chúa của chúng ta, "ánh sáng thật", để chúng ta có thể chiếu sáng nó ở đây trong thế giới mà Ngài đã bị từ chối.
Chúng ta đã thấy rằng muối có chức năng bảo quản và giữ gìn. Muối có thể duy trì một trạng thái nhất định, nhưng một khi quá trình hư hỏng đã bắt đầu, nó không thể đảo ngược quá trình đó. Nó không thể khôi phục. Mặt khác, ánh sáng vẫn tiếp tục phát huy tác dụng của nó. Nếu chúng ta nghĩ lại về Chúa Jêsus, Ngài đã đặt mọi người trong ánh sáng của Đức Chúa Trời và điều đó vẫn đang xảy ra cho đến ngày nay. Trong ánh sáng này, toàn bộ trạng thái tội lỗi trở nên rõ ràng. Nhưng trong ân sủng của Người, Người cũng đã ban ánh sáng để những ai tin vào Người sẽ không ở trong bóng tối (Giăng 12:46). Ngay cả ngày nay - và vì mục đích này, Chúa muốn sử dụng bạn và tôi - để bóng tối của các hồn người chưa tin phải được chiếu sáng và dẫn đến "sự chiếu sáng của ánh sáng của sự hiểu biết về vinh quang của Đức Chúa Trời trước mặt Đức Chúa Jêsus Christ" (2 Cô 4: 6).
Sau đó, Chúa Jêsus tiếp tục nói về một thành phố trên đỉnh núi. Với điều này, Ngài nói về tình trạng bình thường của một môn đệ. Một thành phố như vậy không thể bị che khuất. Đặc biệt là vào ban đêm, nó tỏa ra ánh sáng rực rỡ có thể nhìn thấy từ xa. Và với một môn đệ cũng vậy. Anh ấy là ánh sáng của thế giới! Và ánh sáng đó được nhìn thấy. Chúng ta hãy nghĩ đến Môi-se, người vừa ở trước mặt Chúa và nói chuyện với Chúa. “Và điều đã xảy ra khi Môi-se từ núi Si-nai xuống - và hai bảng đá chứng cớ nằm trong tay Môi-se khi ông từ trên núi xuống - mà Môi-se không biết rằng da trán mình sáng lên vì ông đã nói chuyện với Chúa 40 ngày "(Xuất Ê-díp-tô Ký 34:29). Chúng ta càng ở trước mặt Chúa, thì ánh sáng của chúng ta sẽ càng sáng hơn trong thế giới này!
Hình ảnh Chúa dùng cho lời cảnh báo này là hình ảnh ngọn đèn trong nhà đặt dưới giạ (cái đấu) - một cái bình không trong suốt. Không ai làm điều đó cả , bởi vì một ngọn đèn ở đó để cung cấp ánh sáng và chiếu sáng trong ngôi nhà. Do đó, nó được đặt trên giá đỡ đèn. Trong Mác 4:21, bức tranh được mở rộng để bao gồm một khía cạnh khác. Ở đó, Chúa hỏi: “Con có lấy đèn để đặt dưới giạ hay gầm giường không?" - không đúng hơn để nó có thể được đặt trên giá đỡ đèn? ”Trong cuộc sống thiên nhiên không ai trong chúng ta nghĩ sẽ làm một việc như thế. Điều đó sẽ hoàn toàn vô lý và phản tác dụng. Không ai sẽ làm điều đó.
Thật không may, chúng ta làm điều đó trong đời sống thuộc linh , phải không? Chẳng lẽ chúng ta quá bận tâm đến những điều tự nhiên trong cuộc sống - và chúng ta thậm chí không cần phải nghĩ đến những điều tội lỗi - đến nỗi chúng ta không có thời gian và thời gian nghỉ ngơi để làm những việc thuộc linh? Chúng ta không tìm kiếm mối tương giao với Chúa của chúng ta chút nào? Tất nhiên, thời gian là một thứ hàng hóa khan hiếm. Và thường thì chúng ta không có thời gian - ít nhất đó là những gì chúng ta thường nói. Nhưng đó chỉ là một cái cớ để bước đi khập khiễng! Nếu tôi nói rằng tôi không có thời gian cho việc này hay việc khác, thì tôi không có thời gian! Nhưng tôi đã có thời gian cho việc khác mà tôi thích. Cho dù tôi có thời gian cho việc này hay việc kia hay không, đó là một câu hỏi về mức độ ưu tiên. Tôi ưu tiên cho điều gì? Điều quan trọng đối với tôi là gì? Chúng ta có thể có ít hoặc không có thời gian - nhưng đối với một số việc bạn chỉ cần dành thời gian ưu tiên của mình là được.
Đối với một số người, nhiều hoạt động - mà các đấu đang nói đến - có thể là một vấn đề. Đối với những người khác, đó là " cái giường" - một cuộc sống được đặc trưng bởi sự lạnh lùng, lười biếng và ích kỷ. Vâng, làm những việc thuộc linh là mệt mỏi. Nó không chỉ thử thách chúng ta về mặt thuộc linh, mà còn cả về thuộc linh. Mọi người đã đạt được những điều tuyệt vời nhờ nỗ lực. Thường thì chúng tôi sẵn sàng đón nhận những khó khăn và nỗ lực lớn vì chúng ta có một mục tiêu thúc đẩy mình. Nhưng về mặt thuộc linh thì không khác. Hãy nghĩ đến các môn đồ trong Ma-thi-ơ 17. Trước khi họ có thể chứng kiến ​​sự vinh hiển của Chúa ở ngọn núi cao, họ phải đi lên núi. Thật là mệt mỏi, nhưng đã được đền đáp như thế nào! Bằng cách tham gia vào các vấn đề thuộc linh, chúng ta được củng cố và đưa ra định hướng cho cuộc sống của mình.
Là những người đã giao thiệp với Chúa, chúng ta cũng sẽ xuất hiện trước mặt Cha như những người thờ phượng và có thể rao truyền trước mặt Ngài những gì chúng ta đã biết về Con của Ngài. Và Chúa Cha hạnh phúc biết bao khi, qua sự bận tâm của chúng ta về Con mình, Jesus Christ, Đấng ấy ngày càng thấy rõ hơn những đặc điểm của Con mình trong chúng ta! Ngoài ra, bản thân chúng ta cũng sẽ có thể truyền đạt những lẽ thật thuộc linh từ lời Chúa cho người khác và do đó thực sự có thể hoàn thành chức năng của mình là “ánh sáng thế giới”.
Chúa Giê-su kết thúc dụ ngôn bằng lời: “Cũng vậy, hãy làm cho ánh sáng của các ngươi soi sáng trước mặt thiên hạ, để họ thấy việc lành của các ngươi và tôn vinh Cha các người là Đấng ngự trên trời” (Math 5:16). Điều này không có nghĩa là chúng ta làm các "việc tốt" theo lẽ thường. Nó có vẻ như mâu thuẫn trực tiếp với những lời của Chúa nơi Ma-thi-ơ 6: 1-4. Nếu chúng ta thực thi đức bác ái, thì chúng ta đừng phô bày khắp thế giới, nhưng hãy làm việc đó một cách bí mật, và “Cha sẽ thấy trong bí mật, thì sẽ thưởng cho anh em” (c.4). Và chắc chắn điều đó cũng sẽ không “tôn vinh Cha ở trên trời” (Math 5:16), mà là tôn vinh chính chúng ta.
Ngay từ đầu, chúng ta đã thấy rằng “ánh sáng” nói lên những gì Đức Chúa Trời bày tỏ về bản thể và suy nghĩ của Ngài. Nếu chúng ta để cho ánh sáng của mình chiếu sáng, thì điều gì đó của Đức Chúa Trời và những suy nghĩ của Ngài sẽ trở nên hiển hiện. Theo nghĩa này, các “việc tốt” là bất cứ điều gì phản ánh ý muốn và mục đích của Đức Chúa Trời trong cuộc sống của chúng ta. Đây không phải là điều mà chúng ta làm thường xuyên ở đây và ở đó trong cuộc sống của chúng ta. Đó là điều kiện vĩnh viễn. Chúng ta có bao nhiêu cơ hội để thể hiện điều này mỗi ngày

