NHỮNG NÉT ĐẶC TRƯNG CỦA GIÊRUSALEM MỚI
Khải 21:9-10, “Ta sẽ chỉ cho ngươi Tân Phụ là vợ Chiên Con….người chỉ cho tôi thấy thành
Thánh Giêrusalem từ trời nơi Đức Chúa Trời mà xuống…
Heb. 11:10, “ Người trông đợi một thành có các nền tảng, mà Đấng kiến trúc và tạo lập thành
ấy là Đức Chúa Trời”.
Heb. 12:20, “nhưng chúng ta đã đến núi Siôn và đến thành của Đức Chúa Trời hằng sống, Je
rusalem thiên thượng”.
Gal. 4:25-26, “Jerusalem ở trên thì tự do, và là mẹ của chúng ta”
Phil. 3:20, “ nhưng chúng ta là quốc dân trên trời” ( quyền công dân chúng ta ở trên trời”.
Sự khó khăn chủ yếu của chúng ta là phải dứt bỏ khỏi tâm trí mình việc suy nghiệm thành phố Đức Chúa Trời theo nghĩa đen và vật chất. Thành phố của đức Chúa Trời không đơn thuần là chỗ để chúng ta đi đến, nhưng là hội thánh Đức Chúa Trời mà chúng ta có phần trong đó ngay hôm nay.
Sự vật cuối cùng trong Kinh thánh là thành thánh mà mọi sự việc đều qui hướng vào đó. Chúng ta suy gẫm thành phố Đức Chúa Trời, thiên thành, Jerusalem mới, là chúng ta đang suy gẫm hội thánh, Thân thể Christ, và chỉ bàn về bản chất và các nét đặc trưng của thành phố đó có liên quan các sự việc sau cùng.
Nói cách cụ thể, tôi muốn trình bày cách bao quát về các yêu tố và nét đặc trưng của sự sống thần thượng trong cá nhân và trong hội thánh. Đây là sự biểu hiện đầy đủ và cuối cùng của việc đồng hoá theo hình ảnh Con Đức Chúa Trời. “ Vì cớ những kẻ Ngài đã biết trước, Ngài cũng đã tiền định để được đồng hoá theo hình ảnh của Con Ngài” Rô. 8:29.
Nét Đặc Trưng Thuộc Thiên Của Thành Thánh
Heb. 12:20, “chúng ta đã đến… thành của Đức Chúa Trời hằng sống, Jerusalem thiên
thượng”.
Thánh đồ Việt nam dịch và hiểu sai từ ngữ “thiên thượng” rất nhiều. Họ hiểu chữ nầy là “trên trời”. Bản khôi phục Hoa Ngữ dịch từ ngữ “heavenly” là ‘thuộc thiên”. Thiên thượng nói lên vị trí, thuộc thiên nói về tình trạng. Chúng ta có tình trạng thuộc về trời, chớ không đang sống trên trời cách cụ thể.
Nét đặc trưng đầu nhất của thành thánh, của hội thánh là thuộc thiên, thuộc về trời, không thuộc về đất. Chúng ta có vị trí, có cuộc sống trên đất, nhưng quyền công dân của chúng ta thuộc thiên.
Abên là dân thuộc thiên, Cain là con người thuộc về đất, cuối cùng bị loại bỏ. Israel là dân được cứu thoát ra khỏi Ai cập. Đó là dân thuộc thiên sống cho Đức Chúa Trời. Dân. 15:38 chép dân Israel phải “ làm một cái tua nơi các chéo áo mình, và trên mỗi tua kết một sợi dây màu thiên thanh” Bản Phan khôi dịch là “màu điều” thì sai trật. Đó là màu blue, xanh da trời, ám chỉ nét đặc trưng thuộc thiên của dân Chúa.
Sách phúc âm Giăng khải thị Hội thánh Đức Chúa Trời là dân thuộc linh. Họ được sanh lại từ Đức Chúa trời, từ trên cao ( Giăng 3:5). Giăng 6 cũng bày tỏ sự trợ cấp cho dân Chúa thì thuộc thiên và thuộc linh, vì Chúa Jesus là Bánh từ trời đến.
Vì quá am hiểu đặc trưng thuộc thiên của dân Đức Chúa Trời, nên trong thơ Epheso, khi viết về hội thánh, Phao lô thường nói đến các nơi trên trời”. Như 1:3, “ Ngài đã ban phước cho chúng ta trong Christ, đủ mọi thứ phước thuộc linh ở các nơi trên trời”- Còn 2:6 chép,“ khiến chúng ta được đồng ngồi với Ngài trong các nơi trên trời trong Christ Jesus” . 4:10 chép, “Các nơi trên trời” ở đây không chỉ bày tỏ các chỗ thuộc thiên mà cũng ám chỉ bản chất, tình trạng, đặc tính và bầu không khí thuộc thiên mà hội thánh vui hưởng được trong Christ Jesus. Quyền năng quá lớn mà đã khiến Christ sống lại từ kẻ chết, cũng đã vận hành đem hội thánh vào địa vị thuộc thiên, cắt đứt mọi ràng buộc với trái đất thế tục.
Siôn Thuộc Thiên Đối Nghịch Các Thành Phố Thế Tục
Tác giả Thi thiên 87 trình bày sự đối chọi giữa Si-ôn thuộc thiên và các thành phố thuộc đất như Raháp, Babylôn, Philitin, Tyrơ và Êthiôbi. Siôn, thành của Đức Chúa Trời ở đây, chính là Jerusalem mới, là Hội thánh theo Tân ước. Tôi trình bày các nét đặc trưng đối chọi giữa Siôn và các thành phố thế giới.
