Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2015

CON CÁI SỰ SÁNG LÀM TÂN PHỤ CỦA ĐẤNG CHRIST




Kinh văn: Eph 5:1-32.
Trong chương trước, từ Êph 4 chúng ta thấy rằng hội thánh là một Thân Thể độc nhất, được xây dựng bởi một chức vụ Tân Ước. Để dự phần trong chức vụ xây dựng nầy chúng ta cần sống cuộc đời đầy dẫy thực tế Đức Chúa Trời và ân điển của Đức Chúa Trời> Thực tế là Đức Chúa Trời được chúng ta nhận thức trong Con, còn ân điển là Đức Chúa Trời trong Con như sự vui hưởng của chúng ta. Chúng ta cần sống cuộc đời của thực tế và ân điển nhờ đó chúng ta có thể xây dựng Thân Thể Đấng Christ. Để sống một cuộc đời như vậy, chúng ta phải nhận thức rằng qua báp têm chúng ta đã loại bỏ người cũ của mình, là người đã bị hư hoại theo các tư dục của sự lừa dối nhân hóa, là chính Satan (Êph 4:22), và chúng ta cũng phải mặc lấy Người Mới mà đã được sáng tạo theo đúng Đức Chúa Trời trong sự công nghĩa và thánh khiết của lẽ thật nhân hóa, chính Đức Chúa Trời tam nhất (c 24). Chúng ta cần được đổi mới hằng ngày và liên tục trong linh của tâm trí, là linh trộn lẫn diệu kỳ mà làm đầy dẫy, chiếm hữu và chỉ đạo tâm trí chúng ta (c 23). Chúng ta cần ở dưới sự đổi mới nầy hằng ngày và hằng giờ, hầu chúng ta có thể được biến đổi để làm các nguyên liệu đúng đắn hầu xây dựng Thân Thể Đấng Christ.

SỰ THẬT CỦA PHÚC ÂM




  Galati 2:5, 14, “Chúng tôi chẳng chịu dung nhượng thuận phục họ, đến nỗi một giờ nào cũng không, hầu cho lẽ thật của Tin Lành cứ ở với anh em.- Nhưng khi tôi thấy họ không bước đi ngay thẳng theo lẽ thật của Tin Lành thì tôi nói với Sê-pha trước mặt mọi người rằng: “Nếu ông là người Do-thái, mà cư xử như người Ngoại bang, không theo như người Do-thái, thì làm sao ông ép người Ngoại bang phải cư xử theo như người Do-thái ư?””
Galati 4:16; 5:7, “Vậy thì vì tôi nói sự thật với anh em, mà lại trở nên kẻ thù nghịch của anh em sao?-- Anh em từng chạy giỏi; ai ngăn trở anh em để không vâng phục lẽ thật ư?”

HỘI THÁNH—TRỤ VÀ NỀN CỦA SỰ THẬT




  Phao-lô căn dặn Ti-mô-thê, “Ta mong kíp đến với con, nhưng viết thơ nầy trước, phỏng ta có chậm trễ, thì con cũng có thể biết cần phải cư xử thể nào trong nhà Đức Chúa Trời, tức là Hội thánh của Đức Chúa Trời hằng sống, trụ cột và nền tảng của lẽ thật” (1 Tim 3:14-15).
  Nền nâng đỡ các  trụ cột, các trụ cột nâng đỡ cho lẽ thật.
  Trong hai câu kinh văn nầy, sứ đồ Phao-lô tuyên bố Hội thánh như là trụ cột, và là nền tảng để nâng đỡ lẽ thật của Chúa.—Có nghĩa là lẽ thật phải cai trị trên hội thánh, còn hội thánh phải biểu minh, nâng đỡ lẽ thật?

BẠN CÓ BIẾT NĂM PHÚC ÂM TRONG TÂN ƯỚC?




Rô-ma 16:25, “Duy Đức Chúa Trời là Đấng có thể làm vững vàng anh em theo Tin Lành của tôi (Phao-lô)”.
2 Timothe 2:8, “2 Ti. 2:8  “Hãy nhớ đến Jêsus Christ, thuộc dòng giống Đa-vít, đã từ kẻ chết sống lại, y theo Tin Lành của ta (Phao-lô).
Tôi nghĩ ai cũng nhìn nhận có 4 phúc âm là Mathio, Mác, Lu ca và Giăng như bài thơ dưới đây minh họa về nội dung, góc độ mà 4 tác gia đã viết ra 4  Tin Mừng của mình:

SỰ THẬT TRONG JESUS—




Ê-phê-sô 4:20-21 chép, “Nhưng anh em đã học Đấng Christ thì chẳng phải như vậy đâu, nếu quả anh em đã nghe Ngài và được dạy dỗ trong Ngài, y theo lẽ thật trong Jêsus”.
Ngay khi đọc vào bài nầy các bạn có thể vấp phạm tôi vì thấy Danh của Chúa với một chữ “Jesus’ trơ trọi, như có vẻ bất kính với Chúa. Thật ra trong bản Kinh thánh gốc ghi là “Jesus” tại đây và nhiều chỗ khác trong Tân ước cũng chỉ ghi là “Jesus”. Trong Danh “Jesus” hàm chứa Danh “Đức Jehovah Cứu Chúa”, cho nên khi chúng ta kêu cầu, “Ôi Jesus” thì chúng ta đang kêu “Ôi Đức Jehovah Cứu Chúa”. Các bản dịch thêm chữ Đức Chúa vào, thì đó là giải nghĩa kinh tnh chứ không phải dịch Kinh thánh.

