Thứ Tư, 6 tháng 12, 2017

--Sô-bi, Ma-ki và Bát-xi-lai

Nhân Vật Thánh Kinh-
--Sô-bi, Ma-ki và Bát-xi-lai
“Khi Đa-vít đã đến Ma-ha-na-im, thì Sô-bi, con trai Na-hách, quê ở Ráp-ba, là thành của dân Am-môn, với Ma-ki, con trai A-mi-ên ở thành Lô-đê-ba và Bát-xi-lai, người Ga-la-át, ở thành Rô-ghê-lim, đều đem cho Đa-vít và cho cả dân theo người  những giường, chén, chậu đất, lúa mì, lúa mạch, bột mì, hột rang, đậu, phạn đậu, và các thứ hột rang khác,  mật ong, mỡ sữa, con chiên, và bánh sữa bò, đặng cho Đa-vít và đạo quân người ăn; vì chúng nói rằng: Dân chúng đã đói khát và mệt nhọc trong đồng vắng.” (2 Sa-mu-ên 17:27-29)

CHẾ NGỰ CÁI LƯỠI-


Cho đến ngày nay, chúng ta còn chưa hiểu thật rõ về cơ thể con người. Nhưng nhờ quang tuyến X, một công cụ tuyệt diệu, đã cứu giúp chúng ta khỏi nhiều đau khổ của con người. Nó có thể cho chúng ta thấy trái tim con người, nhưng nó không thể cho chúng ta thấy linh hồn hay nó có thể chỉ cho chúng ta cổ họng, nhưng không phải là giọng nói. Có thể thấy bộ não, nhưng không thấy tâm trí. Tuy nhiên, y khoa đã làm được nhiều điều để giúp con người bên ngoài này bị hư hỏng. Nếu đôi mắt của chúng ta bị mờ, chúng ta có thể mang lấy kính. Nếu thận hoặc tim của chúng ta hư, chúng ta có thể cấy ghép. Nhưng theo như tôi biết, có một bộ phận của cơ thể mà chưa bao giờ được cấy ghép. Nếu chúng ta sử dụng cánh tay và chân của chúng ta quá nhiều, chúng sẽ sơ cứng và đau. Nhưng bộ phận này không bao giờ cảm thấy mệt mỏi, và tôi chưa bao giờ thấy con người dùng thanh nẹp trên đó. Khi bạn già đi, bạn có thể nhận được hàm răng giả - nhưng bạn sẽ luôn luôn có cùng cái lưỡi như khi bạn sinh ra! Có những khớp nhân tạo được thực hiện, nhưng trong những ngày này,  không có cái lưỡi nhân tạo.

ĐÓNG DẤU VÌ ĐẤNG CHRIST--


Trong một nghĩa nào đó, tất cả mọi người đều là người lạ mặt với nhau. Ngay cả bạn bè cũng không thực sự hiểu nhau. Để biết một người, người ta phải biết tất cả những ảnh hưởng của di truyền và môi trường, cũng như vô số những lựa chọn về đạo đức của anh đã làm anh trở nên người như thế.
      Mặc dù chúng ta không thực sự hiểu nhau, nhưng theo dõi cuộc đời của một người đôi khi đem lại phần thưởng to lớn, đặc biệt khi chúng ta nhìn thấy những động lực tuyệt vời thúc đẩy anh ta.
      Ví dụ, cuộc đời của bạn và của tôi sẽ được hưởng lợi như thế nào nếu chúng ta có thể trải nghiệm cùng sự tuôn tràn sự sống của Đấng Christ mà đã chuyển động Sau-lơ ở Tạt Sơ ( sau này được gọi là Phao lô ) và thậm chí dò thấu một chút sâu thẳm của ý nghĩa trong lời nói của ông, "vì tôi mang những dấu vết của Đức Chúa Jêsus trên thân thể tôi" (Ga 6:17).

