Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015

CÁI LỢI CÁI HẠI CỦA FACEBOOK—




Bút- phây Cơ Đốc truyền thông,
Chúa cho ta để thông công dân Ngài,
Hai bên lợi hại rất gay,
Bạn ơi, có hiểu rõ bày hay không?
Có trang đạo Chúa vở lòng,
Nhàm lời sơ tín, uổng công choán đài;
Trang tà giáo phát tán hoài,
Tín đồ nhầm lẫn miệt mài khá đông;
Vài trang thóa mạ viễn vông,
Vạch trần, nói xấu bạn đồng lao ta;
Trang thanh niên lại quá đà,
Chú tâm tình ái xấu xa như đời;
Dán hình dâm đãng đê tồi,
Luận bàn khả ố như người đời thôi;
Có người lập nhóm xong rồi,
Mặc cho trang nhóm nổi trôi thế nào!
Thất thường quản lí trước sau,
Để cho kẻ xấu bước vào hại thay:
Đăng bài phỉ báng Chúa hoài,
Nói năng phạm thượng thấu tai Chúa Trời.
Vào phây- bút rất đông người,
Không lo vui hưởng những lời thuộc linh,
Mà buông lời nói đáng khinh,
Trêu cười, thóa mạ, phê bình hại nhân,
Không tri ân kẻ dọn bàn,
Mà còn biếm nhẻ cười vang nhiều lần;
Còn admin cũng có phần,
Tôn cao đánh bóng cho nhân vật mình,
Chớ đâu lời Chúa giải trình,
Mà là hầu việc theo linh người đời.
-
“Chúa ơi, xin cứu chúng tôi,
“khỏi dòng phây- bút của người mới tin,
“Là người chí hướng thiên trình,
“Nhưng còn non trẻ đời linh theo Ngài”.
Minh Khải-  21-8-2015






LÀM THEO LỜI CHÚA—




“Vì thời hầu đến, người ta không chịu lời thuần chánh (lành mạnh) nữa, nhưng vì họ ngứa tai nên theo tư dục mình mà tập họp những giáo sư cho mình, xây tai khỏi lẽ thật mà tẻ hướng về chuyện hoang đàng” (2 Timothe 4:3-40).
-
Vào thời quan xét Hê-li,
Kinh văn, khải thị hiếm khi dồi dào,
Thánh dân u tối lao đao,
Các thầy tế lễ ngôi cao sống hèn,,
Sa-mu-ên được dấy lên,
Rao ra lời Chúa năng quyền khắp nơi,
Hôm nay cũng vậy mà thôi,
Thiếu lời sấm ngữ kịp thời cho dân,
Kinh văn, bài giảng đầy tràn,
Còn lời mặc khải ngày càng hiếm hoi;
Lời lành, sữa ngọt dư rồi,
Những lời trí tuệ ít người hưởng vui;
Tạ ơn Chúa,- chẳng thiếu lời,
Là lời văn tự khắp nơi dư đầy,
Bạn ơi: tôi nói lời nầy:
Giô-suê làm đúng lời Ngài đã rao;
Bạn nghe lời Chúa thế nào?
Nghe lời đã ngứa dường nào lỗ tai?
Khen người giảng có năng tài,
Đờn hay, hát giỏi khó ai sánh bằng!
Bạn nghe nhưng có làm chăng?
Soi gương, xem mặt rõ ràng,
Quên không rửa mặt, không màng vết nhơ;
Bạn đang lừa dối phỉnh phờ,
Tự mình lừa gạt mình ngờ hay không?
Hãy làm theo đạo thật lòng,
Cất nhà vầng đá tố giông ra gì?
Mấy lời khuyên bạn nhớ ghi:
Làm theo Lời Chúa phước thì vô biên./.
Minh Khải cảm tác – 21-8-2015




Thứ Năm, 20 tháng 8, 2015

MỘT SỐ ĐIỂM KHÓ HIỂU TRONG SÁCH KHẢI THỊ--11





NGAI BÁU VÀ ĐỀN THÁNH
-
Kìa xem Khải Thị có hai phần,
Ngai báu và đền thánh rất cân.
Cái mống, ngai cao tan sạch đất,
Cái hòm, điện thánh cõi trời tuân.
Trên ngai Đấng Christ lo cai quản,
Trong điện Chúa Trời tỏa sáng trưng.
Ngai báu đưa ta vô điện thánh,
Cuối cùng ngai, điện thánh hòa chung.

