Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2018

Ghi-đê-ôn Và Lời Nịnh Hót-





Thẩm phán 8:18-35
   Ghi-đê-ôn là một người có đức tin. Ông không bị kẻ thù đe dọa và cứ kín đáo đập lúa mạch để sinh sống. Ông đã đập phá hình tượng Ba-anh trong nhà của cha mình. Ông chỉ chiến đấu với ba trăm người chống lại kẻ thù. Ông không bị kích động bởi sự đố kị mãn tính của dân Ép-ra-im. Ông không bỏ cuộc vì mệt mỏi. Dù thiếu sự hỗ trợ nhưng ông không để cho ai can thiệp vào tiến trình chiến thắng của mình - nhưng khi nói đến sự tâng bốc, chúng ta thấy ông có điểm yếu. Vì vậy, chiếc áo trắng của ông bị một vết bẩn ở cuối đời.

Bánh mì chưa bảo hòa—



“Trong tháng thứ nhất, vào ngày thứ mười bốn của tháng, vào lúc chạng-vạng là lễ Vượt-qua của GIA-VÊ. Đoạn, vào ngày thứ mười lăm trong cùng tháng đó  có Lễ Bánh Không Trộn Men cho GIA-VÊ; trong 7 ngày các ngươi sẽ ăn bánh không trộn men” (Lê vi kí 23:5-6 –TKTC)..
“'Các ngươi cũng sẽ đếm cho mình từ ngày sau ngày Ngưng-nghỉ đó, từ ngày các ngươi đem vào cái bị cho của-lễ đưa qua đưa lại; sẽ có 7 ngày Ngưng nghỉ trọn. Các ngươi sẽ đếm 50 ngày tới cái ngày sau ngày Ngưng-nghỉ thứ bảy, thì các ngươi sẽ dâng của-lễ ngũ-cốc mới cho GIA-VÊ. 17Các ngươi sẽ đem vào từ những nơi các ngươi ở 2 ổ bánh làm của-lễ đưa qua đưa lại, được làm bằng hai-phầnmười ê-pha bột; chúng sẽ bằng bột mịn, nướng với MEN, như các thành -quả đầu mùa cho GIA-VÊ” (Le vi kí 23: 15-17- TKTC).

CHÚA TÁI LÂM-



Khi Chúa Jêsus Christ trở lại, trước tiên Ngài sẽ  xét đoán dân của Ngài tại tòa án của Đấng Christ. Đức Chúa Trời, Cha trên trời của chúng ta, mong muốn con cái của Ngài trưởng thành để đủ tư cách tiếp nhận quyền trưởng tử của họ: cùng cai trị với Đấng Christ trong Vương quốc ngàn năm (Khải huyền 1: 5-6, 5: 9-10; 20: 6). Tại tòa án của Đấng Christ, tất cả chúng ta sẽ khai trình về những gì chúng ta đã làm trong khi sống trên trái đất (2 Cor 5:10, Rô-ma 14: 10,12) và theo đó Chúa sẽ ban thưởng hoặc trừng phạt cho mỗi người.

Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2018

Lốt Lông Cừu-



Thẩm phán 6:36-40, “Ghê-đê-ôn thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Nếu Chúa muốn dùng tay tôi giải cứu Y-sơ-ra-ên, y như lời Chúa đã phán,  thì tôi sẽ để một lốt chiên trong sân đạp lúa; nếu sương chỉ đóng trên lốt chiên, còn đất lại khô ráo, thì tôi sẽ nhận biết Chúa dùng tay tôi giải cứu Y-sơ-ra-ên, y như Chúa đã hứa vậy.  Việc bèn xảy ra như vậy: Ngày mai Ghê-đê-ôn dậy sớm, ép vắt lốt chiên, thì sương chảy ra đầy một chén nước.  Ghê-đê-ôn lại thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Xin cơn thạnh nộ Chúa chớ nổi phừng cùng tôi, tôi chỉ sẽ nói lần nầy thôi. Xin Chúa để tôi làm thử với lốt chiên chỉ một lần nầy mà thôi: Xin cho một mình lốt chiên phải khô, còn sương lại đóng khắp trên đất.  Trong đêm đó, Đức Chúa Trời bèn làm như vậy: Chỉ một mình lốt chiên thì khô, còn khắp trên đất lại bị sương phủ

Công Việc Của Thần Linh Đức Chúa Trời -



Sáng thế ký 1: 2-Thần Linh Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước
Khải huyền 22:17-Thánh Linh và vợ mới cùng nói: Hãy đến! Kẻ nào nghe cũng hãy nói rằng: Hãy đến! Ai khát, khá đến. Kẻ nào muốn, khá nhận lấy nước sự sống cách nhưng không.