HỆ THỐNG TÔN GIÁO BỊ XÉ RÁCH-


Điều mà Đức Chúa Trời muốn không phải là có đầy người trong những hàng ghế trống. Ngài không quan tâm đến việc có đông người trong những nhà thờ trống rỗng,
          -Ngài quan tâm đến việc làm đầy dẫy những tấm lòng trống rỗng.
         - Ngài quan tâm những đôi mắt trống rỗng không có tầm nhìn;
          - Ngài quan tâm những trái tim trống rỗng không có niềm đam mê   vì Ngài,
          - Ngài quan tâm những ý muốn trống rỗng không có mục đích cuộc đời sống cho Đức Chúa Trời.

.. Vườn trái nho xấu.


Cộng đồng Cơ Đốc là vườn nho của Chúa. Từ vườn nho này, Ngài trông đợi một mùa nho ngon. Đó là công việc của Chúa. Tất cả những giấc mơ là có được rượu ngon nhất. Nhưng vườn nho của Chúa là trái cây tồi tệ (Isaiah 5:2). Ê-sai 5 bây giờ là một bài hát hạnh phúc hay buồn bã? Phần đầu của bài hát âm thanh rất tốt, nhưng đoạn cuối cùng là rất buồn. Một trái nho xấu không chỉ là rối tung lên, nhưng thậm chí độc hại. Người Ả rập gọi nho xấu như con sói. Bất cứ ai ăn nó sẽ bị bệnh. Làm sao có thể có như vậy trong vườn nho của Chúa? Chúa đã chuẩn bị một vườn nho tuyệt vời, dọn sạch nó và trồng những cây nho ngon nhất. Thậm chí Ngài còn xây một tháp canh. Nhưng cuối cùng, vườn nho không chỉ là một nỗi thất vọng lớn cho những người làm vườn, nhưng Chúa đã rất tức giận. Chúa làm gì với một vườn nho như vậy?

KHÔNG SỢ LOÀI NGƯỜI, NHƯNG SỢ ĐỨC CHÚA TRỜI-


"Nhiều dân tộc sẽ đến và nói rằng: “Hãy đến, chúng ta hãy lên núi Đức Giê-hô-va, Đến đền thờ Đức Chúa Trời của Gia-cốp. Ngài sẽ dạy chúng ta đường lối Ngài, Chúng ta sẽ đi trong các nẻo Ngài”(Ê-sai 2:3). Nhiều Cơ Đốc nhân ngày nay  không thể được sửa chữa được nữa. Bạ không thể nói gì được nữa. Nếu bạn nói với họ sự thật, họ bị xúc phạm. Cuối cùng, nên những người tuân theo sự thật của kinh thánh sẽ bị ném ra khỏi hội thánh. Chúa Jesus cũng xác minh điều này: 'bởi vì các nhà tiên tri trước các con cũng từng bị người ta bắt bớ như vậy' (Ma thi ơ 5:12). Tất cả những người muốn theo Chúa  phải chờ đợi bị đuổi ra khỏi các hội chúng. Rất nhiều người của Chúa không có tai để lắng nghe Đức Chúa trời. Họ đã làm cứng lòng của họ (Ê-sai 6:9-10; Công 28:26-27).

