Miền đất tốt lành, tức xứ Canaan
(Phục 8:7-10), là hình bóng về Đấng Christ tổng bao hàm, Đấng là tất cả trong
tất cả và là mọi sự đối với chúng ta. Lễ vượt qua, Mana, đền tạm với các vật
dụng của nó, và tất cả các của lễ đều là hình bóng mô tả các phương diện về
Đấng Christ. Chỉ miền đất Canaan mới là hình
bóng đấy đủ, hình bóng trọn vẹn và tổng bao hàm về Đấng Christ. Trong cựu uớc
không có hình bóng nào khác ngoài miền đất tốt lành, cho thấy rằng Đấng Christ
là Đấng tổng bao hàm. Do đó, miền đất tốt lành là hình bóng tột bực về Christ,
được tìm thấy trong Kinh thánh.
Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012
Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012
Những người tiên phong của lối đi thuộc thiên --6
Kết
cuộc của Đức Chúa Trời
Chúng
ta sẽ không đọc tại thời điểm này, nhưng chúng ta sẽ có sách Joshua mở trước mắt
chúng ta, để tham khảo khi chúng ta cùng tiến tới.
Kết
cuộc của lối đi
Điều cần thiết đối với chúng ta ngay từ đầu, trước khi xem xét
đường lối tiến đến sự kết cuộc, mang lại kết cuộc
của lối đi ra trước mắt. Chúng ta bắt đầu bằng cách ghi nhận rằng Đức Chúa Trời bắt đầu với
các tầng trời và sau đó tiếp tục đến trái đất, và ở phần cuối của Kinh Thánh,
có cái gì đó từ thiên đàng đi xuống mà tổng kết toàn bộ quá trình hoạt động của
Ngài qua các thời đại, vì vậy mà sự cuối cùng là một biểu hiện đầy đủ về những
gì là thuộc thiên, hoặc một biểu hiện của những gì là thuộc thiên trong sự đầy đủ.
Đó là kết cuộc.
Thứ Tư, 8 tháng 8, 2012
ĐÔI BÀN TAY CHÚA
Đức Chúa Trời là Linh,
và vì là Linh nên con người không thể hiểu được Ngài khi Ngài muốn bày tỏ sự
thực hữu của tình yêu của Ngài nếu
Ngài không đến thế giới trong hiện thân Chúa Jesus. Để được nghe và tin, điều
phải làm là" Ngôi Lời phải thành xác thịt" theo cách diễn tả của Sứ
đồ Giăng.
Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012
THƯ CỦA QUỈ-- 28
THƯ 28
Cháu Wormwood thân mến!
Khi chú bảo cháu là đừng có viết những điều lảm nhảm về chiến tranh thì đương nhiên chú có ý nói chú không muốn xem những bài vở trẻ con của cháu về số tử vong của bọn con người hay sự tàn phá của các thành phố. Chứ còn chú rất muốn có những bản báo cáo đầy đủ về tác động của chiến tranh trên tình trạng thuộc linh của anh bệnh nhân. Về phương diện này dường như cháu tỏ ra chậm hiểu lạ thường. Do đó cháu vui mừng báo tin cho chú là có thể có nhiều trận dội bom dữ dội trên thành phố anh bệnh nhân đang ở. Đây chính là một thí dụ điển hình về điều mà chú đã than phiền khả năng quên phắt điểm chủ yếu để mà vui hưởng nỗi đau đớn của bọn người. Bộ cháu không biết là bom đạn giết người ư? Hay cháu không nhận biết rằng cái chết của anh bệnh nhân vào đúng thời điểm này chính là điều chúng ta muốn tránh ư? Anh ta đã thoát được bạn bè thế gian mà cháu định dùng gài bẫy anh ta; anh ta đang yêu một cô gái rất Cơ đốc và tạm thời trở nên miễn nhiễm với những cuộc tấn công của cháu vào sự thanh sạch; thêm vào đó những phương pháp khác nhau để làm hư hại đời sống thuộc linh của anh ta, cho đến bây giờ tỏ ra không có kết quả. Vào lúc này, khi cuộc chiến đang đi dần đến cao điểm thì những hy vọng trần gian của anh ta đang chiếm một vị trí tương đối thấp, trong tâm trí đầy ước muốn bảo vệ quốc gia, đầy hình ảnh của cô gái và quan tâm đến những người lân cận hơn bao giờ hết. Anh ta thích tình thế đã khiến anh ta “ra khỏi chính mình” như bọn con người nói và vì anh ta ngày càng lệ thuộc một cách có ý thức vào Kẻ Thù nên nếu đêm nay anh ta bị giết thì hầu như chắc chắn chúng ta sẽ mất linh hồn anh ấy. Tất cả những điều này rõ ràng đến nỗi chú cảm thấy hờ thẹn khi phải viết cho cháu. Đôi khi chú tự hỏi bọn trẻ các cháu có bị buộc làm nhiệm vụ cám dỗ quá lâu vào một lúc không và không biết các cháu có bị tiêm nhiễm bởi những tình cảm hay các bậc thang giá trị của bọn con người nơi các cháu làm việc hay không. Bọn đó đương nhiên có khuynh hướng xem cái chết như là tai họa lớn nhất và sự sống còn là cái phước tốt nhất.
