"Hãy để tôi chỉ
ra rằng đời sống Cơ Đốc nhân chiến thắng không phải là cuộc sống không có bất kỳ
nan đề hoặc khó khăn hoặc thất bại. Trên thực tế, điều ngược lại là đúng. Đời sống
Cơ Đốc nhân chiến thắng ngày
qua ngày hoặc thậm chí từng giây phút chiến thắng những kẻ thù và tình huống mà
chúng ta phải đối mặt. Đó là lý do tại sao người của Đức Chúa Trời đã nói:
"Vì người công bình dầu sa ngã bảy lần, cũng chỗi dậy" (Châm 24:16). Chúng
ta đã đôi lần nêu ra ý tưởng rằng một "người bình thường" không bao
giờ sa ngã gì cả. Do đó, chúng ta phải đối mặt với nguy cơ ngạo mạn" (A.W.Tozer)
Thứ Tư, 15 tháng 11, 2017
Bạn là cây cối thường xanh tươi không?
Thi thiên 1:3- "Người ấy sẽ như cây trồng gần dòng nước,
Sinh bông trái đúng mùa đúng tiết, Lá nó cũng chẳng tàn héo."
Psalm 1:3 NIV- That person is like a tree planted by streams
of water,
which yields its fruit in season and whose leaf does not
wither—
Bạn có nhận thấy rằng có những vị thánh đồ, chủ yếu là lớn tuổi,
có bình ổn về họ? Họ là người kỉnh kiền, họ có đầy đủ sự khôn ngoan, họ ổn định cho dù hoàn cảnh thể nào. Chúng ta biết
Phao-lô nói ông đã học cách hài lòng trong bất cứ trạng thái nào mà ông tự thấy
mình gặp phải (Philip 4:11) Nếu bạn nhìn vào phần Kinh Thánh đó, bạn có thể diễn
dịch thành hiện thực ngày hôm nay và nói rằng dù bạn có thức ăn trên bàn hay
không, bạn sẽ hài lòng. Cho dù bạn có việc làm hay không, bạn sẽ hài lòng. Cho
dù bạn có tự do ha bị bỏ tù, bạn sẽ hài lòng.
Leo lên cao nhất-
"Sau các việc đó, Đức Chúa Trời thử nghiệm Áp-ra-ham.
Ngài gọi ông: “Áp-ra-ham!” Ông thưa: “Dạ, có con đây. Đức Chúa Trời phán: “Hãy dẫn con trai của
con, đứa con một mà con yêu dấu, là Y-sác, đi đến đất Mô-ri-a. Tại đó, con hãy
dâng đứa trẻ làm tế lễ thiêu trên một trong những ngọn núi mà Ta sẽ chỉ cho
con.”” (Sáng 22: 1-2).
Lệnh của Đức Chúa Trời là, "Hãy dẫn con của con"
bây giờ, không được trễ. Thật đáng kinh ngạc khi chúng ta bàn cãi! Chúng ta biết
điều gì đó là đúng, nhưng chúng ta cố gắng tìm lý do để không làm điều đó ngay.
Nếu chúng ta leo lên đến đỉnh cao mà Đức Chúa Trời bày tỏ, thì sẽ không bao giờ
có thể có việc gì được làm sau đó - nó phải được thực hiện ngay bây giờ. Và sinh tế phải được thi hành qua ý muốn của
chúng ta trước khi chúng ta thực hiện nó.
"Vậy Áp-ra-ham dậy sớm, thắng lừa và đem hai đầy tớ cùng
con mình là Y-sác đi theo. Ông cũng chặt củi để dùng cho tế lễ thiêu rồi lên đường
đi đến nơi mà Đức Chúa Trời đã chỉ dẫn " (Sáng thế ký 22.3). Ồ, sự đơn giản
tuyệt vời của Áp-ra-ham! Khi Đức Chúa Trời phán, ông không "bàn luận với thịt
và huyết" (Ga-la-ti 1:16). Hãy cảnh giác khi bạn muốn "bàn luận với
xác thịt và máu huyết" hoặc ngay cả với những suy nghĩ, hiểu biết hay
thông sáng của bạn - là bất cứ điều gì không dựa trên mối quan hệ cá nhân của bạn
với Đức Chúa Trời. Đó là tất cả mọi thứ cạnh tranh và cản trở việc vâng lời Đức
Chúa Trời.