- Sion và Ai Cập:
“ Ta sẽ nói đến Ra háp” .Theo Esai 30:7, Raháp là tên cổ của Ai cập. Sách Xuất Ai cập ký mô tả Ai cập là đất nước có tài nguyên bao la, có nhiều thành phố kho tàng. Ápraham và dân Israel trong Cựu ước thường xuống Ai cập để tìm kiếm sự tài trợ và nương dựa về mặt an ninh. Khi tình trạng thuộc linh của họ xuống thấp, họ quay qua Ai cập tìm sự giúp đỡ. Ai cập tượng trưng tài nguyên thiên nhiên đối chọi tính cách thuộc thiên của Siôn. Mọi tài nguyên thiên nhiên phải được cắt đứt đối với thành phố của Đức Chúa Trời. Nhờ huyết Chiên con lễ Vượt qua và Biển Đỏ mà dân Đức Chúa Trời được cách ly các tài nguyên và thú vui Ai cập đến đời đời. Điều đó có đúng với các hội thánh hôm nay chăng?
- Siôn và Babylon:
Babylon là sản phẩm của nổ lực con người và là vinh quang của con người sa ngã. Người ở Babylon nói, “chúng ta hãy xây một cái thành và dựng nên một cái tháp…ta hãy làm cho rạng danh”.Vua Babylon tự mãn hô to, “đây chẳng phải là Babylon lớn mà ta đã dựng, bởi quyền cao cả ta.. và làm sự vinh hiển, oai nghi của ta sao?”, Sáng 11:4; Đa. 4:29-30.
Tại đây chúng ta thấy vinh quang của con người tôn giáo thiên nhiên. Người Babylôn ham thích tôn giáo. Trong sách Khải thị chúng ta thấy đại kỵ nữ vận y phục tôn giáo. Tinh thần tôn giáo đó là do nổ lực phàm nhân, dùng hoạt động tôn giáo để làm cho mình nổi danh, tất cả đều do Satan hà hơi cùng cảm thúc. Êsai 14 khải thị tham vọng muốn được nổi danh và lòng ganh tị của Lucifer. Biết bao người đang hầu việc Chúa, cũng có linh tôn giáo nầy, là hầu việc Chúa bằng nổ lực thiên nhiên, hầu việc để mình có chút danh vọng gì đó và hầu việc để được làm đầu.
Đức Chúa Trời không chấp nhận việc vua Sau-lơ dựng bia kỷ niệm cho ông tại núi Cạt-mên sau khi chiến thắng quân Amaléc. Đức Chúa Trời lên án tại hội thánh Côrinhtô có đôi điều gì đó dành cho danh con người, “ ta thuộc về Phao-lô, ta tghuộc về A-bô-lô, ta thuộc về Sê-pha”. Trong thơ Êphêsô mọi điều đó ở các nơi trên trời chung với Danh Đức Chúa Trời trên nó. Hội thánh là của Đức Chúa Trời, chớ hội thánh không thuộc về ông nầy, ông nọ.
- Si-ôn và Philitin:
Kinh thánh luôn luôn gọi người Philitin là dân không chịu cắt bì, ngụ ý là cơ đốc nhân chưa được xử lý xác thịt và người thiên nhiên của mình. Họ có cách thức chuyển vận hòm giao ước rất là khéo léo. Điều nầy bày tỏ tâm trí thiên nhiên của con người muốn nắm giữ và điều động các sự việc thần thượng mà không có sự xử lý của thập tự giá. Tít 2:18 chép, “ tâm trí xác thịt lên mặt vô cớ”. Có ai xây dựng thành phố Siôn bằng tâm trí đó không?
- Siôn và Tyrơ:
Êsai 23 và Êxêchiên 27 giải thích Tyrơ tượng trưng linh thương mãi. Khải 17 tiên báo về hoạt động thương mãi rộn rịp của các thuyền nhân xuyên quốc gia trong mối liên hệ với Babylôn tôn giáo. Xin Chúa giải cứu hội thánh thuộc thiên khỏi linh thương mãi, linh buôn thần bán thánh, khỏi lòng ham mê tiền bạc là cội rễ mọi điều ác.
Trước khi qua đời. Phaolô tiên đoán rằng tình trạng hội thánh sẽ có lắm người ái kỷ ( yêu mình, yêu bản ngã mình) và người ham tiền (yêu tiền bạc), II Tim. 3:2. Anh em chú ý , những người nầy là cơ đốc nhân đang sống trong hội thánh khi hội thánh đã biến thể thành nhà lớn, đầy tính phô trương và trống rỗng. Dân Tyrơ không nên thường trú trong thành phố Siôn nầy.
- Siôn và Êthiôbi:
Về Êthiôbi chúng ta đọc Sứ đồ 8:26-30. Khi hoạn quan Êthiôbi đang đọc Êsai 53, Philíp đến gần và hỏi, “ông hiểu lời ông đọc đó chăng? Hoạn quan trả lời rằng: nếu chẳng ai chỉ dẫn cho thì thể nào hiểu được?”.
Đây là tiêu biểu của tâm trí tối tăm về thân vị của Chúa Jêsus. Cần có ánh sáng Đức Chúa Trời soi vào lòng chúng ta, khải thị Chúa Jêsus cho chúng ta, II Côr. 4:6.
Hội thánh phải loại trừ những người không hiểu biết thân vị của Chúa Jêsus . Thí dụ tín đồ của Hội Chứng Nhân Đức Giêhôva chỉ tin Chúa Jêsus là một trong các con của Đức Chúa Trời, là thiên sứ (theo Gióp 1,2). Họ không tin Jêsus là Đức Giêhôva. Dân cư Siôn là dân được Đức Chúa Trời dạy dỗ, soi sáng đầy đủ.
Tóm lại thành phố của Đức Chúa Trời khác biệt với mọi sắc thái ghi dấu trên các thành phố khác của trái đất./.