Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

ĐAU KHỔ VÀ SỰ CHẾT DƯỚI ƠN THIÊN HỰU-





Đau khổ từ đất hay sao?
Gian truân may rủi với bao tình cờ?
Sanh ra chịu khổ mịt mờ,
Đó là phần hưởng Chúa cho con người.
-
Lửa than chớp nháng lên trời,
Đời ta chỉ hướng về ngôi trường tồn,
Khổ đau châm rễ trong hồn,
Con người chịu cảnh sống còn đau thương.

-
Tôi giao duyên cớ Ngài luôn,
Cậy nương ân điển Chúa thường hứa xong,
Luật Ngài cai quản đến cùng,
Tình yêu, ân điển bao dung tôi hoài.
-
Dầu bao hoạn nạn trần ai,
Cũng không phá hỏng tương lai sáng ngời,
Âm ti, sự chết hết thời,
Chúa vui lòng cứu rỗi tôi đời đời./.
Minh Khải  4-5-2015
(Nguồn—Gióp 5: 6-9, “Vì sự hoạn nạn chẳng phải từ bụi cát sanh ra, Sự khốn khó chẳng do đất nảy lên; Nhưng loài người sanh ra để bị khốn khó, Như lằn lửa bay chớp lên không.  Song tôi, tôi sẽ tìm cầu Đức Chúa Trời, Mà phó duyên cớ tôi cho Ngài. Ngài làm công việc lớn lao không sao dò xét được, Làm những sự diệu kỳ, không thể đếm cho đặng”.