CÁI BÀN CỦA GIÊ-SA-BÊN—




Tôi có lời thơ rằng:
“Vào đền ngà ngồi bàn Giê-sa-bên,
Tiên tri giả phá hại Israel,
Tớ thánh dễ vướng gian dâm, thần tượng,
Nữ tiên tri đó Chúa nào để yên”.

THỎA MÃN TRONG CHÚA-





Chúa ơi, khi nghĩ về Ngài,
Lòng con dịu ngọt lâu dài biết bao,
Còn khi thấy Chúa thật lâu,
Nghỉ an bên Chúa ưu sầu tiêu tan.

Tiếng ai hát được vinh quang?
Lòng ai mường tượng rõ ràng hồng ân?
Danh Ngài dịu ngọt vô vàn,
Tên người trần thế sánh ngang được nào?

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

NGỌN LỬA THÁNH—



Lửa giáng bàn thờ ngày cung hiến,
Cần duy trì trong Israel,
Đời ai dâng hiến làm củi mới,
Để lửa dân Ngài mãi lan truyền?
-
Lửa lạ tình người chịu chết oan,
Lửa từ ý riêng cũng mau tàn,
Lửa do trí lực Chúa không thích,
Lửa Thần lòe sáng càn quét ngang.
-
Lửa thánh giáng trên núi Cạt-mên,
Giải phóng lòng dân đi hai bên,
Lửa đem mưa đến sinh hoa quả,
Lửa trừ thế lực Giê-sa- bên/.

Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

BỤI GAI CHÁY-




Xuất Hành 3:2,3 “Thiên sứ của Đức Giê-hô-va hiện ra cùng người trong ngọn lửa, giữa bụi gai kia. Người nhìn thấy cả bụi gai đương cháy, nhưng không hề tàn.  Môi-se bèn nói rằng: Ta hãy tẽ bước lại đặng xem sự lạ lớn nầy, vì cớ sao bụi gai chẳng tàn chút nào
Phục truyền 33:16, “Nguyện ơn của Đấng hiện ra trong bụi gai Giáng xuống trên đầu Giô-sép,..”
-
Bụi gai sa mạc cuộc đời,
Con người bị rủa sả thời ban sơ,
Mũi gai tua tủa chực hờ,
Đâm người tiếp cận bất ngờ lắm thay.

CÂU CHUYỆN TABITHA—




Gióp-bê một nữ môn đồ,
Hai tên một nghĩa bất ngờ: “Linh Dương”-
Cuộc đời bày tỏ tình thương,
Việc lành, chẩn tế lo lường thiên dân;
Áo quần trợ giúp nhiều lần,
Tặng cho dân Chúa khó khăn cuộc đời,
Cơ ngơi chị cũng khá rồi,
Lầu cao, tầng trệt làm nơi nguyện cầu,
Ngày kia lâm bệnh thương đau,
Chị qua đời giữa tiếng gào, lời xin;
Môn đồ tức tốc đăng trình,
Đến Ly-đa để kêu xin sứ đồ;
Sê-pha không thể chần chờ,
Thăm nơi chị chết trong giờ nguy nan,
Sê-pha khẩn thiết kêu vang,
Chúa cho chị sống vẻ vang Danh Ngài,
Gióp bê dân chúng sợ thay,
Cúi đầu tin Chúa mỗi ngày một đông,
Đây! Đời sống quá lạ lùng,
Khi còn, khi chết vô cùng đáng khen,
Tôi mong tất cả chị em,
Noi gương chị ấy tiến lên thiên trình,
Nói “thương” thì phải chứng minh,
Bằng công việc tốt mà mình làm ra,
Ai ơi, đừng có ba hoa,
Đầu môi thương xót thật là khó coi!
Minh Khải—15-8-2015