Bây giờ chúng
ta xem mập mờ như trông vào gương, nhưng bấy giờ mặt đối mặt. Bây giờ tôi biết
có chừng, nhưng bấy giờ tôi sẽ thông biết cũng như Chúa đã biết rõ tôi vậy. 1
Cor. 13:12
-
Cuộc sống đầy
những huyền nhiệm. Tâm linh bối rối cứ luôn luôn hỏi “tại sao” và “tại sao?” Rất nhiều vấn nạn của chúng ta không có giải đáp. Đức
Chúa Trời không vui lòng giải thích mọi đường lối của Ngài có với chúng ta tại
đây và trong thời đại nầy. Ê-li-hu nói cùng Gióp, “Nhân sao ông tranh luận với
Ngài? Trách Ngài không bày giãi điều nào Ngài làm” (33:13). Nhưng đức tin nương
dựa trên tình thương và sự khôn ngoan vô hạn của Ngài, và biết rằng một ngày
kia mọi sự sẽ sáng tỏ, và ánh sáng hiện diện Ngài sẽ đem lại mọi giải đáp cho
cho mọi vấn đề đã làm chúng ta bối rối. Rồi chúng ta sẽ biết những lí do kín giấu
cho mọi hoạn nạn, đau buồn mà chúng ta gặp, và chúng ta sẽ thấy rằng cần phải
có “một nhu cần” cho mọi sự xử sự của Ngài với chúng ta. Chúng ta có thể chắc rằng
khi chúng ta thấy được mọi sự theo quan điểm thần thượng chúng ta có thể ngợi
khen Ngài về mọi điều mà bây giờ dường như rất bối rối và khó hiểu.
-
Đời tôi là một
mẫu thêu,
Dệt tôi vào
Chúa mỹ miều biết bao,
Tôi nào chọn
lựa sắc màu,
Ngài thêu,
Ngài dệt bền lâu, trường tồn.
Thông thường
Ngài chọn đau buồn,
Còn tôi kiêu
ngạo trong hồn thường xuyên,
Quên rằng
Chúa thấy mặt trên,
Bàn thêu mặt
dưới rối reng thêm hoài.
Chừng nào
khung cửi ngừng quay,
Con thoi dừng
lại là ngày vẻ vang;
Chúa cho xem
thấy mẫu hàng,
Tỏ bày duyên
cớ khổ nàn thánh dân.
Chỉ thêu đen
đúa, rất mành,
Trong tay Thợ
Khéo trở thành đáng yêu,
Chỉ vàng, chỉ
bạc Ngài thêu,
Hợp theo
khuôn mẫu trổi cao khôn dò.
Ngài yêu,
Ngài biết, Ngài lo,
Mọi điều cho
các thánh đồ chẳng thôi,
Ban điều tốt
nhất cho người
Nhường quyền
chọn lựa cuộc đời hôm nay.