Con Số Ba Mươi –Sự Đầy Đủ

Exechien 1:1, “Năm thứ ba mươi, ngày mồng năm tháng tư, khi ta đương ở giữa phu tù, trên bờ sông Kê-ba, các từng trời mở ra, và ta xem những sự hiện thấy của Đức Chúa Trời’.

Exechien 41:6, “Những phòng bên hông có ba tầng, mỗi tầng ba mươi phòng;…”.
Luca 3: 23, “Khi Jêsus khởi hành chức, thì độ ba mươi tuổi..”
-
Ba mươi, con số trọn đầy,
Tỏ bày người đã đến ngày lập thân,
Người hai lăm tuổi tập dần,
Năm năm tập sự chu tuần tế tư,
Vào năm ba chục có dư,
Làm thầy tế lễ theo như Chúa truyền.
Ê-xê-chi-ên biệt riêng,
Jesus công tác y nguyên khuôn nầy.
Bạn ơi, có được như vầy?
Ba mươi năm đã tin Ngài hay chưa?
Mới tin non nớt nói bừa
Những lời ngạo mạn hơn thua người già!
Ê-xê-chi-ên tả ra
Ngôi đền hoành tráng bao la khôn lường;
Ba mươi phòng ốc lạ thường,
Cả ba tầng của đền vuông rộng dài.
Phòng dành cho khách trong ngoài,
Ngồi vào vui hưởng hằng ngày với Vua.
Bạn ba mươi tuổi hay chưa?
Quan phòng của Chúa có thừa cho ta.
Bạn ơi, tăng trưởng mau nha,
Để ta dự tiệc trong nhà Chúa luôn.-
M.K.

Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2021

RAO PHÚC ÂM NHƯ THẾ NÀO?

