"Vả,khi Đức Jêsus nghe Giăng bị tống giam, bèn lánh qua Ga-li-lê; lại bỏ Na-xa-rét, đến ở Ca-bê-na-um gần mé biển, tại biên giới Sa-bu-lôn và Nép-ta-li" (Math. 4:12, 13) -
Câu này giới thiệu chức vụ công khai của Chúa Giê-su trong
Phúc âm Ma-thi-ơ. Trước hết, người ta có thể hỏi, Ngài sẽ làm những công việc đầu
tiên ở đâu? Ngài sẽ ban điều gì trước cho dân chúng, dân Ngài sẽ ban điều gì
trước cho Ngài? Chắc chắn Ngài sẽ thi hành tại Giê-ru-sa-lem, thủ đô của Israel.
Hoặc ít nhất là xung quanh thành phố đó, để thu hút sự chú ý của giới thượng lưu
trong đất nước.
Không, không như vậy. Ngài không xuất hiện ở Giê-ru-sa-lem,
không ở xứ Giu-đê, nhưng rút khỏi trung tâm của dân tộc, vào xứ Ga-li-lê bị
khinh miệt. Dân Do Thái sống tập trung quanh Giê-ru-sa-lem là trung tâm, họ chưa
sẵn sàng cho sự hiện diện của Đấng Mê-si của họ, Con vua Đa-vít. Chúa Jêsus đã
đến với bầy chiên nghèo và bị khinh rẻ để bày tỏ chính mình và niềm hi vọng của
Israel cho dân chúng.
Truyền thống của Giăng đã khiến Đấng Cứu Rỗi rút lui về
Ga-li-lê. Nếu dân chúng và những người lãnh đạo của họ từ chối người tiền hô, sứ
giả của Đấng Mê-si-a, thì họ cũng sẽ từ chối chính Đấng Christ. Chúa cảm thấy sự
từ chối này một cách trọn vẹn. Ngài phải tự mình rời khỏi quê hương Na-xa-rét
và đến thành Ca-bê-na-um, nơi đây lại còn bị khinh miệt hơn nữa. Nếu bạn nghĩ về
những đau khổ của Chúa -- sự chối từ đó cũng là một phần trong những đau khổ của
Ngài! Nhà Vua thực sự phải đi đến một nơi khinh miệt, không thể ở lại nơi mà
Ngài muốn ở lại. Chúng ta ngưỡng mộ Ngài là Đấng đã sẵn sàng ngay từ đầu chấp
nhận sự từ chối của dân mình.