Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2015

KIỆT TÁC NHƯ NGƯỜI MỚI




Kinh văn 2:4-22
HỘI THÁNH LÀ CƠ CẤU KHÔNG PHẢI TỔ CHỨC
Trong bài một chúng ta thấy từ Epheso 1 rằng hội thánh là sự xuất phát của sự phân phát Tam vị nhất thể thần thượng. Tôi nhấn mạnh sự việc này vì cớ không có nhiều cơ đốc nhân trải các thế hệ có được nhận thức này. Chúng ta có thể nghĩ hội thánh chỉ là một sự tập hợp, sự nhóm họp mọi tín đồ như một thực thể tập hợp mà có thể được coi như một tổ chức. Điều này tuyệt đối sai trật. Quan niệm hội thánh là một tổ chức đã dẫn các tín đồ trải các thể kỷ vào sự lộn xộn, hiểu lầm, và tình trạng dối gạt. Gánh nặng của chúng tôi ngày này là phải chỉ tỏ theo sự khải thị thánh khiết, thần thượng trong Tân Ước và đặc biệt trong sách Epheso, rằng sự lưu phát của sự phân phát Tam Vị Nhất Thể thần thường là hội thánh, như cơ cấu, Thân Thể của Đấng Christ.

XUẤT PHÁT CỦA SỰ PHÂN PHÁT TAM VỊ NHẤT THỂ THẦN THƯỢNG




Kinh văn: Eph 1: 3-23
Gánh nặng chúng tôi là san sẻ rằng sự khải thị Tân ước bày tỏ cho chúng ta một bức tranh sáng tỏ thế nào hội thánh như sự gom góp mọi tín đồ không phải là một tổ chức, nhưng Thân Thể Đấng Christ, đó là một cơ cấu. Trong chương này chúng tôi muốn rằng hội thánh như Thân Thể của Đấng Christ là xuất phát của sự phân phát Tam vị Nhất thể thần thượng – Cha, Con và Linh.

LỜI CHỨNG CỦA GIÔ-SÉP VÀ MA-RI-




Chúng tôi vào đến đền thờ,
Si-mê-ôn cũng đúng giờ đến nơi,
Ông mong gặp Cứu Chúa thôi,
Cùng vui vẻ với chúng tôi về Ngài.

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015

CHIẾN THẮNG SỰ CHẾT-




Đức tin chiến thắng tuyệt vời,
Làm giờ hấp hối của tôi an bình,
Thắng trên sự chết khiếp kinh,
Đuổi xua quyền lực ác linh quân thù.
-
Dầu rằng tàn lực không dư,
Môi run vẫn hát vào giờ ra đi:
“Hỡi mồ mả, chiến thắng gì?
“Còn đâu cái nọc ngươi thì khoe khoang?”

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

ĐAU KHỔ VÀ SỰ CHẾT DƯỚI ƠN THIÊN HỰU-





Đau khổ từ đất hay sao?
Gian truân may rủi với bao tình cờ?
Sanh ra chịu khổ mịt mờ,
Đó là phần hưởng Chúa cho con người.
-
Lửa than chớp nháng lên trời,
Đời ta chỉ hướng về ngôi trường tồn,
Khổ đau châm rễ trong hồn,
Con người chịu cảnh sống còn đau thương.

TUỔI TRẺ VÀ SỰ PHÁN XÉT-





Thanh niên, con của A-đam ơi,
Mắt nhìn, lưỡi nói tự do thôi,
Hồn khao khát gì đều thỏa mãn,
Vô tư buông thả cả cuộc đời!
-
Lạc thú đuổi theo bao cơ hội,
Rượu ngon, ca bát thỏa lòng mình,
Thỏa thích ngày vui, nhưng hãy nhớ,
Còn ngày phán xét rất khiếp kinh!
-
Trên cao Chúa thấy mọi mưu định,
Hành vi bạn sách Chúa ghi rồi,
Việc làm kín giấu khi thực hiện,
Sẽ tỏ bày dưới ánh mặt trời.
-
Chịu báo trả những điều lầm lỗi,
Bạn sẽ sợ run gặp Chúa Trời,
Sao có thể đứng trước mặt Chúa,
Trả lời bao xúc phạm cả đời?
-
Chúa hỡi, xây mắt họ khỏi tội,
Chẳng nhìn bao quyến rũ hư không,
Lời như sấm của Ngài phát tiếng,
Thức tỉnh hồn tìm Chúa hết lòng./.
Châu Quân—4-5-2015
(Nguồn: Truyền đạo 11:9, “Hỡi kẻ trẻ kia, hãy vui mừng trong buổi thiếu niên, khá đem lòng hớn hở trong khi còn thơ ấu, hãy đi theo đường lối lòng mình muốn, và nhìn xem sự mắt mình ưa thích, nhưng phải biết rằng vì mọi việc ấy, Đức Chúa Trời sẽ đòi ngươi đến mà đoán xét”.



QUEN PHẠM TỘI-




Beo kia sống ở rừng hoang,
Thế nào đổi được đốm vằn bộ lông?
Người ưa làm ác hướng lòng
Quay về Chúa sẽ đổi xong tánh nầy.

SỨC MẠNH TÌNH YÊU CỦA ĐẤNG CHRIST—





Ai là người đẹp gian nan,
Vượt qua trên lối đồng hoang thế nầy?
Đau buồn, tội lỗi bao vây,
Nàng mong dựa ngực Chúa đầy an vui.
-
Đây người phối ngẫu Christ rồi,
Mua bằng huyết báu tuyệt vời cao thâm,
Nàng yêu cầu với than thầm
Thay cho tiếng nói của dân thánh nầy:

ÁI TỪ VÀ CÔNG LÝ CỦA CHÚA-




Lòng con ca tụng, Chúa ơi,
Về công việc Chúa tuyệt vời vinh thay,
Xác con còn ở trần ai,
Mà hồn chí hướng về Ngài trên cao.
-
Lời ca mạnh mẽ tuôn trào,
Khi con còn sống bao lâu cõi đời,
Ngày ngày ca ngợi Chúa thôi,
Tâm tư, mạng sống cuộc đời chưa qua.