DÂN KHINH DỂ THẬP TỰ GIÁ-




Kìa cây thập giá Chúa tôi,
Dân vô thần dám buông lời mỉa mai,
Người vô tín chống luật Ngài,
Đạp trên huyết Chúa cứu người tội sâu.
-
Chúa dùng đường nhiệm mầu mà,
Làm ta được sạch biết bao tội tình,
Hiệu năng ân điển quang vinh,
Há không vượt trổi điều mình nghĩ sao?

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

MỘT THÂN THỂ ĐƯỢC MỘT CHỨC VỤ XÂY DỰNG




Kinh văn: Eph 4:3-32.
Cuộc gia tể để phân phối các sự phong phú của Đấng Christ
Chúng ta đã thấy rằng sự xuất phát của sự phân phối Tam vị nhất thể thần thượng là Thân Thể của Đấng Christ cho sự biểu hiện đầy đủ của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời lập một kế hoạch, một sự sắp xếp, để thi hành sự phân phối Ngài, và sự sắp xếp nầy được giấu kín trong chính Ngài như một huyền nhiệm. Trong thời đại Tân ước, Ngài đã khải thị huyền nhiệm nầy cho các sứ đồ mình, làm cho họ trở nên các quản gia với cuộc gia tể để phân phối các sự phong phú không dò được của Đấng Christ. Công tác phân phối của họ và sự phân phối thần thượng. Phân phối các sự phong phú của Đấng Christ là phân phát Tam vị nhất thể thần thượng vào dân tuyển của Đức Chúa Trời hầu Đức Chúa Trời có thể có một hội thánh để triển lãm trí tuệ đa diện của Ngài cho các bậc chấp chánh và quyền bính thiên sứ trong các nơi trên trời, đặc biệt cho Satan và các thiên sứ của hắn. Về một diện Đức Chúa Trời lập kế hoạch, một sự sắp xếp thần thượng. Về mặt khác, Ngài ủy nhiệm các sứ đồ mình với cuộc gia tể để thi hành kế hoạch Ngài phân phối mọi sự phong phú của Đấng Christ.

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015

KHUÔN MẪU CỦA LẼ THẬT TRONG LUẬT PHÁP-





Rô-ma 2:17-20, “Còn ngươi, nếu mang danh người Do-thái, nằm trên luật pháp, khoe khoang về Đức Chúa Trời, đã được thọ giáo trong luật pháp, được biết ý muốn Ngài, hay phân biệt phải trái,  tin chắc mình là người dẫn đường cho kẻ mù, là sự sáng cho kẻ ở trong tối tăm,  là người dạy kẻ khờ dại, là thầy con trẻ, có khuôn mẫu của sự tri thức và lẽ thật trong luật pháp”
Chủ đề của tôi là “khuôn mẫu của… lẽ thật trong luật pháp”.

Hai Bức Tranh Cuộc Sống






Thi thiên 1:1-4, “Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ,Chẳng đứng trong đường tội nhân, Không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng; Song lấy làm vui vẻ về luật pháp của Đức Giê-hô-va, Và suy gẫm luật pháp ấy ngày và đêm. Người ấy sẽ như cây trồng gần dòng nước, Sanh bông trái theo thì tiết, Lá nó cũng chẳng tàn héo; Mọi sự người làm đều sẽ thạnh vượng. Kẻ ác chẳng như vậy đâu; Nhưng chúng nó khác nào rơm rác gió thổi bay đi”.
-

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015

DÂN PHỤC HỒI QUAY TRỞ LẠI BABYLON-





Xưa kia thủy tổ dân Israel là Abraham  có quê quán ở thành Ur, đất Babylon. Ông đã ra khỏi Babylon theo tiếng gọi của Chúa để đến đất Canaan tạo lập được một dân tộc và quốc gia ở ngoài Babylon, xứ thờ thần tượng. Nhưng vào thế kỷ thứ tám trước Công nguyên, khi Israel sa ngã, hư hoại, họ đã bị cưỡng bách trở về Babylon. Sau đó, chỉ có một thiểu số được hồi hương về quê cũ, còn đại đa số dân Israel vẫn còn tản lạc đến đầu cùng trái đất đến ngày nay.