Ê-sai 21:13-17: "Hỡi đoàn thương buôn người Đê-đan, Các
ngươi sẽ nghỉ đêm trong rừng Ả-rập. Hỡi cư dân đất Thê-ma, Hãy đem nước đến cho
những kẻ khát, Và đem bánh cho những người lánh nạn. Vì họ chạy trốn để thoát
khỏi lưỡi gươm, Trốn khỏi gươm tuốt trần, Trốn khỏi cung giương ra, Và trốn cuộc
chiến ác liệt. Chúa đã phán với tôi thế
nầy: “Còn một năm nữa, theo năm của người làm thuê, mọi vinh quang của Kê-đa sẽ
chấm dứt. Những dũng sĩ bắn cung của dân Kê-đa còn lại rất ít. Vì Giê-hô-va Đức
Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã phán vậy".
Nhà tiên tri Ê-sai đã tuyên án phán quyết của Đức Chúa Trời chống
lại Ả rập (Ê-sai 21:13-17). - Á-rập ra từ Ích-ma-ên, con trai đầu tiên của Áp-ra-ham.
Áp-Ra-Ham đã sinh Ích-ma-ên với Hagar, người hầu của Sara. Ích-ma-ên là anh của
Isaac, con trai thứ của Áp-ra-ham. Ích-ma-ên và Isaac có cùng một người cha (Áp-ra-ham),
nhưng các bà mẹ khác nhau (Hagar Và Sara). Có sự thù ghét nổi lên giữa hai con
trai. Đến ngày này, Ả rập là kẻ thù của Israel. Bởi vì mối quan hệ bà con với Áp-ra-ham,
kẻ thù nầy có thể được gọi là kẻ thù "từ bên trong". Israel cũng có kẻ
thù "từ bên ngoài", chẳng hạn như Babylon, mà không liên quan đến
Israel. Trong ý nghĩa này, Ả rập là kẻ thù từ bên trong. Điều này có một ý
nghĩa thuộc linh quan trọng cho chúng ta, Cơ Đốc nhân hôm nay.
Đức Chúa Trời đã hứa với Áp-ra-ham sẽ làm cho ông thành một
quốc gia vĩ đại. Nhưng có một vấn đề: Áp-ra-ham không có con, bởi vì vợ ông ta,
Sara, đã cằn cỗi. Khi thời gian trôi qua và Áp-ra-ham đã hơn 80 tuổi, ông ấy đã
mất kiên nhẫn. Vì vậy ông đã cố thúc đẩy lời hứa của Đức Chúa Trời. Ông ta đã lấy
Hagar, cô hầu gái, và và qua cô ấy ông sinh một con trai, Ích ma-ên. Tuy nhiên,
kết quả, đã chỉ gây ra các nan đề -- cho đến ngày này! Nhưng Đức Chúa Trời đã
hoàn thành lời hứa của mình nhiều năm sau đó, và Sara cũng có một con trai:
Y-sác. Bây giờ Áp-Ra-Ham có hai đứa con trai. Nhưng ai là người thừa kế bây giờ?
Sứ đồ Phao-lô nói đến câu chuyện này tại Galati 4:21-31 và áp
dụng chúng cho Cơ Đốc nhân chúng ta rằng chúng ta sống trong thời giao ước mới.
Ông cho thấy rằng Ích-ma-ên là một tấm hình của xác thịt chúng ta: "Nhưng
con của người nữ nô lệ sinh ra theo xác thịt". Chúng ta đều được sinh ra bởi
cha mẹ chúng ta theo xác thịt. Trong cuộc sống của mình, chúng ta đã tìm thấy
Jesus Christ, đã trở thành tín đồ và đã được báp têm vào trong Đấng Christ.
Chúng ta đã được tái sinh. Và đây là sự sinh ra thứ hai của chúng ta, cụ thể là
sự sinh ra theo Thánh Linh. Đây là Y-sác, người được sinh ra theo Linh. Kể từ
bây giờ, là Cơ Đốc nhân, chúng ta có hai "sự sống" trong mình: trước
tiên là Ích-ma-ên, già hơn, cụ thể là xác thịt của chúng ta, và rồi Y sác, do
Linh sinh ra. Bây giờ là một câu hỏi lớn
là: sự sống nào trong hai mạng sống này mà chúng ta đang sống? Là Cơ Đốc nhân,
chúng ta đứng trước sự chọn lựa hàng ngày. Chúng ta có sống trong xác thịt hay
trongThánh Linh? Chúng ta có thể sống trong xác thịt cả đời, mặc dù chúng ta là
Cơ Đốc nhân đã tái sinh, chân
chính. Thật kinh khủng!