Chúa phán xét dân của Ngài: Cất bánh và nước.--


Sự phán xét của Chúa giống như cái gì trên Giu đa và Giê ru sa lem? Ê-sai nói: "Nầy, Chúa là Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ cất khỏi Giê-ru-sa-lem và Giu-đa Nguồn cung cấp và nơi nương cậy, Tức là mọi nguồn cung cấp bánh và nước" (Ê-sai 3:1). Nếu không có bánh và nước toàn bộ đất nước sẽ bị diệt vong. Đây là một phán xét rất tồi tệ! Tuy nhiên, nó không chỉ là nạn đói vật lý đã xảy ra với người dân tại thời cựu ước. Về cộng đồng dân tân ước này, có nghĩa là không còn thức ăn thuộc  linh  cho các tín đồ. Bạn có thể tưởng tượng như vậy được không? Đột nhiên không có bánh từ thiên đường. Lời nói của Chúa trong cộng đồng là ít hơn và ít hơn mỗi ngày. Tất nhiên, kinh thánh vẫn còn được đọc và thuyết giảng, vẫn còn những bài giảng đang được ban ra. Nhưng Chúa không còn nói chuyện với cộng đồng nữa. Không còn thức ăn thuộc linh nữa, hầu hết chỉ là một chút giáo lý. Những lời sống của Chúa vẫn bị mất mát. Nhưng nếu không có lời hằng sống của Chúa thì không có sự sống nào cả. Chúa nói: "Đức Chúa Jêsus đáp: “Có lời chép rằng: ‘Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, nhưng cũng nhờ mọi lời nói từ miệng Đức Chúa Trời " (Math. 4:4; 5. Phục 8:3)

Có một cái nhìn vào chủ đề tòa án của Chúa


Nhiều Cơ Đốc nhân nhấn mạnh linh (tinh thần) rất nhiều. Nhưng câu hỏi là, loại linh này là gì? Ê-sai nói về Linh rất chi tiết trong chương 11, câu  một đến ba. "Có một chồi sẽ nứt ra từ gốc Gie-sê, Một cành từ rễ nó sẽ ra trái.  Thần (Linh) của Đức Giê-hô-va sẽ ngự trên Ngài, Là thần khôn ngoan và thông sáng, Thần mưu lược và quyền năng, Thần tri thức và kính sợ Đức Giê-hô-va. Ngài vui thích trong sự kính sợ Đức Giê-hô-va. Ngài sẽ không xét xử theo mắt thấy,Cũng chẳng phán quyết theo tai nghe".

- Lời tiên tri về Ả-rập:


Ê-sai 21:13-17: "Hỡi đoàn thương buôn người Đê-đan, Các ngươi sẽ nghỉ đêm trong rừng Ả-rập. Hỡi cư dân đất Thê-ma, Hãy đem nước đến cho những kẻ khát, Và đem bánh cho những người lánh nạn. Vì họ chạy trốn để thoát khỏi lưỡi gươm, Trốn khỏi gươm tuốt trần, Trốn khỏi cung giương ra, Và trốn cuộc chiến ác liệt.  Chúa đã phán với tôi thế nầy: “Còn một năm nữa, theo năm của người làm thuê, mọi vinh quang của Kê-đa sẽ chấm dứt. Những dũng sĩ bắn cung của dân Kê-đa còn lại rất ít. Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã phán vậy".
Nhà tiên tri Ê-sai đã tuyên án phán quyết của Đức Chúa Trời chống lại Ả rập (Ê-sai 21:13-17). - Á-rập ra từ Ích-ma-ên, con trai đầu tiên của Áp-ra-ham. Áp-Ra-Ham đã sinh Ích-ma-ên với Hagar, người hầu của Sara. Ích-ma-ên là anh của Isaac, con trai thứ của Áp-ra-ham. Ích-ma-ên và Isaac có cùng một người cha (Áp-ra-ham), nhưng các bà mẹ khác nhau (Hagar Và Sara). Có sự thù ghét nổi lên giữa hai con trai. Đến ngày này, Ả rập là kẻ thù của Israel. Bởi vì mối quan hệ bà con với Áp-ra-ham, kẻ thù nầy có thể được gọi là kẻ thù "từ bên trong". Israel cũng có kẻ thù "từ bên ngoài", chẳng hạn như Babylon, mà không liên quan đến Israel. Trong ý nghĩa này, Ả rập là kẻ thù từ bên trong. Điều này có một ý nghĩa thuộc linh quan trọng cho chúng ta, Cơ Đốc nhân hôm nay.

