Nhã ca 5:10-"Lương nhân tôi sáng chói mà hồng hào".
Thứ Bảy, 18 tháng 9, 2021
Đây Là Người Yêu (Lương Nhơn) Của Tôi-1
NƠI Ở CỦA TÍN NHÂN-
Thi thiên 90:1, "Lạy Chúa, từ đời nầy qua đời kia Chúa là nơi ở của chúng tôi"
TƯƠNG GIAO VỚI CHÚA-
Dành giờ chiêm ngưỡng Chúa
Thường nói chuyện hôm nay,
Đào Tạo Người Đầy Tớ (9) - Bài Học Về Ê-li-sê,
Trước khi Ê-li-sê bắt đầu phục vụ như một nhà tiên tri, anh đã được ban cho một số lựa chọn. Anh có thực sự muốn đi theo Ê-li không? Hay bố mẹ anh quan trọng hơn đối với anh? Anh có thực sự muốn từ bỏ công việc làm nông dân của mình không? Ê-li không ép buộc anh ta. Ông ấy đang đợi Ê-li-sê tình nguyện. Sau một lúc do dự, Ê-li-sê cắt đứt mọi ràng buộc. Theo một nghĩa nào đó, Người đã bán tất cả những gì mình có và chia cho người nghèo để đi theo Ê-li ( Mác 10,12). Khi làm như vậy, anh ta đã có được một kho báu trên trời mà rất đáng để làm việc.
Trong cuộc hành trình cuối cùng của họ với nhau, Ê-li cho người kế nhiệm thêm ba lựa chọn để quay lại, nếu muốn. Nhưng Ê-li-sê vẫn kiên định. Anh ta yêu Chúa của mình và muốn ở lại với thầy mình. Những bài học quý giá và kinh nghiệm của việc Ê-li cất lên đã định hình cho tất cả sứ vụ sau này của anh. Cuối cùng, anh ấy có một điều ước nữa. Một lần nữa anh ta không mong muốn gì cho bản thân, ngoài sức mạnh để phục vụ.
Đối với bạn: Vì lòng yêu mến Chúa, hãy sẵn sàng từ bỏ mọi điều có thể cản trở bạn trong việc phụng sự Ngài. Đừng đặt những điều trần thế lên trên tình yêu đối với Chúa. Không phải gia đình bạn, không phải công việc của bạn, không phải tiền bạc của bạn, không phải bản thân bạn. Hãy sống vững chắc trong cộng đồng dân Chúa và tư cách môn đồ của Ngài, rồi Ngài sẽ dạy bạn những điều quý giá và trang bị sức mạnh cho bạn để phục vụ.
Hết-
Đào Tạo Người Đầy Tớ -8 - Bài Học Về Ê-li
1 Các Vua 17: 1-2 , "Ê-li ở Thi-sê-be, là một người trong bọn đã sang ngụ Ga-la-át, nói với A-háp rằng: Ta đứng trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Israel hằng sống mà thề rằng: Mấy năm về sau đây, nếu ta chẳng nói, chắc sẽ không có sương, cũng không có mưa".
Đào Tạo Người Đầy Tớ (7) - Bài học Của Đa-vít
Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2021
Đào Tạo Người Tôi Tớ (6) - Bài học về Sa-mu-ên
1 Sa-mu-ên 3:19, “Sa-mu-ên trở nên khôn lớn, Đức Giê-hô-va ở cùng người: Ngài chẳng để một lời nào của người ra hư” (vô ích, rơi xuống đất).
Việc Sa-mu-ên ở với Ê-li trong đền thánh rất quan trọng cho
chức vụ sau này của ông. Ở đây ông ấy đã quen biết được tiếng nói của Đức Chúa
Trời. Chính xác là ông đã lắng nghe Đức Chúa Trời và ông đã truyền lại những lời
của Đức Chúa Trời một cách chính xác đến nỗi không một lời nào của ông rơi xuống
đất, hay hư đi. (1 Sa. 3:19). Sau đó, Chúa giao cho ông ta một số nhiệm vụ
không thoải mái. Hết lần này đến lần khác, ông phải khiển trách một vị vua sống
theo phong cách riêng của mình, nhưng có thứ bậc ở trên ông, Vua Sau-lơ. Nhưng
Đức Chúa Trời đã chuẩn bị cho ông điều này khi còn trẻ, khi ông phải công bố sự
phán xét cho cụ Hê-li, người có thẩm quyền thầy tế lễ ở Israel. Hê-li là một thượng
tế yếu ớt. Dù vậy, Samuel đã học cách tôn trọng ông như một người lớn tuổi hơn
và như một người có thẩm quyền thuộc linh.
Đối với bạn: Có thể một ngày nào đó bạn sẽ nhận được những
nhiệm vụ khó chịu từ Chúa. Nhưng Chúa sẽ chuẩn bị cho bạn. Khi làm như vậy, đừng
quên bày tỏ sự kính trọng đối với người cao tuổi và các bậc thẩm quyền, ngay cả
khi họ yếu đuối về thuộc linh. “Chớ quở trách người già cả, nhưng hãy khuyên họ
như cha … đàn bà lớn tuổi làm mẹ” (1 Ti-mô-thê 5: 1). Ngày nay, chúng ta, những
người trẻ cần điểm này hơn bao giờ hết trong một xã hội mà sự tôn trọng và sự
tôn kính hầu như đã trở thành những từ ngữ xa lạ.
--Marco Lessmann-
Thứ Năm, 16 tháng 9, 2021
Đào Tạo Người Tôi Tớ (5) - Bài học về Giô-suê-
Xuất hành 33:11, “Đoạn, Môi-se trở về trại quân, còn kẻ hầu trẻ của người, tên là Giô-suê, con trai của Nun, không ra khỏi Trại”.
Dân số 14: 6-10
"Bài học Giô-suê " - Quyết tâm
Thời gian Giô-suê làm tôi tớ trong lều của Môi-se chắc chắn
đã định hình ông. Tại đây, ông cảm nghiệm được sự tiếp xúc mật thiết giữa
Môi-se và Đức Chúa Trời (Xuất. 33:11). Tại đây, ông học được ý nghĩa của việc một
mặt phải có tấm lòng đối với dân của Đức Chúa Trời dù không gặp được nhiều sự
tán thành, và mặt khác là phải có lập trường vững chắc về phía Đức Chúa Trời.
Là một người do thám, ông có thể tự tin cầu xin việc chiếm được đất Ca-na-an ngược
lại ý kiến của đa số. Khi làm như vậy, ông đã đứng lên vì Đức Chúa Trời và dành những điều tốt
nhất cho dân chúng trong tâm trí. Đức Chúa Trời đã tuyên bố điều này và Giô-suê
ngăn chặn việc Chúa giết dân của Ngài bằng sự xuất hiện của vinh quang (Dân số
ký 14: 6-10).
Đối với bạn: Hãy đứng lên cách không sợ hãi vì Đức Chúa Trời
của bạn và bày tỏ tấm lòng của bạn đối với hạnh phúc của anh chị em của mình.
Ngay cả khi phụng sự Đức Chúa Trời, không phải lúc nào người ta cũng đáp lại bằng
tình yêu thương, nhưng Đức Chúa Trời đã nhìn nhận điều đó. Và bạn học được điều
đó ở đâu? Trong "lều của Môi-se", tức là với anh chị em lớn tuổi hơn,
những người cho bạn thấy tình yêu đối với Đức Chúa Trời và dân tộc của mình.
Marco Lessmann
Đào Tạo Người Tôi Tớ (3) – Bài Học về Giô-sép-
Sáng thế ký 50:20; Sáng thế ký 39: 9, 18
“Bài học về Giô-sép” - sự thánh thiện đã sống
Đức Chúa Trời dự định Giô-sép làm nhà cai trị thứ hai ở Ai Cập
để “giữ gìn một dân tộc vĩ đại được sống” (Sáng. 50:20). Ai Cập là một môi trường
hoàn toàn vô thần và tội lỗi đối với Giô-sép. Có một nguy cơ lớn khi một người làm cho
thích ứng quy tắc và lối sống của mình cho phù hợp với các nguyên tắc của Ai Cập.
Nhưng ông đã chứng tỏ bản thân ở quy mô nhỏ khi nhận ra sự dụ dỗ của vợ
Phô-ti-pha là một tội ác lớn lao và bỏ trốn (Sáng 39: 9, 18).
Đối với bạn: Đừng để môi trường xấu xa xung quanh lây nhiễm
và dẫn bạn đến tội lỗi!
Đào Tạo Người Tôi Tớ (4) - Bài học về Môi-se-
Công vụ 7:22; Xuất hành 4:10; Dân số 12: 3-
"Bài học về Môi-se " - Sự nhu mì
40 năm đào tạo ở Ai Cập đã khiến Môi-se trở thành một người mà
“lời nói và việc làm đều có năng lực” (Công vụ 7:22). Điều đó không đủ để ông dẫn
hàng triệu người dân Israel đến miền đất hứa sao? Rõ ràng là không. Đức Chúa Trời
đã điều động cho ông ta có một cuộc huấn luyện riêng với những con cừu trong sa
mạc. Sự khôn ngoan của Ai Cập sau đó còn lại trong ông gì? Môi-se nói: “con đâu
có tài hùng biện, trong quá khứ đã vậy mà từ khi Chúa phán với con cũng chẳng
hơn gì, vì miệng lưỡi con chậm chạp ngập ngừng”(Xuất. 4:10). Nhưng có lẽ sa mạc
đã khiến ông ta trở thành người nhu mì nhất trên thế giới (Dân. 12: 3). Sau này
ông cần phẩm chất này biết bao khi đối phó với một dân cứng đầu. Trong sa mạc, ông
cũng đã học được ý nghĩa của việc trở thành một người khách lạ (Công vụ 7:29).