Ngay từ đầu và cuối cùng của Kinh Thánh, chúng ta đọc một điều gì đó về thân vị của Đức Thánh Linh:
“Thần Linh Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước" (Sáng 1: 2).
"Thánh Linh và vợ mới cùng nói: Hãy đến !" (Khải Huyền 22:17).

Vượt Khỏi Tường Thành-



"Nhờ Ngài tôi sẽ xông ngang qua đạo binh,  Cậy Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ vượt khỏi tường thành" Thi thiên 18:29

Những lời phát biểu này là lời của một người biết ông đang nói về cái gì. Chính là Đa-vít, người vừa lòng Đức Chúa Trời, người đã kinh nghiệm sự thành tín của Đức Chúa Trời trong vô số phiền não trong cuộc sống của mình. Bị sự ghen tuông của Sau-lơ đánh đuổi và đồng thời gặp khó khăn trong cuộc chiến chống lại kẻ thù của dân Chúa, Đa-vít sẽ có lý do để tuyệt vọng. Trong thực tế, những khoảnh khắc chán nản sâu sắc nhất đã không buông tha ông. Tuy nhiên, sau đó, khi Đức Chúa Trời đã “giải cứu người khỏi tay mọi kẻ thù nghịch, và khỏi tay Sau-lơ", ông đã có thể làm chứng về đức tin của mình trong một bài hát cho vinh quang của Đức Chúa Trời.

Lời của Đức Chúa Trời trong lòng



-
"Phước cho người nào … lấy làm vui vẻ về luật pháp của Đức Giê-hô-va, Và suy gẫm luật pháp ấy ngày và đêm. !" (Thi thiên 1,1,2).

Lời của Đức Chúa Trời được ban cho tín nhân theo nhiều cách: như một ngọn đèn soi đường đi, như thức ăn cho tâm hồn và như vũ khí trong trận chiến. Con Đức Chúa Trời đã sống không chỉ trong một thái độ cầu nguyện thường trực và dưới quyền năng của Thánh Linh, mà còn phụ thuộc vào Lời hằng sống của Đức Chúa Trời. Lời kinh thánh sản sinh những tư tưởng của Ngài và ban cho Ngài hướng đi mỗi ngày!

Thứ Năm, 8 tháng 11, 2018

SỨ ĐIỆP CỦA THỜI GIAN


Những ồn ào qua lại của dòng đời không thể ngăn ta nhìn lại dĩ vãng; những bon chen vội vã của cuộc sống không thể cản ta nghĩ tới hôm qua.

Có những tiếc nuối vì đã bỏ lỡ những cơ hội may mắn trong cuộc đời. Ông Bà ta nói: “Họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai” nghĩa là họa chẳng mấy khi đến một lần, mà may mắn thường không hay lặp lại. Vâng, có những cơ hội để nối kết tình bạn mà tôi đã bỏ lỡ. Có những dịp may để giải gỡ bất hòa mà tôi đã lướt qua.

Charles Wesley



Trong lịch sử của Hội Thánh Tin Lành khắp thế giới, có rất nhiều người viết thánh ca nổi tiếng; tuy nhiên ít có người nào để lại những ảnh hưởng sâu rộng trong và ngoài Hội Thánh như Mục sư Charles Wesley.

Các sử gia Hội Thánh đã ghi nhận rằng Mục sư Charles Wesley là người đã có công lớn nhất trong việc dùng thánh ca để gây dựng và phát triển Hội Thánh. Sau 50 năm hầu việc Chúa, Charles Wesley đã viết hơn 6500 bài thánh ca. Những bài thánh ca của ông đã góp phần phát triển phong trào phục hưng Hội Thánh tại Anh Quốc và Hoa Kỳ trong thế kỷ 18. Hơn hai thế kỷ qua, những bài thánh ca đó vẫn còn được yêu quý và được dùng để hát ngợi khen Chúa khắp năm châu.

