Phục truyền 8:
7 “vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ khiến ngươi vào xứ tốt tươi, có nhiều
khe, suối, nước sâu phun lên trong trũng và trên núi; 8 xứ có lúa mì, lúa mạch,
dây nho, cây vả, cây lựu; dầu ô-li-ve và mật”
Ê-phê-sô 1.3 “Chúc tụng Đức Chúa Trời, Cha của
Chúa chúng ta là Jêsus Christ, Ngài đã ban phước cho chúng ta trong Christ, đủ
mọi thứ phước thuộc linh ở trên trời”.
Trong 11
chương đầu tiên của Phục Truyền, Môi-se nói với dân chúng tám lần về "vùng
đất tốt lành" mà Đức Chúa Trời đã ban cho họ và bây giờ họ phải chiếm hữu.
Hầu như không
có ai trong dân Y-sơ-ra-ên, những người đã được Chúa hứa ban cho miền đất tốt lành
này, hân hoan và khao khát giống như
Môi-se (xem Phục truyền 3:25).
Môi-se không bao giờ ở đó. Ông đã nghe tường
thuật của các trinh sát. Ông chỉ dựa vào những tuyên bố của Đức Chúa Trời, tin
tưởng rằng chỉ có điều đó là tốt nhất cho dân của mình. Thực tế là ông không được
phép vào, là một gánh nặng lớn đối với ông xem Phục truyền 3:25, 4:22). Nhưng điều đó đã
không ngăn trở ông làm cho "miền đất tốt lành" trở nên ngon lành một
lần nữa với dân chúng khi ông rao giảng. Ông không ghen tị với người dân. Ông
đã chiếm hữu nó trong lòng mình rồi, mặc dù đôi chân của ông (ngoài khung cảnh
trên núi hóa hình) đã không đi vào miền đất đó.
Dựa trên một
số câu hỏi, chúng ta muốn được ích lợi từ ví dụ này:
Chúng ta có
biết "miền đất hứa" của chúng ta, đó là, các phước lành thuộc linh ở
những nơi trên trời chăng?
Chúng ta có
tin tưởng những lời phát biểu của Đức Chúa Trời và tin rằng chỉ có những điều tốt nhất là đủ tốt cho chúng ta chăng.?
Chúng ta có ao
ước ngày kia mình thực sự tận hưởng di sản cách trọn vẹn không?
Chúng ta đã
chiếm hữu các phước lành thuộc linh đã được trao cho chúng ta, vì chúng là phần
hưởng cá nhân của chúng ta?
Trong thơ
Ê-phê-sô chương 1, các phước hạnh thuộc linh đó là: sự tiền định, sự chọn lựa của
Chúa Cha, quyền làm con, sự cứu chuộc trong Christ, sự đóng ấn và đặt cọc của
Thánh Linh..
Có phải là một
niềm vui cho chúng ta khi thấy những người khác chiếm hữu đất đai và đi đến một
sự hiểu biết sâu sắc hơn về các lẽ thật Kinh thánh?
Chúng ta có chiếm
được phần thiên thượng của mình và không bao giờ bỏ lỡ cơ hội làm cho nó trở
thành miền đất ngon lành cho anh chị em của chúng ta chăng?