Vì vậy, khi chọn “đồng chịu ngược đãi với dân Đức Chúa Trời” (Heb. 11:25), ông
biết mình đang chọn điều gì.
Đối với bạn: Sự khôn ngoan của thế giới này là điên rồ đối với
Đức Chúa TRời (1Cor. 3:19). Khả năng giải thích các văn bản từ các bài học tiếng
ngoại quốc không phải là khả năng khiến bạn trở thành một người thông dịch Kinh
thánh giỏi. Đôi khi chúng là một trở ngại nhiều hơn cho mình. Ngay cả tư cách
làm người quản lý trong công ty cũng không khiến bạn trở thành một nhà lãnh đạo
giỏi trong dân của Đức Chúa Trời. Hãy học tính nhu mì từ Môi-se và để người ta
thấy rằng bạn là một người khách lạ, rằng ngôi nhà thực sự của bạn là ở trên trời.
--Marco Lessmann-
Số Mục Của Con Thú--
“Nó cũng khiến mọi người, bất luận nhỏ hay lớn, giàu hay nghèo, tự chủ hay tôi mọi, đều chịu ghi dấu hiệu hoặc trên tay hữu,hoặc trên trán, hầu cho chẳng một ai có thể mua hoặc bán được, trừ ra kẻ đã có dấu hiệu của con thú, tức là danh hiệu của con thú, hoặc số mục của danh nó. Sự khôn ngoan ở tại đây: kẻ nào thông minh hãy tính số con thú, vì đó là số loài người; số nó là sáu trăm sáu mươi sáu”(Khải Huyền 13: 16-18).
Các "con thú" ở thời điểm này có thể có nghĩa là
hai người khác nhau:
Con thú dấy lên từ biển, nhà cai trị La Mã, antichrist (Khải
huyền 13: 1-8).
Con thú lên khỏi trái đất, tiên tri giả (Khải huyền 13:9 -18.).
--Có thể hữu ích nếu bạn chỉ nhìn sơ qua về hai “con thú” này
trước.
Con thú thứ nhất: Nó được mô tả là một con thú đáng sợ mà ma
quỷ sẽ ban cho nó quyền lực, ngai vàng và uy quyền lớn (câu 2). Nó nắm quyền
trên toàn trái đất và thành công trong cuộc chiến với các thánh đồ (câu 7). Sức
mạnh, kích thước hung vĩ và quyền lực chính trị đã định tính chất cho con thú nầy.
Người ta tin Đế chế La Mã phục sinh dưới chế độ độc tài trong tương lai của nó.
Con thú thứ hai: Nó được mô tả như một con cừu non, theo một
nghĩa nào đó, nó nhận lãnh được lời của nó từ ma quỷ (câu 11). Nó làm những dấu
lạ tuyệt vời và dụ dỗ đám đông vào việc thờ hình tượng ma quỷ (câu 13-14). Con
thú đó là nhà cầm quyền tôn giáo -- tiên tri giả, kẻ chống Chúa. Không nghi ngờ
gì nữa, người đàn ông Israel này phụ thuộc vào con thú đầu tiên mạnh mẽ kia (câu
12 và 14). Ông đảm bảo rằng một bức tượng được tạo ra theo hình con thú đầu
tiên, hoàng đế La Mã, và bức tượng này được tôn thờ và nói tiếng người được
(câu 14 và 15). Ông cũng hướng dẫn mọi người đến việc tiếp nhận một dấu ấn trên
tay phải hoặc trán của họ (câu 16). Dấu hiệu này là tên của con thú thứ nhất hoặc
số của tên nó -- số 666 (câu 17 và 18).
Và dấu hiệu này chỉ có thể - nếu chúng ta nghĩ đến bối cảnh --
tên của con thú đầu tiên hoặc số của tên nó. Con số 666 là con số của nhà cai
trị đế quốc La Mã sắp tới.
--Những điểm sau đây ủng hộ điều này:
Con thú thứ hai là cấp dưới của con thứ nhất và làm việc cho
anh ta. Bằng cách này, nó đảm bảo rằng một bức ảnh được chụp về con thú đầu
tiên. Và nó cũng cố gắng để tất cả mọi người chấp nhận dấu hiệu của con thú đầu
tiên.
Sau khi có thành ngữ "con
thú khác" được đề cập trong câu 11 của Khải 13, từ ngữ "con thú" được nhắc đến chín lần
trong các câu 12-18. Thật hợp lý khi hiểu điều này có nghĩa là con thú đầu tiên
được miêu tả trong mỗi lần đó (cũng được nói đến cách rõ ràng hai lần).
Trong câu 16 nói rằng "nó" (con thú thứ hai) đều hoạt
động cho đến nay, dấu hiệu của con thú thứ nhất phải được chấp nhận (câu 17) -
tại sao nó không ngụ ý dấu hiệu của nó, tên của nó hoặc số của nó là con thú thứ
hai?
Con thú đầu tiên có quyền trên mọi quốc gia. Nó phù hợp rằng
không ai có thể mua và bán nếu không có dấu của con thú này (câu 17). Mặt khác,
con thú thứ hai là một kẻ dụ dỗ về tôn giáo không thể có ảnh hưởng như vậy đến
đời sống kinh tế.
Hình tượng đang được thờ cúng và dấu hiệu (số 666) thuộc về cùng
một con thú. Vì bức tranh thuộc về con thú đầu tiên (Khải. 13:14), nên dấu hiệu
cũng thuộc về con thú đầu tiên. Xem Khải Huyền 14: 9, 11; 16:2; 20:4. Phân đoạn
trong Khải Huyền 19:20 đặc biệt rõ ràng: “Và con thú bị bắt giữ, tiên tri giả ở
với nó, kẻ đã làm các dấu lạ trước mặt nó, do đó đánh lừa những ai tiếp nhận dấu
của con thú và những người thờ hình ảnh của nó - Cả hai bị ném sống vào hồ lửa,
nơi có lưu huỳnh bốc cháy. ”Con thú là người cai trị La Mã, là Antichrist, con thú kia được gọi là “tiên
tri giả”. và do đó, dấu hiệu có thể được chỉ định rõ ràng cho nhà cai trị này.
Thuật ngữ "con thú", khi được sử dụng một mình và
không có phần bổ sung, chỉ liên quan đến con thú đầu tiên trong sách Khải Huyền.
Không có gì lạ khi con số 666 thường được quy cho Antichrist.
Có lẽ điều này là do thực tế là người cai trị La Mã và Antichrist nói chung là
một người.
Về ý nghĩa của con số 666, có người đã tìm ra 120 cách hiểu
khác nhau (có thể hiện nay có 666 kiểu rồi). Nhưng mọi nỗ lực giải thích hiện tại
đều phải thất bại, bởi vì chỉ trong tương lai, trong lúc đại nạn xảy ra, mới có
thể giải mã được ý nghĩa người này là ai. Điều gì đó chỉ có thể được hiểu sau
này không phải là một ý tưởng không phổ biến trong Kinh thánh. Trong một bối cảnh
khác, người ta nói về nhà tiên tri Đa-ni-ên:“Ta, Đa-ni-ên, đã nghe những điều
đó, nhưng ta không hiểu. Và ta nói rằng: Lạy chúa tôi, cuối cùng các sự nầy sẽ
ra thể nào? Người trả lời rằng: Hỡi
Đa-ni-ên, hãy đi; bởi vì những lời nầy đã đóng lại và đóng ấn cho đến kỳ cuối” (Đa.
12: 8-9).
Tuy nhiên, điều này là chắc chắn: 666 là số của nhà cai trị
La Mã.
Đào Tạo Người Tôi Tớ (01) - Giới thiệu-
1 Tim. 3:1, “Ví bằng có ai mong được chức giám mục, ấy là ao ước một việc tốt đẹp; lời đó đáng tin lắm”.
Trước khi Giô-sép trở thành tể tướng Ai Cập theo ý muốn của Đức
Chúa Trời, thì tại sao Giô-sép lại phải làm nô lệ trong nhà của viên quan vệ binh
quốc gia Ai Cập và bị vạch trần đối với sự tấn công không ngừng của người vợ ông
quan ấy? Tại sao anh lại ngồi tù oan hơn hai năm?
Tại sao trước hết Đức Chúa Trời cho Môi-se theo học tại các
trường đại học Ai Cập và sau đó chăn cừu trong sa mạc trong 40 năm trước khi
giao cho ông nhiệm vụ lãnh đạo dân Israel ra khỏi Ai Cập ở tuổi 80?
Tại sao Giô-suê phục vụ trong lều trại của Môi-se rất lâu trước
khi được phép đưa dân Israel vào xứ Ca-na-an?
Tại sao Sa-mu-ên dành cả tuổi trẻ của mình để phục vụ cùng với
cụ thầy tế lễ Ê-li yếu đuối về thuộc linh trong đền thánh trước khi ông trở
thành một trong những nhà tiên tri vĩ đại nhất?
Tại sao Đa-vít bị khinh khi ở trong nhà của cha mình và dành
thời gian chăm sóc đàn cừu của cha mình, và tại sao ông phải chạy trốn khỏi kẻ
thù không đội trời chung của mình là vua Sau-lơ trong nhiều năm trước khi Đức
Chúa Trời đặt ông làm vua trên dân tộc của ông?
Tại sao Ê-li phải dựa vào những con quạ và một góa phụ nghèo khó
trong nhiều năm trước khi Đức Chúa Trời phán xử sự sùng bái Ba-anh của
Giê-sa-bên qua ông?
Tại sao Ê-li-sê phải học cày ruộng bằng gia súc ở tuổi mười
hai và sau đó làm những công việc phụ cho Ê-li người cao tuổi, trước khi có thể
nối nghiệp ông ấy?