--Gia Thế
Charles Wesley sinh vào ngày 18 tháng 2 năm 1707 tại Epworth, Lincolnshire, Anh Quốc. Ông là con áp út trong một gia đình có mười chín anh em. Theo nhật ký của bà Susanna Wesley, mẹ của Charles Wesley, Charles sanh sớm mấy tuần. Theo phong tục thời đó, bà Susanna ủ con trong chăn len cho đến đúng ngày Charles chào đời mới mở ra. Charles không mở mắt và cũng không khóc cho tới ngày được mở ra khỏi chăn len. Ông được dâng cho Chúa vào ngày 29/12/1707.

Những Chiến Thuật Của Ma Quỷ-



Ê-phê-sô 6:12; Mt 13:19; Math 13:39; Lu-ca 22: 31-34; 2 Cô-rinh-tô 2:11; 1Phi-e rơ 5:8

Thật tốt lành biết bao khi bạn biết được đối thủ  bạn đang chiến đấu. Chúng ta đứng trong cuộc chiến chống lại các thế lực gian ác (Ê-phê-sô 6:12). Hãy xem xét một số chiến thuật của kẻ thù:

1. Sa-tan loại bỏ và cướp lấy lời của Đức Chúa Trời để hắn đụng chạm lòng chúng ta (Math 13:19).

Gieo Và Gặt--



-

Galati 6:7-9--Chớ hề dối mình: Đức Chúa Trời không chịu khinh nhạo đâu, vì ai gieo giống chi thì gặt giống ấy. Kẻ gieo cho xác thịt sẽ bởi xác thịt mà gặt sự hư nát, song kẻ gieo cho Thánh Linh sẽ bởi Thánh Linh mà gặt sự sống đời đời. Chớ mỏi mệt về sự làm lành, vì nếu chúng ta không sờn lòng, thì đến kỳ chắc sẽ gặt.
-
Trong thời thanh xuân những ai đã gieo cỏ dại ( như trác táng) sẽ có vụ hoa màu kinh khủng trong thời tuổi già—“Kẻ nào gieo bất công sẽ gặt tai họa” (Châm 22:8). Đừng ngạc nhiên thế giới dẫy tràn nhiều ông già và bà già đầy ảo tưởng và thất vọng. Họ đã phung phí những năm dài vàng son của tuổi trẻ trong cuộc sống cẩu thả và sự buông lung vị kỷ, kết quả họ có thể chất hư nát, trong vài trường hợp, có kẻ có tâm trí hư hỏng, làm cho những năm tuổi già còn lại của họ đầy đau khổ và bất hạnh.

Miền Đất Tốt Lành-




Phục truyền 8: 7 “vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ khiến ngươi vào xứ tốt tươi, có nhiều khe, suối, nước sâu phun lên trong trũng và trên núi; 8 xứ có lúa mì, lúa mạch, dây nho, cây vả, cây lựu; dầu ô-li-ve và mật”
 Ê-phê-sô 1.3 “Chúc tụng Đức Chúa Trời, Cha của Chúa chúng ta là Jêsus Christ, Ngài đã ban phước cho chúng ta trong Christ, đủ mọi thứ phước thuộc linh ở trên trời”.
Trong 11 chương đầu tiên của Phục Truyền, Môi-se nói với dân chúng tám lần về "vùng đất tốt lành" mà Đức Chúa Trời đã ban cho họ và bây giờ họ phải chiếm hữu.

Cuộc Đời Là Gì?



Bây giờ chúng ta xem mập mờ như trông vào gương, nhưng bấy giờ mặt đối mặt. Bây giờ tôi biết có chừng, nhưng bấy giờ tôi sẽ thông biết cũng như Chúa đã biết rõ tôi vậy. 1 Cor. 13:12


Cor. 13:1-Dầu tôi nói được các thứ tiếng loài người và thiên sứ, nhưng không có tình thương yêu, thì tôi trở nên như đồng la kêu lên hay chập choả vang tiếng.

Bạn Có Bị Ở Đây Quên Lãng Đến Bao Nhiêu?



2 Cô-rinh-tô 3:3, “cũng được tỏ ra anh em là thơ của Christ, do chúng tôi phục sự mà viết ra, chẳng phải là bằng mực, bèn là bằng Thánh Linh của Đức Chúa Trời hằng sống, chẳng phải trên bảng đá, bèn là trên bảng lòng bằng thịt”.