Ápraham đã không chọn sinh tế đó sẽ là gì. Bạn hãy Luôn luôn
bảo vệ chống lại sự phục vụ tự chọn cho Đức Chúa Trời. Sinh tế tự chọn có thể
là một căn bệnh làm suy yếu phụng vụ của bạn. Nếu Đức Chúa Trời làm cho chén của
bạn ngọt ngào, hãy uống nó với ân sủng; hoặc thậm chí nếu Ngài đã làm cho chén
bạn trở nên cay đắng, hãy uống nó trong
sự thông công với Ngài. Nếu ý muốn dự phòng của Đức Chúa Trời có nghĩa là có một
thời gian vất vả và khó khăn cho bạn, hãy cứ bước đi qua nó. Nhưng bạn đừng bao
giờ quyết định nơi chốn cho sự tử đạo của bạn. Nếu bạn nói như thể nầy,
"Tôi sẽ chỉ đến đó, nhưng không xa hơn." Đức Chúa Trời đã chọn bài trắc
nghiệm cho Áp-ra-ham, và Áp-ra-ham không trì hoãn, cũng không phản đối, nhưng vững
vàng vâng theo.
Nếu bạn không sống trong sự đụng chạm sống động với Đức Chúa Trời, thật dễ đổ lỗi
cho Ngài hoặc quy phán xét về Ngài. Bạn phải trải qua giai đoạn thử thách trước
khi bạn có quyền tuyên bố một phán quyết, bởi vì bằng cách được thử nghiệm, bạn
học cách biết Đức Chúa Trời tốt hơn. Đức Chúa Trời đang hành động trong chúng
ta để đạt được những mục tiêu cao cả của Ngài cho đến khi mục đích của Ngài và
mục đích của chúng ta trở thành một.
PHỤNG SỰ TẬN TỤY ĐAM MÊ-
Ngài lại hỏi ông lần thứ hai: “Si-môn, con của Giăng ơi, con
yêu Ta chăng?” Phi-e-rơ thưa: “Vâng, thưa Chúa, Chúa biết rằng con yêu Chúa.” Đức
Chúa Jêsus bảo: “Hãy chăn chiên Ta —Giăng 21:16
Chúa Jêsus đã không bảo chúng ta môn đồ hóa dân ngoại theo
cách suy nghĩ của chúng ta, nhưng Ngài đã bảo phải chăm sóc những con chiên của
Ngài, phải thấy rằng họ cần được nuôi dưỡng trong sự hiểu biết về Ngài. Chúng
ta xem xét những gì mình làm trong công việc của Cơ đốc nhân như là sự phục vụ,
nhưng Chúa Jêsus Christ gọi phục vụ là
những gì chúng ta phải có đối với Ngài, chứ không phải là những gì chúng ta làm
cho Ngài. Sự môn đồ hóa chỉ dựa vào sự tận tụy của chúng ta cho Chúa Jêsus
Christ, chứ không phải làm theo một niềm tin hoặc giáo lí cụ thể nào.“Nếu ai đến
theo Ta mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em mình, và chính sự sống
mình nữa thì không thể làm môn đồ Ta" (Lu-ca 14:26). Trong câu này, không
có lý luận và không có áp lực nào từ Chúa Jêsus bắt buộc chúng ta theo Ngài;
Ngài chỉ đơn giản nói rằng "Nếu bạn muốn trở thành môn đệ của Ta, bạn phải
tận tụy cống hiến hết mình cho Ta". Một người nào được Linh của Đức Chúa Trời
chạm đến sẽ đột nhiên nói, "Bây giờ tôi thấy Ai là Chúa Jêsus!" -- đó
là nguồn của sự cống hiến tận tụy.
Ngày nay trong hội thánh có rất nhiều người tận tụy cống hiến
cuộc đời mình cho chính nghĩa của Chúa, cho tuyên bố của ai đó, cho giáo điều
chết, cho lời dặn dò của giáo chủ quá cố, nhưng rất ít người tận tụy vì chính
Chúa Jesus.
Họ chịu đốt cả cuộc đời sáng giá của mình trên bàn thờ để tận
tụy làm theo lời của loài người mạo là sứ đồ, chớ không tận tụy trung thành
theo Lời Kinh thánh.
Sự vâng phục chính yếu của Chúa của chúng ta là làm theo ý muốn
của Cha Ngài, không phải cho nhu cầu của con người -- sự cứu rỗi của con người
là kết quả tự nhiên của sự vâng phục của Chúa đối với Cha. Nếu tôi chỉ tận tụy cống
hiến vì nguyên nhân của nhân loại, tôi sẽ sớm kiệt lực và đi đến chỗ mà tình
yêu của tôi đối với Chúa sẽ giao động và vấp ngã. Nhưng nếu tôi yêu mến Chúa
Jêsus Christ cách cá nhân và đam mê, khi ấy tôi có thể phục vụ nhân loại, mặc
dù mọi người có thể đối xử với tôi như một "tấm thảm chùi chân" khi
vào nhà. Bí quyết đời sống của môn đồ là lòng tận tụy với Chúa Giê Su, và đặc
tính của cuộc sống đó là sự không ý thức về mình, nhưng khiêm nhường hạ mình.
Tuy nhiên nó giống như một hạt lúa mì "rơi xuống đất và chết" - nó sẽ
mọc lên và thay đổi toàn bộ cảnh quan (Giăng 12:24).
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)