Đức Chúa Trời luôn đặt con người vào những vị trí rất có
trách nhiệm. Nhưng Ngài cũng đưa ra những yêu cầu rất đặc biệt đối với những
người như vậy. Không ai tự mình đáp ứng nổi những yêu cầu này. Đúng là Đức Chúa
Trời chọn những người phù hợp với khả năng thiên bẩm của họ. Tuy nhiên, mọi nhiệm
vụ có trách nhiệm trong việc phụng sự Đức Chúa Trời đều đòi hỏi sự huấn luyện đặc
biệt trong trường học của Đức Chúa Trời. Có lẽ một ngày nào đó, Đức Chúa Trời
muốn giao cho bạn một công việc có trách nhiệm trong công việc phục vụ Ngài. Bạn
thậm chí có thể biến nó thành một ước muốn chân thành. Nhưng phụng sự đó sẽ không có hiệu quả nếu bạn không được đào tạo từ
trước.
Đào Tạo Người Tôi Tớ (02) - Đào Tạo Cơ Bản-
Lu-ca 16:10, “Ai trung tín trong việc nhỏ hơn hết, cũng trung tín trong việc lớn; còn ai bất nghĩa trong việc rất nhỏ, cũng bất nghĩa trong việc lớn”.
a) Trung thành trong những điều nhỏ nhặt
Mỗi người trong số những người kể trên phải đảm nhận những
nhiệm vụ nhỏ và chứng minh lòng trung thành của họ trước khi bắt đầu nhiệm vụ lớn
của mình. Đây là một nguyên tắc đối với Đức Chúa Trời, vì “ai trung thành ít
thì cũng trung tín nhiều” (Lu 16:10- Gk). Giô-sép đã có thể chứng minh lòng
trung thành của mình với tư cách là một nô lệ, Môi-se và Đa-vít trước tiên phải
chăn cừu, Giô-suê, Sa-mu-ên và Ê-li-sê ban đầu được huấn luyện phục vụ người tiền
nhiệm của họ. Không ai trong số họ đã khởi đầu giữ một vị trí quan trọng cả. Họ
không muốn có một “sự nghiệp” thuộc linh càng sớm càng tốt. Nhưng Đức Chúa Trời
có thể chọn họ vì Ngài nhìn thấy sự trung thành của họ trong những điều nhỏ nhặt.
Ngay cả ngày nay, Đức Chúa Trời cũng chỉ thử nghiệm các tôi tớ
của Ngài trên quy mô nhỏ. Ngài nhìn vào hành vi hàng ngày của bạn. Bạn cư xử thế
nào trong gia đình? Bạn có hiếu khách không? Bạn có đang quản lý tốt tài chính
của mình không? Làm thế nào để bạn đối phó với rượu? Bạn có giữ kẽ khi ai đó
nói với bạn điều gì đó một cách tự tin? Bạn có tiếng tốt nào trong môi trường người
vô tín của bạn? Bạn ứng xử như thế nào trong các tình huống xung đột? Bạn đang ở
nhà với quyển Kinh thánh thường xuyên trên tay? Đây là tất cả những câu hỏi ảnh
hưởng đến cuộc sống hàng ngày của bạn, nhưng là những câu hỏi quan trọng đối với
tư cách làm tôi tớ Đức Chúa Trời của bạn.
Và khi bạn đã chứng tỏ được bản thân mình làm tốt trong những
việc nhỏ, thì sẽ có những nhiệm vụ lớn hơn mà bạn có thể làm cho Đức Chúa Trời.
Đối với một anh em trai trẻ, đây chắc chắn sẽ không phải là bài phát biểu đầu
tiên tại một hội nghị Kinh thánh toàn quốc hoặc một bài giảng trong một hội
thánh lân cận, nơi mà dù sao đi nữa thì nguy cơ phải tự trình bày bản thân là
quá lớn. Các nhiệm vụ sẽ phù hợp với độ tuổi và sự phát triển thuộc linh.
b) Tin cậy vào Đức Chúa Trời thay vì tự tin-
Giô-sép lo sợ cho cuộc sống của mình trong tù. Hi vọng duy nhất
của anh là Đức Chúa Trời. Đa-vít chạy trốn khỏi
Sau-lơ. Ông tìm thấy nơi nương náu là Đức Chúa Trời hết lần này đến lần khác.
Giô-suê đã học được quyền năng của Đức Chúa Trời qua bàn tay giơ lên của
Môi-se chiến đấu với A-ma-léc. Và Môi-se lần đầu tiên được Đức Chúa Trời đưa
vào sa mạc khi chính tay ông cố gắng cứu dân Israel khỏi người Ai Cập. Sau đó, ông
học được cách để cho Chúa tranh luận thay cho ông và ông chỉ im lặng.
Nếu bạn tin cậy vào chính mình, vào sức mạnh thuộc linh, vào
sự hiểu biết của mình về Kinh thánh hoặc vào ân tứ của bạn, bạn là người vô dụng
đối với Đức Chúa Trời. Bởi vì mỗi kinh nghiệm về đức tin mà Đức Chúa Trời ban
cho bạn, bạn sẽ ghi điểm lại cho chính mình. Nhưng nếu bạn tin cậy một mình Đức
Chúa Trời, bạn sẽ ghi công cho Ngài về tất cả những gì Ngài đã làm trong đời bạn.
Gia-cốp là một ví dụ điển hình. Ông ta chỉ trở thành “Israel”, tức là “chiến
binh của Đức Chúa Trời” sau khi Đức Chúa Trời liên tục nhắc nhở ông ta về khớp
háng bị trật khớp của ông rằng sức mạnh thiên nhiên của chính ông ta đã bị phá
vỡ rồi (Sáng 32:26, 29).
Bạn có thấy rằng việc đào tạo cơ bản của bạn trong trường học
của Đức Chúa Trời không được hoàn thành hoàn toàn vào một vài điểm nào đó chăng?.
Trung thành trong những điều nhỏ nhặt, ý thức về sự yếu đuối của bản thân và
tin tưởng vào quyền năng của Đức Chúa Trời là những điều mà chúng ta phải học
đi học lại nhiều lần.
--Marco Lessmann
Thứ Tư, 15 tháng 9, 2021
CÁI BÚA!
Dấu Hiệu Của Con Thú-
Khải huyền 13: 16-18
“Nó cũng khiến mọi người, bất luận nhỏ hay lớn, giàu hay
nghèo, tự chủ hay tôi mọi, đều chịu ghi dấu hiệu hoặc trên tay hữu,hoặc trên
trán, hầu cho chẳng một ai có thể mua hoặc bán được, trừ ra kẻ đã có dấu hiệu của
con thú, tức là danh hiệu của con thú, hoặc số mục của danh nó. Sự khôn ngoan ở tại đây: kẻ nào thông minh hãy
tính số con thú, vì đó là số loài người;
số nó là sáu trăm sáu mươi sáu”(Khải. 13: 16-18).
Vào tháng 5/2016, Ngân hàng Trung ương Châu Âu (ECB) đã quyết
định ngừng in tờ 500 euro trong tương lai gần. Như một đại diện của ECB đã nói
trên báo chí, biện pháp này không nhằm báo trước sự kết thúc của tiền mặt, mà đối
với nhiều công dân EU vẫn là một loại “quyền riêng tư được in”. Nhưng ai biết
được? Những gì không có trong chương trình nghị sự hôm nay cuối cùng có thể được
thảo luận vào ngày mai và thực hiện kịp thời.
Năm 2015, hội chợ Cyborg đầu tiên trên thế giới đã diễn ra tại
Düsseldorf, nước Đức. Cyborgs là những con người có cơ thể được cung cấp vĩnh
viễn với các thành phần nhân tạo. Ví dụ, ngày càng có nhiều người được tiêm
chip mini dưới da. Thủ tục này chỉ mất mười phút và chỉ gây ra một chút đau đớn.
Con chip này được thiết kế để thay thế danh thiếp, chìa khóa, phương tiện thanh
toán và nhiều hơn thế nữa, mang lại sự tiện lợi và bảo mật.
Những tiêu đề như vậy khiến người đọc Kinh Thánh phải ngồi dậy
và chú ý. Bạn tự hỏi mình: Còn bao lâu nữa sẽ đến thời điểm mà người ta chỉ có
thể mua bán bằng dấu tay hoặc bằng dấu trên trán? Có rất nhiều suy đoán và các
thuyết âm mưu nở rộ. Đó không phải là những gì bài này được giả định nói đến; đúng
hơn, chúng ta hãy xem Kinh thánh nói gì về "dấu hiệu của con thú".
--Khi nào dấu hiệu được giới thiệu?
Không ai có thể đưa ra một ngày xác định ở đây. Nhưng có một
điều rõ ràng: con thú mà dấu hiệu của nó được dùng đánh dấu loài người sẽ trị
vì trong “42 tháng” (Khải. 13: 5). Đây là thời điểm xảy ra trong “đại nạn”, nửa
sau của tuần lễ cuối cùng trong những năm của Đa-ni-ên, kéo dài tổng cộng bảy
năm. Thời gian khủng khiếp này kết thúc với sự xuất hiện của Chúa Jêsus trong
quyền năng và vinh quang.
Sự cất lên của đại đa sô các tín đồ sẽ diễn ra trước giờ Chúa
Giê-su giáng xuống thế giới, sau kèn 7, theo 1 Cor. 15:51-52. Khi Đức Chúa Trời
tung ra những sự phán xét của Ngài (Khải 6 ….), "Hai mươi bốn trưởng
lão", tức là các thiên sứ thánh đã được tôn vinh, ở trên trời (Khải. 4:- 5:).
Con thú sẽ hướng những lời báng bổ của nó đối với những người ngự trên trời (Khải.
13:6). Trong số đó có những Cơ Đốc nhân chúng ta, những người đã được cứu thoát
khỏi giờ bị cám dỗ và được đưa lên trời trước 3,5 năm sau của đại nạn (Khải. 3:10;
Lu ca 21:36).
