Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

CÂU CHUYỆN TABITHA—




Gióp-bê một nữ môn đồ,
Hai tên một nghĩa bất ngờ: “Linh Dương”-
Cuộc đời bày tỏ tình thương,
Việc lành, chẩn tế lo lường thiên dân;
Áo quần trợ giúp nhiều lần,
Tặng cho dân Chúa khó khăn cuộc đời,
Cơ ngơi chị cũng khá rồi,
Lầu cao, tầng trệt làm nơi nguyện cầu,
Ngày kia lâm bệnh thương đau,
Chị qua đời giữa tiếng gào, lời xin;
Môn đồ tức tốc đăng trình,
Đến Ly-đa để kêu xin sứ đồ;
Sê-pha không thể chần chờ,
Thăm nơi chị chết trong giờ nguy nan,
Sê-pha khẩn thiết kêu vang,
Chúa cho chị sống vẻ vang Danh Ngài,
Gióp bê dân chúng sợ thay,
Cúi đầu tin Chúa mỗi ngày một đông,
Đây! Đời sống quá lạ lùng,
Khi còn, khi chết vô cùng đáng khen,
Tôi mong tất cả chị em,
Noi gương chị ấy tiến lên thiên trình,
Nói “thương” thì phải chứng minh,
Bằng công việc tốt mà mình làm ra,
Ai ơi, đừng có ba hoa,
Đầu môi thương xót thật là khó coi!
Minh Khải—15-8-2015