Chúa đã sống ở đây, đã chết ở đây, đã sống lại ở đây; Ngài đã ăn và uống trong thế giới này, nhưng Ngài chưa bao giờ thuộc về thế giới này; và với Cơ đốc nhân cũng nên như vậy, và đó là cách sống nên có. Chúa không trở thành một phần không thể tách rời của thế giới này mà sự xuất hiện hay sự ra đi của Ngài sẽ làm rối loạn dòng chảy thế giới ngay cả trong chốc lát. Ngài đã bị bỏ sót trên thế giới. Nhưng khi Cơ đốc nhân trở thành một phần không thể tách rời của động lực giữ cho bánh xe  thế giới vận hành, mọi thứ đều gặp rắc rối., Chúng ta chỉ  có liên quan đến Chúa Jesus mà thôi.

Thứ Tư, 7 tháng 11, 2018

THÁNH SẠCH-



Đa-ni-ên 1: 8- “Vả, Đa-ni-ên quyết định trong lòng rằng không chịu ô uế bởi đồ ngon vua ăn và rượu vua uống”
Cô-lô-se 3:5, “Vậy, hãy làm chết các chi thể của anh em ở dưới đất, như là gian dâm, ô uế, tà tình, ác dục, và tham lam là sự thờ hình tượng”.
1 Phi-e-rơ 2:11, “anh em như lữ khách, kiều dân, tôi nài khuyên hãy kiêng cữ tư dục của xác thịt, là điều tranh chiến với tâm hồn”.
Gia-cơ 1:27, “và giữ mình khỏi triêm nhiễm thế giới”.

HOA NỞ-



Trên sỏi đá hoa kia còn nở,---
KÍp phong trần vùi dập thường xuyên----
Sự sống mới làm hồi sinh đó—
Hoa phô bày hương sắc thuộc thiên----
-
Trên sỏi đá hoa vẫn còn trổ đỏ..
Ước trời đừng giông tố để hoa tươi..
Hương hoa thơm tỏa ngát khắp nơi nơi..
Ơn của Chúa hoa một đời chung thủy.

Đức Tin Và Việc Làm—



 Hỡi anh em tôi, nếu ai nói mình có đức tin, song không có công việc, thì ích chi chăng? Đức tin đó há cứu người được chăng?Gia cơ 2:14
-
Những gì chúng con là và có,
Đều thuộc về Chúa mãi đời đời,
Lòng nầy tình nguyện xin giao phó,
Đời con thuộc về Chúa không thôi.
Con không dự trử điều lớn nhỏ,
Quyết làm trọn bổ phận quản gia,
Yêu Ngài bằng tình yêu gắn bó,
Chúa xưa yêu con quá đậm đà.

Sự chọn lựa của Mii-se--



-
Bởi đức tin Môi-se, lúc đã khôn lớn, từ chối không khứng chịu gọi là con trai của công chúa Pha-ra-ôn,  đành lựa chọn thà đồng chịu ngược đãi với dân Đức Chúa Trời còn hơn là tạm hưởng sự vui sướng của tội lỗi,  coi sự lăng nhục của Đấng Christ là giàu có trổi hơn của báu Ai-cập, vì người ngửa trông sự ban thưởng.—Heb 11:22-24

Những Lời êm Ái-



Vua đáp lời với dân chúng cách xẳng-xớm, không kể các lời bàn-luận của các trưởng-lão,  và theo mưu các kẻ trai-trẻ mà đáp lại cùng chúng rằng: Cha ta đã khiến cho ách các ngươi nặng-nề; ta sẽ làm ách các ngươi càng nặng-nề hơn nữa. Cha ta có sửa-phạt các ngươi bằng roi da, ta sẽ sửa-phạt các ngươi bằng roi bọ-cạp- 1Các vua 12:13-14

Bánh Và Chén—



Add caption

Gieo Giống



Ngài phán nhiều điều cùng họ bằng thí dụ mà rằng: "Kìa, có người gieo đi ra gieo. Mathio 13:3
-
Ngụ ngôn người gieo giống và hạt giống, cả hai nên là cảnh báo và khuyến khích cho những người nỗ lực lao tác trong phúc âm- cảnh cáo nghịch lại sự ngu muội của việc tiếp lấy cách giáp mặt giá trị  của mỗi tuyên xưng đức tin trong Đấng Christ, nhưng cũng là lời khuyến khích khi những người tuyên xưng bị chứng tỏ là không thật.