--Dấu hiệu là gì?
Từ Hi Lạp, trong bản dịch của Elberfeld chữ nầy được gọi là
"nhãn hiệu", cũng có nghĩa là: dấu hiệu; vết bớt; xây dựng thương hiệu;
vết cắn của một con rắn; dấu chạm trổ, khắc, đốt hoặc viết; dòng chữ; dấu nung
bằng sắt, hình hiệu; đúc (tiền). Điều này làm cho nó rõ ràng: dấu ấn không phải
là một dấu ấn có thể nhanh chóng xóa hoặc rửa sạch, mà là một dấu ấn vĩnh viễn.
Dấu hiệu này giống nhau đối với tất cả mọi người. Có thể là
thông tin cá nhân có thể được liên kết với nhãn hiệu, chẳng hạn như chi tiết
ngân hàng. Nhưng dấu hiệu này ban đầu chỉ đơn giản thể hiện một điều: sự phục
tùng đối với con thú, kẻ thống trị sắp tới ở châu Âu.
Dấu hiệu được đặt trên tay phải hoặc trên trán. Tay phải biểu
thị công việc thể chất, trán biểu thị hoạt động trí óc. Trong mọi lĩnh vực, mọi
người nên phục tùng quyền lực của nhà độc tài này. Dấu hiệu nầy trái ngược hẳn với dấu ấn của Đức Chúa Trời mà
các tôi tớ của Đức Chúa Trời nhận lãnh được (Khải. 7:3; 9:4).
--Ai là con thú và hắn có nghĩa là gì?
Dấu hiệu là tên của con thú hoặc số của tên của nó. Trong Khải
Huyền 13, người ta gọi hai con người, mà được gọi là hai động vật:
• Con thú đầu tiên nhô lên khỏi biển (Khải. 13: 1-8): Nó được
mô tả là một con thú đáng sợ mà ma quỷ sẽ ban cho nó quyền lực, ngai vàng và quyền
hành lớn lao (câu 2). Nó giành được quyền hành trên toàn trái đất và gây chiến
với các thánh đồ cách thành công (câu 7). Sức mạnh, kích thước hung vĩ và quyền
lực chính trị là đặc điểm của con thú này. Người ta tin Đế chế La Mã phục sinh
dưới chế độ độc tài trong tương lai của một bạo chúa.
• Con thú thứ hai từ trái đất mà lên (Khải. 13: 11-17): Nó được
mô tả như một con cừu non mà lời nói của nó được lấy cảm hứng từ ma quỷ (c.
11). Nó làm những dấu kì, phép lạ tuyệt vời và dụ dỗ loài người thờ hình tượng
ma quỷ (câu 13,14). Con thú đó là nhà cầm quyền tôn giáo - đó là nhà tiên tri
giả. Con thú thứ hai phụ thuộc vào con thú thứ nhất mạnh mẽ (c. 12-14). Nó đảm
bảo rằng một hình ảnh sẽ được tạo ra theo hình con thú đầu tiên để tôn thờ (câu
14,15), và nó khiến mọi người chấp nhận dấu hiệu của con thú đầu tiên hùng mạnh
(câu 16).
Vì vậy, dấu hiệu là số của con thú đầu tiên, là hoàng đế La
Mã. Con thú này sẽ giành được quyền kiểm soát hoàn toàn đối với đời sống kinh tế
của nhân loại. Mọi người sẽ thờ phượng con thú thứ nhất và hình tượng của nó và
cũng sẽ phục tùng khi nó bị đánh dấu trên thân thể của họ (Khải 14: 9, 11; 16:
2; 20: 4).
Nhiều người tin rằng con thú đầu tiên là Antichrist. Về ảnh
hưởng tôn giáo của hắn qua lời nói và dấu kỳ phép lạ là rất lớn, quyền lực
chính trị của con thú thứ hai là tiên tri giả, chỉ giới hạn trong vùng đất nhỏ
bé của Israel. Những đoạn văn sau đây nói về Antichrist và cho thấy rằng hắn là
một kẻ quyến rũ tuyệt vời và là nhà lãnh đạo của một siêu cường kinh tế và quân
sự của Âu châu:
• Antichrist giống như một con rắn xảo quyệt, nguy hiểm (Sáng
thế ký 49:17).
• Hắn là vị Vua cố chấp của Israel, người muốn vượt lên trên Đức Chúa Trời và phủ nhận Đức Chúa Trời của Tổ phụ Israel.
Tuy nhiên, hắn tự mình nắm quyền lực La Mã, (Đa. 11: 36–39).
• Hắn là một người chăn cừu vô ích, ngu ngốc đối với dân trên
đất của Đức Chúa Trời (Xa. 11: 15-17).
• Hắn được tiếp nhận bởi những người đã từ chối Chúa Giêsu -
tức là, bởi những người Do Thái (Giăng 5: 43). Bản thân anh ta phải là một người
Do Thái, nếu không người Do Thái sẽ không bao giờ chấp nhận anh ta.
• Hắn sẽ được thờ phượng cách thần thượng trong đền thờ ở
Giê-ru-sa-lem. Hắn làm các phép lạ và dấu kỳ mạnh mẽ và là một kẻ lừa dối hùng
mạnh (2 Tê. 2: 3–12).
• Là một kẻ dụ dỗ, anh ta phủ nhận Cha và Con và phủ nhận Con
của Đức Chúa Trời đã đến thế giới như một người thật (1 Giăng 2:18, 22; 4: 1–3;
2 Giăng 7).
• Hắn cũng là một tiên tri giả làm các dấu lạ (Khải 16:13;
19:20; 20:10).
Điều đó trở nên rõ ràng: Con thú đầu tiên từ Khải huyền 13
không phải là tiên tri giả. Đó là người cai trị La Mã sắp tới. Con số 666 là
con số của người trị vì quyền lực thế giới của thành Rome. Tiên tri gải là con
thú thứ hai.
---Con số 666 có ý nghĩa gì?
Con số 666 là số của một con người (Khải 13:18), tức là số của
một người nào đó. Nó không tiêu biểu về tên của một đế chế, một nguyên tắc, một
đảng phái hay một nhóm người.
Trong biểu hiệu số mục của kinh thánh, số sáu chỉ về con người.
Con người được tạo ra vào ngày thứ sáu và có sáu ngày để làm việc. Nhưng con số
sáu cũng có liên quan đến việc làm xấu xa của con người. Một người Phi-li-tin,
một kẻ thù cay đắng của Israel, có "sáu ngón tay trên mỗi bàn tay và sáu
ngón chân trên mỗi bàn chân" (2 Sa-mu-ên 21:20). Và Gô-li-át, đối thủ của Đa-vít,
cao sáu thước (cubit= 0, 45m) và một gang (1. Sam 17:4–7; 2 Sam 21:20–22; 1 Sử
20:6). Bức tượng mà Nê-bu-cát-nết-sa, người cai trị đầu tiên của thời kỳ các dân
ngoại, đã dựng lên để thờ phượng là "một hình tượng bằng vàng: chiều cao sáu
mươi cu-đê (Cubit= 0,45 m), bề rộng sáu cu-đê" (Đa. 3: 1)). Do đó, con số
666, gấp ba lần số sáu, cho thấy sự phơi bày hoàn toàn về cái ác trong một con
người.
Vào thời cổ đại, các con số bằng tiếng Hi- Lạp và tiếng hê-bơ-rơ
được viết bằng cách sử dụng các ký tự giống như các chữ cái. Mỗi chữ cái trong
bảng chữ cái có một giá trị số mục cụ thể. Nếu các giá trị số mục của các chữ
cái khác nhau của một từ ngữ được cộng lại, thì sẽ thu được tổng số. Tên của “hoàng
đế Nero” cho ra giá trị 666 nếu bạn sử dụng cách đánh vần tên của ông ấy bằng
tiếng Hê-bơ-rơ làm cơ sở. Nhưng con số 666 tất nhiên cũng có thể được vươn tới nhiều
tên tuổi khác!
Tất cả các nỗ lực giải thích số 666 hiện nay đều thất bại (và
việc giải thích dựa trên việc bổ sung các giá trị số không nhất thiết là bắt buộc).
Chỉ trong tương lai, trong lúc có đại nạn, người ta mới có thể giải mã được ý
nghĩa của con số này. Dấu tích của con thú không thể được giải mã cho đến khi
giờ cám dỗ và thử thách lớn đến trên trái đất.
Giăng, một nhà thánh sử, yêu cầu chúng ta tính con số 666 nầy
(Khải 13:18) - nhưng điều đó liên quan đến đa số dân hội thánh đang sống trong
thời kỳ đại nạn. Trong cùng chương của sách Khải Huyền, chương 13, chúng ta thấy
có những yêu cầu khác chỉ liên quan đến những người trực tiếp ở trên đất vào thời
điểm này (Khải 13: 9, 10).
--Từ chối và chấp nhận dấu hiệu con thú-
Những người từ chối dấu hiệu con thú không còn có thể mua hoặc
bán và do đó sẽ gặp khó khăn lớn về kinh tế. Việc những từ chối quyền hành của
con thú cũng dẫn đến một cuộc bách hại đẫm máu mà nhiều người sẽ trở thành nạn
nhân (Khải. 13:15; 20:4). Nhưng đối với Đức Chúa Trời, những tín nhân này là “những
kẻ đã thắng con thú và hình tượng nó cùng số mục của tên nó - (Khải. 15:2). Bạn
sẽ được ban thưởng dồi dào.