Có một số danh sách mô tả xác thịt trong kinh thánh. Một
trong số câu nầy ở Galati 5:19-21: "Công việc của xác thịt thật rõ ràng,
đó là: Gian dâm, ô uế, buông tuồng, thờ
hình tượng, phù phép, thù oán, gây gổ, ghen ghét, giận dữ, ích kỷ, bất bình,
phe đảng, ganh tị, say sưa, chè chén, và
những việc tương tự khác". Bản mô tả các hoạt động khác của xác thịt được
tìm thấy tại La mã 1:29-31, Epheso 4:19, 31 và Colose 3:5, 8. Khi chúng ta là
Cơ Đốc nhân xác thịt, chúng ta sẽ gặt sự chết và hư mất (Rô 8:8, 6; Galati 6:8). Cuối
cùng chúng ta cũng sẽ mất cơ nghiệp của mình. Phao-lô nói rất rõ ràng: "tôi
muốn nói rằng, thịt và máu không thể hưởng vương quốc Đức Chúa Trời được"
(1.Corint 15:50). Ở đây ông nói với các
anh em, Cơ Đốc nhân, những người rõ ràng bị nỗi nguy hiểm mất lối vào Vương Quốc của Đức Chúa Trời. Chúng ta không được
cho phép xác thịt của chúng ta tước đi cơ
nghiệp của mình.
Nhưng lời của Đức Chúa Trời cho thấy rằng có một cuộc xung đột
giữa xác thịt và tâm trí của ơ Đốc nhân: "Nhưng như thuở ấy,
kẻ sinh ra theo xác thịt bắt bớ người sinh ra theo Thánh Linh, thì bây giờ cũng
vậy". Kinh nghiệm của chúng ta hôm nay thế nào? Đã bao nhiêu lần chúng ta
có ghi nhận xác thịt chiến đấu chống lại linh trong chúng ta chăng? Chúng ta muốn
làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời, nhưng chúng ta không thể, vì xác thịt đang chiến đấu chống lại nó
(Galati 5:17; La mã 8:7). Tương tự, Ích ma ên phải bị đuổi ra (Sáng 21:9). Chúng
ta phải làm gì đây? Lời Kinh thánh nói: "Vậy những người thuộc về Đấng
Christ Jêsus đã đóng đinh xác thịt cùng với các đam mê và dục vọng mình trên thập
tự giá rồi " (Galati 5:24). Chúng ta đã đóng đinh xác thịt! Vì vậy, chúng
ta phải tham gia và "giết những hành vi (công việc) của thân thể" (La mã 8:13).
Trong cùng một cách, chúng ta phải giết "Vậy hãy giết chết
những dục vọng trần tục như gian dâm, bất khiết, tình dục dâm đãng, ước muốn xấu
xa và tham lam; vì tham lam là một hình thức thờ hình tượng" (Colose 3:5)
Đây là sự điều trị duy nhất của xác thịt. Chúng ta sẽ không bao giờ có ý tưởng
thỏa thuận với xác thịt. Chúng ta chỉ có thể thắng cuộc chiến này xuyên qua tâm
trí. Phao-lô nói, "hãy bước đi theo Thánh Linh, đừng thỏa mãn những dục vọng
xác thịt". Vì vậy chúng ta là Cơ Đốc nhân ngày nay, chúng ta phải học sống
tuyệt đối như Sara. Bà ấy đã nói với Áp-ra-ham: "Hãy đuổi người nữ nô lệ
và con trai nó đi, vì con trai của người nữ nô lệ sẽ không được chia gia sản với
con trai của người nữ tự do”(Galati 4:30). Chúng ta phải ném bỏ xác thịt của
chúng ta. Nếu chúng ta không tương tác với ân điển mỗi ngày và đối xử với xác
thịt chúng ta mỗi ngày bằng cách này, chúng ta sẽ kết thúc việc mất cơ nghiệp của
mình. Sau đó chúng ta sẽ không được đi vào vương quốc 1000 năm. Đó sẽ là một thảm
kịch! Đó là lý do tại sao chúng ta phải luyện tập hôm nay, thông qua việc giết
tất cả những hành động của cơ thể bằng tâm trí mình.