BỆNH TẬT--



Sự kiện có nhiều bệnh tật thắng thế trong Israel là bằng chứng dân chúng đã lìa bỏ Đức Chúa Trời (Xuất 15:26). Mỗi chứng bệnh khác nhau đều có một ý nghĩa thuộc linh và sự chữa lành của mỗi trường hợp minh họa quyền năng của Đấng Christ trên tội lỗi trong mọi hình thức của nó, hoặc sự kiểm chế trực tiếp của satan (Mác 1:24-26), cơn sốt  nóng bừng của tội tỗi, như tiêu biểu trong cơn bệnh của nhạc mẫu Phi e rơ, sự bất khiết kinh sợ của nó, như được phác họa bởi bệnh phong, hay sự bất lực của nó như minh họa trong trường hợp của người bại liệt (Mathio 9: 2-8). Bất luận trong hình thức nào, tội lỗi của chúng ta tự giới thiệu, chĩ Đại Lương Y có thể ban cho sự giải thoát hoàn toàn.

Theo Chúa



Đoạn, Ngài gọi quần chúng và môn đồ đến, mà phán rằng: “Hễ ai muốn theo ta, thì hãy từ chối mình, vác thập tự giá mình mà theo ta.  Vì hễ ai muốn cứu mạng sống mình thì phải mất, còn hễ ai vì cớ ta và Tin lành mà mất mạng sống mình thì sẽ cứu được-Mác -8:34-35-

Thứ Hai, 5 tháng 11, 2018

Vương quốc đến trên đất



Xảy ra trong những ngày sau rốt, núi của nhà Đức Giê-hô-va sẽ lập lên trên chót các núi, và sẽ được nhắc cao lên hơn các đồi. Các dân sẽ chảy về đó;  và nhiều nước sẽ đi đến đó, mà rằng: Hãy đến, chúng ta hãy lên núi của Đức Giê-hô-va, nơi nhà của Đức Chúa Trời Gia-cốp! Ngài sẽ dạy chúng ta về đường lối Ngài, và chúng ta sẽ đi trong các nẻo Ngài. Vì luật pháp sẽ ra từ Si-ôn, lời của Đức Giê-hô-va từ Giê-ru-sa-lem- Mi chê 4:1-2

BÊ-TÊN



1. Gia-cốp ở đâu?.
Ông đang ở trong một nơi tách biệt.
Bản tường thuật sẽ dẫn chúng ta nghĩ rằng giấc mơ diễn ra vào đêm đầu tiên khi ông ra đi. Nhưng trừ khi ông ta đã đi bằng lạc đà cách nhanh chóng thì giấc mơ này không thể. Khoảng cách từ Bê-e-Sê-ba đến Bê-tên khoảng sáu mươi dặm đường chim bay. Đây có thể là đêm thứ ba của ông, và ông vẫn chưa đi xa hơn hai trăm dặm. Thật là thú vị khi thời gian và khoảng cách không gian không xen vào câu chuyện này. Đặc tính ở đây là Gia-cốp đã  ra đi,  từ bỏ tất cả mọi thứ, lìa bỏ tất cả các kết nối của mình trong thế giới. Bê-tên đã đến nơi đó. Ngôi nhà của Đức Chúa Trời có đặc điểm thuộc linh nầy. Điều đó sẽ đến một lần nữa.

2. Gia-cốp đã thấy gì?.
a. "Gia-cốp nằm mộng thấy một chiếc thang bắc từ đất lên trời”. Điều này đại diện cho một liên kết và một liên kết giao tiếp giữa trời và đất. Các tầng trời và trái đất được hiệp nhất và đồng làm việc giúp đỡ dụng cụ này. Trời bắt đầu có liên lạc với trái đất, và trái đất liên lạc với trời bởi phương tiện của dụng cụ nầy.
b. "Các thiên sứ lên xuống trên thang ấy”.