Bất cứ ai chấp nhận dấu ấn của con thú, là kẻ được tôn kính cách
thần thượng và là kẻ phỉ báng Đức Chúa Trời chân thật, thì họ sẽ bị Chúa phạt cho,
tức là đóng ấn vết thương nặng trên than thể họ, như Khải. 16:2 chép họ bị “ghẻ
hờm ác độc khốn khổ trên những người có dấu hiệu của con thú và thờ lạy hình tượng
nó”... Người như vậy phải uống rượu thịnh nộ của Đức Chúa Trời và sẽ bị hành hạ
mãi mãi bằng lửa và diêm sinh trước mặt các thiên sứ thánh thiện và trước mặt Chiên
Con (Khải. 14: 9-11).
Chúng ta không nên liên tục cô lập mình khỏi một thế giới sắp
phát triển khủng khiếp như vậy sao? Sự tham gia chính trị của các Cơ đốc nhân sẽ
không thể ngăn chặn sự phát triển này, mà chỉ lôi kéo đi những lực lượng cần
thiết để có thể truyền bá phúc âm của Chúa Giê Su Christ. Ngay cả ngày nay mọi
người đều có thể nhận được sự tha thứ miễn phí và đầy đủ về món nợ cuộc sống
thông qua Đấng Cứu Rỗi! Và những người được rửa sạch trong huyết của Đấng
Christ sẽ lên thiên đàng với họ khi Chúa Jêsus sẽ sớm trở lại để cất họ lên. “Thánh
Linh và tân phụ cùng nói: “Hãy đến!” Kẻ nghe hãy nói: “Hãy đến!” Ai khát cũng
hãy đến. Kẻ nào muốn, hãy nhận lấy nước sự sống miển phí (cho không)”(Khải.
22:17).
--Suy nghĩ cuối cùng
Châu Âu đang hướng tới một chế độ độc tài tàn nhẫn và hoàn
toàn chưa từng thấy trong lịch sử thế giới. Sự kiểm soát tuyệt đối và việc thực
thi quyền lực một cách tàn bạo sẽ mang lại sự hủy diệt cho lục địa già nua nầy và
tàn phá toàn thế giới. Dấu hiệu kiểm tra của chế độ độc tài trong thời kỳ cuối
cùng sẽ là dấu hiệu của kẻ thống trị, mà nhiều người sẽ chấp nhận cho sự diệt
vong của họ.
Thứ Ba, 14 tháng 9, 2021
Hai Ba-By-Lôn, Con Điếm Vĩ Đại-Và Thành Phố Vĩ Đại -
Có hai Ba-by-lôn, đều cùng tọac lạc trên 7 ngọn đồi ở Rô-ma, Italia. Những câu dưới đây báo trước Ba-by-lôn tôn giáo sẽ bị tiêu diệt, đốt cháy trước khi con thú lên ngôi. Còn chương 18 mô tả người phụ nữ, là nữ vương kinh tế là chinh thành phố Rô ma cả. Dân Chúa còn lẫn lộn hai Ba-by-lôn nầy với nhau
Khải. 14:8; 16:19; 17:
16, “Ba-by-lôn lớn kia đã đổ rồi, đổ rồi, vì nó khiến cho muôn dân uống rượu phẫn
nộ do sự dâm loạn của nó- Đức Chúa Trời
nhớ đến Ba-by-lôn lớn, bèn cho nó chén rượu thạnh nộ phừng phừng của Ngài--Mười
cái sừng và con thú ngươi đã thấy đó đều sẽ ghen ghét dâm phụ kia, khiến nó đơn
độc loã lồ, ăn thịt nó, và thiêu sạch nó trong lửa”. Đó là một con điếm lớn,
bao gồm mọi loại tôn giáo toàn cầu.
Ba-by-lôn, con điếm vĩ đại được mô tả trong sách Khải Huyền
(Khải 14:8; 16:19; 17: 16 ), trình bày tình trạng của giáo hội bị tiêu diệt sau
khi con rồng rớt xuống đất. Hiện nay, năm 2021, con điếm này vẫn chưa cưỡi con thú
- trên Đế chế La Mã sắp tới - nhưng sự tương đồng với Giáo hội ngày nay và
trong lịch sử là điều hiển nhiên nên không thể bỏ qua. Tuy nhiên, cái ác đã thể
hiện rất rõ qua nhiều thế kỷ sẽ chỉ bộc lộ hết mức trong tương lai.
Các đường kết nối của con điếm này với Nhà thờ La Mã rất nổi
bật:
--Địa lý: Người phụ nữ ngồi trên bảy ngọn đồi (Khải 17:9). Thành phố Rô ma cỗ có bảy ngọn đồi nổi tiếng là Rome. Vatican có trụ
sở tại Rome.
--Lịch sử: Con điếm say máu nhân chứng Chúa Giêsu (Khải 17:6).
Đặc biệt là vào thời Trung cổ, Giáo hội La Mã đã giết nhiều tín đồ muốn nắm giữ
Kinh thánh. Bản án dị giáo của Giáo hoàng đã làm cho máu chảy tự do.
--Chính trị: con điếm thiết lập các mối quan hệ với các quyền
lực trên thế giới này và cố gắng cai trị chúng (Khải 17: 1, 2, 18). Ở đây, sự
tương đồng cũng hiển nhiên. Tại lễ đăng quang của giáo hoàng, nó được tuyên bố:
"Hãy biết rằng ông là cha của các hoàng tử và vua, người cai trị thế giới."
Sau khi Ba-by-lô tôn
giáo bị tiêu diệt vào đầu cơn đại nạn 3,5 năm, người đàn bà trong chương 18 là
thành phố cổ Rô ma còn lại. Nên Sứ đồ Giăng mô tả trong Khải.18: 21, “Có một
thiên sứ mạnh mẽ lấy một hòn đá như cối xay lớn quăng xuống biển, mà rằng:
“Thành lớn Ba- by-lôn cũng sẽ bị quăng mạnh xuống như vậy, hẳn chẳng hề thấy nó
nữa”
--Thương mại: Con điếm
và người phụ nữ đề rất giàu có và yêu thích sự hào hoa; quan hệ thương mại của
họ rất bền chặt (Khải. 17:4; 18:3,11-19). Giáo hội Công giáo có của cải rất lớn,
khối tài sản ước tính khoảng 200 tỷ euro. Không thể coi thường sự xô bồ trong
nhà thờ. Vàng rất phổ biến (Khải. 17:4; 18:12), áo choàng màu tím (hoa cà) vẫn
được các giám mục mặc ngày nay và áo choàng đỏ được các hồng y mặc, chỉ chiếm một
vài chi tiết (Khải. 17:4 ).
--Văn hóa: Cả con điếm và người phụ nữ yêu thích âm nhạc, cái
đẹp, các tác phẩm nghệ thuật xuất sắc và tổ chức lễ cưới (Khải 18:22, 23).
Trong các Giáo hội Công giáo, những điều đó lôi cuốn cảm giác này đóng một vai
trò quan trọng cho đến ngày nay.
--Tôn giáo: Con điếm và người phụ nữ quen thuộc với sự ghê tởm
của việc thờ ngẫu tượng (Khải 17:4.5), ma thuật (Khải. 18:23) và những ảnh hưởng
của ma quỷ (Khải. 18.2.3). Theo 1 Ti-mô-thê 4: 1–3, việc cấm kết hôn và cấm ăn
uống là những lời dạy của ma quỷ: Trong Giáo hội Công giáo có chế độ độc thân,
thời gian ăn chay thường xuyên và cấm kiêng cữ (cấm ăn thịt).
Tất cả đều nói một ngôn ngữ rõ ràng. Tuy nhiên, tôi muốn nói
thêm rằng tôi chỉ đang xem xét hệ thống như vậy ở đây. Tất nhiên trong hội
thánh này cũng có những người có đức tin sống động và sống hết mình với sự kính
sợ Đức Chúa Trời. Người ta chắc chắn không nên bỏ qua điều này, nhưng đúng hơn
là đánh giá cao về điều đó. Tuy nhiên, tôi khuyên các tín đồ thế này:
““Hỡi dân ta, hãy ra khỏi nó, hầu khỏi đồng phần tội lỗi nó,
mà chịu những tai hoạ của nó; vì tội lỗi
nó đã ngập trời, và Đức Chúa Trời đã nhớ đến sự bất nghĩa của” (Khải. 18:4, 5).
Tôi xin nhấn mạnh: con
điếm trong chương 17 là Ba-by-lôn tôn giáo toàn cầu-- còn người phụ nữ xa xỉ,
cai trị các nước như một nữ vương trong chương 18 là cô đố Rô-ma, là Kinh đô của
đế quốc La mã hồi sinh. Ba by lôn tôn giáo bị tiêu diệt và đốt cháy vào đầu đạii
nạn (3, 5 năm sau), còn Babylo6n kinh tế sẽ chìm xuống biển trước khi chấm dứt
7 năm.
TRONG NGOÀI ĐẦY DẪY ĐỨC THÁNH LINH-
Đức Thánh Linh có hai loại công tác trong đời sống tín nhân Tân ước:
1--Bên Trong:
Sách tin lành Giăng khải thị Chúa nội cư đời đời trong tín nhân.
Với người tin, Chúa như nước uống (Giăng 4:14; 7:37-39), bánh sự sự sống (Giăng
6:35), “Hơi thở thánh, Thánh Linh” (Giăng 20: 22). Chúa Giê-su nói “Linh của lẽ
thật, … vì Ngài vẫn ở với các ngươi, cũng sẽ ở trong các ngươi nữa” (Giăng
14:17)..
--Công 6: 3, 5, 8; 11: 24 13: 52, “Còn các môn đồ thì được đầy
dẫy sự vui mừng và Thánh Linh”.- [Lu 4:1, “Đức Giê-su đầy dẫy (bên trong) Thánh
Linh”. Bồ câu thánh đậu bên ngoài Chúa Giê-su].