SI-ÔN THÀNH CỦA VUA LỚN


1. Corinthians 5:7- Vì Đấng Christ,Chiên Con lễ Vượt Qua của chúng ta đã được dâng làm sinh tế rồi-
Hê bơ rơ 8:5- Sự phục vụ của họ là mô phỏng và là cái bóng của những thực thể trên trời; vì khi Môi-se sắp dựng đền tạm thì được Đức Chúa Trời phán dặn:“Hãy cẩn thận, làm mọi việc theo kiểu mẫu đã chỉ cho con trên núi.”
Giăng 6:51- Ta là bánh sự sống từ trời xuống; nếu ai ăn bánh nầy thì sẽ sống đời đời. Bánh mà Ta sẽ ban cho vì sự sống của thế gian chính là thịt Ta.”
Vào thời điểm của giao ước cũ, Đức Chúa Trời đã dẫn dân Ngài ra khỏi ách  nô lệ ở Ai cập để đưa họ tới vùng đất tốt lành, đến Israel. Nơi đó họ phải đến nơi mà Chúa đã chọn để đặt Danh của mình sống ở đó (xem Phục. 12). Nơi này được gọi là Sion, thành phố của Vua vĩ đại: "Đức Giê-hô-va thật vĩ đại, rất đáng được ca ngợi Trong thành của Đức Chúa Trời chúng ta Và trên núi thánh Ngài Núi Si-ôn cao vút và đẹp đẽ Là niềm vui của cả trái đất" (Thánh Vịnh 48:2-3). Tại Sion, Đức Chúa Trời muốn lập lên ngai vàng của mình trên trái đất và từ đó cai trị như Vua trên tất cả các quốc gia xung quanh, như lời tuyên bố trong thánh vịnh 110:2 là câu nói: "Từ Si-ôn, Đức Giê-hô-va sẽ mở rộng Vương quyền hùng mạnh của Con. Hãy thống trị trên các kẻ thù của Con !"

VIÊN QUẢN LÍ SÉP-NA


Trong Esai 22, Đức Chúa Trời nói với người quản lý trên ngôi nhà của mình: "Chúa là Đức Giê-hô-va vạn quân phán bảo tôi: “Con hãy đi nói với viên quản lý Sép-na là người cai quản cung điện, rằng..." (c. 15 a). Sự Quản trị ngôi nhà của Chúa ở đây rõ ràng đã có vấn đề. Như Ê-sai đã nói trong các chương 1 đến 12, nhiều điều trong số những vấn đề trong nhà của Chúa bắt đầu với cái đầu, tức là với quản trị viên. Chúa nói: "Cả đầu đều bị thương tích,.. Từ bàn chân cho đến đỉnh đầu, Không chỗ nào lành, Những thương tích, vết sưng bầm, Và những vết thương mới, Chưa được rịt lại, chưa được băng bó, Cũng chưa được xoa dầu cho êm" (1:5 b-6). Ai là cái đầu này? Những người phục vụ này là ai? Chúa nói: "Đầu là trưởng lão và người được tôn trọng, Đuôi là kẻ tiên tri dạy điều dối trá " (9:14). "Kẻ dẫn đường ngươi làm cho ngươi lạc hướng, Họ làm rối loạn đường lối ngươi" (3:12 b). Điểm này cho chúng ta biết rằng tất cả những vấn đề nghiêm trọng của dân Chúa đều  bắt đầu với các trưởng lão, giáo sư và các mục sư, là các kẻ làm đầu hội thánh. Đó là cách diễn tả về sự quản trị của Sép-na. Chúa nói với Ê-sai: "Con hãy đi nói với viên quản lý Sép-na là người cai quản cung điện, rằng: ‘Ông đang làm gì ở đây? Ông có bà con gì ở đây không mà lại đục cho mình một phần mộ tại đây? Thật, ông đang đục cho mình một phần mộ trên cao, khoét cho mình một nơi an nghỉ trong vầng đá!" (22:15 b-16 a).