Người Đức Chúa Trời là gì? -



Người Đức Chúa Trời là gì? Một lần nữa, danh hiệu đó chỉ thuộc về những người đang ở trong một vị trí thuộc linh, không phải trong bất kỳ địa vị có hình thức chức tước, chính thức nào, nhưng một vị trí thuộc linh. Họ đang ở địa vị đó vì sự sống, mức lượng, và giá trị thuộc linh của họ. Chúng ta không thể nhấn mạnh điều đó quá mạnh.

Trật Tự Của Đức Chúa Trời-



-
1 Cor. 14:33-“vì Đức Chúa Trời chẳng phải là Đức Chúa Trời của sự lộn xộn, bèn là Đức Chúa Trời của sự bình an”.
Mong bạn nhớ rằng trong công việc của Đức Chúa Trời và trong hội thánh của Đức Chúa Trời không bao giờ có thể có một tình trạng không có trật tự. Chúng ta cần thấy trước mặt Đức Chúa Trời rằng thậm chí chỉ với hai người, người nầy được đặt trước người kia. Khi 10 ngưởi ở chung với nhau, sẽ có 1 người trước và 9 người sau. Khi 12 người ở chung, 1 sẽ đứng trước và 11 đứng sau. Đức Chúa Trời luôn luôn là Đức Chúa Trời của quyền bính và Đức Chúa Trời của trật tự. Không bao giờ có một hệ thống ủy ban gồm 3 hay 5 người. Không có một điều như vậy trong kinh thánh. Có thể có một số trưởng lão, nhưng Đức Chúa Trời không thiết lập một ủy ban. Dù Đức Chúa Trời không lập lên một vị chủ tịch, chúng ta cần lắng nghe người mà Đức Chúa Trời thiết lập giữa vòng các trưởng lão khi thi hành các sự việc của Chúa.

U-Xa Chết Gần Bên Hòm Giao Ước-



-
2 Samuel 6: 6-7- Khi đến sân đạp lúa của Na-côn, U-xa giơ tay lên nắm hòm của Đức Chúa Trời, bởi vì những con bò vấp ngã.  Cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va bèn nổi phừng cùng U-xa; Đức Chúa Trời hành hại người vì cớ lầm lỗi người, và người chết tại đó, gần bên cạnh hòm của Đức Chúa Trời-
-
Đây là điều khủng khiếp trong toàn bộ Lời Chúa mà chúng ta vừa đọc "U-xa  ... chết gần bên hòm của Đức Chúa Trời".

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2018

Quốc Tịch Thuộc Thiên-




Hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên và biểu họ từ đời nầy sang đời kia hãy làm một cái tua nơi các chéo áo mình, và trên mỗi tua kết một sợi dây màu điều (xanh da trời).—Dân 15:38
-
Bản Kinh thánh Việt văn dịch sai lầm chữ “blue": màu xanh da trời là màu điều.
Màu thiên thanh là màu sắc thuộc thiên. Những sợi dây màu xanh da trời nơi tua áo người Israel phải nhắc nhở người mặc áo rằng anh thưộc về Đức Chúa Trời cõi thiên đàng và có trách nhiệm hành động cho đúng với thiên quốc. Nên các tín đồ ngày nay phải bước đi như các người nam và người nữ thiên thượng giữa mọi tội lỗi và sự hư hoại của thế giới nầy. Quốc tịch của chúng ta ở thiên đàng. Chúng ta đại diện cho đất nước khác. Tại đây chúng ta chỉ là khách lạ và lữ khách. Tính cách thuộc thiên bao giờ cũng phải được biểu lộ trong mọi lời nói và cách sống của chúng ta.
“Nhưng chúng ta là quốc dân (quốc tịch) trên trời; từ đó chúng ta cũng trông đợi Cứu Chúa là Chúa Jêsus Christ” (Phi lip 3:21)
-
Bài ca lữ hành vui ca hát,
Đường lữ khách Chúa dắt chúng con,
Xin cho bản ngã héo mòn,
Chúng con hoan hỉ chúc tôn danh Ngài.
Xin biến đổi mỗi ngày một tốt,
Tâm linh khiêm tốn, khiết thanh hoài,
Công dân thiên quốc tỏ bày,
Nói về thành thánh mỗi ngày mà thôi.
-