Động từ “đầy dẫy” trong 6 câu trên đây đều là πληρόω--plēroō-
play-ro'-o: là đầy dẫy bên trong.; để làm
sự sống, làm quyền năng bên trong của người tín đồ.
2-Bên Ngoài:
Sách Lu ca và Công vụ
bày tỏ Đức Thánh Linh ngự trên tín đồ, “Nhưng khi Thánh Linh giáng trên các
ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lãnh quyền năng” (Công 1:8); “các ngươi hãy cứ ở
trong thành cho đến khi được mặc lấy quyền năng từ trên cao” (Lu. 24:49).
-Công 9:17, “hầu cho anh (Sau-lơ) được ….đầy dẫy Thánh Linh” –13:9,
“Phao-lô, đầy dẫy Thánh Linh, nhìn chăm người”. Hai câu nầy và một số câu khác
có động từ “đầy dẫy” là πλήθω- plēthō-
play'-tho, --- tiếng Việt là đầy dẫy bên ngoài.
Công vụ 2: 2, 4, “như gió lốc thổi ào ào, đầy (pleroo) cả nhà
họ ngồi-- Hết thảy đều
được đầy dẫy (pletho) Thánh Linh”. Đức Thánh Linh đầy dẫy bên trong ngôi nhà, và
Ngài đầy dẫy bên ngoài mỗi người đang ngồi trong ngôi nhà đó.
Tóm lại Đức Thánh Linh đầy dẫy, nội cư trong tín nhân, để làm
sự sống, làm năng lực bề trong cho họ; Ngài đầy dẫy bên ngoài họ, đáp đậu bên
trên họ như cái lưỡi bẵng lửa để trang bị, củng cố họ ở bên ngoài. Chúa sẽ như áo
giáp của họ, như quyền năng bên ngoài để họ rao phúc âm, đuổi quỷ, và giảng
Kinh thánh cách có quyền lực. Mỗi tín nhân đều cần có sự đầy dẫy Thánh Linh bên trong cách thường xuyên,
và sự đầy dẫy Thánh Linh ở bên ngoài khi có nhu cầu phục vụ.
NHỮNG AI KHÔNG BỊ MA QUỶ CÁM DỖ?
Heb. 2:18, “Vì chính mình Ngài đã chịu khổ trong khi bị cám dỗ, nên có thể cứu giúp những kẻ bị cám dỗ vậy”
Có hai điều mà chúng ta có thể nhận thấy trước khi Chúa của
chúng ta bị ma quỷ cám dỗ. Thứ nhất là Ngài được Cha Ngài công nhận một cách rõ
ràng nhất là Con Đức Chúa Trời; thứ hai, rằng Ngài được xức dầu làm Đấng Mê-si-a,
là người có Đức Thánh Linh ngự ở trên. Giờ đây, một điều tương tự cũng đúng với
tín nhân hôm nay-- tất nhiên là theo một cách kém cỏi. Người tín đồ vẫn được sở
hữu là con của Đức Chúa Trời, và được Linh Đức Chúa Trời ban cho trước khi anh
ta trở thành đối tượng thích hợp cho những cám dỗ của kẻ thù, là sa-tan.
Và đây là một sự khác biệt quan trọng cần ghi nhớ. Nói một
cách chính xác, mối quan hệ giữa tội nhân với kẻ thù không phải là đối tượng để
bị cám dỗ. Người vô tín là một người bị giam cầm; anh ta bị ma quỷ dẫn dắt theo
ý mình. Đây là một điều rất khác biệt với sự cám dỗ; vì cho rằng tôi nhân là một
người hoàn toàn ở dưới quyền của Sa-tan. Chúng ta bị cám dỗ khi ở ngoài quyền lực
của kẻ thù, bởi vì chúng ta là con của Đức Chúa Trời. Như vậy, bạn thấy đấy, tất
cả mọi người đều phải liên quan với Sa-tan theo cách này hay cách khác. Cả khối
lượng nhân loại đều là nô lệ của hắn; nhưng những người được giải cứu bởi quyền
năng của Đức Chúa Trời, những người bởi ân điển trở thành con cái của Đức Chúa
Trời, trở thành đối tượng sự tấn công của ác quỷ theo cách cám dỗ.
Sức mạnh của ma quỷ không đến nỗi phải khiếp sợ; vì khi một linh
hồn đã tiếp nhận Chúa Giê-su, quyền lực của Sa-tan thực sự đã bị vô hiệu hóa rồi.
Quyền ấy hoàn toàn bị phá vỡ đối với tín nhân. Do đó, chúng ta được cảnh báo để
tỉnh thức hơn là chống lại mưu kế của hắn. Trong một số trường hợp nhất định,
có thể có sự đau khổ từ những chiếc phi tiêu rực lửa của anh ta; nhưng ngay cả
đây cũng không phải là quyền năng của anh ta, điều này không là gì đối với người
tin Chúa, trong khi người ấy đang tìm kiếm Đấng Christ. Anh ta chỉ còn cách chống
lại, và ma quỷ sẽ chạy trốn khỏi anh ta.
Nếu Satan thực sự có quyền lực, rõ ràng là hắn sẽ không bỏ trốn.
Nhưng hắn đã đánh mất quyền ấy đối với linh hồn nào đã tiếp nhận Đấng Christ.
Nhưng sau đó, trong khi tin rằng quyền lực của Sa-tan là thứ bị phá hủy trong
thập tự giá của Chúa Giê-su, nhưng mưu kế của hắn lại là một vấn đề rất nghiêm
trọng; và chúng ta không nên bỏ qua các sách lược của hắn. Giờ đây, Đức Chúa Trời
đã vui lòng ban cho chúng ta phương cách xử lí ma quỷ của Ngài, bằng cách Chúa
ban phước cho chúng ta. Điều này là nhằm mục đích cho chúng ta biết cách
sử dụng khuôn mẫu và nguyên tắc
trong sự cám dỗ của Sa-tan bất cứ lúc nào. Chúng ta sẽ trở nên rõ ràng về mưu kế
của ác quỷ từ nhiều cân nhắc của chúng ta, do Chúa soi sáng.
Thứ Hai, 13 tháng 9, 2021
Chức Vụ Của Đấng Christ Bắt Đầu Khi Bị Từ Chối -
"Vả,khi Đức Jêsus nghe Giăng bị tống giam, bèn lánh qua Ga-li-lê; lại bỏ Na-xa-rét, đến ở Ca-bê-na-um gần mé biển, tại biên giới Sa-bu-lôn và Nép-ta-li" (Math. 4:12, 13) -
Câu này giới thiệu chức vụ công khai của Chúa Giê-su trong
Phúc âm Ma-thi-ơ. Trước hết, người ta có thể hỏi, Ngài sẽ làm những công việc đầu
tiên ở đâu? Ngài sẽ ban điều gì trước cho dân chúng, dân Ngài sẽ ban điều gì
trước cho Ngài? Chắc chắn Ngài sẽ thi hành tại Giê-ru-sa-lem, thủ đô của Israel.
Hoặc ít nhất là xung quanh thành phố đó, để thu hút sự chú ý của giới thượng lưu
trong đất nước.
Không, không như vậy. Ngài không xuất hiện ở Giê-ru-sa-lem,
không ở xứ Giu-đê, nhưng rút khỏi trung tâm của dân tộc, vào xứ Ga-li-lê bị
khinh miệt. Dân Do Thái sống tập trung quanh Giê-ru-sa-lem là trung tâm, họ chưa
sẵn sàng cho sự hiện diện của Đấng Mê-si của họ, Con vua Đa-vít. Chúa Jêsus đã
đến với bầy chiên nghèo và bị khinh rẻ để bày tỏ chính mình và niềm hi vọng của
Israel cho dân chúng.
Truyền thống của Giăng đã khiến Đấng Cứu Rỗi rút lui về
Ga-li-lê. Nếu dân chúng và những người lãnh đạo của họ từ chối người tiền hô, sứ
giả của Đấng Mê-si-a, thì họ cũng sẽ từ chối chính Đấng Christ. Chúa cảm thấy sự
từ chối này một cách trọn vẹn. Ngài phải tự mình rời khỏi quê hương Na-xa-rét
và đến thành Ca-bê-na-um, nơi đây lại còn bị khinh miệt hơn nữa. Nếu bạn nghĩ về
những đau khổ của Chúa -- sự chối từ đó cũng là một phần trong những đau khổ của
Ngài! Nhà Vua thực sự phải đi đến một nơi khinh miệt, không thể ở lại nơi mà
Ngài muốn ở lại. Chúng ta ngưỡng mộ Ngài là Đấng đã sẵn sàng ngay từ đầu chấp
nhận sự từ chối của dân mình.
Giá Trị Của Mục Vụ-
Có lẽ mục vụ là một trong những công việc bị bỏ quên nhất trong dân của Đức Chúa Trời. Và điều quan trọng là phải củng cố, sửa chữa và khơi lại mối quan hệ của các tín nhân với Chúa của họ và với nhau.
“Cách mấy ngày sau Phao-lô nói với Ba-na-ba rằng:“Chúng ta hãy trở lại
thăm viếng các anh em trong mỗi thành mà chúng ta đã rao giảng đạo Chúa, xem thử
họ ra thể nào"(Công vụ.15: 36).
Mục tiêu của người chăn được thể hiện rõ ràng bằng câu nói:"Chúng
ta hãy trở lại thăm viếng". Người giảng phúc âm thiết lập mối quan hệ với
anh chị em, nhưng Người chăn duy trì và củng cố họ. Rất có thể, như trường hợp
của Phao-lô, cả hai ân tứ đều ở cùng một người. Tuy nhiên, mỗi ân tứ đều có khu
vực rất đặc biệt và mục tiêu rất đặc biệt của nó. Nhà truyền giáo đi “trước” và
rao giảng lời của Chúa. Người chăn cừu đi đến gặp những tín đồ này nhiều lần và
thăm những người mà lời nói đó đã đem lại các kết quả.