THƯ CỦA QUỈ-- 27
THƯ 27
Cháu Wormwood thân mến!
Dạo này chú thấy dường như cháu chẳng làm được việc gì. Rõ ràng là cháu phải sử dụng “tình yêu” của anh bệnh nhân để khiến anh ta không chú tâm đến Kẻ Thù nữa, nhưng cháu đã tỏ ra không biết cách sử dụng, vì như cháu nói thì hiện giờ một trong những đề tài chính yếu trong lời cầu nguyện của anh ta là tâm trí vẩn vơ không hướng được hết về Kẻ Thù. Điều này có nghĩa là cháu đã thất bại to rồi. Khi có bất cứ sự xao lãng nào trong tâm trí anh ta, cháu phải khuyến khích anh ta dứt bỏ nó đi bằng sức mạnh của ý chí và cố gắng tiếp tục cầu nguyện bình thường như không có gì xảy ra; một khi anh ta đã chấp nhận sự xao lãng như nan đề hiện tại của anh ta và trình bày cho Kẻ Thù để biến nó thành chủ đề chính của những lời cầu nguyện, những nỗ lực của mình thì cháu đã làm hại cho chúng ta thay vì làm lợi. Bất cứ điều gì, ngay cả một tội lỗi, nếu tác dụng của nó là đẩy anh ta đến gần Kẻ Thù, thì cuối cùng sẽ làm hại chúng ta.
THƯ CỦA QUỈ-- 26
THƯ 26
Cháu Wormwood thân mến!
Thời gian đính hôn đúng là lúc để gieo những hạt giống phát triển thành nỗi oán ghét trong gia đình mười năm sau đó. Niềm vui của ước muốn không được thỏa mãn đưa đến những kết quả mà chúng ta có thể khiến bọn con người lầm tưởng là kết quả của lòng nhân ái. Hãy lợi dụng sự mơ hồ của từ ngữ “tình yêu”: hãy để cho bọn chúng nghĩ là qua tình yêu chúng đã giải quyết được những vấn đề mà trên thực tế, chúng đã từ bỏ hoặc trì hoãn lại dưới ảnh hưởng của sự say mê. Trong khi đó cháu có cơ hội làm nảy sinh ra các vấn đề một cách kín đáo và biến chúng thành kinh niên.
DAVID VÀ MEPHIBOSHETH
Đọc Kinh Thánh: 2
Sam. 4:4; 9:1-13; 16:1-4; 19:24-30; 21:07
Hôm nay tôi muốn
nhìn vào một câu chuyện tuyệt vời từ Cựu Ước về một cậu bé què ngồi tại bàn ăn của
nhà vua. Trong Kinh Thánh có rất nhiều câu chuyện tuyệt vời: một cho chúng ta
biết về một gái mại dâm đã được cứu, một về tên cướp đã được cứu, một về người
thu thuế đã được cứu, và thậm chí về một người Pharisi xấu xa, đã được cứu. Hôm
nay chúng ta sẽ nói chuyện về một cậu bé bại liệt đã được cứu.
Hầu hết những người ngồi ở đây đã đọc Kinh Thánh. Khi chúng ta nói về tình bạn trong Kinh Thánh, chúng ta thường đề cập đến David và Jonathan. Một số nhà văn thế tục cũng sử dụng câu chuyện của David và Jonathan làm một ví dụ về tình yêu giữa bạn bè. Nhưng hôm nay tôi muốn nói chuyện về làm thế nào David đã ân cần đối xử với con trai của Jonathan, Mephibosheth, và về lòng biết ơn Mephibosheth đối với David.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)