Có một ngộ nhận thâm căn, cố đế trong tâm trí con dân Chúa vể hai chữ "Phúc âm" và về sự rao giảng phúc âm.

"Phúc âm" nghĩa đen "gospel", theo tiếng Latinh có nghĩa là "câu chuyện của Đức Chúa Trời". Phúc âm là tin mừng, là tin lành về Chúa và mọi sự của Ngài. Nội dung của phúc âm là cả bộ kinh tah1nh Tân ước. Rao phúc âm không chỉ có nghĩa là giảng đạo cứu rỗi cho thế nhân vô tín, để họ nghe, tin và được cứu. Nếu bạn chỉ hiểu như vậy, chứng tỏ bạn còn nông cạn tronng sự thông biết các sự thật của Đức Chúa Trời.
Rao phúc âm là rao nội dung cả Kinh tân ước cho thế nhân để họ được cứu rỗi, là rao phúc âm ân điển, phúc âm vương quốc cho tín nhân đã tin Chúa lâu năm để họ được lớn lên trong ân điển và sự nhận biết Chúa là Cứu Chúa chúng ta là Giê-su Christ.
Nội dung bộ kinh thánh Tân ước quá bao la, quá hàm súc nên Đức Thánh Linh chi tiết hóa ra các lọai phúc âm như sau cho con cái Chúa dễ hiểu, học tập và rao giảng:

1-Phúc âm cứu rỗi. Epheso 1:13, "Trong Ngài, sau khi anh em đã nghe đạo chân thật, là Tin Lành về sự cứu rỗi anh em trong Ngài"- 1 Cor 15:2, 3, "anh em cũng nhờ Tin Lành ấy mà được cứu - -trước hết tôi đã truyền cho anh em điều mà chính tôi đã nhận lãnh, ấy là Đấng Christ chịu chết vì các tội chúng ta theo lời Kinh Thánh. Ngài đã được chôn, đến ngày thứ ba Ngài được sống lại theo lời Kinh Thánh" (1 Cor 15:2-4).
Đó là phúc âm vỡ lòng, Tin mừng cơ bản, rao cho thế nhân. Nhiều tín đồ chỉ biết phúc âm nầy, không biết gì thêm về phúc âm. Đáng thương.

2. Phúc âm Ân điển của Đức Chúa Trời-- Công 20:24, "duy muốn làm xong cuộc chạy của tôi và chức vụ tôi đã lãnh nơi Chúa Jêsus, để làm chứng về Tin Lành của ân điển Đức Chúa Trời" (Công 20:24). Bạn biết gì về ân điển của Chúa? Bạn có biết ân điển của sự sống (1 Phiero 3:7), ân điển lớn (Công 4:33), Ân điển chân thật (1 Phiero 5: 12). Hãy giảng những sự thật đó cho hội thánh, là bạn giảng phúc âm của ân điển rồi vậy.

3. Phúc âm vương quôc- Mathio 24:14, "Tin lành của vương quốc phải được rao giảng khắp thiên hạ, để làm chứng cho muôn dân; bấy giờ cuối cùng sẽ đến" (nguyên văn). Bản truyền thống dịch sai là "Tin là của vương quốc Đức Chúa Trời". Trong tiếng Hi lạp là "TIn lành của vương quốc".. Có ít nhất 8 phương diện của vương quốc Đức Chúa Trời, mong anh chi em học hỏi và giảng phúc âm về vương quốc cho thật chính xác.

4. Phúc âm về Người Mới--Ê-phê-sô 2: 13-18, "13 Vì Ngài là sự hoà bình của chúng ta, đã làm cho cả hai hiệp một, .... để đem cả hai mà dựng nên một người mới trong chính Ngài, ....Ngài khiến cho cả hai đều hoà lại với Đức Chúa Trời trong một thân thể, ...cả hai đều đồng trong một Thánh Linh mà được vào cùng Cha"
Anh em có rao phúc âm về Thân thể Đấng Christ, về sự hiệp một trong Thân Thể không? Đó là phúc âm về Người Mới tập thể đó.

5. Phúc Âm các sự giàu có vô lượng của Đấng Christ: Ephe 3: 8, "Tôi vốn nhỏ hơn kẻ nhỏ hơn hết trong cả các thánh đồ dầu vậy, Ngài đã ban cho tôi ân điển ấy, để tôi giảng cho dân Ngoại bang sự giàu có không dò lường được của Đấng Christ". Trong tiếng Hi lạp chữ "giảng" trên đây là εὐαγγελίζω phiên âm là euaggelizō, đọc là yoo-ang-ghel-id'-zo , tiếng Anh sát nghĩa là : “to evangelize"= báo tin mừng.
Anh em cần học hỏi, dò thấu chiều dài, cao, sâu, rộng của tình yêu Chúa mà gỉang cho dân Chúa. Giảng như vậy là báo tin mừng về các sự giàu có vô lượng của Đấng Christ vô hạn.
Xin đừng giẫm chân tại phúc âm vỡ lòng là phúc âm cứu rỗi.
MK.