Của Lễ Thiêu-



Lê-vi-kí 1:3-4
“Nếu lễ vật của người là của lễ thiêu bằng bò, thì phải dùng con đực không tì vít, dâng tình nguyện lên tại cửa hội mạc, trước mặt Đức Giê-hô-va, để được Ngài đẹp lòng nhậm lấy. Người sẽ nhận tay mình trên đầu con sinh, nó sẽ được nhậm thế cho, hầu chuộc tội cho người”
-
Của lễ thiêu tiêu biểu Đấng Christ dâng chính mình không tì vít cho Đức Chúa Trời thay cho chúng ta. Trong chúng ta chỉ có nhiều ô tội, không xứng đáng, nhưng Chúa Cha nhìn chúng ta là trọn vẹn ở trong Đấng Christ. —mà Ngài làm cho chúng ta được chấp nhận trong Đấng yêu dấu ” (Epheso 1:6. KJ). Nên trong đức tin, chúng ta đồng nhất hóa chính mình với của lễ, đặt bàn tay đức tin của mình trên đầu Ngài, là Đấng tiếp lấy chỗ của chúng ta, và trong sự tin tưởng thánh chúng ta dám tin rằng, “bởi vì Ngài thể nào thì chúng ta cũng thể ấy trong thế giớ nầy” (1 Giăng 4:17b). Nên khi chúng ta đến gần Đức Chúa Trời trong sự thờ phượng và cảm tạ, tất cả trong danh của Đấng xứng đáng, là niềm vui thích của Chúa Cha và trong Ngài chúng ta đứng như người không có lỗi lầm gì trước hiện diện vinh hiển của Ngài.

DÂN PHỤC HỒI QUAY TRỞ LẠI BABYLON-




Xưa kia thủy tổ dân Israel là Abraham  có quê quán ở thành Ur, đất Babylon. Ông đã ra khỏi Babylon theo tiếng gọi của Chúa để đến đất Canaan tạo lập được một dân tộc và quốc gia ở ngoài Babylon, xứ thờ thần tượng. Nhưng vào thế kỷ thứ tám trước Công nguyên, khi Israel sa ngã, hư hoại, họ đã bị cưỡng bách trở về Babylon. Sau đó, chỉ có một thiểu số được hồi hương về quê cũ, còn đại đa số dân Israel vẫn còn tản lạc đến đầu cùng trái đất đến ngày nay.

Vào khoảng năm 1516, Chúa dấy lên Martin Luther cải chánh hội thánh. Khoảng thời gian đó ông có viết một tác phẩm, nhan đề “Hội thánh bị lưu đày sang Babylon”. Martin Luther ám chỉ mẫu hội trong thời đại ông là Babylon tôn giáo.
Sứ đồ Giăng, vào năm 100 S. C., nhận được sự khải thị của Chúa nên đã viết rành rẽ về hai Babylon trong sách Khải thị. Chương 17  ông miêu tả Babylon tôn giáo, là mẫu hội mà Luther nhận biết, còn trong chương 18 , Giăng phô diễn về Babylon chính trị kinh tế.

Phục vụ Đức Chúa Trời một cách hoàn hảo



“Trong buổi già yếu, các hoàng hậu của Sa-lô-môn dụ lòng người đi theo các thần khác: Đối cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, lòng người chẳng trọn lành như thể lòng của Đa-vít, là cha người" (1 Vua 11: 4).
Khi Sa-lô-môn già đi, ông không phục vụ Chúa, Đức Chúa Trời của mình. Tấm lòng ông  phân chia. Điều đó thật tệ phải không? Ông đã phục vụ Chúa! Trong câu chuyện tiếp theo, chúng ta thấy những hậu quả khủng khiếp đối với bản thân ông và cho dân chúng. Trong Nê-hê-mi 13:26, ông được nêu đích danh để cảnh báo cho Y-sơ-ra-ên. “Sa-lô-môn, vua Y-sơ-ra-ên, há chẳng có phạm tội trong điều đó sao? Vả, trong nhiều dân tộc không có một vua nào giống như người; người được Đức Chúa Trời của mình thương yêu, và Đức Chúa Trời đặt người làm vua trên cả Y-sơ-ra-ên: dẫu vậy, người cũng bị đàn bà ngoại bang xui cho phạm tội!”. Chúng ta cũng biết từ 1 Cô-rinh-tô 10:11 rằng tất cả những điều này được viết ra như một lời cảnh báo cho chúng ta ngày nay.