Chúa không chọn những con chiên của Ngài và sau đó để họ sống
lang thang khắp nơi mà không có sự trợ giúp. Ngài không chỉ ban ân tứ mà nhờ đó
mọi người được dẫn đến sự tồn tại thực sự ngay từ đầu, mà còn ban cho những
"ân tứ" khác mà những Cơ đốc nhân này sau đó cũng được hỗ trợ. Xin
Người Mục Tử nhân từ của chúng ta đổ đầy vào tấm lòng của mỗi người chúng ta sự
quan tâm nhạy cảm của riêng mình đối với đàn chiên. Chính Chúa là Đấng đã kích
động lòng Phao-lô bày tỏ thái độ và Ngài gửi gắm vào đó những lời nầy: Bây giờ
chúng ta hãy quay lại thăm một lần nữa.
Chú ý các từ ngữ "bây giờ trở lại", "bây giờ một
lần nữa". Không phải là về việc bạn đã đến một nơi nào đó bao nhiêu lần – ân
tứ của người chăn cừu luôn cần thiết và cần thiết ở mọi nơi! Luôn luôn có những
điều xuất hiện ở những nơi khác nhau khiến công việc của những người chăn được
ban ơn thần thượng là cần thiết.
Cũng cần lưu ý các từ ngữ: "họ ra thể nào”. Nói một cách
ngắn gọn: bầy chiên đã như thế nào về mọi mặt.
Chuyến thăm viếng không bao giờ được thực hiện theo tâm trí
tò mò, chỉ đơn giản vì tọc mạch, thích tán gẫu, tự cho mình là quan trọng. Đó sẽ
là một thái độ không ràng buộc hay chữa lành vết thương với ai, chỉ gây cản trở,
và không mang lại sự giúp đỡ thực sự nào. Chúng ta chỉ nên nói với những mục tử
đi thăm các địa phương khác như vậy: hãy trở lại lần nữa! Nhưng đối với tất cả
những ai đến thăm với một tâm trí chân thành, chúng ta nên nói: “Hỡi người đã
được Đức Giê-hô-va ban phước! Xin mời vào” (Sáng 24:31).
Ba Sự Cám Dỗ Trong Sa Mạc?
Math. 4:1-11; Lu-ca 4:1-13-
Ba sự cám dỗ của Chúa trong đồng vắng được nói đến rất thường
xuyên. Nhưng nếu xem các tường thuật trong Ma-thi-ơ 4 và Lu-ca 4, chúng ta thấy
rằng Chúa đã bị ma quỷ cám dỗ bằng mọi cách trong 40 ngày trong sa mạc ( Lu-ca
4:13). Có nhiều hơn ba sự cám dỗ. Chúng ta không biết những sự cám dỗ đó đã kéo
theo những gì.
Tuy nhiên, sau bốn mươi ngày, Chúa Giê-su đã đói, ma quỷ cám dỗ Chúa chúng ta theo ba cách. Ba sự cám dỗ
này được trình bày cho chúng ta trong Lời Đức Chúa Trời:
-- Sự cám dỗ đầu tiên là trong sa mạc.
-- Sự cám dỗ thứ hai xảy ra trên các tường thành của đền thờ,
ở giữa thành Giê-ru-sa-lem.
-- Sự cám dỗ thứ ba xảy ra trên một ngọn núi cao.
Không thể có câu hỏi về ba sự cám dỗ trong sa mạc. Thay vào
đó, ba sự cám dỗ được báo cáo diễn ra ở những nơi rất khác nhau và tất cả đều
có đặc điểm rất khác nhau. Nhưng có một điều luôn luôn giống nhau: Chúa đã xuất
hiện cách chiến thắng từ mọi sự cám dỗ đó.
Những Sự Cám Dỗ Của Người Thứ Nhất Và Người Thứ Hai-
Sáng 3:1-6; Math. 4:1-11
Người thứ nhất và người thứ hai tạo thành một sự tương phản
rõ nét. Chúng ta thấy điều đó ngay bây giờ khi họ bị Ma quỷ cám dỗ. Chúng ta
hãy xem kinh thánh nói gì về những cám dỗ
này ở đầu Cựu ước hoặc Tân ước (Sáng 3:1–6; Math 4:1–11)
-- Đức Chúa Trời có giữ lời Ngài không?
Trong vườn Ê-đen, Sa-tan chất vấn lời Đức Chúa Trời: “Có thật
Đức Chúa Trời đã dặn các người không được ăn trái các cây trong vườn sao?” Hãy
giữ lời của bạn. Hãy chắc chắn rằng Ngài sẽ không giữ lời Ngài đâu, bạn sẽ
không chết. - Ê-va lấy một ít trái cấm và muốn xem liệu Chúa có giữ lời mình
hay không. Cô đã đầu hàng trước sự cám dỗ của ma quỷ và thử Đức Chúa Trời. Cô nghi ngờ đức thành
tín của Đức Chúa Trời.
Chúng ta thấy một thủ đoạn có thể so sánh được của ma quỷ
trong sự cám dỗ Chúa, Đấng đứng trên nóc cao của đền thờ. Ở đây, ma quỷ ban đầu
trích dẫn lời Đức Chúa Trời một cách không chính xác. Trong lời nói của mình, hắn
đã nói như sau: Hãy thử và thấy rằng Đức Chúa Trời luôn đứng về phía Lời của Ngài.
Hãy chắc chắn rằng Chúa sẽ làm được. Bạn sẽ không chết nếu bạn rơi từ đỉnh cao
của ngôi đền. - Đấng Christ không muốn xem Đức Chúa Trời có thành tín hay
không. Ngài không đầu hàng trước sự cám dỗ, vì Ngài không muốn thử, không thử
thách Chúa.
-- Đức Chúa Trời có cung cấp đầy đủ cho bạn không?
Trong Vườn Ê-đen, Sa-tan đã làm cho trái cấm của cây biết điều
thiện vàđiều ác trở nên “ngon miệng”. Ê-va, người đã có mọi thứ dồi dào rồi, lại
còn thấy rằng cây này rất tốt để làm thức ăn. Vì vậy, cô lấy một ít trái cây,
ăn và đưa cho chồng mình, từ bỏ sự lệ thuộc vào Đức Chúa Trời. Cô nghi ngờ sự
chăm sóc của Đức Chúa Trời.
Chúa Jêsus đã kiêng ăn bốn mươi ngày và ở trong đồng vắng.
Sau đó, kẻ cám dỗ đến và nói rằng Chúa Giê-su nên tạo ra bánh từ đá để chứng tỏ
rằng Ngài là Con Đức Chúa Trời. Nhưng Đấng Christ đang đói không muốn lấy gì
cho mình qua lời nói của Ma quỷ, nhưng chờ đợi những gì phát ra từ miệng Đức
Chúa Trời.
-- Đức Chúa Trời có ban cho bạn vinh quang đầy đủ không?
Trong vườn địa đàng, ma quỷ khẳng định rằng bằng cách ăn trái
cây, con người sẽ trở nên giống như Đức Chúa Trời, biết điều tốt và điều xấu.
Khi làm như vậy, anh ta giữ im lặng về sự thật rằng cái thiện sẽ trở thành điều
gì đó không thể đạt được đối với con người và cái ác sẽ trở thành sức mạnh thống
trị. Ê-va thấy rằng cái cây đáng được thèm khát để ban cho sự sáng suốt, và cô hái
trái cây với vẻ kiêu ngạo. Cô nghi ngờ sự tốt lành của Đức Chúa Trời, khi tin rằng
Đức Chúa Trời đang giữ lại điều gì đó khỏi cô.
Trên núi cao, ma quỷ giới thiệu Chúa về tất cả các vương quốc
trên thế giới và vinh quang của nó. Hắn đã nói với Đấng Christ như nó đã từng nói
là: Bạn có thể trở nên giống như tôi và cai trị mọi thứ. Để làm được điều này,
bạn phải trở nên giống như những người khác, tôn thờ tôi. - Nhưng Đấng Christ
đã lấy địa vị của con người thật, là người chỉ muốn thờ phượng và phụng sự Đức
Chúa Trời và không tìm kiếm quyền tể trị cho mình.
Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2021
NHỮNG TỪ NGỮ QUAN HỆ TRONG MA-THi-Ơ 4-
Câu 1: “cám dỗ” πειράζω -peirazō--pi-rad'-zo- to endeavor, scrutinize, entice, discipline: - assay, examine, go about, prove, tempt. Chữ nầy có hai nghĩa chính yếu : cám dỗ và chứng minh. Về phía quỷ, Chúa Giê-su bị cám dỗ, nhưng về phía Đức Chúa Trời, Chúa Giê-su được quỷ chứng minh là Người vô tội.
Câu 2: “Quỷ cám dỗ”—nguyên văn là một danh động từ, là hiện tại
phân từ của động từ peirazō dùng làm danh từ, the tempting. Sa tan vừa là kẻ cám dỗ Chúa, và
cũng làm kẻ chứng minh Ngài vô tội.
Câu 1:3,5,10- Có ba tên của quỷ sa-tan trong chương 4 nầy là:
Kẻ cám dỗ, Ma quỷ (kẻ báng bổ) và sa-tan (kẻ thù).
Câu 4, “mọi lời ra từ miệng Đức Chúa Trời nữa”. Trong nguyên
văn kinh thánh Hi lạp có hai chữ là Logos và rhema đều được dịch ra Anh Văn là “Word”
và Việt văn là Lời. Logos là Danh của Chúa Giê-su- Ngôi Lời (Giăng 1:1) và cũng
là Lời văn tự của Kinh thánh.—Heb. 4:12, “Logos Đức Chúa Trời là sống….”. Nhưng
chữ “lời” trong câu 4 trên đây là rhema. Logos là lời cố định bất biến, khách
quan,là Lời Kinh thánh, còn rhema là lời chủ quan, lời đang tác động, cảm động trong
lòng chúng ta. Nếu lời logos Kinh thánh không tác động, không bắt ép chúng ta
phải làm điều gì đó, thì lời Kinh thánh đó là văn tự “chết” đối với chúng ta lúc
ấy mà thôi. Nếu logos mà chúng ta nghe hành động mạnh mẽ trong chúng ta, khi ấy
logos đang trở thành lời rhema trong chúng ta. Logos còn mãi mãi, rhema chỉ
sinh sản trong chốc lát mà thôi. Ai giảng logos Kinh thánh, thì logos đó phải đổi
thành rhema trong người nghe, thì người rao giảng đã được Chúa xức dầu rồi đó.
Câu 10, “Chúa là Đức Chúa Trời ngươi”. Theo tiếng Hi lạp chữ
“Chúa” là Kurios, Chúa Tể, thay thế cho chữ “Giê-hô-va” trong Phục 6: 13,
“Ngươi phải kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi”. Từ chỗ đó chúng ta nên nhớ
một điều rất quan trong là mọi chữ “Chúa” trong Kinh Tân ước xuất hiện đều thay
thế cho danh “Ciê-hô va” trong Cựu ước.
Câu 19-- "Hãy theo Ta, Ta sẽ khiến các ngươi trở nên tay
đánh lưới người.". Nghĩa đen của thành ngữ “tay đánh lưới người” là fishermen of men—những
ngư phủ (về) ngươi ta.—Ngụ ý “bắt” người ta như bắt cá, là đem người đến cùng
Chúa.
Câu 21—"Gia-cơ con Xê-bê-đê, với em là Giăng, ở trong
thuyền cùng cha, đương vá lưới”.
Động từ “vá lưới” là một
động từ có ý nghĩa bóng rất sâu sắc trong nếp sống hàn gắn, phục hồi dân Chúa
trong nhà Ngài.
Trong tự điển Hi lạp chữ “vá” là καταρτίζω-- katartizō-- kat-ar-tid'-zo.
Chữ nầy có những nghĩa như sau: to complete thoroughly, that is, repair
(literally or figuratively) or adjust: - fit, frame, mend, (make) perfect (-ly
join together), prepare, restore.---hoàn thiện, sửa chữa, điều chỉnh, làm cho hòa
hợp, phục hồi, liên kết với nhau: Nó được dùng 13 lần duy nhất sau đây trong
Kinh Tân ước:
--2 Cor 13:11, “Rốt lại, anh em ơi, hãy vui mừng, hãy nên trọn
vẹn”
--Galati 6:1 “anh em là kẻ thuộc linh hãy lấy lòng
nhu mì mà sửa họ lại”
-- 1 Cor. 1:10, “nhưng phải cùng nhau kết hiệp trong một tâm
trí một ý kiến”
-- 1 Tê 3:10 “làm cho đầy trọn chỗ thiếu thốn về đức
tin của anh em”.
--Heb. 13:21, “khiến anh em nên trọn vẹn trong mọi việc lành”.
Lu ca 6: 40, “nhưng hễ
trò được trọn vẹn thì sẽ như thầy”
---Và các câu khác là Mác 1:19; 1 Phiero 5:10; Mathio 21:16;
Rô 9:22, Heb 10:5; 11:3, Mathio 4:21.
TIẾN TRÌNH CỦA BÁP-TÊM TRONG NGƯỜI TÍN ĐỒ-
Mỗi tín nhân của Chúa sẽ được hai báp têm là báp têm trong nước và báp-têm trong Thánh Linh:-- hoặc là hai bước trong một báp têm.
--Trước tiên, khi tín nhân chịu báp-têm trong nước, Chúa Giê-su
định nghĩa đó là được “báp têm…vào trong (into) Danh của Đức Cha và Đức Con và Đức
Thánh Linh” (Mathio 28:19- nguyên văn GK).
Chữ “Danh” ở đây số ít, Ba Ngôi mà chỉ có một Danh, mà Danh là
thể yếu củamột than vị, Danh nầy là Danh Jesus Christ. Cho nên khi tín nhân được
báp têm bằng nước trong danh của Chúa Giê-su Christ, người đó được dìm trong nước,
qua đó được dìm vào trong bản thể của Đức Chúa Trời. Tức là theo quan điểm của
Chúa, trên nguyên tắc cơ bản, người đó đã được báp-têm vào trong Đức Thánh Linh
rồi.
Những để giải nghĩa Mathio 28:19 cho rõ hơn, Kinh thánh phải đưa
ra nhiều khải thị bổ túc về báp têm trong Đức Thánh Linh như sau:
--Phao lô giải nghĩa báp têm vào trong danh của Chúa Giê-su
Christ: “Anh em há chẳng biết rằng hết thảy chúng ta là những người đã chịu
báp-têm trong Christ Jêsus, đều đã chịu báp-têm trong sự chết của Ngài sao? Vậy,
chúng ta đã nhờ báp-têm trong sự chết của Ngài mà được đồng chôn với Ngài, hầu
cho như Christ nhờ sự vinh hiển của Cha mà được từ kẻ chết sống lại thể nào,
thì chúng ta cũng phải bước đi trong đời sống mới thể ấy”.
Khi được báp-têm trong nước, lúc mới tin Chúa, đa số con cái
Chúa không kinh nghiêm như lời Phao lô nói trên đây. Nước báp-têm theo ý nghĩa
Phao lô nói, đó là mồ chôn của chúng ta, vùi lấp cuộc đời cũ, lịch sử tội lỗi
quá khứ, chôn cất người cũ của mỗi chúng ta, và chúng ta lên khỏi nước, như hoạn
quan Ê-thi-ô-bi ở Công vụ 8, cất tiếng ca hát, vui vẻ lên đường, mà theo lời
Phao lô, đó là “bước đi trong đời sống mới”.—nguyên văn là “bước đi trong sự tươi
mới”.
--E rằng các tín nhân không hiểu và kinh nghiệm nỗi sự thật về
báp têm, nên Phao lô còn nói thêm, “Vì hễ bao nhiêu người trong anh em đã chịu
báp-têm trong Đấng Christ, thảy đều đã mặc lấy Đấng Christ” (Galati 3:27).
Khi chịu báp têm, chịu trầm mình xuống nước, thì nước bao bọc
chúng ta toàn thân. Khi chịu báp têm vào Danh Chúa, là ta chịu dìm vào sự chết
của Ngài. Bây giờ khi chịu báp têm vào Đấng Christ, chúng ta sẽ được Đấng
Christ phục sinh bao phủ, Ngài như cái áo vinh quang cho chúng ta mặc vào mãi mãi.
Khi ấy, đáng lẽ chúng ta đã được tham
gia vào báp têm trong Đức Thánh Linh mà đã xảy ra trong Lễ Ngũ Tuần rồi.
“Mặc lấy Đấng Christ” là được đồng hóa với Ngài. Nếu báp-têm được
thực hành theo cách đúng đắn, chân thật và sinh động, thì các tín nhân được dìm
vào Danh của Chúa Ba ngôi, là Danh thần thượng (Math 28:19), dìm vào sự chết kiến
hiệu của Chúa (Rô 6:3), dìm vào Đấng Christ phục sinh, thân vị hằng sống (Ga.
3:27), dìm vào trong Thân Thể phổ thông của Ngài (1 Cor. 12:13).
Nhưng đa số tín đồ ngày nay không có được kinh nghiệm như vậy.
Tôi thấy Phao lô ngay ngày đầu tiên khi ông tiếp nhận Chúa và chịu báp têm bằng
nước, ông đã được kinh nghiệm báp têm trong Đức Thánh Linh liền.
Công vụ 22: 16; 9: 17, “Hãy chờ dậy, cầu khẩn danh Ngài mà chịu
báp-têm, và rửa các tội anh đi.-- Chúa là Jêsus,… sai tôi đến hầu cho anh được
sáng mắt lại và đầy dẫy Đức Thánh Linh”. Hơn mười năm sau, Phao lô giúp cho các
tín nhân ở Ê-phê-sô kinh nghiệm được báp têm bằng Thánh Linh nữa, “Phao-lô bèn
nói rằng: “Giăng đã làm báp-têm của sự ăn năn, mà bảo dân phải tin Đấng đến sau
mình, nghĩa là tin vào Đức Jêsus. Chúng nghe vậy, bèn chịu báp-têm vào trong
(into) danh Chúa Jêsus. Phao-lô đặt tay
trên họ, thì Đức Thánh Linh đã đến trên họ, ai nấy đều nói tiếng lạ và nói tiên
tri” (Công 19: 4-6).
Kết luận—thế thì chúng
ta làm sao tham dự báp têm trong Đức Thánh Linh (đã ban xuống rồi) như vậy? Rô
ma 6: 5 đưa ra lời đáp, “Vì nếu chúng ta đã được liên hiệp với Ngài trong hình dạng
của sự chết Ngài, thì chúng ta cũng sẽ được liên hiệp với Ngài trong hình dạng
của sự sống lại Ngài”.
Theo nguyên văn, chữ “liên hiệp” cũng có nghĩa là “cùng phát
triển với nhau”, “cùng được trồng chung”, “cùng tháp (cây) chung với nhau”. Chúng
ta phải được dìm vào sự chết hằng ngày trong sự chết của Chúa, như Phao lô nói là
ông “bị giết hằng ngày” (Rô 8: 38). Bản ngã, người cũ của chúng ta phải được dìm
vào sự chết hằng ngày trong sự chết của Chúa, thì chúng ta sẽ càng ngày càng lờn
lên chung với Chúa trong hình dạng sự sống lại, và đầy dẫy Đức Thánh linh cả
trong và ngoài vậy.